Phu nhân Keiha đóng vai trò người dẫn chương trình, khó mà phủ nhận nhan sắc tuyệt trần của bà ta, nếu đem so với Hestia, khả năng hơn cũng không ít.
- Thưa quý ông quý bà có mặt tại buổi thượng nghị hôm nay, như các vị đã biết, Japun là một trong những cứ điểm quân đội quan trọng của quốc gia chuyên dụng nghiên cứu về cách loại bỏ phần tử “ Hệ quả”...
“Hay nói chính xác hơn là dọn rác.”
Puna thầm nghĩ trong đầu, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, ánh mắt tràn đầy vẻ trào phúng.
- Cho tới thời điểm hiện tại, mọi công sức bỏ ra đều đã có thành quả. Loại vũ khí mà tối nay chúng ta sẽ được chứng kiến chính là kiệt tác vĩ đại nhất mà ngành sinh học ONA đạt được...
“Hừ, có một món đồ chơi mà cũng đòi khoe mẽ.”
Notte đẩy gọng kính, dáng đứng thẳng rắn rỏi, vẻ bảnh bao không biết đã thu hút bao nhiêu ánh mắt.
Bản thân cũng từng nghiên cứu qua loại công nghệ này nhằm ứng dụng trong phương pháp y học, cậu là người hiểu rõ hơn ai hết. Nếu như không thể kiểm soát được, hậu quả, khỏi nói cũng cảm thấy ớn.
Kết thúc bài diễn văn rườm rà, phu nhân Keiha Saera đến bên một vật khổng lồ phủ bạt trắng, cao khoảng 22m, bề rộng 5m, từ lúc bắt đầu ai cũng háo hức được chiêm ngưỡng tạo vật sinh ra từ những bộ não thiên tài bậc nhất, nên giờ đây tất thảy đều nhịn thở chờ xem, thứ gì sẽ xuất hiện trước mắt họ?
“Xoẹt” - Đột nhiên toàn bộ mạng lưới điện trong khu vực Safe bị sập, mọi người trở nên hoảng loạn. Sự việc này chưa từng xảy ra!
- Xin hãy bình tĩnh...
Keiha Saera lên tiếng chấn an nhưng chẳng ai nghe lọt tai lời nói của bà, bây giờ tất cả chỉ chăm chăm bảo vệ cái mạng nhỏ của mình. Đâu ai chắc rằng đó không phải là hành vi phản động của đám “Hệ quả” chứ.
- Cậu Fillusm, lối này.
Ngay cạnh Puna đã có vài vệ sĩ được Keiha Isora cử riêng để bảo vệ cô, mối quan hệ giữu hai người này khá đáng nghi, nhiều tin đồn nổi lên rằng tên Cellian gì gì đó có chung dòng máu với đại tướng Jipun, nói trắng ra là con ngoài giá thú. Có thể, tên sói già ấy đã phát hiện ra thân phận của cô từ lâu, chỉ đơn giản không muốn lộn xộn trước nhiều người nên mới bày ra trò này.
“Hừ, sói có bao giờ thành cừu đâu!”
Puna cười khẩy. Không sao! Mấy người có đủ trình thì bắt ta đi!
Puna đứng dậy, đạp đổ chiếc xe lăn, ngón tay thanh mảnh dễ dàng chọc xuyên yết hầu của những kẻ ngáng đường, máu đỏ loang lổ, nhớp nháp tràn ra nền sàn lạnh cứng, tiếng hét thất thanh vang vọng liên hồi, càng gây hoang mang cho khách khứa đang rùm beng tìm chỗ nấp. Puna khéo léo lách qua đoàn người, dù khoảng không trước mắt tối nhem nhẻm, cô vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của kẻ khác, 5 giác quan nhạy bén lạ thường chẳng cần phát huy tối đa, bước chân nhẹ bẫng dường như không chạm đất.
“Bụp”
Đèn bỗng sáng bừng lên, là hệ thống dự trù, thời gian mất điện không lâu, cùng lắm cũng chỉ hơn 5 phút, nhưng...
- Ôi chúa tôi!
- Ai đã làm ra loại chuyện kinh tởm nhường này chứ?
- Là bọn chúng, đám phản loạn...
- H...hệ quả???
Hiện ra trước mặt toàn bộ vị khách là những cái xác ngổn ngang, tất cả chỉ có một vết thương chí mạng ở cổ, hung thủ đã dùng vũ khí sắc nhọn chọc thủng yết hầu của họ. Bên cạnh đó còn có một vài cái xác không toàn thây.
- N...ngài Fillusm biến mất rồi.
Shiro - thủ hạ thân cận dưới trướng Keiha Isora, lúc này nhìn chiếc xe nằm lặng trên nền nhà. Hắn nhăn mày, tự hỏi liệu có phải chủ nhân đã thành công bắt kẻ giả mạo đó đi? Nhưng tại sao nhân viên và các vị khách lại mất mạng nhiều thế này?
- Sếp, có người còn sống.
Đám cảnh vệ xốc nách một cô hầu tơi tả, máu trên khóe miệng nhỏ giọt, ánh mắt vô hồn.
- Chúng tôi tìm thấy cô ta nằm dưới xác của nạn nhân khác.
- Đây là hầu gái của ngài Fillism thực sự. Tôi đã gặp cô ta nhiều lần, ả thuộc một bộ phận giám sát trong tổ chức được cử bảo hộ ngài ấy.
Shiro nâng cằm Hestia lên, dám chắc về nhận định của mình, hắn sai người đem cô tới cơ sở y tế ngay gần khu vực thí nghiệm để chữa trị mà không hề hay biết bản thân đã dẫn sói về nhà. Hestia đóng quá đạt, Notte đã giao cho cô nhiệm vụ thu thập một vài mẫu vật, dù điều này chẳng nằm trong hợp đồng, nhưng thâu chút đồ cũng không phải ý tồi.
