Ký giả đuổi cùng diệt tận làm Cố Thịnh khẽ cau mày, anh phải trả lời thế nào đây?
Năm năm trước Tả Tình Duyệt xảy ra tai nạn xe cộ giới truyền thông và bên ngoài đều không biết, anh quá mức đau lòng đã phong tỏa tất cả tin tức, ngay cả Kiều Nam cũng phải thông qua một số thủ đoạn đặc biệt mới biết được!
Anh không muốn tin Duyệt Duyệt chết, cho nên trong lòng vẫn cho rằng Duyệt Duyệt còn tồn tại, vĩnh viễn là vợ của Cố Thịnh anh!
Ánh mắt nhìn về phía Tả Tình Duyệt lúc này chân mày cô đã cau lên thành ngọn núi, lòng Cố Thịnh trầm xuống, Duyệt Duyệt cô ấy không vui sao?
Hay là mình tới đây làm cho cô ấy chán ghét?
Trong lòng trồi lên một tia sợ hãi, ai cũng có thể ghét anh, nhưng Duyệt Duyệt ghét sẽ làm anh sống không bằng chết!
Các ký giả đang đợi Cố Thịnh trả lời, nếu không lấy được câu trả lời từ Cố Thịnh vậy bọn họ sẽ chuyển sang cô gái xinh đẹp đứng chung một chỗ với Kiều Nam.
“Tiểu thư, xin hỏi cô có quan hệ như thế nào với Cố phu nhân?” vội vàng hỏi, sự kiên định trong mắt giống như không hỏi ra kết quả thề không bỏ qua vậy.
Ánh mắt Tả Tình Duyệt lóe lên, trường hợp như vậy làm cô cảm thấy không vui, năm năm trước, cô hết sức ghét ống kính của giới truyền thông này, nhưng bởi vì Cố Thịnh yêu cầu muốn cô diễn vợ chồng ân ái, cô vẫn cố nén, không ngờ đến hôm nay vẫn chạy không khỏi những ống kính này!
Cô nên nói như thế nào? Nói cho truyền thông cô chính là Cố phu nhân của năm năm trước!
Nhưng thời điểm đó cô chỉ là Cố phu nhân trên danh nghĩa mà thôi!
Vào thời điểm này Kiều Nam vốn nên tiến lên che chở giai nhân thật tốt nhưng con ngươi màu xanh của anh lóe lên, ánh mắt như có như không nhìn hướng Cố Thịnh ở bên kia. Vẻ mặt anh ta giờ phút này là bộ dáng lo lắng nhìn Tả Tình Duyệt thật giống như hận không thể tiến lên đem giới truyền thông đẩy ra vậy!
Kiều Nam âm thầm oán, nếu là Cố Thịnh của năm năm trước sớm đã đem Tả Tình Duyệt từ bên cạnh mình kéo qua rồi, không ngờ năm năm sau anh ta lại sợ đầu sợ đuôi, có điều trong lòng anh ta đang suy nghĩ gì thế nhưng anh lại biết!
Anh ta cố kị cảm thụ của Duyệt Duyệt!
Xem ra Cố Thịnh rất yêu Duyệt Duyệt!
Lấy tính khí của Cố Thịnh nếu đặt ở năm năm trước, anh ta chỉ nghĩ cho mình tuyệt đối sẽ không bận tâm đến cảm thụ của người khác!
"Tiểu thư. . . . ."
Các ký giả không ngừng thúc giục, khẩn cấp muốn có được đáp án, sự trầm mặc của mấy người họ cũng làm cho bọn họ nhạy cảm đánh hơi được trong đó có tin tức giá trị, trong lòng đều đang toan tính, ngày mai nhất định sẽ là tiêu đề của trang đầu!
"Thật xin lỗi. . . . ." Trong mắt Tả Tình Duyệt trồi lên một tia vô dụng, lúc này cô giống như trở lại năm năm trước, loại tâm trạng bất lực đột nhiên ám ảnh cô, trong đầu hiện lên hình ảnh mỗi lần bị Cố Thịnh hành hạ và lăng nhục, nước mắt chảy xuống.
Những giọt nước mắt này càng khiến các ký giả hưng phấn trong lòng, nhưng đồng thời cũng làm lòng Cố Thịnh đau nhói!
Cô ấy khóc!
Là vì anh sao?
Tay ý thức nắm chặt thành quyền, anh bây giờ có thể mạnh dạn bước lên ôm cô vào lòng an ủi!
Nhưng anh có thể làm như vậy không?
Những giọt nước mắt đó không cách nào vung khỏi đầu Cố Thịnh, âm thanh trong lòng thúc giục anh bước tới càng lúc càng lớn, rốt cuộc trong mắt Cố Thịnh thoáng qua một tia kiên định, thật giống như là ra một quyết định rất trọng đại vậy, bước tới phía trước một bước!
Bất kể sau này Duyệt Duyệt có trách anh như thế nào, giờ khắc này anh vẫn muốn đem cô ôm vào lòng!
"Tránh ra!" Giọng nói lạnh lùng của Cố Thịnh vang lên khiến các ký giả sửng sốt, ngay sau đó cũng tự động nhường ra một lối đi.
Cố Thịnh từ trong đám ký giả bước tới đưa tay cầm lấy cổ tay Tả Tình Duyệt, kéo nhẹ một cái, khi thân thể mềm mại làm cho anh phải ngày nhớ đêm mong đó rốt cuộc chạm vào trong ngực anh, máu toàn thân Cố Thịnh tựa như ngưng kết vậy.