Cách Phát Tài Của Thương Phụ

Chương 21: Chương 21: Không khí kì lạ (2)




Nhưng Lâm chưởng quỹ người tới là khách, hơn nữa còn có thể là tới nói về chuyện buôn bán bánh ngọt, Tùy Duyên lập tức cười ha ha mời Lâm chưởng quỹ đi vào.

“Lâm chưởng quỹ, mời vào bên trong!”

“A Duyên cô nương xin mời!” Lại len lén nhìn trộm Hạo Nhiên, thấy sắc mặt Hạo Nhiên rất hiền hoà, Lâm chưởng quỹ mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Tiến vào đại sảnh của Tùy ký, Hạo Nhiên tùy ý đặt hộp đựng thức ăn lên bàn, mời Lâm chưởng quỹ ngồi, sau khi Lâm chưởng quỹ đợi Hạo Nhiên, Tùy Duyên ngồi xuống, mới ngồi xuống, Chúc Huynh Đệ đứng ở sau lưng Lâm chưởng quỹ.

“Lâm chưởng quỹ, ngươi tới vì chuyện gì?” Tùy Duyên hỏi thăm.

Rồi lại sợ mình đoán sai, gây ra chuyện cười.

Lâm chưởng quỹ cười, “Muội tử A Duyên, không dối gạt ngươi, ta tới cùng ngươi nói chuyện làm bánh ngọt!”

Tùy Duyên nhíu mày “Làm sao?”

“Không dối gạt muội tử A Duyên, bánh gạo nếp, hôm nay bán đặc biệt tốt, mới một chút thời gian, đã bán hết bánh gạo nếp, ta tới vì muốn hỏi muội tử A Duyên, về sau có thể làm nhiều hơn hay không, buổi trưa làm, buổi tối cũng làm, như thế nào?”

Có bạc thu vào, dĩ nhiên Tùy Duyên đồng ý.

“Này Lâm chưởng quỹ, buổi trưa làm bao nhiêu, buổi tối làm bao nhiêu?”

Lâm chưởng quỹ tính toán thử thường ngày buổi trưa buổi tối Túy Tiên lâu phục vụ bao nhiêu bàn, tính đại khái, “Buổi trưa 100, buổi tối 130!”

Tùy Duyên mừng rỡ, “Vẫn là Chúc Huynh Đệ tới cửa lấy, hay là ta đưa đến Túy Tiên lâu?”

“Để Tiểu Chúc tới lấy!”

“Tiền thì sao?” d đ lê[quý]đôn

Lâm chưởng quỹ cười, “Dĩ nhiên là trả khi nhận, làm bao nhiêu bánh gạo nếp, trả bấy nhiêu bạc, nhưng mà, hộp đựng thức ăn, phải dùng của Túy Tiên lâu, buổi sáng ta sẽ phái người đưa tới một lần, sau buổi trưa ta lại phái người đưa tới một lần nữa!”

Buổi sáng phái người đưa tới, lấy bánh gạo nếp chuyển về Túy Tiên lâu, buổi trưa bán hết, hộp đựng thức ăn liền trống không, lại đưa tới đây, lấy bánh gạo nếp bán vào buổi tối, tuần hoàn như vậy. . . . . .

Tùy Duyên gật đầu, “Vậy thì làm phiền Lâm chưởng quỹ!”

“Không phiền toái, không phiền toái, sau này vẫn phải dựa vào muội tử A Duyên, kiếm bạc trắng!”

Tùy Duyên cười, “Lâm chưởng quỹ, ngươi đã nói, ta cũng không vòng vo, ta đây có một món ăn mới, ngươi xem một chút, Túy Tiên lâu có thể giúp đỡ bán thử hay không!”

“Món ăn mới, là cái gì?” Lâm chưởng quỹ tò mò hỏi.

Chỉ cần có thể kiếm tiền lời cho Túy Tiên lâu, Lâm chưởng quỹ đều để ý.

“Lâm chưởng quỹ, trước tiên ngươi chờ ta một lát, ta đi vào phòng bếp chuẩn bị một chút, cho ngươi nếm thử mùi vị!”

“Được, tốt. . . . . .” Lâm chưởng quỹ vội nói.

Chúc Huynh Đệ đứng sau lưng lại cười hì hì, Lâm chưởng quỹ nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Chúc Huynh Đệ, Chúc Huynh Đệ lập tức thu nụ cười lại.

Tùy Duyên nhìn, nở nụ cười, cầm hộp đựng thức ăn Hạo Nhiên ca đặt ở trên bàn lên, xoay người đi vào phòng bếp.

Tùy Duyên vừa đi, trong nháy mắt không khí ở đại sảnh Tùy ký trở nên kỳ dị.

Lâm chưởng quỹ nhiều lần muốn đứng dậy, lại nhìn thấy sắc mặt không gợn sóng của Hạo Nhiên, lúng túng ngồi xuống.

“Lâm chưởng quỹ. . . . . .” Hạo Nhiên thản nhiên mở miệng.

Lâm chưởng quỹ lập tức cười nói, “Hạo Nhiên ca, có chuyện xin ngài phân phó!”

Hạo Nhiên nghe vậy, bật cười, “Lâm chưởng quỹ, xem ngươi nói kìa, ta có thể có chuyện gì, ta chỉ muốn nói, muội tử A Duyên của ta, tài nấu nướng rất tốt, nếu như Túy Tiên lâu hợp tác với muội tử A Duyên của ta, về sau khẳng định tiền tài liên tục chảy vào!”

“Đúng đúng đúng, Hạo Nhiên ca nói phải!” Lâm chưởng quỹ ngoài miệng đồng ý, nhưng trong lòng lại có nhiều khúc mắc.

Hạo Nhiên nhìn Lâm chưởng quỹ, “Lâm chưởng quỹ, gần đây Túy Tiên lâu buôn bán tốt không?”

“Rất tốt, mỗi ngày đều như nhau, đầy ngập khách, cho nên mới phải chuẩn bị thêm nhiều bánh ngọt hơn!”

Hạo Nhiên gật đầu, “Lâm chưởng quỹ cẩn trọng như vậy, năm nay chủ nhân nhà ngươi chắc chắn cho ngươi một bao lì xì lớn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.