Editor & Beta: Hạ Tử Lâm.
Tuy Nold chẳng phải một thiên tài lãnh đạo tinh cầu gì, nhưng cậu ta đối với nghiên cứu thực vật quả thực là.....Thiên tài bẩm sinh. Tinh cầu Tucker nơi cậu ta sinh ra sức chiến đấu tuyệt đối thuộc số một số hai trong liên minh vũ trụ, công lao này quy cho đa số mọi người có dị năng trên tinh cầu này đều thuộc dị năng hệ Thổ, vừa công vừa phòng, muốn đánh Tucker, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Cho nên ở hoàng thất khi tất cả đều là dị năng hệ Thổ, Nold vương tử người này rất dễ gây chú ý, thứ gì hiếm thì sẽ quý đó mà, cậu ta sinh ra quả thực thuộc dạng cha mẹ yêu thương, anh cả bảo vệ, em trai bám người, nhưng Nold vẫn cứ thuộc loại trung nhị bệnh giai đoạn cuối, vì thế kết cục rất đáng mừng, từ tinh cầu cấp một chạy đến Trái Đất lại còn tìm một học viện hạng ba nói muốn thực hiện lý tưởng của đời mình, cũng bởi vì vậy, cậu ta mới thành bạn với Khúc Quân.
Khúc Quân học ở học viện hạng ba tên Tử Kim, mặc dù là học viện hạng ba, nhưng cơ sở cũng khá ổn, thời đại này phân chia cấp bậc học viện dựa vào sự khác biệt của ngành học, học dị năng và điều khiển cơ giáp chỉ có thể học tại học viện quân sự hạng nhất, rồi cứ tiếp tục mà sắp xếp, thực ra phần lớn do sự chênh lệch thực lực của giáo viên.
Một hoàng tử tóc xanh mắt đỏ thầm nghĩ muốn làm người bình thường thực hiện giấc mộng nghiên cứu khoa học của chính mình, lúc trước Khúc Quân bị phân đến ký túc xá như vậy đáy lòng của hắn hoàn toàn là tan vỡ. Về phần tại sao Khúc Quân lại biết được thân phận thực của cậu ta....... Hắn muốn nói hắn thật sự không bị ngu, biết được sự thật cũng chẳng có gì lạ.
Nhớ lại cuộc sống ở học viện, thực sự chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, Khúc Quân đúng lúc dừng nhớ lại chuyện cũ, vỗ vỗ khuôn mặt hưng phấn của Nold, ý kêu cậu ta dẫn đường.
Liền thấy biểu tình hưng phấn trên mặt Nold được thay thế bằng sự buồn rầu, cậu ta yên lặng dựng ngón tay, đôi mắt đỏ rực chớp chớp nhìn Khúc Quân:
“Khúc Khúc, tớ tạm thời bị cách chức!”
Ý tứ thật dễ hiểu, cậu ta bây giờ tạm thời bị cách chức, không vào viện nghiên cứu được. Tuy nghiên cứu thực vật chỉ là một môn thuộc ngành học hạng ba, nhưng cơ sở bảo vệ của viện nghiên cứu ở ba thành phố lớn vẫn rất tốt.
Khúc Quân.... Hắn muốn yên tĩnh, đừng hỏi hắn yên tĩnh là ai.
Dù hắn có rất nhiều biện pháp tìm được Bách Hoa, nhưng hắn cũng không tính làm rõ thân phận thần tiên của mình. Học chung bốn năm, hắn rất tin tưởng con người Nold, nhưng tin tưởng và thẳng thắn là hai việc khác nhau, điều này sẽ khiến sự việc phức tạp hóa lên.
Một khi đã như vậy, hắn chỉ có thể vỗ vỗ vai bạn thân:
“Nold, cậu bảo trọng, tớ sẽ cố gắng hết sức.”
Sau đó dưới sự dõi theo của một đôi mắt đỏ rực thản nhiên ngồi lên xe năng nguên rời khỏi, còn có thật sự rời đi hay không, cũng chỉ bản thân Khúc Quân mới biết.
Nold tay Nhĩ Khang*, chờ một chút, cậu còn chưa có trả tiền đó! Tiền lương của tớ đã phát đâu này này----------
(* Miêu tả như hình nhé. Ý là vươn tay.)
Khúc Quân chạy xe rời xa viện nghiên cứu khoảng 10km rồi chuyển thành chế độ tự lái, còn hắn thì nhắm mắt lại bắt đầu tìm kiếm nơi có sóng linh lực quen thuộc.
Bách Hoa không giống Hao Thiên Khuyển, lúc còn chưa hóa hình đã biết giả bộ khô héo để nhận được sự đồng tình, khiến người khác giúp y nghĩ ra biện pháp tránh né ngoại tộc tìm bạn đời liền đủ để nhìn ra chỉ số thông minh của y có thể bỏ xa Hao Thiên Khuyển mười con phố. Cho nên dù Bách Hoa gặp phải trường hợp càng thêm nguy hiểm so với Hao Thiên Khuyển, nhưng thực ra Khúc Quân cũng không có đặc biệt lo lắng cho y.
Nói thật thì hắn và Bách Hoa chẳng qua là bạn bè bình thường. Khi Thiên Đình có tiệc rượu tình cơ gặp mặt thì chào hỏi, nói chuyện cũng chỉ mấy đề tài nhỏ, bình thường gặp nhau cũng rất ít, vì vậy tuy khi hắn nhìn thấy ảnh, mơ hồ cảm thấy giống Bách Hoa, nhưng thực ra hắn cũng không xác định lắm.
