Diễn Vũ ma trận ở trong các đại học viện Khung Vũ đại lục chính là pháp trận cơ bản, bởi vì đây là ma pháp trận tốt nhất có thể dùng để huấn luyện ma khí đệ tử, cho nên bất kỳ học viện nào cũng đều biết về cái pháp trận này.
Lại là, chỉ có ít người biết được Diễn Vũ ma trận kỳ thật có phân cấp bậc.
Thấp nhất là Diễn Vũ ma trận cấp sáu sao, ở các sở đẳng học viện là loại cấp bậc này, mà trong cao đẳng học viện, đại bộ phận đều là cấp bậc ngoài bảy sao, có thể có pháp trận hơn tám sao khẳng định đều là cao đẳng học viện bài danh cao ở trong đế quốc.
Giống như pháp trận phía sau núi, cấm địa ở Thiên Phong học viện lại đạt đến cấp chín sao Diễn Vũ ma trận, Mễ Nặc từng nói qua, cái ma trận này là lưu truyền từ ngàn năm trước đến nay, toàn bộ Kỳ Vũ đế quốc không có quá năm cái, nó là bảo vật trấn viện của Thiên Phong học viện, cho nên mới đặt trong vùng cấm, chỉ có lệnh viện trưởng mới được tiến vào.
Diễn Vũ ma trận đối với tu luyện ma khí không chỉ có thể trợ giúp tu giả tăng tốc độ khôi phục đấu khí lẫn ma lực, còn có khả năng triệt tiêu toàn bộ công kích bên trong nó, bản thân ma trận muốn khởi động cần có nguồn ma lực khổng lồ, cấp bậc pháp trận càng cao hai tác dụng trên càng mạnh, càng có lợi cho quá trình tu luyện của cường giả cao tinh cấp.
Cứ như thế, Diễn Vũ ma trận cấp sáu sao cao nhất chống đỡ được công kích ma khí cấp lục tinh đỉnh phong, lấy đơn giản mà suy ra, Diễn Vũ ma trận cấp cửu tinh nhiều nhất có thể trợ giúp cường giả chín sao Pháp Tôn tu luyện, cao hơn nữa sẽ vượt qua khả năng thừa nhận của pháp trận, có thể dẫn đến kết quả Pha Trận.
Mà hiện tại, xuất hiện ở trước mặt Dịch Vân, chính là cái duy nhất trong Kỳ Vũ đế quốc, Siêu Diễn Vũ ma trận cấp bậc Tinh Vực trung giai.
Nhìn căn phòng ẩn giấu dưới đáy sâu nhất của thủy đàm, chỉ thấy bốn phía khắc vô số ma văn đồ án cực kỳ phức tạp, lòng Dịch Vân có điều sở ngộ, sợ hãi than: “Vừa rồi bước vào cửa thạch thất, lấy mắt thường mà xem vách núi kia thực tế có tồn tại cánh cửa, hẳn là có ma trận nhỏ che mắt ẩn ở trong.
“Mà huyệt động ẩn mật này tuyệt đối không thể tự nhiên sinh ra, nhất định có nhân lực tạo thành, nếu ta nghĩ không sai thì hẳn là vị tiền bối Tinh Vực kia làm, nơi này chính là địa phương hắn bình thường dùng để tu luyện phong hệ ma pháp.”
Một người đã đạt tới cấp bậc Tinh Vực, tùy tay phóng ra ma pháp uy lực cũng cực đại, Dịch Vân đã chứng kiến rõ ràng trên người Bối Lợi Mỗ, tính phá hoại là siêu cường không thể tưởng tượng.
Nếu vị tiền bối này đã đạt tới Tinh Vực trung giai, u cốc lại là chỗ hắn bình thường tu luyện, như vậy nhân gian diệu cảnh hiện giờ liền không phải sinh cơ dào dạt mà rất có thể toàn bộ đều diệt, chìm xuống đáy đàm.
Môn La lúc này ở trong phòng đi một vòng, gật đầu nói: “Ngươi đoán hợp tình hợp lý, hắn mất thời gian tạo ra cổ đàm u cốc, như thế nào đi tổn hại nó chứ? Cho nên, mới tạo thêm dưới thủy đàm một thạch động khác, bày ra bên trong đó Siêu Diễn Vũ ma trận dùng để tu luyện.
