Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Chương 67: Q.1 - Chương 67: Ghen 3






Tả Tình Duyệt tỉnh táo lại từ trong nhu tình của anh, ánh mắt trở nên lạnh lùng, cô đã mất đi trái tim, không muốn ngay cả chút tự ái cuối cùng cũng mất đi.

Cô sợ nói ra những lời này, sợ mình bị lời nói của anh thôi miên.

Trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ hung ác, đã nhận ra thái độ của cô biến hóa, Tả Tình Duyệt quá mức non nớt, không biết che giấu tâm tình của mình. Ở trước mặt anh, giống như là tấm màng mỏng trong suốt, anh chỉ nhìn một cái là có thể thấy rõ ràng tâm tình của cô.

Nhưng giờ phút này đôi mắt thông minh của Cố Thịnh lại bị cái gì che mờ.

Phản ứng của cô bị anh hiểu thành một loại ý tứ khác, Tả Tình Duyệt không muốn trở thành người phụ nữ của anh, cô muốn thoát khỏi anh!

Trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, khóe miệng Cố Thịnh nâng lên vẻ châm chọc, luồn bàn tay vào trong áo cô.

"Anh buông tay!" Tả Tình Duyệt đè lại tay không an phận củaanh, phòng bị nhìn anh, có ký ức về lần trước bị nhục nhã trong xe. Cô cũng thông minh, không muốn bị anh ăn gắt gao, không chút nào phản kháng chịu đựng vũ nhục của anh.

Cố Thịnh tà ác cười một tiếng, nhấn một cái nút, phân phó với tài xế trước mặt, "Đến khách sạn Cẩm Hoa, phân phó An Điền, hủy bỏ tất cả hội nghị và cuộc hẹn hôm nay, tôi không muốn bất luận kẻ nào quấy rầy!"

Khách sạn Cẩm Hoa, đó là một trong những khách sạn cao cấp ở thành phố A, dựa theo sườn núi mà xây nên, phong cảnh thượng đẳng, nhưng nơi đó nổi tiếng là đắt giá, người bình thường không có cơ hội vào.

Tả Tình Duyệt dĩ nhiên cũng biết khách sạn Cẩm Hoa, không chỉ như thế, cô còn nghe nói, rất nhiều ông chủ thích mang tình nhân của mình đến đó, nơi đó cũng là chỗ hẹn hò nổi tiếng của tình nhân.

Nghĩ tới đây, mặt của Tả Tình Duyệt trắng bệch, mơ hồ có dự cảm, Cố Thịnh sẽ không vô duyên vô cớ mang mình đến chỗ đó , mục đích của anh là muốn làm cho mình nhục nhã.

"Tôi không đi, anh thả tôi xuống xe." Tả Tình Duyệt dùng dằng, anh hủy bỏ công việc hôm nay, nếu là trước kia, cô sẽ thật cao hứng, anh có thể cho cô một ngày hoàn chỉnh, cô sẽ cảm thấy mình rất hạnh phúc, nhưng hiện tại, ở chung với anh, luôn kèm theo hành hạ và nhục nhã.

"Không đi? Vừa rồi tôi còn bảo An Điền đầu tư vào tập đoàn Tả thị, tôi không ngại bây giờ tự mình gọi điện thoại bảo cậu ta thu hồi đầu tư lại đâu." Cố Thịnh tà ác lấy điện thoại di động ra, gương mặt cười cười, tự tin trong đôi mắt kia khiến Tả Tình Duyệt ngẩn ra, theo bản năng đoạt lấy điện thoại di động của anh.

"Không. . . . . Anh không thể làm như vậy, anh đã đáp ứng tôi, tối hôm qua tôi đã làm theo lời anh, anh không thể đổi ý." ánh mắt Tả Tình Duyệt lóe ra, không dám nhìn vào mắt anh. Tuy chỉ có cô và Cận Hạo Nhiên biết tối hôm qua không có xảy ra chuyện gì, nhưng cô vẫn sợ lúc Cố Thịnh biết rõ chân tướng sẽ bỏ đi ý nghĩ trợ giúp tập đoàn Tả thị.

Tập đoàn Tả thị đã không thể đợi được nữa rồi!

Nhắc tới tối hôm qua, sắc mặt của Cố Thịnh càng thêm khó coi, trong con ngươi thâm thúy ngưng tụ lại một trận gió to mưa lớn, hung hăng nắm cằm Tả Tình Duyệt, "Đừng có nhắc tới chuyện tối hôm qua với tôi!"

Mỗi khi nói một lần, tim của anh sẽ đau một phần.

Tả Tình Duyệt ngơ ngẩn, trong xe có sự đè nén hôn sâu, giờ phút này trên người Cố Thịnh tản ra khí kinh người. Tả Tình Duyệt biết, nếu như mình phản kháng nữa, tất cả đều sẽ trở về thời điểm ban đầu, hy sinh của cô cũng tan thành bọt biển, cho nên, cô phải nhịn.

Trong lòng trồi lên khổ sở, cô sớm nên nhận rõ thực tế, ở trước mặt Cố Thịnh, cô không có bất kỳ ưu thế nào!

Xe tới Cẩm Hoa khách sạn, Cố Thịnh liền mang theo cô đi đến một gian phòng vừa đặt, không nói hai lời ném cô vào. . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.