Trong hồ nước nóng, đan xen
tiếng thở dốc của người đàn ông cùng tiếng “ưm” của người phụ nữ. Cố
Thịnh mỗi động tác cũng dịu dàng cực điểm, giống như cô là vật trân quý
nhất được anh hết lòng che chở.
Tả Tình Duyệt vứt đi căng thẳng,
vứt đi băn khoăn, hoàn toàn buông ra chính mình, trong một khắc bọn họ
đã là hai người hạnh phúc nhất.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, phá vỡ kịch tính trong phòng.
Đáng chết! Cố Thịnh khẽ nguyền rủa lên tiếng, lúc này anh chỉ muốn không
ngừng tiến vào người Tả Tình Duyệt, là ai không có mắt vào lúc này gọi
điện thoại tới?
Tả Tình Duyệt mắc cỡ đỏ mặt ở trong lồng ngực của anh, anh còn dừng lại ở trong thân thể của cô, lúc này bị cắt đứt chắc
là rất khó chịu!
Nhưng điện thoại giống như là đang thúc giục, cứ vang mãi không dứt.
“Nói không chừng có chuyện gì quan trọng”, đôi tay của Tả Tình Duyệt bấm vào da của anh.
Cố Thịnh giống như là hết sức bất mãn với lời nói của cô, phía dưới dùng
sức đụng vào cô, thanh âm mang theo vài phần bá đạo “anh hiện tại chỉ
muốn em, em chỉ cần phụ trách cho chồng của em ăn no là tốt rồi!”
Anh muốn cô chỉ chuyên tâm vào anh mà không suy tính đến những chuyện nhàm chán khác!
Ngay cả chuyện to tát gì cũng đều muốn để sang một bên, đáng tiếc tiếng
chuông chết tiệt kia, sớm biết vậy, ngay từ đầu tắt luôn điện thoại di
động.
Mặt của Tả Tình Duyệt càng thêm hồng lợi hại. Mặc dù xấu hổ nhưng cô không thể không thừa nhận, khi nghe được câu nói này, trong
lòng của cô chưa bao giờ thấy ngọt ngào đến vậy, giống như có một loại
ảo giác, ở trong lòng anh cô là quan trọng nhất.
“Thịnh, chúng ta còn rất nhiều thời gian”. Tả Tình Duyệt vân vê lồng ngực của anh, có
những lời này của anh là đủ rồi. Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Cố
thị, cuộc sống của rất nhiều người đều dựa vào anh. Nhìn điện thoại reo
liên tục như vậy, nhất định là xảy ra chuyện gì lớn.
Cố Thịnh dừng lại ngớ ngẩn nhíu mày, “Nếu là người phụ nữ khác tìm anh em cũng sẽ hào phóng như vậy sao?”
Không biết vì sao anh lạimuốn thấy cô bởi vì anh mà hiện ra bộ dáng ghen
tuông, thế nhưng người phụ nữ này có lúc lại trấn định được lý trí đến
đáng sợ.
Tả Tình Duyệt thân thể cứng đờ, người phụ nữ khác tìm
anh? Không! Cô sẽ không hào phóng như vậy đâu! Cô ghen tỵ khi bên cạnh
anh có người phụ nữ khác mà cô lại bất lực không làm gì được.
Nhưng hiện tại họ đang chơi trò chơi hạnh phúc mà, nghĩ như vậy, Tả Tình Duyệt ôm thật chặt cổ của anh “không, anh là của em!”
Hôm nay anh là của một mình cô thôi đấy!
Coi như là trầm mê cũng được, luân hãm cũng tốt, hãy cho cô một giấc mơ đẹp đi!
Cố Thịnh cưng chìu, hôn lên trán cô, hết sức hài lòng phản ứng của cô.
Lấy di động bấm nút nghe, “tốt nhất có chuyện gì quan trọng, nếu không…”
Không đợi Cố Thịnh nói xong, người ở bên đầu kia, giọng nói tràn đầy nóng nảy “Tiểu Ngữ không thấy đâu cả!”
“Ông nói cái gì? “Cố Thịnh sắc mặt lập tức trầm xuống,” Tiểu Ngữ không thấy? Tìm hết các nơi chưa?”
“Đã tìm khắp nơi đều không thấy.”
“Lập tức phái thêm người cẩn thận tìm tiếp, nhất định phải tìm được Tiểu Ngữ.” ánh mắt Cố Thịnh bắt đầu hốt hoảng.
Tả Tình Duyệt nhận thấy được vẻ mặt anh biến hóa, sắc mặt cũng nghiêm túc.
“Tiểu Ngữ thế nào? “Tả Tình Duyệt nhớ tới cô gái nhỏ thiện lương đó, trong lòng mơ hồ có dự cảm không tốt.
Cố Thịnh không để ý đến Tả Tình Duyệt, đẩy cô ra, giống như lại trở về
người đàn ông bá đạo mà tàn nhẫn thường ngày. Cố Thịnh như vậy khiến
trong lòng Tả Tình Duyệt đau xót, như đang ở trên thiên đường rớt xuống
địa ngục.