“Có thể lấy sức một người tạo ra thạch động này, đồng thời khắc ra hai cái pháp trận cấp Tinh Vực, người này khi còn sống chắc chắn là nhân tài khó kiếm, ít nhất ta tuyệt không có sự kiên nhẫn làm chuyện như hắn.”
Bên cạnh có một tòa phong hệ phách thạch không ngừng tỏa ra ánh sáng xanh lục, mặc dù ở dưới nước hơn ngàn thước, căn phòng đá này vẫn có thể thấy được rõ ràng, Dịch Vân tùy ý ở bên trong đi một vòng, phát hiện ba mặt tường khắc đầy ma văn, nhưng ở ngoài nhìn vào chỉ có đá lởm chởm không khác gì vách núi.
Nhưng mà, có một vách núi lại khác mấy bức tường kia, chỉ thấy chỗ này sáng bóng như gương, phong hệ phách thạch phát ra ánh sáng chiếu vào đây, liền phản xạ ánh sáng mỏng manh trở về.
Dịch Vân gặp chuyện lạ, trên cuốn ma pháp trận có ghi lại phương pháp lập Siêu Diễn Vũ ma trận, cũng không giải thích gì nhiều về công năng của nó, nghĩ đến hẳn không khác gì lắm Diễn Vũ ma trận, chắc kháng tình cao hơn một tầng mà thôi.
Nhưng bức tường bóng loáng như gương lại rõ ràng không cần trong Diễn Vũ ma trận, khác hắn ba mặt tường kia, không biết có công dụng đặc thù gì không ?
Trầm ngâm một hồi, Dịch Vân vận ma lực trong cơ thể, trong miệng niệm ma pháp chú ngữ, bàn tay vung ra phía trước, đột nhiên một con viêm báo từ hư không hiện ra, lập tức hướng một mặt núi tiến tới, khi viêm báo đụng đến vách núi, chỉ thấy thân hình thật lớn của nó kịch liệt thu nhỏ lại, trong nháy mắt liền bị ma trận hấp thu hoàn toàn, ngay cả một đốm lửa cũng không lưu lại, tốc độ quá nhanh, hơn hẳn Diễn Vũ ma trận trong cấm địa Thiên Phong học viện.
Thạch bích hấp thu toàn bộ viêm báo xong, đồ hình ma văn đồng thời ẩn hiện nhàn nhạt hồng mang, hào quang hiện rồi tắt, thạch bích không chút tổn hao, yên ổn như cũ.
Dịch Vân thấy vậy, sửng sốt một hồi, sau lẩm bẩm nói: “Trong nháy mắt có thể hấp thu chuyển hóa toàn bộ viêm báo, quả nhiên thật sự là pháp trận cấp Tinh Vực, tốc độ hấp thu ma lực hơn xa cửu cấp ma trận a!”
Dứt lời, hắn lại quay đầu nhìn thạch bích trơn nhẵn kia, hai tay duỗi ra, một con viêm báo nữa hiện ra, hướng vách đá bóng loáng đó đánh tới.
Ngoài dự đoán của Dịch Vân, dị biến chợt phát sinh, con viêm báo không bị hấp thu giống như lúc trước, ngược lại khi đụng vào mặt thạch bích kia liền bị phản xạ bắn ngược trở về, tốc độ so với ban đầu con nhanh hơn, trong nháy mắt viêm báo đột nhiên phóng ra ngoài đường nhỏ.
Dịch Vân vốn chỉ muốn xem thạch bích bóng loáng này có gì cổ quái, căn bản không nghĩ tới ma pháp tri triển ra lại bắn trở về, hắn lúc này đang đứng cách vách đá không đến 2 thước, phát hiện thấy không đúng thì viêm báo đã tới trước mặt, viêm hỏa cực nóng đập vào mặt, hắn hoàn toàn không kịp thi triển hộ thuẫn phòng ngự.
Đạo ma pháp này mặc dù từ trong tay hắn bay ra, nhưng khi quay lại đánh mình cũng vẫn thương tổn như địch nhân xuất thủ, viêm báo là vật chết ngưng kết từ ma lực không thể nhận biết ai là chủ nhân.
Trong lúc nguy cấp, Dịch Vân vận khởi đấu khí, hai tay đấm thẳng tới, cứng rắn ngạnh kháng viêm báo.
