Cạm Bẫy Tổng Tài

Chương 140: Chương 140: Vụ án được giải quyết




Sáng sớm hôm sau, bên ngoài trường quay đã có rất nhiều phóng viên.

Kể từ khi tin tức của Lâm Thanh Mai được tìm kiếm, các trang web lớn đã cử phóng viên qua đêm để theo dõi diễn biến vụ án.

Cũng có nhiều áp lực từ dư luận trong khu vực địa phương.

Lúc 8 giờ sáng, 5 xe cảnh sát lái ra khỏi phim trường, hiện nghi phạm đã ra đầu thú và xác định được hiện trường vụ án và quá trình gây án.

Đọc FULL bộ truyện.

Lâm Thanh Mai nghe được tin này khi đang ở khách sạn, Bạch Cảnh Thụy đã gọi điện cho cô để thông báo.

Được biết tên tội phạm là người gốc Giang Đông, là diễn viên trong đoàn phim.

Trong nhà trọ của tên tội phạm, các điều tra viên đã tìm thấy trang phục và mặt nạ thú mà tên tội phạm đeo vào thời điểm đó, tất cả đều phù hợp với đặc điểm của tên tội phạm do Lâm Thanh Mai cung cấp.

Vụ án này nhanh chóng được phá, rất nhiều phương tiện truyền thông đến thành phố Giang Đông đều thất vọng, tưởng rằng có thể tung tin rầm rộ, nhưng không ngờ rằng sẽ không kịch tính như vậy.

Nó trở thành một vụ án hình sự bình thường.

Nhưng sau sự cố này, các nữ diễn viên trong đoàn phim đã cẩn thận hơn bình thường khi ra ngoài, họ đều đi cùng nhau.

...

Một giờ chiều, đoàn trường lại bắt đầu quay, tất cả diễn viên trong đoàn lục tục trở lại.

Tuy nhiên, sau khi sự việc xảy ra, các nhân viên trong đoàn làm phim đã thống nhất rằng mọi người ra vào phim trường phải xuất trình giấy tờ tùy thân, người không có giấy tờ tùy thân không được vào, người quen cũng không được phép.

Thậm chí, tất cả các diễn viên quần chúng trong đoàn đều phải khai báo, nhân viên trong đoàn làm phim đã phải làm việc thêm giờ về đêm để khai báo cho xong.

Nghe nói đây là lệnh của một nhân vật lớn phía trên.

Đương nhiên, Lâm Thanh Mai không ngờ rằng đây là quyết định của Lập Gia Khiêm để gây áp lực với ông chủ của trường quay.

Vốn dĩ Lập Gia Khiêm muốn gặp Lâm Thanh Mai, nhưng anh nhận được tin khẩn cấp rằng ông nội Lập Quốc Tân bị nhồi máu não phải nhập viện, Lập Gia Khiêm bắt máy bay trực thăng trở về thành phố lúc mười giờ sáng.

Trước khi đi, anh thậm chí không gọi cho Lâm Thanh Mai một cuộc điện thoại, anh rất muốn gặp cô nhưng lại không dám gọi cho cô, anh sợ sau khi nghe thấy giọng nói của cô sẽ không rời đi được, mà tình trạng của ông nội khiến anh không thể tiếp tục ở lại.

Lâm Thanh Mai cũng không liên lạc với Lập Gia Khiêm, cô không dám nói chuyện này với anh, thứ nhất, cô không muốn anh lo lắng, thứ hai, cô cảm thấy chuyện này thật xấu hổ, không có gì đáng nói.

Nhưng nhiều người đã biết tin tức này, mà Lập Gia Khiêm cũng không gọi điện hỏi han cô, điều này khiến cô cảm thấy hơi mất mát.

Lập Tư Thần, là luật sư, đã đại diện cho cô để thương lượng với nhân viên xử lý vụ án, Bạch Cảnh Thụy thậm chí còn yêu cầu Tiểu Thôi liên hệ với công ty vệ sĩ, nói rằng anh ta sẽ cử người đến bảo vệ cô.

Mà thân là bạn trai, Lập Gia Khiêm lại không hề có động tĩnh gì, điều này khiến Lâm Thanh Mai cảm thấy chạnh lòng, nhưng cô không muốn dồn toàn bộ tâm tư cho những cảm xúc chủ quan như vậy.

Cô ngại vì việc bắt tội phạm làm ảnh hưởng đến tiến độ quay phim của đoàn, nên khi đoàn phim thông báo thời gian quay lại phim trường, Lâm Thanh Mai chủ động muốn dùng sự siêng năng của mình để bù đắp tổn thất cho đoàn phim.

Khi Lâm Thanh Mai trở lại đoàn phim, rất nhiều người đi ngang qua đều nhìn cô dù là cố ý hay vô tình, cô bỗng nhiên trở thành nhân vật hot, độ nổi tiếng hoàn toàn vượt qua nam nữ chính trong phim, muốn để người ta không chú ý đến cũng khó.

