Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Chương 38: Q.2 - Chương 38: Lại làm hư việc!






"Không, đừng. . . . . ." Tỉnh táo lại, Tả Tình Duyệt theo bản năng bài xích, nhưng dục vọng chôn sâu ở trong thân thể lại càng phát ra kịch liệt, thân thể của cô dường như vẫn hoài niệm những thủ đoạn trêu đùa của anh, nhịn không được lại theo anh mây mưa, ngay cả kháng cự cũng có vẻ vô lực, giống như muốn cự tuyệt lại có vẻ hoan nghênh.

Nhưng lý trí lại nói cho cô biết, hiện tại bọn họ không thể làm vậy!

Cố Thịnh thưởng thức hương vị tốt đẹp này, như năm năm trước bị trúng độc, không cách nào kềm chế được!

Chỉ muốn ở trên người của cô đạt được nhiều hơn, tìm về cảm giác của năm năm trước!

Duyệt Duyệt là của anh, cả đời đều là của anh!

"Duyệt Duyệt. . . . ." Đắm chìm trong tình dục, lý trí của Cố Thịnh đã sớm chạy ra ngoài chín tầng mây, hôm nay sau năm năm, anh vẫn nhớ những điểm mẫn cảm trên thân thể Duyệt Duyệt, biết làm sao có thể khiến cô vui vẻ!

Thật sâu chạm vào khiến Tả Tình Duyệt không cách nào chống đỡ. Nếu là hai tháng trước, Tả Tình Duyệt có thể không phí chút sức nào đẩy Cố Thịnh ra, nhưng hiện tại thân thể của anh khôi phục như một con mãnh thú, cô ở trước mặt anh, căn bản chỉ là kiến càng.

"Buông. . . . . Buông ra. . . . . um." Tả Tình Duyệt lắc đầu, nỗ lực bài xích anh, nhưng anh đụng chạm lại càng có lực.

Nhiệt độ trong phòng càng lên cao, không biết đã trải qua bao lâu, Cố Thịnh rốt cuộc cũng chiếm được thỏa mãn trước nay chưa từng có ở trên người cô. Trong lòng sinh ra một tia vui mừng, ôm Tả Tình Duyệt thật chặt vào trong ngực, cảm thụ sự tồn tại của cô.

"Duyệt Duyệt, anh yêu em!" Cố Thịnh nhỏ giọng nỉ non ở bên tai của cô, những lời này vốn nên nói ra khỏi miệng từ năm năm trước!

Anh cho rằng khi Tả Tình Duyệt nghe được thổ lộ của anh, nhất định sẽ rất cảm động, anh nhìn vào đôi mắt của cô, hi vọng thấy nhu tình trong mắt cô, nhưng nghênh đón anh chỉ là một mảnh lạnh lùng.

"Nếu như anh phát tiết xong rồi, có thể buông tôi ra không? Cố tiên sinh!" Tả Tình Duyệt cố ý đè xuống tình cảm trong lòng, dùng ngụy trang lạnh như băng của mình. Cô đang không rõ tim của mình ra sao, không muốn cùng anh dây dưa, mới vừa rồi giữa hai người phát sinh quan hệ, đã khiến lòng của cô loạn hơn rồi!

"Duyệt Duyệt. . . . ." Trong lòng Cố Thịnh đột nhiên đau nhói, Cố tiên sinh? Thân thể trở nên lạnh như băng.

"Phải. . . . . Thật xin lỗi!" Cố Thịnh không ngừng nói xin lỗi, giống như đứa bé làm sai chuyện, trời ạ! Cho dù anh còn muốn nhớ cô, còn muốn yêu cô, nhưng sao có thể không để ý đến tình hình lúc này của hai người!

Duyệt Duyệt vẫn chưa tha thứ cho anh

Nhìn thân thể trần truồng của cô, có trời mới biết anh muốn thưởng thức đến cỡ nào, nhưng giờ phút này anh có muốn làm cũng chỉ có thể mở to mắt!

"Thật xin lỗi, Duyệt Duyệt. . . . . Anh. . . . . Tha thứ cho anh. . . . ." Cố Thịnh nói không mạch lạc, không biết giải thích như thế nào về hành động vừa rồi của mình, phát tiết sao? Không, cho tới bây giờ anh đối với cô đều không phải là phát tiết dục vọng?

Anh yêu cô!

Nhưng hiện tại anh lại không biết làm thế nào để cô tin anh, anh thật sự yêu cô!

Nhặt dạ phục trên đất, muốn thay cô mặc vào, nhưng lại thấy Tả Tình Duyệt xoay thân thể lại, đưa lưng về phía anh.

"Mời đi ra ngoài!" Tả Tình Duyệt nhắm mắt lại, cô không đành lòng nhìn hai mắt đau thương của anh, nhưng lại không thể tha thứ cho sự phóng túng mới vừa rồi của mình. Năm năm này cô đều không có người đàn ông nào, nhưng chỉ hai ba lần liền bị anh làm cho say mê, anh thật sự là khắc tinh của cô sao?

Không, cô không nên như vậy, cô thừa nhận mình còn yêu anh, nhưng cô lại không muốn giống như năm năm trước, cô đã tìm được chính mình rồi mà?

Lời nói của Tả Tình Duyệt khiến Cố Thịnh ngẩn ra, nhìn sống lưng trần truồng của cô, trong lòng trồi lên vô hạn tự trách, không khỏi thầm nguyền rủa, đáng chết anh, tại sao lại có thể làm hư việc một lần nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.