Cẩm Đường Xuân

Chương 92: Chương 92: Con rể Bình Nam




Triệu Văn Vực làm đại lễ dựng cờ ở Lưu thành, xưng Tấn đế.

Theo kiến nghị của Công Tôn Đán, Tấn đế vẫn tiếp tục sử dụng quốc hiệu là Yến Hàn.

Triệu Văn Vực là huyết mạch tiền triều, so với ngôi vị thiên tử có được do tạo phản mưu nghịch mà có của Diệp Lan Chi, dùng quốc hiệu Yến Hàn càng danh chính ngôn thuận hơn

Công Tôn Đán rất giỏi thuật công tâm.

Triệu Văn Vực dùng quốc hiệu Yến Hàn, làm cho Diệp Lan Chi như cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống.

Nếu Diệp Lan Chi không thay đổi quốc hiệu, chính là trò cười của thiên hạ; nếu sửa, đồng nghĩa với việc thừa nhận Tấn đế mới là Yến Hàn chính thống.

Chuyện đầu tiên Công Tôn Đán làm đã khiến cho Diệp Lan Chi như bị kim chích vào lưng

Không diệt Lưu thành, Diệp Lan Chi ăn ngủ không yên

Cho nên tinh lực của Diệp Lan Chi cơ hồ đều dùng để đối phó Lưu thành

Bởi vì Tấn đế dùng Yến Hàn làm quốc hiệu, kỳ thật bá tánh cùng chư hầu liền lén gọi triều đình trước mắt là tân triều, nhờ vào đó phân biệt cùng Yến Hàn Tấn đế mới dựng lại ở Lưu thành

Triệu Văn Vực dựng cờ ở Lưu thành, các thế gia của Yến Hàn quốc trước đây đều chen chúc tới.

Diệp Lan Chi ở kinh thành diệt môn không ít thế gia, làm cho lòng người trong kinh hoảng sợ. Sau khi Triệu Văn Vực xưng đế, các thế gia khác trong kinh cùng xung quanh đều nhao nhao trốn đi, trong kinh phảng phất đều là cảnh tượng thế gia chạy trốn, trong lúc nhất thời trong kinh đều đang truyền tai hào môn thế tộc đều không xem trọng tân đế, mà xem trọng Tấn đế, chỉ sợ tân triều kiên trì không được bao lâu

Không ít bá tánh trong kinh cũng nửa tin nửa ngờ, đi theo ra khỏi kinh.

Cho nên trong khoảng hai, ba tháng, Tấn đế không ngừng chiêu binh mãi mã, từng bước cường thịnh, rất nhiều thế gia cùng bá tánh trong kinh đều dời nhà, thoát khỏi kinh thành

Trong lúc nhất thời khắp nơi trong kinh, trong nước đều bắt đầu có tin đồn nhảm nhí.

Không ít chư hầu đều muốn nhân cơ hội trung lập, vừa không thần phục với Yến Hàn Tấn đế vừa mới dựng lại, cũng không hề nghe tân triều.

Diệp Lan Chi lo lắng chính là, dần dần, tân triều sẽ bắt đầu chậm rãi đánh mất uy hiếp đối với chư hầu các nơi cùng đại tướng biên quan, dần dà sẽ trở thành một triều đình chỉ có trên danh nghĩa -- hữu danh vô thật, không có người chịu quản lý và khống chế, cũng không có người công khai ủng hộ

Quả thực chờ đến bốn năm tháng, những chư hầu có lòng riêng trước đây, vốn đã không cam nguyện thần phục tân triều, vì để thoát ly khỏi quản thúc của tân triều, bắt đầu quạt gió thêm củi sau lưng, muốn không trải qua bất luận cuộc binh biến nào, nhưng vẫn lặng yên thu gom quyền lực về trong tay mình

Bây giờ nếu không làm chút gì, tình thế sẽ thật sự có khả năng phát triển theo hướng này

Diệp Lan Chi cần mau chóng giải quyết xong Triệu Văn Vực.

Không chỉ có như thế, hắn muốn càng muốn mượn sức chư hầu cùng đại tướng biên quan.

Điểm này, Diệp Lan Chi bất ngờ.

Tuy rằng bây giờ triều đình thoạt nhìn vẫn là một mảnh thái bình, nhưng diễn biến trở thành một cái vỏ rỗng chỉ là chuyện sớm chiều

Diệp Lan Chi cũng không ngờ tới, người tạo thành cục diện ngày hôm nay, không phải Trần Thúc, mà là một hoàng tử không được sủng ái của tiền triều

Mẫu phi hắn ta còn suýt nữa bị làm nhục trong cung......

