Cạm Bẫy Tổng Tài

Chương 134: Chương 134: Bệnh không tiện nói ra




Câu hỏi của anh khiến cho trái tim của Lâm Thanh Mai trầm xuống, cô đương nhiên không nói những suy đoán lộn xộn ra, cô chỉ bình tĩnh nói một câu: “Em muốn nghe anh giải thích.”

Anh khẽ cười nói: “Bây giờ em trưởng thành hơn so với quá khứ, anh rất vui mừng.”

Đối mặt Lập Gia Khiêm bình tĩnh tỉnh táo, trong lòng của Lâm Thanh Mai đã sớm muốn mắng người, cô ước gì quát lên với anh là mau giải thích đi!

Đọc FULL bộ truyện Cạm Bẫy Tổng Tài tại đây.

“Hiện tại anh giải thích chuyện xảy ra ở tấm hình này, hai ngày trước Hồ Dao Dao đưa ra lý do tặng quà cho anh, gọi anh đến một câu lạc bộ tư nhân, thời điểm anh đến thì cô ta đã uống say, lúc ấy điện thoại di động của cô ta rơi xuống, anh giúp cô ta nhặt lại, lúc anh nhặt lên thấy được váy của cô ta, anh sửng sốt mấy giây nhưng lập tức đi ra khỏi phòng riêng để Đỗ Tuấn đi vào.”

“Lúc rời đi cũng là Đỗ Tuấn ôm eo của cô ta, đưa cô ta lên xe, cũng là Đỗ Tuấn đưa cô ta trở về, chuyện xảy ra chính là như vậy.”

Trái tim của Lâm Thanh Mai lập tức khởi tử hồi sinh, mặc dù vẫn cảm thấy có chút hoài nghi, nhưng Lập Gia Khiêm đã giải thích với cô, dù trong lòng cô còn có một chút không tín nhiệm cũng không muốn biểu hiện ra ngoài.

“Cám ơn anh đã nói với em.”

Anh thở dài: “Đồ ngốc, bây giờ em là người phụ nữ của anh, em có quyền hỏi anh, tựa như nếu như anh biết em có mập mờ với người đàn ông khác, anh cũng sẽ tới chất vấn em!”

Câu nói này khiến cho tâm tình của Lâm Thanh Mai tốt hơn nhiều.

Lập Gia Khiêm lại nói: “Hiện tại xem ra Hồ Dao Dao rõ ràng đã thiết kế anh. Trước đó cô ta đã lắp đặt camera ở trong phòng riêng, đơn giản chính là vì châm ngòi quan hệ giữa em và anh. Tấm hình này cũng đã cho anh một nhắc nhở, người phụ nữ Hồ Dao Dao này từ đây sẽ hoàn toàn biến mất ở trong lòng anh, về sau anh sẽ không quan tâm chuyện của cô ta nữa.”

Nghe được người đàn ông mình thích chủ động phân rõ giới hạn cùng với cô gái mà ngày trước anh thích, đương nhiên Lâm Thanh Mai rất vui mừng, loại chuyện này không thể ép buộc được, người trong cuộc chủ động xử lý mới là phương thức tốt nhất.

Trong lòng cô rất cảm động: “Gia Khiêm, em nhớ anh…”

“Đừng nóng vội, rất nhanh anh sẽ tới thành phố Z để thỏa mãn em. Được rồi, hiện tại anh có chút việc phải xử lý, cúp điện thoại trước.”

Lập Gia Khiêm cúp điện thoại trước, Lâm Thanh Mai cầm điện thoại, mặt đỏ lên, cô chỉ nói nhớ anh, anh nhất định phải nhắc đến loại chuyện này…

Đàn ông thật sự là động vật dùng nửa người dưới để suy nghĩ!

Sau khi chuyện ảnh chụp giải trừ hiểu lầm, Lâm Thanh Mai xoá tin nhắn từ người lạ, còn cho vào sổ đen.

Lâm Thanh Mai phỏng đoán ảnh chụp có thể là do Hồ Dao Dao gửi đến, lúc trước chuyện xấu của cô và Tạ Bân truyền ra, trong lòng Hồ Dao Dao nhất định tức giận đến nổ tung cho nên mới muốn lợi dụng Lập Gia Khiêm để trả thù cô.

...

Hai giờ sau, Bạch Cảnh Thụy cùng thợ trang điểm Đông Đông đã xong phần diễn, Tiểu Thôi cầm đồ vật tùy thân theo ở phía sau.

Chờ sau khi Bạch Cảnh Thụy tẩy trang, thay quần áo xong, anh ta đi cùng Lâm Thanh Mai về khách sạn.