Tiếng oanh vang lên kịch liệt trong thạch thất, viêm báo vừa tiếp xúc thân thể Dịch Vân, khoảnh khắc liền biến thành một quả cầu lửa thiêu đốt hắn, mà Dịch Vân bị lực va đập mạnh mẽ đánh bay đi, một đường thẳng tắp va chạm vách tường nham thạch phía sau.
Hắn va chạm vào vách đá, sau bị phản chấn té mạnh xuống đất, trên người có một đoàn liệt hỏa thiêu đốt, nháy mắt đốt sạch quần áo, nhưng vào lúc này một ngọn lửa kỳ dị màu tím đột nhiên từ trong thân hắn nổi lên, chớp mắt triệt tiêu hỏa lưu lẫn viêm báo.
Công pháp hắn tu luyện là Phần kiếp tử diễm, bản thân nó là đấu khí hỏa hệ cuồng bạo nhất, viêm báo cấp bậc bốn sao căn bản không có khả năng làm bỏng hắn, nhưng lực đạo đánh vào thân hắn thì rất lớn, Dịch Vân bị một kích bất ngờ nên dính trọn một đòn.
Cảm giác khí huyết kích động trong cơ thể, ma pháp công kích vừa rồi quá mức đột ngột, làm cho hắn một chút thời gian né cũng không có, đành phải vận đấu khí đón đỡ, ngọn lửa cơ hồ không có ảnh hưởng gì, nhưng mà cỗ oanh kích bất thình lình khiến hắn bị thương tổn không nhỏ.
Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, Dịch Vân một bên điều tức, một bên cười khổ nói: “Thì ra vách núi bóng loáng độc đáo kia có thể phản chấn hoàn toàn ma pháp quay ngược về, lúc ấy nếu ra không phải thi triển ma pháp viêm báo cấp bốn sao tới thử, mà dùng năm sao đỉnh phong chỉ sợ ta sẽ trở thành lịch sử đầu tiên trên đại lục, pháp sư bị ma pháp chính mình bắn chết.”
Môn La cũng vừa chạy tới cạnh Dịch Vân, xác định hắn ngoài trần truồng ra tựa hồ không có gì thương tổn quá lớn, liền cười to lên: “Ha ha ha, tiểu tử ngươi vừa rồi cũng thật làm chuyện ngu xuẩn a! Đây chính là pháp trận cấp Tinh Vực, ngươi đối với nó còn không hiểu tý gì, đi dùng ma pháp loạn kích nó, không chết đã xem như quá may mắn rồi …”
“Nhưng mà, ngươi có thể tìm tới căn thạch thất này, kế tiếp chuyện tu luyện của ngươi sẽ có tác dụng rất lớn !”
Dịch Vân đứng lên, nhìn mặt tường trơn nhẵn như gương kia, trong mắt lấp lánh một tia kích động, nặng nề gật đầu.
Thì ra là Diễn Vũ ma trận cấp Tinh Vực, so với cửu cấp Diễn Vũ ma trận thì công dụng khác biệt rõ ràng nhất chính là nó có thể đem ma pháp hoặc đấu khí hoàn toàn phản xạ trở về.
Nếu có thể tận dụng tốt điểm này, chẳng khác nào có một đối thủ đồng cấp tiến hành tu luyện chiến đấu. Lực công kích bị bắn ngược về uy lực không hề giảm, hoàn toàn phản xạ, đấu khí hiện tại của hắn và cả ma pháp đều đạt tới năm sao đỉnh phong, tìm một đối thủ đồng cấp cùng giai, thực lực lại tương đường, đi đâu mà tìm?
Tu luyện thì có thể nhốt trong mật thất từ từ sẽ lên, nhưng tuyệt đối không nhanh bằng thực chiến.
Hắn không lâu vừa thuận lợi thăng cấp lĩnh vực năm sao đỉnh phong, kế tiếp đối mặt với tấn tinh cấp, hơn nữa còn là chướng bích gian nan nhất với tất cả ma khí tu giả, là cách biệt giữa hai chữ danh hiệu “Đồ” và “Cuồng”. Một khi có thể thành công vượt qua lạch trời, lập tức chính là cường giả sáu sao Cuồng cấp. (Cuồng là điên đấy, nghĩa là thằng nào qua cấp này ko khùng cũng điên mới được – DG ^^”).
Tấn tinh cấp cùng với tấn tinh giai là hai chuyện hoàn toàn khác biệt.
