Cách Một Khoảng Sân

Chương 3: Chương 3: Trợ giảng của thầy Việt Dũng




Tháng 7 vội vã trôi qua nhanh chóng, tháng 8 về báo hiệu học sinh cuối cấp cần lên dây cót cho mùa thi. 11 năm dưới từng ô cửa sổ khác nhau, chỉ có mùa hè này thật sự sẽ rất vội vã. Vội vã vì tiếng ve vội đến rồi vội đi, vội vã vì những ngày đến lặp lại như một đường thằng từ nhà đến trường, chỗ học thêm rồi lại về nhà, học ôn thi, lại học. Vội vã vì những mối tình không tên vẫn sẽ ấp ủ trong những đêm mộng mị của cô cậu học trò chia, có cái sẽ nở hoa, có cái sẽ mãi là hạt giống, lại có cái sẽ lụi tàn. Mùa hè nào rồi cũng sẽ đến, sẽ qua, chỉ là mùa hè đấy không trở lại, khối kí ức đấy sẽ mãi là trang giấy bỏ nhỏ cất gọn trong ngăn bàn, tình cờ bị cơn gió thổi ngang. Mọi bí mật sẽ chỉ là lời thì thầm của gió.

Mồng 2 tháng 8 lớp Toán của thầy Việt Dũng sẽ khai giảng, từ thầy mà bọn Hà Diệp biết được rằng kì này sẽ có đoàn sinh viên trường Sư Phạm về thực tập của trường. Dù chỉ hơn bọn Hà Diệp 4 tuổi nhưng thầy dặn phải gọi bằng thầy, bằng cô, đừng có đứa nào nhốn nháo xưng anh gọi chị, bắt nạt những người thầy tương lai thì liệu hồn với thầy.

Nháo nhác một hồi bỗng có tiếng nói cất hỏi:

- Lớp mình có giáo viên thực tập không thầy?

Thầy Việt Dũng liếc nhìn cả lớp rồi hỏi:

- Em nghĩ lớp 12 có không?

Bình thường, giáo viên thực tập về trường sẽ hiếm khi được dạy khối 12. Phần vì còn quá non trẻ trong việc đứng lớp, bọn lớp 12 thì quậy như quỷ, sắp ra trường rồi nên có sợ cái khỉ gì đâu. Sắp xếp giáo viên thực tập vào lớp 12 chẳng khác nào mỡ dâng tới miệng mèo, cho bọn học trò có cơ hội làm càn, phá phách. Còn nhớ có đợt Hà Diệp mới vào trường, năm ý có một chị giáo giỏi chuyên môn, được cử đứng lớp dạy thay một buổi, ấy vậy chẳng biết vì sao, giữa tiết thấy chị ấy bỏ ra khỏi lớp, viền mắt còn thoáng có chút đỏ. Từ đó luật bất thành văn mà mọi người đều hiểu đó chính là học sinh khối 12 sẽ không có cái diễm phúc được học giáo viên thực tập.

Lại thêm một lý do nữa đó là do kiến thức khối 12 khá áp lực. Ngoài việc giảng dạy còn cần biên soạn đề cương, sưu tầm các típ và bí quyết đi thi. Cần giáo viên kinh nghiệm để đảm bảo chất lượng cho mỗi buổi dạy.

Đám học sinh nghe vậy xong liền ỉu xìu. Với bọn chúng, giáo viên thực tập chính là một niềm vui nho nhỏ sau những đống đề cương chất thành núi. Mặc dù vậy 12D1 là lớp chọn chuyên khối D, lý nào sẽ có giáo viên thực tập tới giảng dạy.

Thầy Việt Dũng kéo lại những suy nghĩ miên man của đám trẻ, cất giọng nói:

- E.. hèm. Như các bạn đã biết thì điều này không thể. Tuy nhiên, vì sức khỏe thầy cũng đã có phần không tốt, một hai năm nữa liền tới tuổi về hưu, các em có lẽ chính là khối lớp 12 cuối cùng tôi còn giảng dạy. Già rồi, không còn kiêm nghiệm được trọng trách nữa. Vì vậy nhà trường đã thảo luận để cho một bạn thực tập sinh phụ giúp thầy, bạn trợ giảng sẽ giúp thầy trong một số buổi ôn tập, giờ dạy thêm sau buổi học chiều, và cũng có thể là một số buổi học thêm như buổi này.

- Ơ thầy ơi. Lỡ kiến thức không khớp thì sao ạ. - Một tiếng nói cất lên liền dập tắt niềm hy vọng nhen nhóm trong lòng vừa được thắp lên của lũ trẻ.

- Cái này sẽ có sự hợp tác của hai thầy. Mấy đứa cứ yên tâm, sẽ dạy cho xứng với sự tin cậy của mấy đứa. - Thầy Việt Dũng cười khà khà rồi chắt đầu gõ thước.

- Được rồi. Buổi đầu tiên hôm nay thầy sẽ kiểm tra một chút kiến thức của mấy đứa. Sau đó sẽ chọn lọc để phân loại lớp. Từ giờ cứ mỗi 2 tháng chúng ta sẽ kiểm tra một lần để chọn lọc và trao đổi lớp. Kịp thời bổ sung kiến thức cho các bạn yếu, cũng tạo môi trường cho các bạn có mục tiêu cao. Hiểu chưa?

- Dạ hiểu ạ. - Đám nhóc nhao nhao trả lời.

Nhìn tờ đề trong tay Hà Diệp thở dài, mục tiêu là gì đây? Anh cô chính là niềm tự hào to lớn của bố mẹ, cô đương nhiên không thể xuất sắc như anh ấy. Tuy nhiên cũng không thể kém cạnh người cô muốn ở bên. Thôi dù sao cũng sẽ phải bước đi, vậy cứ dành tâm tư nhiều một chút, sau này quả ngọt cũng chính mình hưởng.

Tiếng ve râm ran cuối hè từ xa vọng lại tới nhức đầu, vậy mà qua một cánh cửa, tiếng ve như bị lắng đọng trong thế giới bên ngoài, trả lại một trông gian yên bình dành cho các sĩ tử mùa tới. Tiếng giấy sột soạt, tiếng bấm máy tính lạch cạch, tất cả các thứ âm thanh cứ rơi lộp bộp xuống mặt đất, rồi lại trả lại sự yên tĩnh của không gian. truyện tiên hiệp hay

Giọt mồ hôi lấm tấm khiến tóc mai có cơ hội bám vào gò má, thời gian đã đến những phút đồng hồ cuối cùng, nộp bài, sự yên lặng của không gian lại một lần nữa vỡ tan. Mùa thi đã lại thật sự bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.