Trên xe trở về khách sạn, Bạch Cảnh Thụy nói với Lâm Thanh Mai, nói rằng Hồ Dao Dao vẫn sẽ tham gia diễn ở trong bộ phim này, nhưng là một vai diễn mới được cho vào, nhà sản xuất vì 60 tỷ đầu tư thuyết phục đạo diễn, đến lúc đó Hồ Dao Dao sẽ diễn vai tiểu sư muội của hồ yêu, là một con chuột tinh, cho nên Hồ Dao Dao và Chương Ngọc Lan đến lúc đó sẽ cùng nhau diễn.

60 tỷ đổi lấy nhân vật quả nhiên không phải đơn giản là nữ số bốn như vậy, lập tức thăng cấp thành nữ số hai.

Lâm Thanh Mai hỏi Bạch Cảnh Thụy: “Sửa chữa nguyên tác như vậy, chẳng lẽ biên kịch không có ý kiến gì sao?”

Anh ta nhìn về phía cô: “Biên kịch đã ký hợp đồng, bên trong hợp đồng quả thật đã nói có thể thay đổi. Nhân vật vai diễn của Hồ Dao Dao có cũng được mà không có cũng không sao, cho nên lực ảnh hưởng đối với bộ phim không lớn, đạo diễn đương nhiên sẽ không quá nghiêm khắc giữ nguyên nguyên tác, độ tha thứ ở phim thương nghiệp so với phim nghệ thuật thì lớn hơn. 60 tỷ đầu tư kỳ thật tiêu vào đặc hiệu máy tính cũng rất nhanh…”

Lâm Thanh Mai ngẫm lại mình là bởi vì diễn xuất mà được tuyển chọn, trong lòng cũng có lòng tin hơn.

“Thanh Mai, hai ngày sau cô chính thức quay phim, đến lúc đó cô sẽ diễn với các diễn viên khác, bên trong đoàn làm phim có mấy diễn viên lão làng, đáng giá để cô học tập bọn họ một chút.” Sắc mặt của Bạch Cảnh Thụy mang theo sự chân thành như bình thường.

Cô rất chân thành nói: “Cảm ơn anh Thụy nhắc nhở! Đạo diễn đã cho tôi cơ hội, nhất định tôi sẽ cố gắng trân trọng!”

“Sau khi cô về thì nghỉ ngơi sớm một chút đi, quay phim rất mệt mỏi, mỗi lần diễn đều cần dụng tâm suy nghĩ.”

Cô gật đầu: “Về sau tôi cam đoan sẽ bổ sung giấc ngủ.”

Bạch Cảnh Thụy tiếp tục nói: “Về sau cô phải chú ý, nếu như diễn viên diễn cùng cô không phát huy tốt, cô sẽ phải diễn lại theo đối phương. Trái lại cũng giống như vậy, nếu như vấn đề xuất hiện ở trên người cô, đối phương cũng cần quay chụp lại cùng cô, cho nên giữa hai người là quan hệ hợp tác, cố gắng đừng gia tăng gánh nặng cho diễn viên khác, hơn nữa đối với đạo diễn mà nói ước gì mỗi lần quay chụp đều là một lần liền qua, cô phải nắm chắc tâm lý.”

“Được rồi, tôi đã hiểu!”

Thấy cô đã rất mệt mỏi còn cố gắng chống đỡ tinh thần nghe anh ta nói chuyện, Bạch Cảnh Thụy cười một tiếng: “Hôm nay nói nhiều như vậy, về sau chờ khi cô quay phim, tôi lại từ từ nói cho cô những chuyện khác.”

“Cảm ơn anh Thụy...” Lâm Thanh Mai che miệng ngáp dài.

...

Đến nửa đêm, Lâm Thanh Mai ở phòng khách sạn đang ngủ say, làm thế nào cô cũng không nghĩ tới hai mươi phút sau sẽ có một người đàn ông lén lẻn vào gian phòng của cô...

Lúc này ở dưới bãi đỗ xe của khách sạn, có chiếc xe Jeep màu đen vừa mới đỗ xe lại ở vị trí hẻo lánh, trên xe có hai người đàn ông đang nói chuyện.

“Từ Nhân, anh xác định đây là biện pháp duy nhất?” Lập Tư Thần mặc quần áo đen toàn thân như muốn đi làm chuyện xấu.

Từ Nhân một mặt đểu cáng, chải đầu bóng loáng nói với anh ta: “Trừ phi anh lại hôn người phụ nữ kia, nếu không không biết sẽ có kết quả gì.”

Lập Tư Thần nhíu mày lạnh giọng nói: “Nhưng tôi cũng không thể thật sự đi làm loại chuyện lén lút như vậy chứ? Một bác sĩ tâm lý như anh không có biện pháp khác để kiểm tra cho tôi sao? Sao phải đưa ra loại chủ ý ngu ngốc này?”

Từ Nhân không nhịn được trầm giọng nói: “Lập Tư Thần, anh có thể như một người đàn ông, chứng minh mình là một người đàn ông bình thường được không? Bệnh không tiện nói ra của anh, con mẹ nó chữa ba năm đều không khỏi, nếu vẫn không chữa trị được bệnh tâm lý của anh, tôi đều sắp có chướng ngại tâm lý rồi...”