Nhưng chính một người như vậy, đã xưng Tấn đế, tạo thành uy hiếp lớn nhất của hắn

Sớm biết hôm nay, ngày đó hẳn là hắn nên tìm hết mọi thứ biện pháp tìm được hắn ta, nhổ cỏ tận gốc, mà không phải đi đối phó Trần Thúc. Hiện giờ, không chỉ chưa lấy được Vạn Châu, mà ngược lại còn làm tổn thương căn cơ của mình

Diệp Lan Chi nhớ trước đây ở Phong Châu, mấy người bọn họ đều ở cạnh thái nãi nãi, nhưng thái nãi nãi vẫn luôn không thích hắn, cũng sẽ nói với hắn, có dã tâm không phải chuyện xấu, nhưng cũng không thể chỉ vì cái trước mắt, mà cắt đứt luôn đường lui của mình

Hiện giờ Diệp Lan Chi nhớ tới, không khỏi thẹn quá thành giận, ném chung trà trong điện

Thái nãi nãi vẫn luôn khinh thường hắn, đối xử với hắn không giống người khác, bây giờ lại sắp bị bà ta chế giễu!

Diệp Lan Chi nén giận trong lòng

Triệu Văn Vực tính là thứ gì, trước kia ở trong cung, nói cho dễ nghe thì là hoàng tử, nói không dễ nghe thì cho dù là trước ngày sinh thần Thái Hậu, chỉ bởi vì phát sinh xung đột với Trần Thúc, đã bị đưa đi hành cung hối lỗi

Chính là con kiến đó, đã phản lại hắn một quân.

Đều nói người có được Công Tôn Đán sẽ có được thiên hạ.

Diệp Lan Chi nhớ trước đây cho Lục Miện Thành cùng Ngụy Chiêu Đình đi Mạo thành mời Công Tôn Đán, kết quả ngay cả người cũng chưa nhìn thấy, nhưng lúc ấy Công Tôn Đán lại bị tên Triệu Văn Vực cái gì cũng không có này đến mời chào.

Diệp Lan Chi càng nghĩ càng giận, lại thuận tay đẩy ngã tấu chương, nghiên mực, cùng các thứ có thể thấy được trên long án xuống đất

Triệu Văn Vực cùng Công Tôn Đán, chính là hai cái gai nhọn trong lòng hắn

Làm hắn ăn không ngon ngủ không yên

Diệp Lan Chi đẩy đến cuối cùng, một chân đá ngã lăn long án, cung nhân đi vào, “Bệ...... Bệ hạ...... Ngụy hầu cầu kiến.”

“Tuyên.” Diệp Lan Chi thu hồi lửa giận.

Nhưng Ngụy Chiêu Đình đi vào, liếc mắt một cái liền nhìn thấy mảnh vỡ đầy đất, biết thiên tử đang tức giận.

“Chuyện gì?” Diệp Lan Chi không hi vọng có thể nghe được tin tức tốt gì

Ngụy Chiêu Đình nói, “Bệ hạ, Kính Bình Hầu cùng phu nhân về Bình Nam.”

Diệp Lan Chi nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi nói, “Hắn đây là đã tính toán lấy Bình Nam làm tấm chắn, nối Bình Nam, Vạn Châu liền thành một thể, hơn nữa Kiến Bình Hầu phủ Phong Châu phụ thuộc, tự mình làm quân hầu!”

Ngụy Chiêu Đình chắp tay, “Bệ hạ, việc bây giờ phải làm là mượn sức Kính Bình Hầu, Kính Bình Hầu là chong chóng đo hướng gió của chư hầu cho thiên tử, mặc dù không thể mượn sức, cũng không thể để Kính Bình Hầu đi đầu chống đối hiệu lệnh của bệ hạ tại hậu phương”

Diệp Lan Chi cười nhạt, “Trẫm không muốn mượn sức hắn? Sổ con thỉnh phong hắn cũng đã đưa lên rồi, chính là đã biết rõ trước đây trẫm muốn bỏ cha giữ con, hắn còn sẽ để trẫm mượn sức? Không phải ngươi còn ra chủ ý, để Du Dương Hầu đi ngáng chân hắn hả? Kết quả tên ngu xuẩn kia, cầm thánh chỉ cũng không động đậy được Trần Thúc, Trần Thúc đã sớm xé rách mặt với trẫm, trẫm phải mượn sức hắn như thế nào được!”

