CHƯƠNG 2.
Dù họ có đánh nhau cũng phải có điểm tiến triển.
Một buổi tối đẹp trời nọ, dưới sự dẫn dắt của bạn bè, nữ vương thụ đã đến gay bar.
Đây là lần đầu tiên y tới nơi này, khó tránh khỏi có chút khẩn trương, mặc dù mặt ngoài nhìn y vẫn lãnh diễm và cao quý như vậy.
Sau đó bởi vì không cẩn thận nên bị người ta hạ thuốc! Dù sao nữ vương thụ vẫn là thụ mà thôi, trong cái vòng luẩn quẩn bé nhỏ này, người vừa có điểm tà mị, lại mang theo chút phong cách thanh tao, khẳng định là khẩu vị được hoan nghênh.
Mà lúc này, bạn của y đang rất cao hứng, đùa bỡn nam nhân.
Đáng thương cho nữ vương thụ, không bảo vệ được tấm thân xử nam, đúng vậy, nữ vương thụ vẫn là xử nam!
Vì thế một kẻ có bộ dáng đáng khinh đem nữ vương thụ đến WC, vừa lúc đấy, gặp ôn nhu công đang rửa tay.
Kỳ thật ôn nhu công cũng bỏ đi, bất quá bởi vì bạn bè lôi kéo cho nên mới tới nơi này, cũng muốn tìm ai đó làm quen, nói không chừng có thể quên bình phàm thụ, bạn bè đều nói, không nên thắt cổ chết vì một cái cây, huống chi bình phàm thụ còn chưa phải là của mình.
Ôn nhu công vô cùng kinh ngạc nhìn nữ vương thụ bị nam nhân đáng kinh phi lễ, đã vậy lại còn ở WC mà nghênh ngang, nam nhân đáng khinh phát hiện ôn nhu công đang nhìn chằm chằm mình, liền trừng mắt, lại phát hiện bộ dáng đối phương cũng không tệ, vì thế đã nói, muốn cùng chơi 3P không.
Ôn nhu công cuối cùng cũng nhìn ra điểm thích hợp ở đây, tuyệt đối là nữ vương thụ bị loại vô sỉ này hạ dược, vì thế ôn nhu công trở thành anh hùng cứu mỹ nhân, cho nam nhân đáng kinh một quyền, dù sao ôn nhu công cũng từng luyện qua, cái gì mà Judo… một quyền tung ra, nam nhân đáng kinh nhất thời choáng váng, cả người chỉ muốn hôn mê.
Không có nam nhân đáng khinh chống đỡ, nữ vương thụ cả người mềm nhũn ngã xuống.
Mặc dù bình thường ôn nhu công vốn không nhìn nữ vương thụ vừa mắt, nhưng dù sao đây cũng là ân oán cá nhân, hắn vẫn rất khâm phục năng lực làm việc của người này, lúc này đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, vì thế rất có tinh thần hiệp nghĩa lôi nữ vương thụ về nhà, tại vì hắn không biết nữ vương thụ ở đâu, cho nên đành mang về nhà mình.
Ôn nhu công ở cùng với ba mẹ, ba mẹ cũng biết hắn là đồng tính, nhưng tư tưởng của ba mẹ rất cởi mở, đồng tính thì đồng tính, không phải rất nhiều nam nhân nổi tiếng cũng là đồng tính đó hay sao? Cho nên hai vị lão nhân gia tự thuyết minh rằng con trai ta thực vĩ đại a! Ây, có phải đã lạc quan quá hay không?
Ôn nhu công nhớ là ba mẹ của ôn nhu công vừa mới đi du lịch, cho nên hắn mới dám đem người về nhà, bởi vì người bị như thế này cũng không tiện đưa đến bện viện.
