Editor & Beta: Hạ Tử Lâm
Chương 1: Thiên đạo luân hồi.
Khúc Quân bắt chéo chân ngồi ở trên quầy bar, lúc này trong cửa hàng không có một người khách nào, người máy vệ sinh thì đang quét dọn, âm thanh xoẹt xoẹt vang lên làm con người ta buồn ngủ.
“Ông chủ, phía sau đã dọn dẹp gần xong rồi, em có thể logout chưa?” Bóng dáng Tiểu Đinh từ phía sau quầy bar đi ra nói với Khúc Quân.
Khúc Quân tùy ý gật gật đầu, miễn cưỡng nói:
“Thoát đi”
Sau đó nguyên cái cửa hàng cũng chỉ còn mỗi một mình hắn, Khúc Quân thay đổi tư thế, hai tay chống cằm cả người tựa vào trên bàn, trong đầu tính toán chuyện làm ăn của cửa hàng bên ngoài hiện thực.
Mạng vũ trụ mặc dù rất tiện lợi, nhưng hắn còn có cuộc sống hiện thực, không thể sống như một “người cổ đại” được, cho dù gần như đã thích ứng được với đời sống sinh hoạt vô cùng cao cấp của thời đại vũ trụ có khoa học kỹ thuật cực kỳ phát triển, hắn thực sự vẫn.... khóc không ra nước mắt.
Trên đời này có ai khổ như hắn sao, vốn đang sống tốt lành ở trung quốc thế kỉ hai mươi mốt, qua mấy tháng nữa có thể tốt nghiệp đại học bước ra cuộc sống xã hội, nháy mắt cái đã đi đến thời đại hồng hoang, hơn nữa còn là cả thân thể xuyên qua rơi xuống ngay Nam Thiên Môn, nếu không phải được một người bạn nhỏ đưa về nhà, không biết chừng hiện tại mộ của hắn đã mọc cỏ um tùm rồi.
Hắn vất vả lắm mới tu luyện thành công lập chí làm một thiên binh công vụ nhỏ trên Thiên đình, còn chưa có làm được vài ngày chớp mắt đã trở thành thời đại không có pháp thuật, dù không cam lòng cũng chỉ có thể chìm vào ngủ say, khi hắn tỉnh lại lần nữa, đừng nói xung quanh không có một ai, ngay cả thế giới quan của hắn cũng đều bị đánh nát.
Trái Đất bước vào thời đại vũ trụ, đây là đang troll hắn sao! Cái vụ này chẳng phải chỉ xuất hiện trên tiểu thuyết YY hay sao? Vì sao lại trở thành hiện thực, quan trọng hơn là...... Hắn làm gì có hộ khẩu!
Chẳng qua liên minh vũ trụ rất lớn, Trái Đất là hành tinh cấp ba trong liên minh vũ trụ, việc đăng kí thẻ id của công dân cũng không khó khăn, dù sao luôn luôn có vài người từ một góc xó xỉnh nào đó đi ra không có thẻ căn cước, chỉ cần trình bày hợp lý, cơ bản người ở chỗ đăng kí sẽ không làm khó dễ........ Cái con khỉ! Đăng kí ngoài việc hỏi thời gian sinh ra, bản thân có dị năng hay không, tinh thần lực cùng nhóm máu, lại còn phải đo cốt linh*, là một tiểu Thiên binh sống nghìn vạn năm, cuối cùng Khúc Quân vẫn dùng phép thuật làm giả thành một người hai mươi lăm tuổi, ờ, tuổi giống như bề ngoài hiện tại của hắn.
(* Cốt linh: tuổi xác định thông qua kiểm tra xương)
Có thẻ căn cước rồi có thể làm rất nhiều chuyện, người từ một góc hẻo lánh đi ra tất nhiên sẽ không có bằng cấp, luật pháp vũ trụ quy định công dân vũ trụ phải tiếp nhận học viện giáo dục, vì vậy Khúc Quân đã từng học ngành luật và ngành ngôn ngữ vũ trụ, sau đó đi đến một khu học viện hạng ba làm giả một cái văn bằng cây cảnh, tiếp đó mở cửa hàng gieo trồng cây cảnh này, buôn bán coi như cũng được, cho nên hôm nay hắn mới nghĩ đến chuyện mở một cửa hàng ở bên ngoài hiện thực.