Ngụy Chiêu Đình tiếp tục nói, “Bệ hạ, Kính Bình Hầu chỉ là xé rách mặt với bệ hạ, nhưng với Hoàng Hậu thì không”

Ngụy Chiêu Đình nói xong, Diệp Lan Chi sửng sốt.

Ngụy Chiêu Đình tiếp tục nói, “Hiện giờ chỉ cần Kính Bình Hầu còn nghe bệ hạ điều lệnh, người khác thấy Kính Bình Hầu như thế, cũng chỉ có thể nghe bệ hạ điều lệnh, bệ hạ sẽ có nhiều thời gian đối phó Tấn đế hơn. Mặc dù Kính Bình Hầu cách lòng cùng bệ hạ, nhưng tình nghĩa giữa Hoàng Hậu cùng Kính Bình Hầu, Kiến Bình Hầu thế tử vẫn còn, bệ hạ để Hoàng Hậu đi trấn an Vạn Châu cùng Phong Châu, vậy ít nhất tạm thời Vạn Châu cùng Phong Châu đều sẽ không sinh sự.”

Lúc này Ngụy Chiêu Đình nói xong, Diệp Lan Chi mới nghe lọt tai

Đúng, có thể cho Hoàng Hậu đi.

Hoàng Hậu cùng bọn hắn vẫn còn tình nghĩa

Thấy thiên tử không nói, Ngụy Chiêu Đình tiếp tục nói, “Hơn nữa, bệ hạ, mấy tháng này chúng ta vẫn luôn thảo phạt Lưu thành, đánh mấy tháng không đánh xong, bởi vì dùng đều không phải quân An Bắc trước đây.”

Diệp Lan Chi trầm giọng nói, “Ngươi cho rằng trẫm không muốn dùng quân An Bắc? Đây là quân chủ lực của trẫm, vạn bất đắc dĩ, không thể dùng ở Lưu thành, chỉ dùng để thủ vệ kinh đô và các vùng thành trì lân cận chung quanh, có quân An Bắc, mặc dù Lưu thành thật sự lớn mạnh, cũng không thể đánh vào được, quân An Bắc không thể động!”

Ngụy Chiêu Đình biết thiên tử hiểu sai ý, giải thích, “Bệ hạ, vi thần không phải ý này. Quân An bắc không thể động, vẫn nên tiếp tục dùng đóng quân khác. Chư hầu các nơi tuy rằng nghe lệnh xuất binh, nhưng lại không muốn đi đánh, tướng lãnh quân An Bắc có rất nhiều người là hậu duệ Bắc Dư, các thế gia Yến Hàn này không muốn nghe tướng lãnh An Bắc chỉ huy, ngay cả mặt mũi cũng không cho. Nhưng nếu bệ hạ để Tứ công tử mang binh thảo phạt Lưu thành, Tứ công tử là người Lục gia, những người này ít nhiều cũng sẽ cho Lục gia mặt mũi.”

Kiến Minh?

Diệp Lan Chi trầm tư, “Kiến Minh không thể mang binh đánh giặc.”

Ngụy Chiêu Đình nói, “Bệ hạ vì sao nói lời này? Tứ công tử sẽ không, cho dù để hắn làm phụ tá cho tướng lãnh An Bắc cũng không xứng, hơn nữa...... Tứ công tử không có kinh nghiệm dẫn binh, nếu để Tứ công tử tự mình đi, bệ hạ nghĩ xem, Kính Bình Hầu cùng Kiến Bình Hầu thế tử có thể thấy chết mà không cứu không?”

Trước mắt Diệp Lan Chi sáng ngời, giữa mày phảng phất rốt cuộc đã xua tan khói mù.

Ngụy Chiêu Đình nói, “Nếu có thể sử dụng binh lực Vạn Châu cùng Phong Châu đi đối phó Lưu thành, chẳng phải càng tốt hơn?”

Trên mặt Diệp Lan Chi rốt cuộc đã có ý cười, “Sao trẫm lại không nghĩ tới? Ngược lại trẫm thật sự muốn nhìn xem, Trần Thúc sẽ đối xử với Kiến Minh ra sao......”

*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/user/nhamy111***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.