Editor: Hạ Tử Lâm.
Beta: Ngạo Thiên Cuồng Luyến.
Lần đó dùng sức một người đánh bại bọn cướp vũ trụ xong, Khúc Quân liền gây dựng được địa vị của mình trên tàu, từ cấp trên là tiểu hoàng tử Nold cho đến cấp dưới là vệ binh canh gác tàu vũ trụ đều dùng ánh mắt lửa nóng nhìn hắn.
“Khúc Khúc, hôm nay tâm trạng cậu tốt không?” Tóc đã dài ra bằng lúc trước, tiểu hoàng tử Nold với ý niệm bái sư mãnh liệt cầm một chậu hoa tươi đặt trước mặt Khúc Quân:
“Cái này đều do tớ tự mình tưới, nếu không.........”
“Hay là bỏ đi, ngộ tính của cậu.........” Với thực vật thì còn tạm được, luyện võ.........Hắn sợ võ luyện cậu ta thì có:
“Môn võ này là từ nhỏ đã bắt đầu luyện tập, với độ tuổi của cậu tập thì không còn kịp nữa rồi.”
Nold vừa nghe, lập tức rưng rưng nước mắt:
“Tớ còn nhỏ như vậy mà!” Nếu không phải thế cũng sẽ không có nhiều người gọi cậu là tiểu hoàng tử.
Khúc Quân thật sự bó tay, mặc dù cứu người ở trong nguy hiểm nhưng thực ra hắn cũng có ý định của mình. Lúc trước, khi hắn vừa đến Thời Đại Vũ Trụ, rất nhiều thói quen và hành động đều khác người, Nold ở chung phòng, mặc dù là hoàng tử nhưng cũng không phải ngu ngốc. Sao có thể không nhận ra hắn khác biệt.
Nold mặc dù là một hoàng tử mắc chứng bệnh trung nhị giai đoạn cuối, nhưng cũng là người hiểu được thu liễm và săn sóc. Biết hắn khác lạ cũng không nói ra, đây đại khái là do giáo dục của hoàng tộc. Chẳng qua hiện tại hắn muốn đi hành tinh Tucker, không thể tránh được việc gặp mặt người cầm quyền chân chính của hành tinh Tucker. Sự thần bí của hắn nhất định phải có sơ hở, như thế mới dễ giảm sự cảnh giác của người khác đối với hắn xuống.
So với thần tiên, cổ võ* ở Trái Đất khá dễ để người khác chấp nhận, chỉ là.......... Hình như quyết định của hắn vẫn thất bại một chút, cảm giác cổ võ cũng rất dễ khiến người khác giật mình, Khúc Quân cắn một miếng trái cây màu đỏ, cực kỳ bất đắc dĩ nghĩ.
(*cổ võ: võ thuật thời xưa.)
“Được rồi, được rồi, cậu quả thực nhỏ tuổi hơn tớ!” Khúc Quân ăn ngay nói thật, nói:
“Đợi khi đến mẫu tinh của cậu rồi nói sau, hiện tại ở trên tàu vũ trụ cũng không phát huy được, đúng không nào?”
..........Khúc Khúc, cậu chính là kéo dài thời gian. Chẳng qua Nold cũng hiểu được đúng mực, do lần đầu tiên nhìn thấy cổ võ trong truyền thuyết nên tâm trạng của cậu quả thật có chút kích động. Trên thực tế, lúc trước tại sao cậu lại chọn đi Trái Đất - hành tinh cấp ba, cũng vì nghe nói trên Trái Đất mọi người có một loại lực lượng thần kỳ, ai biết sau khi đi...........Không nhắc lại nữa, toàn là nước mắt thôi.
“À, đúng rồi, bọn cướp vũ trụ đó cậu xử lý như thế nào?” Khúc Quân cứng ngắc nói sang chuyện khác.
“Tớ còn tưởng cậu sẽ không hỏi chứ!” Nold vén mái tóc dài màu xanh của mình lên, nằm ngửa trên sô pha, giọng nói thậm chí hơi khàn khàn, một chút cũng không giống Nold mà Khúc Quân quen:
“Cậu nói xem, hoàng thất thật sự không có tình cảm gia đình chân chính sao?”
Khúc Quân lắc đầu:
“Tớ không biết.” Hắn thật sự không biết, khi đi học đã từng được học về rất nhiều hoàng đế trong lịch sử, thầy cô nói xem sử có thể giúp mình biết nhìn xa trông rộng, nhưng hắn vẫn không hiểu lắm, có lẽ......Trời sinh hắn không có mấy thứ đó đi.
“Phải không? Tên thủ lĩnh bọn cướp khai, nói đó là chỉ thị của đại hoàng tử, hoàng huynh Schnorr của tớ.” Cậu dừng một chút, tiếp tục nói:
“Tớ cũng đã phái người điều tra, bọn cướp đó thuộc một đoàn cướp tên Lạc Đệ, tiếng xấu đã không đủ để hình dung sự độc ác của bọn chúng, nhưng mà kỳ lạ là, hình như đây là lần đầu tiên đoàn cướp này đề cập tới do hoàng thất sai khiến, Khúc Khúc cậu nói có thể hay không...........”
