Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ

Chương 52: Chương 52: Không muốn nhìn thấy, không thể nhìn thấy nữa (4)




“Tiểu Quang?” Hồi lâu, Tô Tuyền mới thật cẩn thận đến bên cạnh Lý Nhược Quang, Lý Nhược Quang cũng phản ứng lại, nghe Tô Tuyền gọi, cậu lạnh lùng liếc lại.

“Cậu vẫn giống như trước đây, Tô Tuyền.”

Lý Nhược Quang bỏ một câu này, không để ý tới Tô Tuyền, một mình đi về chung cư.

“Tiểu Quang!” Tô Tuyền vội đuổi theo, để lại phía sau còn đang bàng hoàng Bành Tri Hàn.

“Chẳng lẽ là mình sai sao?” Tự hỏi mình, Bành Tri Hàn hoàn toàn không rõ mà nghĩ. Truy tìm hung thủ đã giết Cẩn, rồi thấy dì Trần và Tôn Dần chết. Giờ, rõ ràng có một chút manh mối, lại làm Gaea và Tạ Du chia tay. Theo lý mà nói, Gaea và Tạ Du nhất định biết gì đó, nhưng nhìn bọn họ bi thương và tuyệt vọng như vậy…

Bành Tri Hàn tiếp tục hỏi bản thân.

“Là mình sai rồi sao? Là mình không nên đào sâu chuyện này sao?”

“Bạn học Bành.” Một giọng nói làm nhỏ tỉnh lại, Thea để kiểu tóc quái dị, mang kính mắt và Redd dung mạo diễm lệ, ăn mặc kiểu punk đang đứng trước mặt nhỏ.

“Cậu đừng tự trách quá.” Thea cười nói, hình như hoàn toàn không bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng. “Lão đại và tên đó thường xuyên cãi nhau, bọn mình đã quen rồi.”

“Thea!” Còn chưa đợi Bành Tri Hàn đáp, Redd xen vào. “Nhưng lần này hình như là thật! Tớ cảm thấy cần phải xem lão đại có sao hay không.”

“Thụy với Tịch không phải đã đi rồi sao.” Vẫn cười, khuôn mặt thanh tú Thea ngược sáng, chỉ có cặp kính lóe phản quang yếu ớt. “Sáng sớm đã phải đi tập luyện, là tớ tớ cũng không tốt. Nếu cậu lo lắng, cậu cũng có thể đi xem xem.”

“Hôm nay cậu thật kỳ lạ, không phải trước kia cậu đều lo lắng lão đại nhất sao?” Khẽ nhíu mày, Redd xoay người liền đi. “Hôm nay rất không thích hợp, có lẽ là cậu còn chưa tỉnh ngủ, tớ đi trước.”

Phất phất tay Redd,Thea tiếp tục nói với Bành Tri Hàn.

“Thật sự không cần lo lắng, tớ hiểu lão đại nhất. Hôm nay chỉ là giống như trước đây thôi.” Bình tĩnh lời nói, làm Bành Tri Hàn thoáng tin tưởng.

“Thật không sao chứ?” Khẽ cắn môi, bi thương vừa rồi hình như còn chưa xóa đi.

“Thật. Cậu tin tớ đi.” Làm cái động tác ok,Thea cười. “Tớ là người hiểu lão đại nhất mà!”

“Ừ.” Được Thea tự tin cổ vũ, Bành Tri Hàn cũng dần khôi phục tâm tình.

“Đúng rồi, tớ thấy cậu liền nhớ đến.” Thea chỉnh lại kính. “Anh cảnh sát ngày hôm qua không phải có để lại số điện thoại cho cậu sao? Tớ muốn lấy poster lại.”

“A đúng rồi.” Nhớ tới đối thoại ngày hôm qua của Thea và Tần Thiên về poster, Bành Tri Hàn gật đầu. “Nhưng mình không mang di động theo, hay thế này đi, cậu theo tớ trở về lấy.”

“Được thôi.”

Hai người vừa trò chuyện, vừa chậm rãi dọc theo bờ cát trắng mịn về chung cư.

“Tiểu Quang!” Làm Bành Tri Hàn và Thea không nghĩ tới là, giờ trong nhà đang tiến hành một trận cãi nhau dữ dội.

“Đừng chạm mình!” Đẩy ra cánh tay Tô Tuyền muốn ôm mình, Lý Nhược Quang đầy mặt giận giữ. “Cậu vẫn giống như trước đây, một chút cũng không thay đổi, hoàn toàn không xem người ta là người!”

“Tiểu Quang cậu!” Lại lần nữa bị người yêu đẩy ra, trên khuôn mặt mĩ lệ của Tô Tuyền đã sớm mất cái lạnh băng ngày xưa. “Cậu nghe tớ giải thích đã!”

“Lúc mặt Tạ Du không đúng tớ đã muốn cậu dừng lại, nhưng cậu không hề nghe!” Nghĩ đến phản ứng lúc ấy của Tô Tuyền, Lý Nhược Quang liền một bụng lửa giận. “Cậu nghĩ trừ cậu ra, những người khác đều không phải người sao? Có thẩm vấn phạm nhân cũng không hỏi như cậu!”

Vừa nói, Lý Nhược Quang vừa bắt đầu lục tung, đem đồ đạc của mình tập trung một chỗ.

“Tiểu Quang cậu định làm gì?” Mở to mắt, nhìn hành động của Lý Nhược Quang, Tô Tuyền trong lòng bối rối.

“Cậu đồng ý với tớ là sẽ sửa, làm người thiện lương nên tớ mới ở bên cậu.” Cúi đầu, Lý Nhược Quang nhớ lại lời thề lúc trước của Tô Tuyền. “Tớ là thật ngu thật ngốc thật chất phác, nhưng tớ không thể chịu đựng người mình yêu, đặc biệt cậu, biến thành một kẻ lạnh lùng vô tình cao cao tại thượng.”

Tô Tuyền há miệng, lại hoàn toàn không thể đáp lại. Lời thề ngày xưa vang lên bên tai.

Tiểu Tuyền… Đồng ý với mình, đừng tổn thương người khác nữa được không?

… Tớ chỉ cần đối tốt với cậu là được rồi.

Không được!! Trước kia chúng ta đã tổn thương không ít người, mẹ tớ nói làm chuyện xấu sẽ có báo ứng. Tớ muốn sống yên bình bên cậu như thế này.

Tiểu Quang, thiện lương quá sẽ bị người ta bắt nạt.

Đúng vậy, cho nên tớ mới bị cậu bắt nạt.

Ay, không phải đâu… Được được, tớ thề được rồi đi. Thần linh quỷ quái trên trời dưới đất nghe cả đây, ta Tô Tuyền, sau này nhất định sẽ nhã nhặn đối với mọi người, mặc kệ ta thích hay không thích, đánh không mắng lại mắng không đánh trả lại, gặp được cướp thì cho hắn chở đầy mà đi! Được rồi chứ!

Thôi, không yêu cầu cao với cậu được, ai bảo tớ thích cậu làm gì….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.