Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Chương 178: Q.1 - Chương 178: Phát hiện sự thật






Cố Thịnh giống như đang trốn tránh cái gì đó, xoay người rời khỏi biệt thự, tại sao Duyệt Duyệt lại thay đổi đến như vậy, không còn giống người phụ nữ anh yêu nữa?

Cả ngày, Cố Thịnh dùng rượu mê hoặc chính mình, nhưng trong đầu luôn hiện ra khuôn mặt tràn ngập nụ cười muốn được làm mẹ của Duyệt Duyệt, trong lòng cảm giác trống rỗng càng ngày càng mãnh liệt,

"Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh vứt chai rượu trong tay, vô thức nỉ non, bỏ đứa nhỏ? Vậy sau này cô không thể có đứa con của mình nữa! Tại sao tim anh lại đau như thế? Giống như đứa nhỏ đã bị bỏ là con của mình vậy!

"A. . . . . Ha ha. . . . ." Trước kia, anh căm thù đứa nhỏ trong bụng của cô như vậy, trăm phương ngàn kế muốn phá nó, nhưng bây giờ, anh so với ai khác lại không nỡ!

Say đến bất tỉnh nhân sự, anh tùy ý nằm ở trên bục, sáng sớm Tôn Tuệ San liền phát hiện bóng dáng của Cố Thịnh, nhìn bộ dáng như thế, khóe miệng của cô nâng lên một chút ý cười, người đàn ông bá đạo không ai bì nổi như vậy, hôm nay lại chật vật không chịu nổi.

"Tả Tình Duyệt thật sự có mị lực lớn như vậy sao?" Tôn Tuệ San giương tay khắc họa hình dáng của anh, được đàn ông yêu như vậy, thật không biết là đau khổ hay hạnh phúc!

Nghĩ đến bí mật mình phát hiện ra, khóe miệng cười càng lúc càng lớn, "Anh yêu Tả Tình Duyệt như vậy, chẳng lẽ không phát hiện ra manh mối gì sao?"

Tả Tình Duyệt hiện tại không phải là Tả Tình Duyệt chân chính, mà là người chị sinh đôi Tả Tình Yên!

Đây cũng là trong lúc cô đi ngang qua vô tình nghe được, cho tới bây giờ cô cũng không biết, Tả Tình Duyệt có một người chị sinh đôi!

Nghĩ đến bộ dạng phách lối kia của Tả Tình Yên, trong mắt Tôn Tuệ San thoáng qua một tia ghen ghét, thứ cô không có được, ai cũng đừng nghĩ lấy được, Tả Tình Duyệt đã như thế, Tả Tình Yên cũng sẽ như thế!

Từ trong túi xách tay lấy ra một xấp văn kiện, đây là thứ gần đây cô điều tra ra được, đặt vào túi Cố Thịnh, cô hết sức mong đợi phản ứng của Cố Thịnh khi biết được tất cả sự thật!

Trong mắt thoáng qua một tia sáng, Tôn Tuệ San mang giày cao gót rời đi. . . . .

Đầu khó chịu khiến Cố Thịnh cau mày, mở mắt ra, chính mình không biết từ lúc nào đã trở lại khách sạn, vuốt ve cái trán, Cố Thịnh khẽ mắng ra tiếng, nhớ tới hôm nay còn có vài hội nghị quan trọng, nhanh chóng xuống giường, rửa mặt xong, đang muốn tìm một cái áo khoác sạch sẽ, ánh mắt lại không cẩn thận rơi trên cái áo khoác hôm qua đã mặc nằm trên ghế sa lon, cái túi phồng lên khiến anh nghi ngờ, anh từ trước đến giờ không thích bỏ bất kỳ vật gì vào túi áo khoác, người bỏ vào nhất định không phải là anh!

Không biết vì sao, anh cầm lấy Tây phục, từ trong túi lấy ra một xấp văn kiện, khi anh mở văn kiện ra, thời điểm đọc nội dung văn kiện, lòng đột nhiên đau nhói, trong nháy mắt sắc mặt chợt tái nhợt.

"Không. . . . . Sẽ không!" Tại sao lại có thể như vậy? Sao có thể là chị em song sinh?

Nhiều năm như vậy, anh lại nhận sai người, bạn gái năm đó của anh cả không phải là Duyệt Duyệt, mà là Tả Tình Yên chị của Duyệt Duyệt, vậy anh trăm phương ngàn kế hành hạ cô. . . . . Không. . . . . Sẽ không, Cố Thịnh dường như không thể tin nổi sự thật này.

Sai thật rồi! Cho tới nay anh đã sai thật rồi!

Anh gây nhiều đau đớn trên người cô, anh cho là cô nên bị trừng phạt, nhưng khi quay đầu lại mới phát hiện, tất cả đều là sai!

A! Anh đã sớm yêu cô, hoặc là từ lúc ban đầu khi quyết định kế hoạch trả thù, trăm phương ngàn kế tiếp cận cô, anh đã yêu cô, thế nhưng anh lại liên tục tránh né cảm giác chân thật này!

Cố Thịnh lui về phía sau, sau khi đọc nội dung, cả người như bị sét đánh, văn kiện trong tay rơi xuống đất.

Đi. . . . . Cô ấy đã rời đi!

"Không! Duyệt Duyệt. . . . ." âm thanh khàn khàn như bị nghiền nát, thân thể từng tế bào đều đau đớn, trong đầu không ngừng hiện ra mấy chữ kia, ‘Đi. . . . . Cô ấy đã rời đi!’

"Không, sẽ không!" Anh không cho phép cô cứ như vậy đi ra khỏi cuộc đời của anh!

Theo bản năng nắm chặt nấm đấm, Cố Thịnh chạy ra khỏi phòng. . . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.