Cạm Bẫy Tổng Tài

Chương 120: Chương 120: Châm chọc chế giễu




Đến lễ khai máy hôm sau, Lâm Thanh Mai và Bạch Cảnh Thụy sáng sớm đã đến phim trường Long Vân.

Lâm Thanh Mai và một nhóm trợ lý của diễn viên khác đứng ở cùng nhau, tận mắt nhìn diễn viên chính, đạo diễn, nhà sản xuất của bộ phim này bọn họ cùng thắp hương.

Mười diễn viên chính gồm Bạch Cảnh Thụy, Tạ Bân, Chương Ngọc Lan bọn họ đều mặc trang phục cổ trang, đợi sau khi lễ khai máy kết thúc thì trực tiếp bắt đầu quay.

Bộ phim Hồ Ly giảng đạo là một câu chuyện kể về một con hồ ly ngàn năm quyến rũ quân chủ hại nước hại dân, Bạch Cảnh Thụy diễn vai Thái tử không chịu sự quyến rũ của hồ ly tinh mà liên hợp với Tướng quân do Tạ Bân thủ vai cùng nhau trừ yêu diệt ma, Chương Ngọc Lan thủ vai hồ ly tinh vừa chính vừa tà, mới đầu chỉ vì có được Thái tử, về sau lại vì yêu mà sinh hận muốn hủy quốc gia của Thái tử.

Kịch bản này Lâm Thanh Mai đã xem qua vẫn thấy rất thú vị, cô rất mong chờ diễn xuất giữa Bạch Cảnh Thụy và Tạ Bân.

Bây giờ cô làm trợ lý thực tập đã có tư cách ở hiện trường xem Bạch Cảnh Thụy diễn xuất rồi.

Lễ khai máy rất nhanh đã kết thúc, nhân viên công tác của các bộ phận rất nhanh chóng bắt đầu công việc.

Bạch Cảnh Thụy đã quay lại phòng trang điểm dặm lại phấn, hôm nay anh ta tổng cộng có năm cảnh quay.

Lâm Thanh Mai cầm rượu vang đi đến phòng trang điểm riêng của Chương Ngọc Lan, cô sau khi gõ cửa đối phương để cô đi vào.

Vừa đẩy cửa bước vào, khi cô ở khoảng cách gần nhìn thấy ảnh hậu Chương Ngọc Lan, không ngờ người thật so với trong màn hình còn đẹp hơn nhiều, nhất là làn da của cô ta căng bóng mọng nước, sẽ khiến tất cả phụ nữ đều ngưỡng mộ.

Lâm Thanh Mai nhìn đến thất thần, Chương Ngọc Lan đáy mắt vụt qua tia đắc ý, cô ta hỏi: “Cô chính là trợ lý mới tới bên cạnh Cảnh Thụy sao?”

Cô ta hỏi như thế khiến Lâm Thanh Mai hoàn hồn lại: “Phải, cô Chương, đây là chai rượu vang mà anh Thụy bảo tôi trả lại cho cô, anh ấy nói ý tốt của cô anh ấy nhận rồi, gần đây anh ấy không uống rượu vang.”

Chuyên gia trang điểm cho Chương Ngọc Lan mở miệng trước: “Chai rượu vang này đâu có quá hạn.”

Câu nói không mặn không nhạt này của cô ta khiến Lâm Thanh Mai khẽ mỉm cười không tiếp lời.

Chương Ngọc Lan cười như không cười: “Trợ lý Lâm, cô chắc là Cảnh Thụy bảo tôi mang chai rượu vang này trả lại cho tôi chứ?”

Nghe thấy Lâm Thanh Mai gọi Bạch Cảnh Thụy là anh Thụy, điều này khiến Chương Ngọc Lan trong lòng giống như có cát, rất khó chịu.

“Cô Chương, nếu như cô muốn có thể đích thân hỏi anh Thụy về chuyện chai rượu vang, cô có thể gọi điện hỏi anh ấy xác nhận.” Lâm Thanh Mai vẫn mang nụ cười trên mặt.

“Không cần, để chai rượu vang xuống cô ra ngoài đi.” Chương Ngọc Lan đã thu lại ánh mắt ở trên người Lâm Thanh Mai lại.

Lâm Thanh Mai sau khi đơn giản chào tạm biệt thì đi ra khỏi phòng trang điểm.

Cô đi ngang qua phòng vệ sinh nử thì đi vào, không lâu sau, có hai chuyên gia trang điểm của hai tổ phim đi vào.

Chuyên gia trang điểm tóc ngắn đang dùng nước súc miệng, chuyên gia trang điểm tóc dài đứng ở bên cạnh cô ta chỉnh lại quần áo.

