Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ

Chương 68: Chương 68: Vòng tròn tội ác (5)




“Vậy nhất định là bởi vì.” Tô Tuyền trên mặt cười như không cười. “Hắn cần Chaos giúp mình kéo dài thời gian. Bởi vì chú chim cổ đỏ dễ thương kia, lúc này đang ở một mình, không có người yêu bảo vệ rồi!”

Mọi người, đều bị lãnh khốc trong câu này và biểu cảm kỳ lạ khi nói chuyện của Tô Tuyền chấn động, đứng ngẩn tại chỗ.

“Sao mấy người lại ở đây?” Giọng nói như kim loại ở đằng sau vang lên, trên mặt vẫn mang nụ cười nhàn nhạt Gaea xách hai túi đồ, hiển nhiên đã mua xong.

“Lão đại!” Ba người Chaos vừa thấy được hắn, đều hưng phấn gọi lên. “Sao đại ca lại để lại thư như vậy, thật sự rất đáng sợ! Bọn em đều nôn muốn chết!”

Gaea không đáp lại, đôi mắt đẹp chỉ do dự trên người ba bọn họ.

“Thea đâu?”

“Hắn đuổi theo chim cổ đỏ rồi.” Không nói gì, chỉ cảm thấy hứng thú đứng ở một bên nhìn Tô Tuyền nói.

“Cái gì?” Gaea mặt nháy mắt lạnh xuống.

“Thea chính là hung thủ! Giết tất cả mọi người.” Bành Tri Hàn chen vào. “Hắn báo Chaos tới nơi này tìm cậu!”

Trên mặt Gaea đã là không có biểu tình. Y trừng Tô Tuyền một cái, thứ cầm trong tay cũng không cần, cất chân thon dài liền chạy.

“Lão đại!” Ba người Chaos vội vàng đi theo.

Tô Tuyền cũng vội vàng theo sau nhưng không nói cái gì, trên mặt vẫn mang một chút cười như có như không. Bành Tri Hàn trong đầu rối bời, vừa theo hắn vừa hỏi.

“Tô Tuyền, cậu nói Thea đuổi theo chim cổ đỏ là ý gì? Có phải chỉ Tạ Du không?”

“Đương nhiên rồi.” Tô Tuyền nhìn nhỏ một cái, nhưng trong mắt không có độ ấm. “Dì Trần chết, Gaea liền biết Thea là hung thủ. Nhưng y không hề ngăn cản.”

“Hình như cậu… ” Tần Thiên nhìn Tô Tuyền, biểu tình kỳ quái.

Liếc anh cảnh sát đẹp trai một cái, Tô Tuyền lại nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Cũng nên cho y nếm thử, cái đau khổ sắp mất thứ mình yêu. Cái này, hoàn toàn là sự trừng phạt cậu biết rõ tất cả lại không làm gì, Gaea.”

Câu cuối cùng đã lớn tiếng nói với Gaea, người đằng trước cũng đang nhìn hắn, nhưng không dừng lại bước chân.

“Cậu biết cái gì, cậu thì biết cái gì… ” Quay đầu, Gaea nhanh hơn tốc độ chạy tới chỗ muốn đến. Không để ý mọi người phía sau nữa.

Gaea mục đích hóa ra là chung cư trước kia Tạ Cẩn ở. Bành Tri Hàn vô cùng cố gắng theo Tô Tuyền cùng Tần Thiên, vừa thở phì phò, vừa đỡ eo, mặc gió càng lúc càng lớn thổi tóc cô rối lung.

“Phòng Cẩn?”

“Hóa ra là nơi này.” Tô Tuyền vẫn nói thoải mái.“Cũng đúng, dì Trần chết, phòng này không ai trông coi. Xung quanh cũng không ai dám đi vào.”

“Hơn nữa kiểu nhà này vốn là kết cấu cũ, khóa cửa dùng một sợi dây thép cũng có thể mở ra.” Tần Thiên tiếp lời nói. “Quả thật là một chỗ tốt để tạm dừng chân.”

Khi ba người Bành Tri Hàn đi vào chung cư, ba người Chaos đang ngẩn ra đứng trong phòng khách nhìn Gaea. Người sau mắt toàn màu đỏ, đang điên cuồng gọi di động.

Trong phòng trừ bốn người họ, không có ai khác.

“M* nó cậu nhận điện thoại tôi!” Gaea rõ ràng đã kiềm chế không được nôn nóng và tức giận trong lòng, chửi ầm lên.

“Lão đại… đây rốt cuộc là?” Không hiểu ra sao Lý Đức rốt cuộc mở miệng hỏi. Vừa rồi khi bọn họ vào nơi này, liền nhìn thấy Gaea thế này. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hắn chuyển hướng Tô Tuyền, trên khuôn mặt diễm lệ đầy lo lắng.

“Các người nói cho tôi biết, rốt cuộc là sao thế này!”

Ba người không đáp lại, chỉ nhìn gần như điên cuồng Gaea gọi số điện thoại mãi mãi không kết nối được.

“Cậu đã thề… cậu không thể chạm hắn… ” Giờ Gaea như đã rơi vào trạng thái tuyệt vọng, hàng mi dài không ngừng run run, đôi môi như đóa tường vi không còn máu, không ngừng run rẩy.

Bành Tri Hàn hoảng sợ phải nhìn mặt Gaea, nhưng so với Gaea, Tô Tuyền chỉ mỉm cười lạnh lùng bên cạnh càng làm nhỏ kinh hãi.

Quả nhiên, liên quan tới Lý Nhược Quang, Tô Tuyền sẽ trở thành ma quỷ tàn ác lạnh lùng, cười nhìn mọi thứ đi về phía diệt vong.

“Cậu đừng kích động.” Tần Thiên mặt nghiêm túc, bước tới muốn Gaea bình tĩnh.

“Du… không! Không được!” Gaea ngay cả nghe cũng không nghe vào, đôi mắt mở to đến không thể to hơn, miệng không ngừng thì thào tự nói.

Sao có thể?

Du sẽ rời khỏi ta?

Điều này sao có thể?

Gaea chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh đỏ máu, hai tay đã không cầm được, nhưng vẫn dùng lực nắm chặt di động. Tầm mắt đã mơ hồ, trong đầu ký ức như từng cánh hoa tuyết bay qua.

“Anh biết rõ em và Tạ Cẩn bên nhau, lại chưa từng muốn ngăn cản. Lão đại, em nên nói anh quá lạnh lùng hay tàn nhẫn đây?”

“Tạ Cẩn chết, anh cũng có trách nhiệm!”

“Được, em thề. Em sẽ không hại hắn ta. Nhưng anh cũng phải đồng ý điều kiện của em.”

“Du, anh yêu em. Anh không thể mất em. Nếu muốn gánh cái gì, cũng là anh gánh.”

Lời yêu ngọt ngào vừa mới từ trong miệng nói ra lại vang bên tai.

Tội này, đáng lẽ là tôi gánh không phải sao?

“Tại sao… Không phải cậu đã thề rồi sao?” Tim như đã không phải của mình, Gaea chỉ có thể lặp lại nói những lời thề. Tuy rằng giờ nó trông trắng xám vô lực vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.