Dùng mật mã điện tử khóa cửa hàng, Khúc Quân cũng thoát thiết bị Đầu Cuối, không phải hắn không muốn dùng Quang Não, thực ra Quang Não dùng tốt hơn cả ngàn lần so với thiết bị Đầu Cuối, nhưng..... Quang Não tự động kiểm tra tinh thần lực, tuy rằng hắn không biết tinh thần lực của mình cấp mấy, nhưng chắc chắn không thua cấp s, một người cuồng tu luyện như hắn vẫn có thể tự cảm thấy điều đó.
Liên minh vũ trụ quy định, tinh thần lực đạt cấp s hoặc dị năng cấp s trở lên tự động trúng tuyển vào trường học vũ trụ đế quốc, sau khi tốt nghiệp sẽ được trao tặng quân hàm trở thành quân nhân của đế quốc ngân hà, tiếp đó có thể hành quân mở rộng lãnh thổ, dùng thân phận của hắn tiến vào quân đội của vũ trụ đế quốc.....Ha ha! Ngươi định kể cái chuyện đùa vũ trụ sao!
Đừng nói hắn không có lòng tiến thủ, ngươi thành người sống hơn trăm ngàn năm thử xem ngươi còn có lòng tiến thủ hay không, trạng thái sinh hoạt yên ổn sung túc nhỏ nhoi mới là cuộc đời mà hắn theo đuổi.
Cho nên lúc thí nghiệm hắn đã trực tiếp lừa gạt máy móc, làm cái bảng báo cáo có thể chất tốt hơn người bình thường một chút, dị năng hệ Mộc cấp B, tinh thần lực cấp C, đồng thời vẫn dùng thiết bị Đầu Cuối của người nghèo, dẫn đến ba năm hắn ở học viện hạng ba nhận được học bổng học sinh nghèo vượt khó học tập ==.
Làm một Tiểu Thiên binh, lòng trung thành của Khúc Quân đối với Thiên Đình tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng hắn cũng đã từng tìm kiếm đồng nghiệp cùng với những người bạn nhỏ hơn nghìn vạn năm trước đây của mình, chỉ có điều đều bặt vô âm tín. Tuy rằng hắn chẳng qua là một Tiểu Thiên binh, nhưng dù sao bản thân hắn cũng có pháp lực, cùng số mệnh nơi đây gắn kết, câu thông linh khí của trời đất tìm kiếm cố nhân cũng không phải một việc khó, nhưng nếu tìm không thấy, cũng có nghĩa linh lực của người đó thu lại hoặc đã chết.
Nhưng mà hắn vừa tỉnh dậy liền phát hiện linh khí của trời đất hiện nay có vẻ loãng, khi tu luyện sẽ khó khăn hơn so với thời kỳ Hồng Hoang, nhưng muỗi có nhỏ đi nữa cũng là thịt, có là tốt rồi, hắn cũng không soi mói.
Ngồi trên giường một tiếng, Khúc Quân mới cởi quần áo đi vào phòng tắm, vừa nằm trong bồn tắm vừa xem tin tức vũ trụ, nếu nói hắn thích nhất cũng ghét nhất điều gì ở Thời Đại Vũ Trụ thì tuyệt đối là công nghệ cao, thích nó nhanh cùng tiện lợi, ghét nó nắm toàn bộ riêng tư trong tay.
Miễn cưỡng nằm ngửa trong bồn tắm, màn hình led trong suốt trên tường đang chiếu tin tức Trái Đất hôm nay, các loại tin đồn thú vị, chiêu binh đánh giặc hắn không có hứng thú, lúc trước gia nhập tổ chức Thiên binh vì nó có phúc lợi cao, hơn nữa cũng không còn chiến tranh, công việc đó thật tốt biết bao, nhưng quân đội vũ trụ đế quốc sẽ không giống như vậy, hắn ngu mới đi gia nhập.
“......... Hôm qua có một người tên X cư dân của Trái Đất ở gần Trường Hà bắt được một giống loài viễn cổ, cao không đến 1 thước....... Đã đưa về nuôi nấng..... Phóng viên mới từ địa phương thu được ảnh chụp, mời mọi người xem.........”