“Có thể hay không có người muốn chia rẽ tình cảm anh em của hai người, bày kế?” Khúc Quân đem lời của cậu nói hết.
“Đúng vậy, cậu cảm thấy có khả năng này hay không?”
“Nold, trước tiên cậu đừng hoảng, đợi đến Tucker, tất cả tự nhiên sẽ rõ ràng thôi.”
Nửa tháng sau, Khúc Quân đã đặt chân lên hành tinh Tucker, phong cách hoàn toàn khác với Trái Đất. Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn đến Tucker nên phải đợi một ngày ở cảng chính phủ, đây là quan sát cơ bản nhất, dù là khách của hoàng tử Nold cũng không thể tránh, bởi vì dù là hoàng tử cũng phải có trách nhiệm với toàn bộ nhân dân trên hành tinh.
Hơn nữa một ngày chờ đợi này cũng tốt cho cả Khúc Quân và hành tinh. Dù sao nếu một người không thể thích ứng với hoàn cảnh của hành tinh này, ở cảng có thể nhanh chóng rời đi để tránh nguy hiểm đến tính mạng, còn đối hành tinh mà nói.......... Trong lịch sử tinh tế cũng không phải chưa từng xảy ra việc có người đặt chân lên một hành tinh đã khiến cho sinh vật trên hành tinh đó chết hết. Nguyên nhân do trên cơ thể người này mang theo một loại bệnh khuẩn, đối với sinh vật trên hành tinh này có tính trí mệnh.
Cho nên, từ đó về sau, toàn bộ thành viên trong liên minh vũ trụ đều tuân thủ quy định này, lần đầu tiên quan sát một ngày, lại điều tra một tiếng, mặc dù hơi mất thời gian nhưng cũng không ai dám phá hủy nó.
Ít nhất Khúc Quân không muốn làm người khởi xướng.
Vốn Nold muốn ở cảng chờ Khúc Quân rồi cùng đi gặp cha, nhưng vì mẫu hậu rất nhớ cậu, tiểu đệ lại liên tục bán manh* trong Quang Não, vì thế hoàng tử Nold vốn xa nhà lâu ngày dưới ánh mắt “rộng lượng” của Khúc Quân một mình đi trước, nhưng quản gia thì vẫn ở lại xem Khúc Quân có cần gì không.
(* bán manh: tỏ ra dễ thương.)
Quản gia sau lần Khúc Quân đại sát tứ phương liền vô cùng tôn kính hắn, trong ánh mắt tràn đầy kính nể, tuy rằng tuổi của hắn có thể làm ông cố cố cố của người ta nhưng được một vị bậc cha chú tôn kính như vậy, Khúc Quân vẫn cực kỳ không quen.
“Khúc Quân đại nhân, hoàng tử Nold đã căn dặn, đây là cơm trưa của ngài, nếu ngài còn cần gì thêm, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi tôi, tôi sẽ vì ngài phục vụ bất cứ lúc nào!”
“Được, cảm ơn ông.”
Thời gian chờ đợi thường nhàm chán, ăn cơm xong Khúc Quân liền thả thần thức ra, bắt đầu quan sát toàn bộ hành tinh Tucker, trực giác nói cho hắn biết, Thổ căn chắc chắn ở trên hành tinh này, nếu không thì sao trên một hành tinh lại chỉ có dị năng hệ Thổ, điều này ở tinh tế cũng là độc nhất, đặc biệt như vậy, nhất định có nguyên nhân.
Hành tinh Tucker nổi tiếng với dị năng hệ Thổ, tất nhiên sinh thái cả hành tinh thì hệ Thổ chiếm đa số, diện tích lớn hơn Trái Đất rất nhiều, áp dụng khoa học kỹ thuật cũng tốt hơn so với hành tinh cấp ba như Trái Đất không biết bao nhiêu lần, đến giờ phút này, Khúc Quân mới hiểu vì sao Nold từng nói là cậu ta đi nông thôn thể nghiệm cuộc sống nông thôn.
Muốn Khúc Quân mô tả, thì cảnh vật nơi này giống với Ả Rập Xê Út ở thế kỉ hai mươi mốt, bão cát ẩn giấu hệ Thổ thực sự rất mạnh, khó trách Tucker vẫn luôn đứng vững trong hàng ngũ năm hành tinh lớn cấp một ở liên minh tinh tế.
“Khổng Tuyên, ngươi cảm thấy nơi này như thế nào?”
“Linh lực tán loạn, không bằng Trái Đất, trong không khí tràn ngập mùi đất, ở đây một phút là dằn vặt một phút!”
........ Đúng là chẳng thể trông cậy vào ngươi có thể nói ra một câu khen ngợi! Hắn thật không nên hỏi, nhưng mà quả thật......... Hắn vốn nghĩ hệ số (tỉ lệ) linh lực trong không khí trên Trái Đất đã đủ thấp, đến Tucker mới phát hiện, hành tinh cấp một trong truyền thuyết vậy mà vẫn không bằng Trái Đất - hành tinh cấp ba vừa mới gia nhập liên minh vũ trụ. Hiện tượng này nghĩ như thế nào cũng cảm thấy có chút không đúng.