Nếu đem tấn giai như leo núi thì tấn cấp coi như là vách núi thẳng đứng cao chót vót, độ khó và nguy hiểm tuyệt đối gấp nhiều lần.
Vốn Dịch Vân vừa mới thăng lên đỉnh phong, không quản thiên phú hắn có cao tới đâu, kể cả dị bảo thủy hỏa tinh thạch tương trợ, ít nhất phải tốn hơn hai năm ngưng luyện ma khí mới có cơ hội đánh sâu vào chướng bích lĩnh vực lục tinh.
Dịch Vân cũng hiểu được tình huống này, cho nên hắn mới có thể không tiếc ngàn dặm xăm đi tới cổ đàm u cốc, tìm kiếm ba tòa phách thạch nguyên tố - phong hệ phách thạch, hy vọng có tam hệ tinh thạch tương trợ, đề cao tốc độ tấn tinh cấp.
Tuy rằng, sau khi chứng inh suy đoán của hắn là thật, các hệ nguyên tố khác nhau sau khi cùng chung một chỗ sẽ xảy ra dung hợp năng lượng thuần túy, thực sự có thể giúp tăng tốc độ tu luyện của hắn, nhưng công hiệu cũng có hạn, có thể trong mấy tháng ngắn ngủi, muốn tăng cấp lên lục tinh lĩnh vực, trong lòng hắn cũng biết thật không dễ gì.
Nhưng, hiện tại có Siêu Diễn Vũ ma trận, kết quả lại bất đồng.
Hắn bây giờ không tu luyện một mình, mà đã có cường giả đồng cấp hỗ trợ, tựa như ma pháp viêm báo phản hồi về, hơi chút sơ sẩy kết cục chính mình không thương cũng tử, y như chiến đấu thực sự.
Dịch Vân hiện tại tối cần chính là loại chiến đấu không gián đoạn, hoàn cảnh có thể gấp rút đề cao tu vi.
Áp chế cảm xúc mừng như điên, hắn lại đi đến trung tâm thạch thất, khoảng cách với bức tường gương gần 10 thước, lần này hắn chuẩn bị đầy đủ, sau đó hội tu ma lực trong cơ thể, hai tay đẩy ra trước, thoáng chốc hai luồng quang mang đỏ lam từ tay hắn phóng ra ngoài.
Chính là hai ma pháp hắn vô cùng thành thạo: “Viêm báo chiêu lai”,“Thủy thương xà kích”!
Chỉ thấy hơn mười cột nước cao áp ngưng kết thành thủy thương cùng với viêm báo thật lớn, phân ra hai bên lao đến. Giống như mũi tên rời khỏi dây cung, hỏa tốc va chạm bức tường gương kia.
Khi chúng nó vừa tiếp xúc với vách tường, một trận ánh sáng xanh đậm lóe lên, theo sau quả nhiên như hắn đoán, hai đạo ma pháp lập tức bắn ngược trở về, tốc độ còn nhanh hơn hồi nãy vài phần.
Đột nhiên, trước người Dịch Vân mười tia ánh sáng đỏ mũi nhọn đồng thời lấp lánh hiện lên, trước mặt hắn hư không xuất ra mười ma pháp hộ thuẫn, năm hỏa năm thủy, chia làm hai hướng nghênh đóng viêm báo và thủy thương.
Thạch thất trong khoảnh khắc truyền ra tiếng va chạm kịch liệt, viêm báo, thủy thương, 10 hộ thuẫn đồng thời tiêu tán, chỉ chừa lại Dịch Vân một người đứng tại chỗ.
Dịch Vân nhìn mặt tường kính, tia vui sướng trong mắt tăng lên nhiều, lẩm bẩm: “Hiện tại đã có thể xác định, ma pháp ta thi triển ra, sau khi bị phản xạ, uy lực không hề giảm đi, mà còn nhanh hơn trước một bậc, giống như đánh nhau với đối thủ cùng cấp… Công năng phụ trợ của Siêu Diễn Vũ ma trận này là hoàn toàn trên cấp cửu tinh pháp trận trong Thiên Phong học viện, thật sự quá thần kỳ !”
Một khắc cũng không đợi, Dịch Vân liền ngâm tụng chú ngữ, đồng thời tay phải lóe hồng quang, một thanh ma binh nhị phẩm đỉnh phong hiện ra trên tay, hỏa nguyên tố đậm đặc trong thạch thất lập tức dồn xuống, nhiệt độ nhanh chóng thăng lên, ba con viêm long từ hư không bay ra, phóng tới vách tường gương.