Nhưng mà hắn không nghĩ tới, khi hắn mang người về nhà, ba mẹ hắn đang ngồi xem ti vi…. Vì thế bốn con mắt trừng rất lớn, nhìn con trai đang đỡ một người nhìn rất được, nhưng nhìn tình trạng hiện tại thật không giống nam nhân. Ôn nhu công rất là xấu hổ, nhưng vẫn nên mang người ta về giường đã, vì xảy ra vấn đề ngoài ý muốn, ôn nhu công đành mang người về phòng mình.
Hai lão nhân ngồi đối diện nhau, trong nháy mắt – “Đây chính là con dâu của mình sao?”
Chủ tịch nhớ lại, có lẽ là như vậy, đứa nhỏ này ông đã thấy, chính là trợ lý tổng tài của công ty bên cạnh. “Tuy chỉ là một trợ lí, nhưng năng lực làm việc không tệ a, nhi tử bắt được y rất tốt. Nha, hắc hắc hắc, không sai, đem y về đây, tương lai của công ty chắc chắn sẽ rất phát triển.”
Chủ tịch phu nhân gật đầu tỏ vẻ đồng ý, có vợ hiền trợ giúp con trai, quả là không tệ.
Vì thế ôn nhu công không biết rằng ở dưới lầu, ba mẹ của mình đã ghép mình và nữ vương thụ thành một đôi.
Khi ôn nhu công đem người đặt lên giường của mình, nhìn sắc mặt của nữ vương thụ đỏ lên, không biết tà niệm ở đâu sinh ra, muốn hôn y. Nhưng khi hắn vừa muốn hôn, thì bác sỹ đến, tụt cảm xúc. Ôn nhu công tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối, “Không đúng, tiếc nuối cái gì, sao mình phải tiếc nuối a?”
Bác sỹ kiểm tra nữ vương thụ một chút, kiểm tra xong thì tiêm thuốc, sau đó dặn dò ôn nhu công vài câu, nói cho hắn biết tiếp theo phải làm như thế nào, sau đó liền rời đi.
Ôn nhu công nhìn nữ vương thụ đã dịu đi, thở dài nhẹ nhõm một hơi, ra khỏi phòng đi tìm ba mẹ, nên giải thích một chút, nếu không bị ba mẹ hiểu lầm cũng không hay.
Bất quá hiểu làm thì cũng đã hiểu lầm rồi. Bọn họ trách cứ ôn nhu công, “Sao con không ở cùng người ta a? Mà cậu ấy bị làm sao vậy?”
Ôn nhu công đương nhiên không thể nói là cậu ấy bị chuốc dược nọ kia, vì thế đành nói dối thành phát sốt.
Sau đó chủ tịch phu nhân đã nói, “Trách không được nhìn mặt lại hồng như vậy. Được rồi, con mau đi chăm sóc người ta đi.”
Ôn nhu công tưởng phải giải thích rất nhiều, bởi vì nhìn ba mẹ giống như hiểu lầm vô cùng sâu sắc, nhưng lại không biết nói thế nào, thôi thì cứ hiểu lầm đi, cũng chẳng thành sự thật được, liền đi vào nhìn nữ vương thụ.
Nữ vương thụ đúng ra rất được a, thời điểm ngủ sẽ im lặng, lông mi lại thật dài, vừa nhìn đã muốn sờ, vì thế ôn nhu công liền vuốt ve một chút. Đôi môi hồng hồng, nhìn đã muốn hôn, vì thế ôn nhu công liền….. Không hôn, hắn vẫn có điểm lý trí.
Ôn nhu công nhớ lại, lúc ngủ thật hiền lành, nhưng tại sao khi tỉnh dậy lại xù lông cắn người cơ chứ, hắn nhớ rõ ngày đó, nữ vương thụ liền hắt một chén trà vào đũng quần hắn, nghĩ lại còn đau, đó là trà nóng a….
Một lúc lâu sau, ôn nhu công đi rửa mặt qua loa rồi đi ngủ, có chuyện gì thì ngày mai nói cũng được. Sau khi tùy tiện tắm rửa một chút ôn nhu công liền chui tọt vào ổ chăn mà ngủ, dù sao cũng đều là nam nhân cả thôi, cùng nhau ngủ cũng không có gì to tát.