Thế nên hắn tìm Hao Thiên Khuyển, ->_-> dù sao nó từng mỗi ngày đều chạy tới xem bản thể của Bách Hoa, có thể nói trừ bản thân Bách Hoa và vị tiên nữ chăm sóc Bách Hoa ra, Hao Thiên Khuyển là người quen thuộc với Bách Hoa nhất.
Tuy hai đương sự Chó và Hoa cố gắng phủ nhận, nhưng đó là sự thật không thể xóa nhòa.
Chẳng qua có thể thấy được kẻ ngốc có phúc của người ngốc, bản thân hắn tỉnh lại ở một nơi xa xôi hẻo lánh, lúc đó pháp lực của hắn mỏng manh trước mắt một màu đen, quả thực khổ muốn chết, mà Bách Hoa bị người mang về viện nghiên cứu bỏ trên bàn kỹ thuật, chỉ có Hao Thiên Khuyển may mắn, nằm bên cạnh Trường Hà còn được một đứa nhỏ mang về nhà nuôi dưỡng.
Còn phần sau nó thảm như vậy == đó là do nó tự tìm đường chết.
Chẳng qua dù không phải Bách Hoa, một gốc cây Mẫu Đơn hiếm thấy như vậy, Khúc Quân nhìn thấy cũng muốn ôm về nhà trồng. Giống như người xa quê sống nơi đất khách, nhìn thấy thứ từng quen thuộc đều muốn mua về đặt trước mắt, đây là một đạo lý.
Vì vậy Khúc Quân quyết tâm, dù cho Nhị Cẩu một rời nhà bỏ đi hai vừa khóc vừa nháo ba thắt cổ, hắn cũng sẽ mang Bách Hoa về, về phần tên chủng loại thì........┑( ̄Д ̄)┍ vấn đề này để sau rồi nói.
Cũng không lâu lắm, Khúc Quân liền tìm được vị trí của Bách Hoa. Nếu như vẫn ở thời kì pháp lực Bách Hoa hưng thịnh trước kia, hắn sẽ không tìm được, dù sao thần tiên đều coi trọng quyền riêng tư, giấu hơi thở của bản thân rất tốt! Nhưng vừa tỉnh lại thì không như vậy, dù muốn giấu cũng giấu không được.
Thiết lập định vị khiến xe năng nguyên chạy tới mục tiêu, bản thân hắn thì nhắm mắt lại khôi phục linh lực, tuy dùng năng lực tìm một chút, nhưng cũng có tiêu hao. Thời đại vũ trụ này có điểm đó là không tốt, hầu như toàn dân đều tu luyện, tuy tu luyện dị năng hệ thống không giống, hưng có thể lên cấp đã nói lên hấp thu đều là linh lực trong không khí.
Trong không khi linh lực đã rất loãng, mà còn có nhiều người dùng như vậy, khó trách sẽ có quy tắc dị năng nhiều nhất chỉ có thể tiến vào bậc một, Khúc Quân đoán đại khái do Thiên Đạo vì cân bằng lực lượng nên hạn chế.
Chẳng qua mấy việc đó không có quan hệ gì với hắn, linh lực trong không khí thấp như vậy, nếu hắn tu luyện lại lên cấp, nói không chừng Thiên Đạo sẽ giết hắn không biết chừng, vì mạng nhỏ, khi chưa tìm ra biện pháp giải quyết, Khúc Quân lựa chọn dung nhập cuộc sống ở Thời Đại Vũ Trụ, tu luyện.......Nhớ đến thì tu luyện, không nhớ thì ngâm người trong bồn tắm, hắn cũng chẳng phải tu luyện cuồng.
Xe năng nguyên dừng lại, Khúc Quân xuống xe liền nhìn đến phố người nghèo, trong lòng khen ngợi Bách Hoa thông minh hơn Hao Thiên Khuyển rất nhiều, bản năng tìm được nơi người không có sức uy hiếp nhất, trong lòng Khúc Quân lặn lẽ giơ nhón tay cái lên.
Thực ra nói là phố người nghèo cũng không đúng, Thời Đại Vũ Trụ người còn sống nhu cầu khác nhau, tiền tuy rất quan trọng, nhưng càng nhiều là theo đuổi sức mạnh, người Liên Minh đối với người thường thực ra đều đối đãi rất tốt.
Cho nên nơi này thiếu không phải tiền mà là sức mạnh.
Dễ hiểu hơn một chút, nơi này là nơi người không có dị năng và tinh thần lực ở, có tiến hóa thành công sẽ có tiến hóa thất bại, đó là quy luật của thiên nhiên, bản thân Khúc Quân cũng không can thiệp được, hắn không phải chúa cứu thế, tuy biết có người như vậy tồn tại, nhưng hắn từ khi tỉnh lại thực sự chưa gặp được người này.
Đương nhiên mấy chuyện đó không phải then chốt, quan trọng là...... Hắn là nhân loại có tinh thần lực tiến hóa, == không được phép tiến vào phố người thường, đây là liên minh đối với người dân bảo vệ.
Vì thế đứng ở ngã tư đường, nhìn bảo vệ tay cầm súng năng nguyên, Khúc Quân lặng lẽ xoay người lái xe biến mất khỏi ngã tư, có lẽ hắn vẫn nên buổi tối ẩn thân rồi lại đến vậy.