Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Chương 11: Q.1 - Chương 11: Vợ chồng giằng co






Giọng nói bá đạo, động tác thô bạo, khiến Tả Tình Duyệt nhất thời tỉnh táo lại, cố nén đau, nhìn thẳng con ngươi sắc bén như chim ưng của Cố Thịnh, hôm nay, cô muốn tìm được đáp án.

"Tại sao?" Cô luôn không hiểu vấn đề này, tại sao Cố Thịnh lại đột nhiên biến hoá vào đêm tân hôn? Nếu là hận cô, vậy tại sao lại hận?

Cố Thịnh khẽ cau mày, chỉ chốc lát sau, hiểu ý của cô, tại sao?

"Bởi vì, cô nợ tôi một mạng sống!" Tay Cố Thịnh nắm cằm cô bỗng chốc dùng sức, nhất thời khiến Tả Tình Duyệt đau kêu thành tiếng.

Một mạng? Mạng của ai? Sao cô lại nợ anh một mạng?

"Anh nói rõ ràng ra đi! Rốt cuộc là mạng ai?" Cằm bị nắm chặt, Tả Tình Duyệt gian nan nói.

Cố Thịnh hơi nhếch miệng, người phụ nữ này thật biết diễn kịch, bây giờ còn làm bộ không biết, cô cho là cô tiếp tục giả bộ, thì có thể phủi sạch sai lầm cô từng phạm phải sao?

Nực cười, làm sao có thể?

"Cậu chủ,Sở Phàm thiếu gia đến rồi!" Thanh âm cung kính của quản gia từ ngoài cửa truyền tới, phá vỡ không khí giữa hai người. Ánh mắt Cố Thịnh khẽ giật, nhìn thân thể không hề che giấu của cô, hung hăng bỏ cằm của cô ra, lại khiến Tả Tình Duyệt thở dốc vì kinh ngạc lần nữa.

Tả Tình Duyệt còn chưa tỉnh táo lại từ trong đau đớn, đã cảm thấy mấy bộ y phục đánh vào trên mặt mình.

"Che kỹ thân thể đê tiện của cô lại đi, đừng đưa ra ngoài làm mất mặt xấu hổ tôi!" Thanh âm lạnh như hàn băng, như một con dao cắm vào trái tim của Tả Tình Duyệt, khiến cô nhất thời phát hiện trên người mình không mảnh vải che thân, đồng thời khiến cô nhớ lại chuyện đã xảy ra trước đây không lâu.

Trong lòng đột nhiên ngẩn ra, mặc dù đã đau đến không thể đau hơn, nhưng nhìn người đàn ông trước mắt, cô lại không muốn yếu thế ở trước mặt anh ta.

"Còn điều gì xấu hổ mất mặt hơn việc đẩy vợ mình vào lòng của người đàn ông khác?" gương mặtTả Tình Duyệt lạnh lùng xưa nay chưa từng thấy, phản ứng như thế khiến Cố Thịnh có chút giật mình. Kể từ khi biết cô tới nay, cô ở trước mặt anh, vẫn là bộ dáng mảnh mai dịu dàng, điềm đạm đáng yêu, thật không nghĩ đến cô sẽ có bộ dáng cương nghị như thế.

Khóe miệng nhếch lên nụ cười, Cố Thịnh quan sát cô giống như nhìn người ngoài hành tinh, được, được lắm! Quả nhiên là biết diễn kịch!

"Đó chỉ là chuyện nhỏ, so với chuyện đêm tân hôn, cô nên lo lắng số mạng về sau của mình thì hơn!" con ngươi của Cố Thịnh sắc bén, quả nhiên thành công thấy được trên gương mặt mới vừa rồi còn có mấy phần kiên cường của cô, đã xuất hiện sự dãn ra.

Số mạng sau này? Tả Tình Duyệt cười khổ trong nội tâm, ánh mắt rơi vào cổ tay của mình, sao cô lại lựa chọn cái chết để kết thúc thống khổ? Đây là chuyện ngu ngốc nhất, không phải sao?

Thật sâu hít thở mấy hơi, Tả Tình Duyệt kiên định nhìn chồng mình, "Không nhọc Tổng giám đốc Cố phí tâm!"

Anh ta muốn làm nhục cô sao? Vậy nếu như nội tâm của cô đủ mạnh, không để ý tới sự làm nhục của anh ta, đây không phải là phản kích tốt nhất sao?

Cố Thịnh càng nhíu chặt mi tâm, công phu đổi sắc mặt của người phụ nữ này thật mạnh, không lâu sau đó, trên mặt Cố Thịnh hiện lên nụ cười hứng thú. Kiên cường vậy sao? Vậy hãy để cho anh cắt bỏ đi từng lớp từng lớp vỏ ngoài kiên cường của cô, mọi chuyện dường như càng ngày càng thú vị!

Đang lúc ấy thì, Sở Phàm vội vã đẩy cửa vào, phá vỡ giằng co của hai người, "Thịnh, rốt cuộc có chuyện gì mà bảo tôi tới gấp vậy? Anh mới tân hôn. . . . ?"

"A. . . . . ." Sở Phàm vẫn chưa nói hết, chỉ nghe thấy một tiếng kêu của phụ nữ.

Khi Sở Phàm thấy người phụ nữ quần áo không chỉnh tề trên giường, liền quay lưng lại theo bản năng, "Thịnh, anh có ý gì? Tìm tôi gấp vậy, chính là muốn tôi xem các người ân ái sao?"

Sao lại có người bạn như thế chứ? Chị dâu rõ ràng còn chưa có mặc quần áo!

"Cũng chỉ là một người phụ nữ thôi, có gì mà ngạc nhiên?" Cố Thịnh lơ đễnh nói, nhưng thân thể vẫn không tự chủ được dựa vào giường lớn, một tay kéo qua cái mền, che kín cô lại, trong lòng thoáng qua tham muốn chiếm hữu mà chính anh cũng không phát hiện được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.