Năm sao trung giai, hỏa hệ ma pháp – Tam Long Viêm Vũ.
Ngày đó, Duy Đa cùng với Tháp Khả Địch từng bị đạo ma pháp này chặn lại vây sát, mà lúc ấy dù đã đạt tới năm sao đỉnh phong vẫn không thể phá tan ma pháp này để thoát khốn, lúc sau bị Dịch Vân chém chết.
Kính trên vách đá lại lóe lục quang, ba con viêm long lại bị phản xạ hướng Dịch Vân bay về.
Vẻ mặt Dịch Vân ngưng trọng, đấu khí toàn thân cấp tốc vận chuyển, đem bốn thành đấu khí Phần kiếp tử diễm truyền vào ma binh, không tránh né, giơ kiếm lao tới ba con viêm long, ba kiếm như chớp, ba cổ kiếm quang màu tím hiện ra, chính diện đánh tới ba con viêm long.
Khi đấu khí cùng với ba con viêm long va chạm mãnh liệt, đồng thời tiêu tán, một cổ xung lực phản chấn đánh úp tới Dịch Vân, nhất thời bắn hắn bay ra sau, lại đập mạnh lên tường đá mới ngừng lại được.
Hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, hạ xuống mặt đất, thân thể lại bị hỏa diễm của viêm long quấn lấy, đốt cháy hừng hực.
Lúc này, quần áo trên người hắn sớm đã bị đốt sạch, toàn thân trừ thanh ma binh trên tay thì không còn một mảnh, hắn hoàn toàn không thèm để ý vết bỏng trên người, chậm rãi đi đến trung tâm thạch thất, một cổ đấu khí tím từ trong cơ thể chảy xuôi ra, hỏa diễm quanh thân liền tắt ngấm.
Khi hắn lại gần vị trí cách vách tường kính 10 thước, chợt nghe Môn La mở miệng cười nói: “Ngưoi vừa rồi liên tiếp công phòng, là chiến thuật ngu ngốc nhất ta từng chứng kiến. Đối mặt hỏa hệ ma pháp, ngươi lại cầm ma binh hỏa hệ, thi triển hỏa hệ đấu khí cùng nó cứng đối cứng, tuy rằng lấy cường độ đấu khí Phần kiếp tử diễm của ngươi hiện tại uy lực không thể xúc phạm tới ngươi, nhưng lực va đập thì ngươi phải tiếp thụ hoàn toàn…”
“Ngươi vì sao không dùng thủy ma pháp khắc chế nó, lại làm chuyện đồng hỏa hệ cứng đối cứng cơ chứ ?”
Đem ma binh thu vào Hồng Liên, Dịch Vân nhàn nhạt nói: “Lấy thuộc tính khắc chế thuộc tính là chiến thuật chính xác nên dùng trong chiến đấu, ta đương nhiên hiểu được, vừa rồi ta chỉ làm thí nghiệm thôi. Nghĩ muốn tự mình thể nghiệm uy lực ma pháp đến tột cùng có bao nhiêu lớn, hiểu biết về ma pháp sẽ tăng lên, khi dùng chắc chắn hiệu quả sẽ cao hơn, ta lại tự thân phân tích ưu khuyết điểm, sau đó lại tiến hành tu bổ khiếm khuyết…”
“Huống chi, đấu khí cùng ma lực hiện tại của ta đều là năm sao đỉnh phong, ta vẫn muốn biết đến tột cùng mạnh mẽ bao nhiêu?”
“Ồ ?” Môn La hứng thú hỏi: “Vậy ngươi hiện tại biết chưa ?”
Dịch Vân không đáp, chỉ nhanh chóng đem đấu khí vận chuyển, trên người hiện lên vầng sáng tím, hắn cúi đầu nhìn hào quang quanh thân, một hồi mới ngẩng đầu đáp: “Vừa rồi ma pháp Tam Long Viêm Vũ kia, ta lấy năm thành ma lực thi triển ra, mà dùng đấu khí ngăn cản ta mới dùng gần bốn thành, không nghĩ tới, đấu khí lại ít hơn một thành năng lượng, lại có thể đập tan năm thành ma lực.
“Cho thấy, ở cùng vị giai, đấu khí Phần kiếp tử diễm của ta xác thực mạnh hơn ma lực một mảng lớn !”