“Chẳng qua........ Nơi này quả thật có một thứ tốt.” Đáng tiếc ta và ngươi đều không có phúc hưởng thụ.
“Thứ tốt gì?”
“Thiên cơ bất khả lộ.”
........Hắn vẫn nên đi ngâm bồn thôi, ngủ một giấc xong, có lẽ hắn đã có thể tự do hoạt động.
Khúc Quân vốn nghĩ, chờ hắn rời giường rồi ít nhất quản gia sẽ đứng ở cửa tiếp đón hắn, tuy hắn đã thăm dò đường rồi, nhưng người ngoài nhìn vào thì hắn chỉ là một vị khách lần đầu tiên tới đây, thế nhưng khi hắn rời giường, lại chẳng có lấy một người đứng ở cửa tiếp đón, là khách của tiểu hoàng tử, vậy mà không có người nào đón tiếp, riêng sự việc này đã không hợp lý rồi.
“Khách nhân tôn kính, theo giám sát, ngài vốn không có ác ý với hành tinh, sau khi lấy hành lý ngài có thể..........” Đầu cuối liên tục báo cáo kết quả kiểm tra đo lường, Khúc Quân một đường đi từ cảng ra ngoài, vẫn không nhận được thông báo gì, hắn bắt đầu suy đoán có phải Nold gặp bất trắc gì rồi không.
Hơn nữa........sự thâm thúy chợt lóe trong mắt hắn, cũng không quay đầu lại, sau khi hắn rời cảng vẫn luôn có người giám sát hắn, tuy sử dụng máy quay mini, nhưng làm thần tiên, chút lực cảm giác đó hắn vẫn phải có.
“Xem ra hành trình lần này của ngươi sẽ không suôn sẻ a!” Giọng điệu than thở giống như ca ngợi.
........Cũng không biết là ai hại!
Khúc Quân cũng không tính cắt đuôi người theo dõi này, gọi một chiếc xe năng nguyên, dẫn theo hành lý đơn giản lên xe, kêu người ta bay đến khách sạn du lịch gần nhất.
Dọc theo đường đi, ánh mắt theo dõi kia vẫn không rời, Khúc Quân cũng không để ý tới nó. Bởi vì xe năng nguyên đều do người máy tự động điều khiển nên Khúc Quân cũng nhàn nhã lấy Đầu Cuối ra bắt đầu bấm Nold, trời biết ở cảng hắn vừa mới lấy Đầu Cuối ra đã bị vây xem như thế nào!
Ở hành tinh mọi người đều dùng Quang Não, dù cho một tên nghèo kiết xác cũng muốn làm màu dùng Quang Não, khác người sử dùng Đầu Cuối như Khúc Quân thực sự hiếm thấy, giống như điện thoại di động trong viện bảo tàng vậy.
Đương nhiên, sau khi Khúc Quân bấm mấy chục lần, hắn bất đắc dĩ từ bỏ.
Mà ở nơi ánh mắt kia không thấy được, Khúc Quân đã phân ra một tia thần thức bay ra xe năng nguyên hướng về vương thành.
Vương thành xây thực sự rất đẹp, rất xa hoa, chứa nét riêng của hành tinh Tucker, tuy không phải rất lớn lại không tổn hại địa vị cao quý của hoàng đế. Thần thức Khúc Quân cẩn thận lần theo trận pháp của mình trên người Nold, rốt cuộc tìm thấy tiểu hoàng tử Nold mặt xám mày tro bẩn thỉu trong một cái giếng vứt đi.
Hơn nữa, bên cạnh cậu ta còn có một người hơi thở mong manh, hắn nghe thấy giọng nói tức giận hơi nghẹn ngào của Nold:
“Đại ca, đại ca huynh nhất định phải ráng lên!”
Khúc Quân hoảng sợ, vị đại hoàng tử này, như vậy vị mà hắn vừa mới nhìn thấy.........Hắn nhanh chóng rút thần thức lại nhưng cũng đã không kịp rồi.
“Vị thượng tiên này, nếu đã đến rồi sao không uống chén rượu lại đi?”
Đúng là vừa gặp đã nói trúng thân phận của Khúc Quân! Hơn nữa ở lúc tia thần thức của Khúc Quân còn chưa kịp phản ứng đã đánh lại đây, Khúc Quân không kịp ngăn cản, tia thần thức kia nháy mắt đã bị đánh tan.
Khúc Quân ngồi trong xe năng nguyên, đầu óc lập tức đau đớn kịch liệt, năm phút sau mới tỉnh táo lại.
Người máy phía trước nhìn thấy hành khách ôm đầu thấp giọng kêu rên, đã bắt đầu hỏi thăm tình huống cơ thể hành khách:
“Hành khách tôn kính, xin hỏi người có muốn chuyển hướng đi bệnh viện gần nhất.............”
Khúc Quân hoàn toàn không nghe rõ, trong lòng hắn hiện tại chỉ có: Tên giả mạo đại hoàng tử kia rốt cuộc là ai? Vì sao có thể liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của hắn!