Ba tháng trước, tôi chủ động rời khỏi phòng Mạnh Dịch và nhận ra phòng khách không tồi.
—-Hoàn hảo để xem ti vi
Trên màn hình là chương trình phát nhạc theo yêu cầu.
Tôi nhìn những gương mặt trên ti vi, cố gắng nhớ thật nhiều cái tên nổi tiếng, thậm chí cả tấm áp phích quảng cáo cũng khắc ghi, nhưng chợt nhận ra không đọng lại gì trong đầu.
Đầu óc trống rỗng.
Tôi kiểm tra điện thoại di động.
Tôi mơ hồ nhớ ngày hôm qua mình có đặt chuông báo thức, chỉnh âm lượng cao nhất, điện thoại di động báo thức 8 giờ 30 phút sáng.
Nhưng sao tôi không nghe thấy tiếng chuông?
Có lẽ tôi đã rơi vào giấc ngủ sâu không dậy nổi.
–Là Mạnh Dịch giúp tôi tắt chuông?
Nếu đúng như những gì cậu ấy nói…Tôi nghĩ đã đến lúc dừng lại.