Môn La nghe vậy lập tức ngửa đầu cười ha hả: “Xú tiểu tử, trước ngươi nghe lời lão đại ta còn nghi thần nghi quỷ, hiện tại có thể hiểu được cái gì là huyết kế công pháp, cái gì là tuyệt học tổ truyền chưa ?” Ha ha ha !”
Gãi gãi đầu, Dịch Vân cười nói: “Lúc trước không phải ta hoài nghi lão đại ngươi, chính là, mặc kệ cái gì, chủ yếu nghe tận tai day tận mắt mới rõ ràng, bây giờ ta thật sự hiểu được sự mạnh mẽ của đấu khí Phần kiếp tử diễm này !”
Lấy bốn thành năng lượng đấu khí, oanh tán năm thành công kích ma pháp, đây chỉ có ở tinh giai cao hơn mới làm được, hơn nữa đấu khí còn có thể ngăn cản tất cả thương tổn của ma pháp hỏa hệ, chỉ cần cường độ uy lực ma pháp ở dưới đấu khí, hỏa hệ ma pháp sinh ra liệt hỏa thuộc tính không có hiệu quả đối với hắn, đấu khí Phần kiếp tử diễm đúng là công pháp cấp bậc nghịch thiên.
Hơn nữa, uy lực đấu khí cỡ này nghe cũng rợn cả người, lại còn theo tu vi không ngừng đề thăng, lúc đó bạo phát đến tình trạng Dịch Vân không dám tưởng tượng.
Khi hắn nhắm ngay vách tường kính bắn ra ma pháp năm sao trung giai, Băng Chi Bào Hao, sau đó lại lấy hỏa hệ ma pháp – Tam Long Viêm Vũ để ngăn cản, chỉ thấy lưỡng đạo thủy hỏa ma pháp phiêu tán giữa không trung, còn dư một đoàn khí nóng bốc hơi tràn ngập căn phòng, Dịch Vân đứng ở trung ương cúi đầu trầm tư:
“Trải qua liên tiếp thí nghiệm, ta đã hiểu được, hiện tại thủy hỏa song hệ ma pháp uy lực cơ hồ giống nhau, ma lực cũng tương đương, không cái nào hơn cái nào, cũng chỉ có Phần kiếp tử diễm đấu khí mới thắng dễ dàng song hệ ma lực, xem ra đây là khác biệt căn bản đệ tử huyết mạch tu luyện huyết kế công pháp !”
Lúc này trong đầu hắn giật nảy một cái, Dịch Vân không khỏi nghĩ đến: “Cho tới bây giờ ta mới thật hiểu được, vì sao Lam Duy Nhĩ lại là cao môn thế gia, đệ tử huyết mạch tu luyện tuyệt học gia truyền chỉ cần cùng lĩnh vực tinh giai, quả thật là cực mạnh, có thể ngạo thị ma khí tu giả cùng tầng lớp, điểm ấy là khẳng định.”
Bắt đầu từ hôm nay, Dịch Vân ngồi tu luyện ngay tại thạch thất sâu nhất dưới cổ đàm u cốc.
Siêu Diễn Vũ ma trận cũng có tác dụng của Câu Linh pháp trận, hơn nữa hiệu quả bảo tồn nguyên tố còn mạnh hơn ma pháp trận trên u cốc, Dịch Vân đem hai tòa thủy hỏa phách thạch đều dọn đến căn phòng này.
Lo lắng Lang Lang cũng cần hỏa hệ phách thạch để tu luyện, vì thế hắn dùng ma binh cắt ra năm trăm cân để lại trong u cốc cho nó hưởng dụng.
Lang Lang cũng không ngu ngốc, nó không có đi theo Dịch Vân và Cầu Cầu xuống căn phòng chứa Siêu Diễn Vũ ma trận, một mình nó ở lại u cốc, trừ ăn uống ra cả ngày nó đều áp vào tảng hỏa thạch tu luyện, tư thế rất cổ quái, cực kỳ giống tư thế động vật xyz, xem tảng hỏa thạch này như “mẫu lang tuyệt thế”, khiến nó yêu không ngơi nghỉ, một khắc rời đi cũng luyến tiếc.