Tin tức như vậy chả có gì mới, nói thật sau khi trải qua mạt thế, giống loài trên Trái Đất vốn sẽ chết hết rồi biến dị hơn một nửa, không chết đều trở nên vừa cao vừa lớn có thể so với ma thú, mặc dù vẫn còn một ít loài không nguy hiểm, nhưng ngoại hình biến hóa cũng là thay đổi. Nhưng cũng có một số người muốn gây sự chú ý sẽ tạo ra một ít động vật “nhỏ” nói dối là giống loài viễn cổ, cũng thấy không ít.
Chỉ là khi Khúc Quân nhìn thấy ảnh chụp của con chó này thiếu chút nữa chết đuối trong bồn tắm! Cái con chó có lông ngắn màu trắng, eo nhỏ, hơn nữa còn có vết sẹo hình tia sét đằng sau tai, đây không phải là con chó ngu ngốc mà Dương Tiễn nuôi hay sao! Sao lại bị người ta bắt được vậy?
Một lúc lâu sau, Khúc Quân lưu lại tin tức, im lặng đi ra khỏi bồn tắm, không biết tại sao, hắn đối với việc Hao Thiên Khuyển bị người ta bắt được không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, nó ngu ngốc như vậy không bị bắt mới là chuyện lạ. Điều làm hắn kinh ngạc là hắn vậy mà gặp lại người quen cũ....... Sai, chó quen cũ!
Vậy thì hắn cũng có thể tin tưởng rằng những người bạn thân nhỏ vẫn còn sống, nhưng còn đang ngủ say nên hắn không thể tra xét tới?
Vừa mặc quần áo, Khúc Quân vừa tính toán, cuối cùng vẫn quyết định đi cứu con chó ngu ngốc kia về. Hắn yên lặng thở dài một hơi, nếu sau này gặp lại Dương Tiễn, nhất định phải đòi hắn phí rút đao tương trợ, tùy tiện đưa cái pháp bảo cũng được, hắn không kén chọn.
Cũng may con chó ngu ngốc đó còn có một chút thông minh, lúc đánh không lại còn biết phải giả chết, tuy rằng biết đó là bản năng, nhưng Khúc Quân vẫn không kiềm được cảm thấy vui mừng.
Chuyện này nên sớm giải quyết, mặc xong quần áo Khúc Quân cầm theo Đầu Cuối ra cửa, không có Đầu Cuối đi đâu cũng không đi được, cũng không phải không thể cưỡi mây lướt gió, trên thực tế..... Hiện nay là Thời Đại Vũ Trụ, thiết bị dò xét trên bầu trời Trái Đất có thể bắt được đủ loại quỹ đạo mà mắt thường không thể thấy được, hắn vẫn còn không muốn trở nên nổi tiếng.
Mặc dù tốc độ kém hơn cưỡi mây lướt gió, nhưng tốc độ của xe năng nguyên cũng không chậm, sau khi Khúc Quân tốt nghiệp học viện đã lấy được bằng lái, có thể tự mình lái xe đến mục đích, cũng chỉ mất hơn hai tiếng.
Tản ra linh lực, ba phút sau Khúc Quân đã xác định được vị trí của Hao Thiên Khuyển, may mắn loại tin tức nhằm gây sự chú ý như vậy rất nhiều, Hao Thiên Khuyển con này thật sự là giống loài viễn cổ còn chưa bị coi trọng, hơn nữa chết rồi thì không còn giá trị như khi còn sống.
Cho mình một thuật ẩn thân, Khúc Quân một đường đi vô gia đình đã phát hiện Hao Thiên Khuyển. Chiếm cứ diện tích không nhỏ, tuy rằng chỉ là một thành phố loại hai, nhưng hiện tại đất đai đều thành tấc đất tấc vàng, xem ra gia đình này còn là một nhà giàu có, hắn thầm nghĩ.
Biện pháp an ninh vẫn là rất tốt, kiến trúc điển hình mang hơi hướng cổ xưa của thời đại Vũ Trụ, men theo khí tức của Hao Thiên Khuyển, Khúc Quân né tránh an ninh đến một căn phòng nhỏ ở tòa nhà phía sau. Mặc dù là phòng nhỏ, nhưng dùng biện pháp phòng ngự tương đối cao, xem ra người của viện nghiên cứu đã đến qua nơi này, còn vì sao không mang đi con chó ngu ngốc kia.........Điều này làm sao hắn biết được.