Vì thế, nữ vương thụ được đồng hồ sinh học đánh thức vào buổi sáng liền phát hiện, mình bị ôn nhu công ôm ngủ, rất kinh hách, nhớ lại chuyện tối hôm qua, hình như mình bị trúng thuốc, sau đó mặt mũi liền tái nhợt. Sau đó lại phát hiện mình vẫn còn mặc quần áo, trên người cũng không có chỗ nào không thoải mái, yên lặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó quay đầu sang ôn nhu công, “Chẳng lẽ tối qua mình đè hắn?”
Ngay khi nữ vương thụ miên man chìm trong đống suy nghĩ của mình, ôn nhu công liền tình dậy, nhìn thấy khuôn mặt của nữ vương thụ được nắng mai chiếu xuống, tóc gáy còn hơi bung lên lại cso cảm giác rực rỡ, ôn nhu công liền không suy nghĩ được gì cả, hôn nữ vương thụ một cái, nói chào buổi sáng.
Tình hình này nhìn kiểu gì cũng giống một đôi phu thê đã mấy chục năm ngủ cùng một chỗ!
Nữ vương thụ nhất thời liền phát hỏa, nụ hôn đầu tiên của mình a!
Vì thế nữ vương thụ liền tặng cho ôn nhu công một cái tát, sau đó rời giường.
Ôn nhu công tự biết mình đuối lí, cho nên cũng không nói gì cả…..
Sau đó nữ vương thụ liền hỏi vì sao mình lại ở cùng một chỗ với ôn nhu công, nơi đây là nơi nào, tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Ôn nhu công liền nói cho y biết đã xảy ra cái gì, hơn nữa còn cố ý nhấn mạnh + bịa đặt một đoạn nữ vương thụ đã cố tình tỏ ra *** đãng thế nào quyến rũ mình lên giường, chính mình lại giống như Liễu Hạ Huệ cự tuyệt dụ dỗ của y. Nữ vương thụ nghe xong mà mặt đỏ tai hồng, hồng đến mức giống như màu của trái cà chua. Ôn nhu công thấy thế thì vô cùng vui vẻ. Bất quá, hắn vẫn xem nhẹ năng lực ác độc trong lời nói của nữ vương thụ, chỉ nghe nữ vương thụ nói: “Ha ha, như vậy mà anh cũng không có phản ứng gì sao, chẳng lẽ là mắc bệnh liệt dương.”
Nói xong nữ vương thụ liền đi ra ngoài, cũng không thèm cho ôn nhu công một cơ hội biện bạch.
Ôn nhu công thật sự tức đến rụng cả răng, bất quá chỉ có thể tự mình nuốt xuống.
Ba mẹ công đều rời giường, nhìn thấy nữ vương thụ đi ra, nhất thời hai mắt liền sáng lên.
Ba mẹ liền nhiệt tình mời y ở lại ăn sáng.
Nữ vương thụ rất lễ phép nhưng lại nhẹ nhàng cự tuyệt, ba mẹ chỉ có thể tiếc nuối nhìn y rời đi.
Sau đó hung hăng trừng mắt nhìn công một cái, cho rằng nhất định chính hắn đem con dâu yêu quý của hai người làm tức giận đến mức bỏ đi rồi, thật đúng là vô tích sự.
Công tỏ vẻ mình rất vô tội, người ta mới sáng sớm không những bị người ta đánh còn bị ba mẹ lườm cho cháy mặt. Rõ ràng là người tốt mà! Oán khí không có chỗ phát tiết, ôn nhu công chỉ có thể chọc chọc trứng chần nước sôi. Sau đó đã bị mẹ đánh cho một phát: “Không được làm hỏng thức ăn!”
Ôn nhu công vô cùng ủy khuất.