Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Chương 40: Q.2 - Chương 40: Tiếp tục đả kích






Bữa tiệc tiếp tục tiến hành, Tả Tình Duyệt kéo tay của Kiều Nam, nhưng bất kể đi đến đâu, cũng sẽ cảm nhận được một tầm mắt dừng ở trên người của cô, khiến cô không cách nào bình tĩnh được.

Những người khác ở đây mới vừa trải qua một màn ký giả tới chào hỏi kia, đã biết, vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh Kiều đại tổng giám đốc, chính là vợ của Cố Thịnh tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị năm năm trước oai phong trên thương trường, mặc dù không hiểu tại sao hôm nay cô là bạn gái của Kiều Nam, còn lạnh nhạt để mặc chồng sang một bên, mà Cố đại tổng giám đốc một chút cũng không tỏ thái độ gì.

Khó tránh khỏi có người bắt đầu suy đoán, có phải vợ chồng hai người nảy sinh mâu thuẫn gì không?

Nghĩ như vậy, một số ít phụ nữ trẻ tuổi bắt đầu rục rịch. Mặc dù năm năm này, Cố Thịnh đã ra khỏi tầm mắt của mọi người, nhưng phong thái ngày xưa của anh vẫn như cũ ở trong lòng của các cô, lúc này thấy anh thậm chí còn đẹp trai trầm ổn hơn so với năm năm trước mấy phần, trong lòng không khỏi bắt đầu ảo tưởng, nếu vợ chồng thật sự bất hòa, như vậy mình không phải sẽ có cơ hội có thể thò chân vào sao?

"Tổng giám đốc Cố, có thể cùng tôi nhảy một điệu không?" Cô ta nổi danh là gái gọi hạng sang, biết thừa dịp tình huống như thế mà vào, cho dù cuối cùng không được làm Cố phu nhân, chỉ làm tình nhân hoặc chỉ là tình một đêm, cô ta cũng đã có lời rồi.

Cô ta tính đến thế nào, cũng thấy được có lời!

Ánh mắt Cố Thịnh thủy chung dừng ở trên người của Tả Tình Duyệt, hôm nay cô mặc một bộ lễ phục đem bả vai cùng cánh tay lộ ra ngoài, phần lưng còn thiết kế rỗng, nhìn cánh tay kia cứ dán chặt vào phần lưng của cô, sắc mặt của Cố Thịnh càng ngày càng trầm.

Trong lòng thầm nguyền rủa, tên Kiều Nam chết tiệt, khiêu vũ thì khiêu vũ, chẳng lẽ tay lại không thể an phận chút nào sao?

Trong mắt ngọn lửa ghen tỵ đang thiêu đốt, căn bản không chú ý tới người phụ nữ bên cạnh đến gần.

"Kiều đại ca, tay của anh. . . . ." Tả Tình Duyệt sớm đã muốn nói ra, cảm thấy tay của Kiều đại ca di động trên lưng mình, không biết nên làm thế nào cho phải.

"Xuỵt!" Đôi mắt xanh của Kiều Nam thoáng qua một tia sáng, anh là cố ý, bất quá còn chưa đủ. Cố Thịnh mới vừa rồi đem Duyệt Duyệt đi, làm cái gì, anh như thế nào lại không biết. Người đàn ông này hoàn toàn chính là một con thú động tình, mà biểu tình của Duyệt Duyệt, rõ ràng là đang thất vọng, dám khi dễ Duyệt Duyệt của anh, không thay Duyệt Duyệt trừng phạt anh ta thật tốt, anh sao có thể dằn nổi cơn giận này?

Theo bản năng, ôm Tả Tình Duyệt càng chặt hơn, khiến cô tựa vào trong ngực của mình, Kiều Nam cúi người nhỏ giọng nói ở bên tai cô, "Anh không có ý gì khác, chỉ muốn cùng em gái nhảy một điệu cho thật tốt thôi!"

Thuận tiện khiến con thú kia nếm mùi ghen tỵ dày vò.

Nghe anh nói vậy, Tả Tình Duyệt cũng không nói gì, chỉ là, thỉnh thoảng khi xoay người, cô lại nghiêng mắt nhìn về Cố Thịnh, cũng nhìn thấy trên mặt của anh tựa như đen đến không thể đen hơn được nữa, đến giờ anh ấy còn nhìn mình sao?

Thời điểm xoay người, Tả Tình Duyệt không kìm lòng được nhìn sang, phát hiện sớm đã không còn bóng dáng của Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt trong lòng cả kinh? Đi đâu rồi?

"Tổng giám đốc Cố, anh khiêu vũ thật giỏi!" Bên cạnh truyền đến một giọng nói mềm mại đáng yêu, khiến Tả Tình Duyệt ngẩn ra, thấy người phụ nữ kia dựa vào một người đàn ông, trong lòng đột nhiên trầm xuống, giống như thấy được tình cảnh của năm năm trước, Cố Thịnh vô cùng thân thiết ôm người phụ nữ khác ở trước mặt cô muốn kích thích cô.

Cô cho rằng anh mới vừa rồi nói yêu cô là thật, nhưng là. . . . .

Trong lòng trồi lên một tia chua xót, trong mắt Tả Tình Duyệt hiện lên một mảnh đau thương. . . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.