Hỏa hệ phách thạch là thiên địa dị bảo, nguyên bản sẽ không phải một con ngũ giai Thiết cốt viêm lang có khả năng tìm được, bởi ngẫu nhiên gặp được Dịch Vân hào phóng này, coi như là phần số may mắn của nó, Lang Lang hiểu rõ điểm này, ngày đêm dính chặt tảng phách thạch tu luyện.
Cơ hội luôn dành cho người biết nắm giữ lấy nó.
Mà đạo lý này áp dụng lên con sói này, sử dụng cực tốt.
Có người không hề tiếc rẻ hỏa hệ phách thạch, hào phóng lấy ra cho như Dịch Vân, Lang Lang bắt được cơ hội này, tu vi của nó tiến triển cực nhanh.
Mà Dịch Vân từ khi dời đi 2 tảng song hệ phách thạch vẫn ngồi trong Siêu Diễn Vũ ma trận, mỗi ngày đều phân thời gian ra làm hai.
Một nửa an vị ở trung tâm pháp trận, lẳng lặng ngưng luyện đấu khí bản thân và ma lực, thời gian còn lại hắn toàn bộ dùng để đối mặt với vách tường gương kia, dùng đấu khí và ma pháp luyện tập thực chiến, hắn không ngừng tăng cường độ ma khí, gia tăng đối chiến oanh kích Siêu Diễn Vũ ma trận.
Từ lúc trước dùng bốn thành lực, đến năm thành, rồi sáu thành… cho đến cuối cùng lấy chín thành lực đạo mãnh công, coi như đối chiến với cường giả cùng cấp cùng lực lượng, hướng hắn công kích mãnh liệt, phần lực bị Siêu Diễn Vũ ma trận phản hồi về xem chừng còn mạnh hơn công kích ma pháp toàn lực của Tháp Khả Địch.
Dịch Vân suy nghĩ tất cả biện pháp hóa giải công kích phản xạ, tuy rằng đều có thể hữu kinh vô hiểm ngăn cản nhưng hắn vẫn thường xuyên thương tích đầy mình, nhiều lần sơ sẩy còn bị thương nặng, thậm chí bị đánh bay đập vào bức tường đá sau lưng, thổ máu hôn mê là chuyện thường tình.
Môn La nhìn thấy sự tình này cơ hồ cứ vài ngày sẽ phát sinh một lần, lấy tình hình sau khi bị mất đi thân thể, hắn chỉ có thể phát huy ra thực lực ba sao chiến sĩ, tuy hắn có khả năng giúp Dịch Vân cầm máu chữa thương, nhưng sau 10 lần như thế, đấu khí trong cơ thể cũng ít đi, lấy trạng thái linh thể của hắn, muốn ngưng luyện hồi phục như cũ phải gian nan hao phí tinh lực hơn xa võ giả bình thường, mất thời gian hơn mấy lần.
Cuối cùng, khi hắn thấy Dịch Vân trọng thương hôn mê, cũng chỉ muốn đánh hắn bất tỉnh lại, cho nên Dịch Vân sau khi tỉnh lại tự mình vận công điều tức chữa thương, ngoài ra, hắn cũng lười không quản.
Lấy hình thức huấn luyện cường độ cao, ngày qua ngày vượt xa huấn luyện nghiêm khắc của Bối Lợi Mỗ ngày đó, Dịch Vân mỗi ngày mỗi giờ đều rúc đầu tu luyện, bản thân hắn không có cảm giác, nhưng Môn La ở một bên lại có thể cảm nhận rõ ràng tu vi ma khí đang kích động tốc độ tiến triển cực kỳ kinh người.
Vì đang ở lĩnh vực năm sao đỉnh phong, còn có khả năng tăng trưởng thực lực kinh người như thế, việc này tính cả vạn năm lịch sử ở Khung Vũ đại lục, Môn La tuy ngoài miệng không nói nhưng sớm đã bị kinh hãi chết lặng.
Căn thạch thất này dưới cổ đàm u cốc cả ngàn mét, căn bản không thấy ánh sáng mặt trời, mặt trăng. Cũng chỉ có ánh sáng xanh phát ra từ khối phong hệ phách thạch, ngày ngày đêm đêm lặng lẽ tu luyện trôi qua.
Một ngày , đang khi Dịch Vân tu luyện nửa chừng chợt thấy Cầu Cầu toàn thân ướt đẫm chui vào thạch thất, cho thấy nó vừa từ dưới đầm nước chui lên.