Chuyện gia trang điểm tóc dài mặt mày khinh thường nói: “Cô nhìn thấy trợ lý mới của Bạch Cảnh Thụy rồi chứ? Vãi, cô ta vậy mà là người phụ nữ có tin đồn với Tạ Bân, tôi xem facebook của cô ta còn nói chỉ có quan hệ bạn bè với Tạ Bân, mẹ nó lừa quỷ à ai tin chứ! Bức ảnh khách sạn cũng tung ra rồi, còn giả vờ thuần khiết gì chứ?”

Chuyên gia trang điểm tóc ngắn lau miệng nói: “Không thể không nói, cô ta đẹp hơn trong ảnh, lớn lên quả thật là mẫu hình đàn ông đều sẽ thích...”

“Mẫu hình gì?”

Chuyên gia trang điểm tóc ngắn từ trong túi lấy ra đồ trang điểm dặm lại lớp makeup, cô ta cười châm chọc: “Chính là loại nhìn trông như tiên nữ nhưng thực tế là mấy em trà xanh thấp hèn! Cô đừng xem thường người ta, cô ta có thể vừa chơi trò mờ ám với Tạ Bân còn có thể vừa làm trợ lý của Bạch Cảnh Thụy, có thể thấy Bạch Cảnh Thụy cũng thuận lợi bò lên rồi...”

Loại lời nói khó nghe chói tai này lọt vào tai của Lâm Thanh Mai không sót một từ, cô rất muốn xông ra mắng cho hai người này một trận, nhưng cô vẫn nhịn không chấp bọn họ.

Chuyên gia trang điểm tóc ngắn nói tiếp: “Cô nghe nói rồi chứ? Bộ phim này gia nhập thêm nhà đầu tư mới, nghe nói lai lịch không nhỏ, đối phương trực tiếp đầu tư 600 tỷ chính là chính tay nhấc người phụ nữ của mình lên, qua hai hôm nữa tổ phim sẽ trống rỗng có thêm một nữ phụ thứ hai có quyền thế!”

“Tôi cũng nghe chú tôi nói rồi, tôi ngược lại thật sự tò mò vị kim chủ này là ai? Vậy mà đầu tư 600 tỷ vì bạn gái, mẹ nó nghĩ cũng không dám nghĩ...”

Sau đó, hai chuyên gia trang điểm này đi vệ sinh xong thì rời khỏi.

Lâm Thanh Mai không dám lên tiếng luôn giả vờ phòng đó của cô không có ai, Bạch Cảnh Thụy tối qua nói với cô rồi, sau này nếu như nghe thấy người khác bàn luận về mình thì coi như không nghe không biết, lo liệu tốt chuyện của mình là được.

Dù sao nơi như tổ phim trước nay không thiếu chuyện, cũng trước nay chưa thiếu thị phi.

Lâm Thanh Mai sau khi điều chỉnh cảm xúc lại thì quay về phòng trang điểm của Bạch Cảnh Thụy.

Bạch Cảnh Thụy vừa hay muốn đi, anh thấy sắc mặt của Lâm Thanh Mai không quá tốt thì nói: “Nếu như nhàm chán thì đến xem tôi quay phim.”

Lâm Thanh Mai ngước mắt nhìn anh khẽ gật đầu không nói chuyện.

Tuy nói cô là trợ lý của Bạch Cảnh Thụy, nhưng xách túi rót trà đưa nước mấy việc như này đều là tài xế Tiểu Thôi làm, Lâm Thanh Mai muốn giúp ngược lại bị Bạch Cảnh Thụy ngăn lại, nói cô không cần như thế, nếu như có chuyện anh sẽ nói cho cô.

Sau khi Bạch Cảnh Thụy đi, chuyên gia trang điểm nam cho Bạch Cảnh Thụy cũng đi theo, bởi vì bất cứ lúc nào cũng cần phải giúp Bạch Cảnh Thụy dặm lại phấn và chỉnh lại kiểu tóc.

Lâm Thanh Mai cầm lấy kịch bản ngồi trên sô pha, cô bắt đầu xem kịch bản, bởi vì Bạch Cảnh Thụy nói sau này cô thỉnh thoảng phải tập kịch bản với anh.

Sau khi xem khoảng nửa tiếng, một nhân viên công tác trong tổ phim đến gõ cửa.

Lâm Thanh Mai nói: “Mời vào.”

Nhân viên công tác đẩy cửa vào thì hỏi: “Trợ lý Lâm, diễn viên quần chúng này nói cô ấy biết cô, nói cô là chị họ của cô ấy...”

“Chị họ!” Trần Ngọc mặc một trang phục của cung nữ từ từ dưới nách của nhân viên công tác trực tiếp đi thẳng vào phòng trang điểm.

Nhân viên công tác vừa muốn ngăn cản, Lâm Thanh Mai nói: “Đúng, tôi là chị họ của cô ấy.”

Thấy cô thừa nhận rồi, nhân viên công tác gật đầu rồi đóng cửa rời đi.