Tuy thiết bị phòng ngự tương đối cao cấp, nhưng muốn phá hủy cũng không khó. Dù sao thân phận hắn đặc biệt, rất nhiều thứ phải lo trước tính sau, hắn tuy học ngành cây cảnh nhưng kỹ thuật điện tử cũng học được rất tốt. Vì che dấu tai mắt người ngoài, hắn không có công bố ra bên ngoài mà thôi.
Một mình mưu sinh ở vũ trụ, hắn vẫn cần phải cẩn thận chút.
Mất chút thời gian phá hủy, Khúc Quân nhẹ nhàng đẩy cửa ra, lọt vào trong tầm mắt là thân thể pha chút lông màu trắng của Hao Thiên Khuyển:
“Hao Thiên Khuyển, đừng có giả chết!”
Cái trạng thái giả chết này quả thật khiến người ta hoài niệm!
Hao Thiên Khuyển nghe được âm thanh quen thuộc, mắt chó lập tức “tách” một cái mở ra, thấy Khúc Quân rõ ràng rất vui vẻ, thè lưỡi, bày tỏ vui mừng.
“Được rồi, đừng có làm cái vẻ ngu ngốc đó nữa, dù không biết tại sao chỉ có mỗi một mình con chó nhà ngươi, nhưng xem ở mặt mũi của chủ nhân ngươi, theo ta đi thôi, đỡ hơn là bị đưa vô sở nghiên cứu!” Thật sự trở thành một con chó đã chết.
“ Không được!” Trong miệng con chó phát ra tiếng người.
.............. Sau đó Khúc Quân không cho nó phản kháng trực tiếp đánh ngất xỉu mang đi, trước khi rời đi lấy ra một con chó biến dị biến thành hình dáng của Hao Thiên Khuyển đặt trong căn phòng nhỏ, lại khôi phục thiết bị phòng ngự, đủng đỉnh rời đi.
“ Khúc Quân, đừng tưởng ta đánh không lại ngươi mà cho rằng ta không dám ra tay!” Hao Thiên Khuyển tỉnh lại liền từ chỗ ngồi phía sau nhảy dựng lên, hung ác nói.
......Biết đánh không lại, vậy còn cần phải đánh sao?
“Nói một chút nguyên nhân ngươi chết sống muốn ở lại xem.”Điều chỉnh chế độ tự điều khiển cho xe năng nguyên, Khúc Quân điều chỉnh chỗ ngồi, quay đầu lại nói với Hao Thiên Khuyển.
Hao Thiên Khuyển chần chờ một chút, nhưng trước mắt hiện tại đây là người quen duy nhất nó gặp, chủ nhân cũng không biết ở nơi nào, tuy nó biết có khả năng sẽ bị Khúc Quân cười nhạo, nhưng...... Vẫn thẳng thắn mà kể.
Sau đó, Khúc Quân liền nghe được một câu chuyện về một con chó ngu ngốc báo ân, ừ, phương thức ngu ngốc khác người.
“Tuy không muốn quấy rầy sự tích cực muốn báo ân của ngươi, nhưng ngươi từ khi tỉnh lại có chú ý tới biến hóa của thế giới sao?” Khúc Quân thử thăm dò nói.
Hao Thiên Khuyển mất mát gật gật đầu chó:
“Có chú ý, linh khí trở nên thật loãng, hơn nữa ta cũng không cảm nhận được được sự tồn tại của Thiên Đình nữa”
........”Ý ta nói là nhân gian.” Thiên Đình đã không còn tồn tại, về sau ngươi nhất định sinh hoạt ở nhân gian, chẳng lẽ ngươi không chú ý một chút sao?
“Nhân gian? vẫn như vậy, lục đục với nhau........Chỉ là theo lời ngươi nói quả thực có chút không giống, kiến trúc xây cao như vậy, hơn nữa những người đó cũng kì quái, hở ra là lấy thứ quái dị gì đó đối phó với ta! Khúc Quân, ngươi có biết sao lại như vậy hay không?”
Thật sự cảm thấy mệt mỏi!
“Trở về rồi nói sau, việc báo ân chờ ngươi hiểu rõ thế giới hiện tại lại bàn tiếp, đến lúc đó ta sẽ không tiếp tục ngăn cản ngươi.” Đối với chó của bạn thân hắn đã cố gắng có trách nhiệm đến như vậy, Khúc Quân sắp bị chính bản thân làm cho cảm động gần khóc.