Ora phải tìm cách vẽ bản đồ khu Safe để cả nhóm có thể an toàn trốn thoát. Notte lẳng lặng tới khu Danger, chẳng ai biết lí do vì sao, hắn có việc của hắn, miễn là không ảnh hưởng gì tới toàn bộ kế hoạch, đâu ai quan tâm nhiều.
Các vị khách bị nhốt ở bữa tiệc, bất kì ai cũng không được phép ra ngoài. Hầu như mọi người đều cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng...bên cạnh là máu me be bét, thịt xương lẫn lộn, thậm chí còn có mấy bộ phận nhỏ như đốt ngón tay, cầu mắt còn nằm lăn lốc trên sàn. Những kẻ máu lạnh thì không nói, chứ những ai yếu tim thì hầu hết đã nôn mửa đến trống ruột hoặc bất tỉnh tại chỗ rồi.
Phu nhân Saera tuy được nhân viên an ninh bản vệ nhưng vẫn đứng ngồi không yên.
- Tướng quân đang ở chỗ quái nào vậy? Ông ta cần một lời giải thích cho chuyện này! CON GÁI TÔI ĐÂU?
Santhor Gan - Bộ trưởng bộ Quốc phòng của Russiana mặt mày xám xịt, gầm lên giận giữ. Đứa con gái bé bỏng của ông ta đã mất tích cùng với quý tộc nhà Fillusm. Tại sao đám phế phẩm dơ bẩn “Hệ quả” đã nhằm vào Keiha Isora lại còn bắt cóc cả Relia chứ? Đáng nhẽ ông không nên dẫn theo con bé, nhưng nó thực sự mặc đầm rất dễ thương!
“Hừ! Dám đem con ta rời khỏi người cha đáng kính của nó, ta thề sẽ san bằng Danger, kể cả có phải sử dụng đến vũ khí hạt nhân.”
- Ngày Santhor, xin đừng lo lắng, người của tôi đang rà soát toàn bộ trung tâm nghiên cứu PUTON, chắc chắn con gái ngài sẽ được tìm thấy sớm thôi.
Chậm rãi tiến tới, sau sự cố mất điện, phải vội vã đi giải quyết một số rắc rối với các nhà khoa học, cuối cùng đại tướng Keiha Isora cũng xuất hiện. Phu nhân Saera thở phào, có vẻ thiệt hại không lớn, nhưng nhìn nét mặt của chồng, bà đã đoán ra được vài điều.
- Nếu con tôi có mệnh hệ gì, ông cũng đừng mong được yên ổn.
Santhor Gan dằn mạnh từng từ, đối với một lão già cô độc chỉ còn mỗi người thân duy nhất là đứa con nhỏ thì dù có gia tài kếch xù cũng không đáng quý bằng Relia đáng yêu.
- Yên tâm đi ngài Santhor, chỉ cần bọn bắt cóc chưa ra khỏi địa phận Safe, tôi nhất định sẽ nhanh chóng mang chúng đến cho ngài.
- Muốn xử lí thứ cặn bã đó thế nào là việc của ông, đừng có ảnh hưởng tới sự an toàn của Relia là được.
Trông thấy vẻ kiên quyết của Keiha Isora, Santhor Gan hạ nhiệt, nhưng cũng đe nẹt đại tướng Japun một chút:
- Tôi tin ông, nhưng nếu khiến lão già này thất vọng, tôi dám chắc hai quả bom hạt nhân cũng đủ để bình địa cái đất nước này rồi đấy.
Nói xong, trông biểu cảm nhăn nhó của Keiha Isora, Santhor Gan vững vàng ngồi phịch xuống. Ông nghiêm túc!
Keiha Isora mặt lạnh băng. Mất vật thí nghiệm quí giá để ra mắt và đứa trẻ kia đã khiến ông tức giận ngùn ngụt, giờ còn đến lão Gan đe dọa sự an nguy của toàn Japun chỉ vì một con nhóc tăng động đi lạc.
Hừ! Cứ đợi đấy, Rusiana sẽ không lên mặt mãi được đâu.
Keiha Isora ngoài cười, trong lại vô cùng giận dữ. Ông ta tới bên vợ, ghé sát tai thủ thỉ:
- Số 7 không thể để lọt vào tay quân CONSY, tìm ra nó càng sớm càng tốt. Bất cứ kẻ nào cản đường, lập tức tiêu diệt.
- Hạn như liên quan tới...
- Ta bảo giết!
Đại tướng Isora tàn nhẫn y lời đồn, phu nhân Saera toan nhắc đến ai, nhân vật ấy đối với Keiha Isora có vị thế gì, cuộc nói chuyện mập mờ của hai người họ đều bị Notte thu âm được hết.
Mỉm cười thong thả dạo bước trên con đường rộng lớn heo hút, nhà cửa ven đường xập xệ, thậm chí chẳng ai thèm tu sửa, những ánh mắt nguy hiểm rình rập khắp nơi, Notte thảnh thơi nghe toàn bộ diễn biến xảy ra ở sảnh chính, chính xác là xung quanh đại tướng Japun, ông ta có kế hoạch gì đều nắm bắt được tất.
“Xoạch xoạch”
Súng ống, dao rựa bủa vậy, chính giữa là một anh chàng tuyệt mĩ, mặt không đổi sắc, nụ cười tiếu ngạo trên môi càng trở nên âm hiểm.
- Chào buổi tối, thủ lĩnh CONSY, Sheng Liu!