Lấy tính ham chơi của nó, không có khả năng chịu được sự buồn tẻ ở trong căn phòng này, mỗi đoạn thời gian, Cầu Cầu luôn rời khỏi, không lặn xuống chơi đùa với lũ cá thì trở lại u cốc đùa giỡn với Lang Lang, cho đến khi buồn ngủ mới trở lai tìm Dịch Vân.
Rất kỳ quái, dưới chiều sâu cả cây số dưới nước, thủy áp cực kỳ khổng lồ, cho dù Dịch Vân vận khởi toàn bộ đấu khí chống cực cũng thừa nhận không nổi, mà Cầu Cầu hình như không hề ảnh hưởng chút gì, còn có thể ngày ngày tung tăng chơi đùa dưới nước, điểm ấy khiến Dịch Vân kinh ngạc mãi, nghĩ không ra…
Rõ ràng là con rắn nhỏ, Bối Lợi Mỗ từng nói qua, Cầu Cầu cũng chỉ là lục giai ma thú, mà cường độ thân thể không chỉ như thế, cơ hồ còn cường hãn hơn thất giai ma thú.
Nhìn thấy Cầu Cầu hôm nay trở về sớm thần kỳ, Dịch Vân không có để ý thêm, đang muốn tiếp tục bắt đầu tu luyện, đã thấy Cầu Cầu bò đến trước mặt hắn, thân thể cuốn thành một đoàn vòng tròn, đầu không ngừng lắc lư trước mặt hắn, giống như làm nũng hắn thì phải.
Dịch Vân sửng sốt, cười nói: “Cầu Cầu, ngươi trở về sớm như vậy, là đói bụng sao? Rõ ràng mới không lâu đã ăn một khối hắc ám phách thạch kia mà !”
Thời điểm Dịch Vân rời khỏi thạch thất Bối Lợi Mỗ, có nghĩ đến Cầu Cầu thích ăn nguyên tố tinh thạch, nên hắn đơn giản cắt ra một trăm cân hắc ám hệ phách thạch mang đi, số lượng như vậy đủ để Cầu Cầu ăn hơn nửa năm.
Còn một chút khác Dịch Vân nghĩ không rõ, mỗi khi Cầu Cầu ăn một loại nguyên tố tinh thạch mới, thân thể cũng sẽ biến màu đồng với màu trên tinh thạch, sau một thời gian nó tựa hồ kén chọn, chỉ thích ăn nguyên tố phách thạch giống với màu bản thân, cho dù có cầm một tảng bự loại khác đưa đến trước mặt nó, Cầu Cầu cũng không thèm liếc một cái.
Ví như Cầu Cầu sau khi ăn hắc ám phách thạch, nó liền không ăn thủy hỏa phong nguyên tố như trước. Bởi vậy, hắn nghĩ may mắn Bối Lợi Mỗ cho mang đi một ít hắc ám tinh thạch, bằng không lấy tập tính kén cá chọn canh của Cầu Cầu, nhất định sẽ dây dưa với hắn không dứt.
Cầu Cầu nghe vậy làm như sinh khí, bất mãn Dịch Vân xem như một đứa chỉ biết phóng túng, một con rắn lười biếng, cái đuôi cong lại, nhảy tưng tưng trước mặt hắn.
Nhìn Cầu Cầu phản ứng khác thường, Dịch Vân sững sờ đương trường, không rõ ràng lắm, đang khi hắn lại xuất ra một khối hắc ám phách thạch định cho nó ăn, thì phát hiện trong miệng nó đang cắn một khối đá màu lam.
Tò mò, hắn lập tức duỗi tay lấy tảng đá đó ra, đặt trong lòng bàn tay, là một khối đá nhỏ bằng ngón cái màu lam đậm, nó tản phát ra ánh sáng lam rạng rỡ, như là bảo thạch, lập lòe sáng trong đêm tối, rất đẹp.
Dịch Vân chợt thấy điểm lạ trên hòn đá này, làn da tay có cảm giác lạnh băng, hình như có thủy hệ nguyên tố phản ứng, đang muốn nhìn cẩn thận, Môn La lúc này lại ghé cái đầu to sát vào, nhìn chằm chằm hòn đó nhỏ màu lam.
Một hồi, Môn La biểu tình từ nghi hoặc, đến kinh ngạc, lại chuyển thành mừng như điên, mở miệng kêu lên: “Đây là Băng Phách Vân Miễu a !”