Trong tay Trần Ngọc cầm một cuốn tạp chí đến ngồi bên cạnh Lâm Thanh Mai, cô ta ôm lấy Lâm Thanh Mai nói: “Chị họ em rất nhớ chị! Khoảng thời gian này chị sống có tốt không?”

Đối diện với sự nhiệt tình của Trần Ngọc, Lâm Thanh Mai còn có hơi không thích ứng được, cô miễn cưỡng nặn ra nụ cười nhạt: “Vẫn ổn... Tiểu Ngọc, nghe dì út nói em làm diện viễn đặc biệt?”

Trần Ngọc bật cười thành tiếng: “Đó là em lừa mẹ em mới nói như thế, chị họ em không thể so sánh với chị! là trợ lý của ảnh đế Bạch Cảnh Thụy! Mấy ngày nay không gặp, chị sống khá tốt!”

Lâm Thanh Mai bình tĩnh nói: “Bạn bè giới thiệu, anh Thụy nể mặt bạn bè nên cho chị một cơ hội mà thôi.”

Trần Ngọc nháy mắt với cô: “Được rồi, chị ở trước mặt em không cần khiêm tốn! Lần trước chuyện căn phòng em không trách chị, lúc đó em nói chuyện không dễ nghe hy vọng chị đừng để ở trong lòng!”

“Không sao, đều đã qua rồi, Tiểu Ngọc, em bây giờ ở đâu? Thật sự đi theo tổ diễn viên sao?”

“Đó còn giả sao? Chị xem em ăn mặc như này là biết rồi! Em mới quen một anh, anh ta là lão đại trong dàn diễn viên quần chúng, chuyên phụ trách chuyện của tổ diễn viên, anh ta nói chỉ cần em diễn tốt thì có thể trở thành diễn viên đặc biệt!” Trong mắt Trần Ngọc tràn ngập sự hưng phấn.

Lâm Thanh Mai có do dự nhưng vẫn hỏi ra: “Vậy em ở đây diễn phim, chuyện đi học của em phải làm sao?”

Trần Ngọc mặt mày thản nhiên: “Chỉ cần em ở trong giới nghệ sĩ xây dựng được một con đường, còn đi học làm gì, cái bằng đó có tác dụng méo gì chứ! Em nói cho chị nghe, giới nghệ sĩ mới là cách nhanh nhất quen biết người giàu có, nếu như không phải anh đó của em nhắc với em, em đến bây giờ vẫn không hiểu...”

Thấy Trần Ngọc đối với giới giải trí ôm mộng tưởng như thế, Lâm Thanh Mai cũng không biết nói sao, nghĩ tới lời nhờ vả của dì út trước đó, cô vẫn nghiêm túc nói một câu: “Tiểu Ngọc, nếu như em thật sự thích diễn xuất, chị họ cũng ủng hộ em! Chỉ có điều có vài chuyện, em vẫn cần phải để tâm nhiều, đừng để bị người có lòng bất chính lợi dụng!”

Lời của cô khiến sắc mặt của Trần Ngọc thay đổi, ngữ khí của cô ta có hơi trách cứ: “Chị họ, chị không cần cứ xem em như trẻ con có được không? Nói cứ như em không có đầu óc bị người ta lừa ấy...”

“Tiểu Ngọc, chị không phải có ý này...”

Trần Ngọc đứng dậy ánh mắt bất mãn nói: “Chị đừng cảm thấy mình cao hơn em một bậc, em bây giờ tuy vẫn là đi theo tổ diễn viên, nhưng em tin không mất bao lâu nữa đạo diễn sẽ trọng dụng em! Ngược lại là chị họ, chị bị đàn ông tùy tiện chơi đùa, đến cuối cùng có kết cục gì? Còn không phải bị vứt bỏ sao? Người Lập Gia Khiêm cuối cùng phải lấy tự nhiên là con gái nhà hào môn môn đăng hộ đối!”

Lâm Thanh Mai lạnh lùng nhịn tức không lên tiếng.

Trần Ngọc còn tưởng đánh trúng chỗ đau của cô, ngữ khí châm chọc: “Chị ngủ với Tạ Bân rồi, nhưng người ta lên facebook thanh minh nói chỉ có quan hệ bạn bè với chị! Lập Gia Khiêm chơi không chị, chị cuối cùng cái gì cũng không có được! Bây giờ chị lại làm trợ lý của Bạch Cảnh Thụy, nhưng đừng tiếp tục ngu ngốc để cho người ta chơi không...”

Cuối cùng không nhịn được nữa, Lâm Thanh Mai lạnh mặt nói: “Trần Ngọc em cút ra ngoài cho chị!”

Trần Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Cút thì cút! Lâm Thanh Mai chị tự nhìn lại mình đi! Tin tức Lập Gia Khiêm sắp đính hôn đều đăng lên tạp chí rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.