Mọi chuyện đúng như cô dự đoán trước đó, trên mạng có một nhóm cư dân mạng mắng cô vô liêm sỉ, tự biên tự diễn để tăng độ nổi tiếng, nghi ngờ tội phạm bị bắt rất có thể cùng phe với cô.

Tất nhiên, những lời bình luận này là ẩn danh, muốn gì nói nấy, không sợ bị pháp luật sờ gáy, hiện tại chưa có hệ thống tên thật cho bài đăng trực tuyến, đăng ký một cái tên là có thể vứt bỏ đạo đức tha hồ phát tiết.

Giống như lúc này, Lâm Thanh Mai vừa bước vào hành lang đeo kính râm và đội mũ lớn thì cô nghe thấy hai diễn viên đóng vai cung nữ đang đi phía trước nói về cô.

Cung nữ A: Cô nói xem tại sao tên kia lại muốn Lâm Thanh Mai? Không phải ảnh hậu Chương Ngọc Lan đẹp hơn sao?

Cung nữ B: Cô không xem tin tức trên mạng à? Đây chính là chiêu thức lăng xê thấp kém!

Cung nữ A: Không thể nào? Vậy thì thật quá ghê tởm!

Cung nữ B: Chuyện này có gì lạ đâu, ngày nay người ta muốn nổi tiếng đến phát điên, chuyện gì chẳng làm ra được...

Cung nữ A: Lâm Thanh Mai thực ra dáng dấp cũng đẹp, nhưng lại chìm nghỉm, dùng quy tắc ngầm cũng được mà... Sao cứ phải tung tin thất thiệt để hủy hoại thanh danh của mình...

Cung nữ B: Sao cũng được, không liên quan đến chúng ta, chúng ta cứ thành thật quay cảnh của mình, không chừng mấy năm sau sẽ trở nên nổi tiếng!

Cung nữ A: Giờ nghĩ lại, ai còn dám ngang nhiên gây chuyện trong đoàn phim nữa!

Cung nữ B: Cũng không mấy quan trọng, dù sao giờ Lâm Thanh Mai đã trở nên nổi tiếng...

Cung nữ A: Thật đáng tiếc, những người như chúng ta quá cần thể diện, nếu không cũng có thể nổi tiếng rồi!

Cung nữ B: Hahahaha... Đúng vậy!

Lâm Thanh Mai rất tức giận khi nghe những lời vu khống ác ý này, cô thật sự muốn tiến lên cãi lại bọn họ!

Nhưng khi nghĩ đến cô hoàn toàn không biết hai người phụ nữ này, đối phương cũng không biết cô, tại sao cô phải lý luận với những người không biết đạo lý chứ?

Nếu đối phương thực sự là loại người có chút đầu óc, hẳn sẽ không nói xấu người khác sau lưng.

Cuối cùng, Lâm Thanh Mai đành phải nhẫn nhịn, nuốt sự uỷ khuất vào trong.

Đáng lẽ ra, khi quyết định báo cảnh sát, cô nên chuẩn bị tinh thần chịu ảnh hưởng trái chiều.

Đúng lúc này, một người đàn ông phía sau Lâm Thanh Mai đột nhiên kêu lên: "Lâm Thanh Mai!"

Tiếng gọi khiến hai người trong trang phục cung nữ quay lại, khuôn mặt của họ ngay lập tức trở nên khó coi khi nhìn thấy Lâm Thanh Mai.

Họ lúng túng cười với Lâm Thanh Mai rồi quay lưng bỏ đi.

Lâm Thanh Mai quay đầu, lạnh lùng nhìn người đàn ông phía sau: Lục Tinh Anh.

“Cô trở lại đoàn phim rồi à, tích cực quá nhỉ?” Lục Tinh Anh mặc quần áo bình thường còn chưa thay trang phục, chắc vừa tới đoàn phim không lâu, phía sau còn có một nam trợ lý trẻ tuổi.

Ấn tượng của Lâm Thanh Mai đối với Lục Tinh Anh luôn luôn không tốt, chỉ cần cô nghĩ đến chuyện giữa anh ta vụng trộm với Chương Ngọc Lan, trong lòng lại thấy buồn nôn và khinh thường.

Không ngờ, sau khi chia tay Chương Ngọc Lan, Lục Tinh Anh lại giữ khoảng cách với Chương Ngọc Lan, Lâm Thanh Mai đã tận mắt nhìn thấy hai lần Chương Ngọc Lan và Lục Tinh Anh gặp nhau nhưng không chào hỏi gì cả.

"Anh Lục cũng rất tích cực..." Lâm Thanh Mai không mặn không nhạt đáp lại một câu, khoé miệng kéo ra một đường cung rồi gật đầu, quay người tiếp tục đi về phía trước.

Lục Tinh Anh không quan tâm cô có tâm trạng tốt hay không, anh ta chủ động đi vài bước theo sau cô, nói: "Cô biết không? Ngày mai tôi có một cảnh quay với cô, cô đã nghe gì chưa? Nghe nói biên kịch đã thay đổi trong một đêm."

Tốc độ của Lâm Thanh Mai đột nhiên chậm lại, cô quay đầu lại nhìn anh ta: "Tôi chưa nghe nói qua, đã sửa thành gì rồi?"

