Từ đầu đến cuối, Tả Tình Duyệt cũng nghe hết đối thoại của bọn họ, trong lòng thoáng qua tia giễu cợt. Cố Thịnh không chút tránh né, ở trước mặt cô lớn tiếng cùng người khác thảo luận chuyện anh có ở chung với cô ta hay không, ý tứ rõ ràng, trong lòng anh chưa từng coi cô là vợ, trừ. . . . . . Tối hôm qua!
Nhớ lại tối hôm qua, anh đã nói, nghĩa vụ của một người vợ? Cô được xem là vợ à? Rõ ràng so với một nô lệ tình dục cũng không bằng!
Nghe thấy anh gọi cô đem bữa ăn sáng tới, Tả Tình Duyệt thu lại vẻ mặt bi thương, ra vẻ không thèm để ý, hít thở một cái thật sâu, giống như là hạ quyết tâm, xoay người, trấn định mang điểm tâm hướng tới đôi nam nữ đang quấn lấy nhau.
"Anh. . . . . . thong thả dùng!" Tả Tình Duyệt đem bữa ăn sáng đặt ở trước mặt của Cố Thịnh, thanh âm bình tĩnh, trong lòng đang suy nghĩ: rốt cuộc có thể rời cái nơi chán ghét này!
"Đợi đã, cô muốn đi đâu?" Cố Thịnh trong mắt ngưng tụ lại một cỗ âm trầm, trên mặt cô bình tĩnh làm cho anh cảm thấy không vui, cô không phải nên thống khổ sao? Nếu như cô không thống khổ, những gì mình làm còn có ý nghĩa gì?
Tả Tình Duyệt dừng lại, mi tâm hơi nhíu, giọng nói cất cao, "Anh còn muốn gì nữa?"
Sức nhẫn nại của cô cũng có giới hạn! Cố Thịnh chẳng lẽ còn muốn cô tận mắt nhìn bọn họ yêu nhau sao?
"Cô đứng bên cạnh tôi, có gì cần tôi có thể yêu cầu được ngay!" Cố Thịnh cố ý nói, rốt cuộc ở trên mặt của cô thấy được một chút sóng, nghênh đón ánh mắt của cô, anh không chút do dự kéo người phụ nữ đang lồ lộ bộ ngực xuống.
Tả Tình Duyệt trong lòng ngẩn ra, theo bản năng mở to mắt, đôi tay nắm chặt lại, mùi của người phụ nữ khác lảng vảng trong không khí làm cho cô cảm thấy khó chịu.
"Thịnh, anh thật là hư, người giúp việc còn ở đây, anh liền. . . . . . Anh đừng vội vã như vậy chứ!" Lisa nũng nịu, trong miệng kêu không vội, nhưng thân thể cũng không ngừng hướng tới trong ngực Cố Thịnh đưa đẩy, "Anh cho cô ta rời đi có được không?"
Cô mới vừa rồi nhìn một chút người phụ nữ kia, người phụ nữ này quá mức xinh đẹp, đúng là loại siêu phàm thoát tục, sự thanh cao thoát tục đó hoàn toàn có thể kích thích đàn ông tham muốn giữ lấy, để người như cô ta ở đây, cũng quá mức nguy hiểm!
"Người giúp việc?" Cố Thịnh nhíu mày lại, Lisa mới từ nước ngoài về, còn chưa biết mặt vợ anh? Vừa hay! con ngươi sắc bén nhìn Tả Tình Duyệt, "Đúng rồi, là người giúp việc, nhưng cũng không phải là người giúp việc bình thường đâu!"
"Cô ta là. . . . . ." Lisa cau mày, giọng nói mập mờ của Cố Thịnh làm cho cô hiểu ra đôi chút, người giúp việc này quả nhiên cùng Cố Thịnh quan hệ không tầm thường, lấy thân phận là người giúp việc, kì thực chính là tình nhân! Mặc dù biết mình cũng chỉ là một tình nhân trong số đông đảo nhân tình của anh, nhưng trong lòng vẫn có chút ghen tỵ.
Tả Tình Duyệt cắn chặt môi, người giúp việc? Thì ra ở trong lòng anh, cô còn có một thân phận như vậy!
Dưới giường là người giúp việc, trên giường là nữ đầy tớ.
Trong lòng đau nhói, Tả Tình Duyệt cảm nhận được địch ý trong mắt người phụ nữ xinh đẹp kia, lòng có chút châm chọc, anh ta cố ý! Anh muốn làm nhục cô đồng thời, thay cô tạo kẻ địch, xem ra cuộc sống của cô sau này càng thêm không dễ chịu rồi!
"Thịnh, để cho cô ta rời đi đi!" Lisa nhận thấy được ánh mắt anh nhìn cô ta có chút khác lạ, dường như rất để ý, điểm này làm cho cô cảnh giác lên, nhất thời phát hiện người giúp việc này đối với mình uy hiếp không phải ít.
"Không cần rời đi, vừa đúng để cho cô ta học được cách làm thế nào lấy lòng anh!"
Cố Thịnh cầm nĩa lên, ở trên người Lisa nhẹ nhàng vẽ một cái, nhất thời bộ y phục vốn đã không giấu được gì liền rơi xuống đất. . . .