Anh ta tiếp tục nói: “Không phải bảo anh đi trộm người, anh trộm hôn một cái liền quay lại, chỉ cần một lần nữa kiểm chứng cô ấy có thực sự cho anh cảm giác là được rồi, tôi cũng không bảo anh đi bắt nạt phụ nữ lương thiện mà!”

Lập Tư Thần oán hận nhìn thoáng qua tên bạn xấu là bác sĩ tâm lý này, nếu như không phải Từ Nhân có danh tiếng bác sĩ, chỉ sợ anh ta đã sớm một cước đá Từ Nhân ra ngoài xe rồi!

Từ Nhân nhìn Lập Tư Thần vẫn là dáng vẻ xoắn xuýt chưa quyết tâm được, anh ta đột nhiên kích thích nói: “Ngẫm lại bạn gái cũ của anh là Chương Ngọc Lan, phóng tầm mắt nhìn tới toàn bộ ngành giải trí, có mấy mỹ nữ như thiên tiên này? Nhưng người ta ba lần chủ động ôm ấp yêu thương, anh cũng không có cảm giác, vấn đề tâm lý này của anh rất nghiêm trọng đấy! Nếu như phương diện kia của anh không có vấn đề, chỉ sợ Chương Ngọc Lan cũng sẽ không đói khát đến mức đi tìm tên sắc lang Lục Tinh Anh này...”

Nhắc đến loại chuyện Chương Ngọc Lan phản bội anh ta, trong lòng Lập Tư Thần lập tức dấy lên một đoàn lửa giận, anh ta gầm nhẹ nói: “Anh không cần nói nữa! Đi thì đi...”

Thấy Lập Tư Thần cuối cùng bị kích thích có hành động, Từ Nhân kéo tay của anh ta lại, nói: “Đừng quên mang theo hoa và công cụ…”

...

Mười phút sau, Lập Tư Thần mang theo kính râm khẩu trang, tay cầm một bó hoa hồng lớn, dáng vẻ vội vàng đi ở trên hành làng.

Cũng không lâu lắm, anh ta dùng một tấm thẻ đen, mở cửa phòng của Lâm Thanh Mai ra.

Có hoa hồng ngăn cản công cụ đặc biệt, liền nhẹ nhàng mở cửa phòng an toàn ra.

Lập Tư Thần chú ý cẩn thận nhìn liếc chung quanh đi vào phòng khách sạn, thời gian bây giờ, phần lớn khách ở khách sạn đã sớm ở trong giấc mộng.

Chân anh ta đi giày du lịch không phát ra tiếng động, nhẹ nhàng giẫm ở trên thảm chậm rãi đến gần phòng ngủ.

Đây là lần đầu tiên Lập Tư Thần làm loại chuyện phạm pháp như vậy, nhưng vì tôn nghiêm của đàn ông, anh ta cũng liều mạng.

Khi anh ta nhìn thấy thân thể của người phụ nữ nổi bật nằm ở trong phòng ngủ, nhịp tim đập đến lợi hại.

Sau khi thích ứng ánh sáng ở ban đêm, anh ta nhẹ nhàng đặt hoa hồng và công cụ ở trên ghế sa lon, còn lấy một bình pha lê nhỏ ở trong túi quần ra.

Anh ta nhớ Từ Nhân nói: “Đặt vật này ở dưới mũi để đối phương ngửi, đảm bảo đối phương sẽ duy trì trạng thái ngủ say, không có tác dụng phụ, yên tâm lớn mật mà dùng!”

Lập Tư Thần từ từ đi qua thật sự đặt bình bỏ ở dưới hơi thở của Lâm Thanh Mai...

Mười mấy giây sau, anh ta thu bình thủy tinh lại một lần nữa vào trong túi quần.

Vì có thể thấy rõ mặt của Lâm Thanh Mai, anh ta mở ra đèn ngủ lên,

Ánh đèn mặc dù bị anh điều chỉnh rất tối, nhưng gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Lâm Thanh Mai đã hoàn toàn hiện ra ở trước mặt anh ta.

Ngón tay Lập Tư Thần khẽ run nhẹ nhàng vươn về phía gương mặt của cô, khi cảm xúc làn da mịn màng truyền đến từ đầu ngón tay, thân thể của anh ta lập tức căng cứng.

Biến hoá đột nhiên xuất hiện khiến cho Lập Tư Thần kinh ngạc vội vàng không kịp chuẩn bị...

Đôi mắt đen ám trầm thâm thúy, nhìn chằm chằm đôi môi căng mọng lấp lánh, anh ta nuốt nước miếng.

Cố gắng khắc chế nửa phút, Lập Tư Thần rốt cuộc không nhịn được chậm rãi tiến lên…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.