Khi cô hỏi, Lục Tinh Anh liếc mắt nhìn nam trợ lý phía sau nói: "Anh về trước đi, bảo chuyên viên trang điểm đợi tôi trong phòng thay đồ."

“Vâng, anh Bằng.” Nam trợ lý nở nụ cười tiêu chuẩn với Lâm Thanh Mai và Lục Tinh Anh rồi rời đi trước.

Nói về kịch bản cần gì phải bảo trợ lý rời đi?

Lâm Thanh Mai trong lòng hơi nghi hoặc, cô nhìn Lục Tinh Anh mong anh ta có thể giải thích.

Lục Tinh Anh liếc nhìn xung quanh, rồi nói: "Nếu tiện, theo tôi đến cây lớn phía trước. Tôi không muốn người khác nghe thấy. Tôi hơi xấu hổ khi nói ra nội dung chuyện này..."

Anh ta nói ra để làm cho Lâm Thanh Mai càng thêm tò mò.

Trong kịch bản trước, cô và Lục Tinh Anh không hề đối thoại gì cả, thậm chí là không có lời thoại trên phim.

Cả hai người họ đều là diễn viên trong cùng một đoàn phim, có điều gì không thể nói ở đây?

Trong khi Lâm Thanh Mai đang do dự thì Chương Ngọc Lan, Vương Lan Lan và Trần Ngọc cùng xuất hiện.

Hành lang này dẫn đến phòng thay đồ nhưng không phải là lối đi duy nhất nay trở nên “náo nhiệt” lạ thường!

"Ây da, Lục Tinh Anh, anh lại đang đi cua nữ diễn viên ngây thơ sao? Mà không đúng! Làm sao một người phụ nữ mưu mô như Lâm Thanh Mai lại có thể bị anh lừa được?” Ánh mắt Chương Ngọc Lan tràn đầy mỉa mai.

Lâm Thanh Mai nhìn ba người phụ nữ đến gần mình, hiển nhiên cảm thấy bọn họ không có ý tốt.

Khi nhìn thấy em họ Trần Ngọc, cô không khỏi cười lạnh, biểu hiện của Lâm Thanh Mai ngay lập tức đập vào mắt Trần Ngọc: "Chị họ, biểu hiện của chị thế là sao? Chị cho rằng một diễn viên như em không đủ tư cách để trở thành bạn của ảnh hậu sao?”

Lâm Thanh Mai bình tĩnh nói: "Tôi cũng không nói gì, cô tự mình diễn giải thành như thế tôi cũng hết cách.”

"Ngọc Ngọc, em thấy chưa? Việc có người quen trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình không phải lúc nào cũng có ích. Điều cốt yếu phụ thuộc vào việc người kia có sẵn sàng lăng xê em hay không, nhưng ngay cả bản thân Lâm Thanh Mai còn phải dựa vào scandal để nổi tiếng. Mối quan hệ này chắc em cũng chẳng muốn, tránh để vấy bẩn danh tiếng của mình.” Chương Ngọc Lan khinh thường nhìn Lâm Thanh Mai.

Vương Lan Lan ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa: "Tôi thấy người xinh đẹp diễn em gái của chị Lan- Hồ Dao Dao rất phù hợp với vai nữ số 4. Thật không may, buổi thử vai đôi khi quá bất công..."

"Lan Lan, cô không hiểu rồi. Lâm Thanh Mai có ảnh đế Bạch Cảnh Thụy chống lưng, vai nữ số 4 có là cái gì! Ngày nay, người mới trong ngành điện ảnh và truyền hình đều muốn diễn trò, miễn là có chút nhan sắc, đâu giống như những gì tôi đã làm hồi đó, chỉ biết liều mạng diễn xuất...” Chương Ngọc Lan bóng gió về việc vai diễn của Lâm Thanh Mai có được là bằng quy tắc ngầm.

Lâm Thanh Mai liếc nhìn bọn họ một cái rồi khẽ cười: "Các người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước.”

Đối mặt với sự khiêu khích của người khác, Lâm Thanh Mai lựa chọn rút lui khỏi chiến trường, ngạo nghễ như được bắt yêu sư nhập mà quay người đi.

Toàn bộ quá trình đều rơi vào mắt Lục Tinh Anh, anh ta như đang xem một trò vui, trong mắt ánh lên một tia âm lãnh xa xăm, giữa lông mày hiện lên vẻ hưng phấn, anh ta nheo mắt nhìn bóng lưng Lâm Thanh Mai, cảm thấy thật hấp dẫn.

Nhìn thấy vẻ mặt khác thường của người đàn ông với Lâm Thanh Mai, đáy lòng Chương Ngọc Lan đột nhiên thấy khó chịu, nói: "Lục Tinh Anh, đừng vọng tưởng nữa. Loại phụ nữ như Lâm Thanh Mai chỉ để ý đến ảnh đế Bạch Cảnh Thụy và Tạ Bân thôi, làm sao có thể để mắt tới anh!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.