"Đúng rồi, Duy Đa, " Ni Tư uống ngụm trà, làm như nghĩ đến điều gì bỗng nhiên nói: "Ba năm trước đây thư ta đưa cho ngươi có tu luyện đấu khí kiểu mới, ngươi có hay làm theo hay không?"
Duy Đa đầu tiên là ngẩn ra, chợt gật đầu nói: "Làm theo! Cái phương thức tu luyện đấu khí kia thật sự rất quái dị, rất nhiều quan điểm đều không giống với giáo thụ học viện truyền đạt, hiệu quả tu luyện hết lần này tới lần khác lại còn tốt hơn giáo sư cao giai học viện dạy cho, thật làm cho ta vô cùng kinh ngạc! phụ thân chính là người nghĩ ra à?"
Nguyên lai, năm đó La Lôi từ trong miệng Dịch Vân hỏi rất nhiều về yếu quyết tu luyện đấu khí, cũng lấy toàn bộ chuyển cáo cho Ni Tư, mà Ni Tư sau khi trải qua chính mình thực nghiệm, mới kinh ngạc phát hiện, quan niệm tu luyện đấu khí này không chỉ tốt như bình thường, mà là vượt quá sức tưởng tượng!
Có một ít quan niệm phương pháp cực kỳ quái dị, tất cả đều là ngoài quan niệm tu luyện đấu khí võ giả, mặc dù cổ quái, nhưng khi tu luyện hiệu quả lại rõ rệt hơn, có thể nói là trong lĩnh vực tu luyện đấu khí, tìm ra một đường đi hoàn toàn mới.
Lúc ấy hắn vì cái này phát hiện này mà kinh ngạc, mừng như điên, cũng đã đem toàn bộ ánh mắt đặt trên một người, kinh ngạc người này chính là Dịch Vân!
Từ nay về sau, Dịch Vân tại trong mắt Ni Tư càng quỷ dị thần bí, rất khó tin tưởng, khác với lý lẽ thường, con đường tu luyện pháp đấu khí mới, lại do một ma pháp sư đưa ra, còn là một Ma Pháp Sư cả đời tuyệt đối không có cách nào bước chân vào 4 tinh lĩnh vực.
Lúc ấy mọi người đều biết rõ ràng, người này đồng thời là "Thiên tài ", cũng là "Phế vật ", thiên phú Ma Pháp sẵn có, nhưng là còn có song thuộc tính tương khắc nên là thể chất phế vật.
Chỉ có bản thân Ni Tư hiểu được rằng: Có một cái đầu kỳ diệu, mới có thể nghĩ ra lý luận tu luyện chưa từng gặp trước đây, ý nghĩ kia tuyệt đối khác với người bình thường, không phải thiên tài chính là ngu ngốc!
Ni Tư thân mình đạt tới 6 tinh lĩnh vực võ cuồng cường giả, đối với quan niệm giải thích đấu khí vận hành đều có lý giải tương đối thâm hậu, sau khi hắn từ trên người Dịch Vân có được lý luận tu luyện hoàn toàn mới, lập tức bắt tay vào làm tu luyện, cùng với phương pháp tu luyện đấu khí của bản thân, trải qua thời gian một năm, cải tạo thành một bộ công pháp tu luyện đấu khí mới.
Sau đó, đã đem bộ công pháp này, truyền cho La Lôi với Duy Đa hai người.
Bộ tu luyện pháp đấu khí này có hiệu quả rất rõ ràng , Duy Đa trong thời gian ngắn là ba năm, đấu khí tu vi từ nguyên bản 4 tinh đỉnh thăng lên đến hiện nay là 5 tinh cao giai; mà La Lôi lại là từ 3 tinh cao giai trực tiếp nhảy lên đến bây giờ là 4 tinh cao giai lĩnh vực, tương đương một cái tinh cấp, tốc độ như vậy, so với võ giả bình thường mà nói, đã tính là kinh người phi thường .
Nghe Duy Đa hỏi, Ni Tư chỉ là lắc lắc đầu, nói: "Cũng không phải ta nghĩ ra được , mà là theo trong miệng một pháp sư 3 tinh có được."
Lặng đi một chút, Toàn thân Duy Đa chấn động mạnh, lập tức nhảy dựng lên, kinh hô: "Ma Pháp Sư? Phụ thân ngươi chắc là đang nói giỡn đi! Đây chính là đấu khí tu luyện pháp a! Làm sao có thể từ trong miệng Ma Pháp Sư mà có được?"
Lúc này bên cạnh lại truyền đến một tiếng thở dài nhẹ nhàng, đúng là thanh âm La Lôi: "Thật sự là Ma Pháp Sư, hơn nữa, còn là một tên vô lương, vô sỉ siêu cấp bại hoại Ma Pháp Sư , ai "
Từ khi nàng đến Kỳ Vũ học viện này đã là hơn ba năm, mỗi tháng nàng đều gởi thư về cho Ni Tư, nói vài câu đơn giản, đều là những câu hỏi như : "Cái tên trộm kia có trở về không?" Hoặc là "Tiểu bại hoại kia trở về chưa?"
Những câu này đều mang theo một tia hy vọng vô lý của nữ hài giận dỗi, thường thường làm cho Ni Tư vào lúc đêm khuya tĩnh lặng, nhịn không được ôm bụng cười cười ha hả.
Hơn ba năm, hơn mười phong thư nhà, lấy được đáp án cuối cùng giống nhau như đúc , ban đầu làm hy vọng nóng bỏng, theo thời gian trôi qua, cũng biến ảo thành thất vọng lạnh như băng, lúc này, La Lôi cũng đã hiểu được rằng: hắn đã đi rồi, có thể vĩnh viễn cũng sẽ không trở về
"Ai" La Lôi suy nghĩ một lát, lại tiếp tục khẽ thở dài một hơi, làm cho Duy Đa đứng ở một bên nhìn lại đột nhiên đứng lên.
Hắn bắt gặp cảm xúc trong nháy mắt của tiểu muội, chính là cũng muốn mở miệng tìm hiểu nguyên nhân, lại bỗng nhiên nghe Ni Tư hỏi hắn: "Duy Đa, từ khi ngươi đến Thiên Phong Học Viện, đã gần năm năm, nhưng lại không có về nhà một lần, mà ngay cả ta phái người đi thúc giục, ngươi lại vẫn cứ như gió thổi bên tai, ngay cả quản gia vi phụ phái đi cũng bị ngươi cưỡng chế bắt trở về. Nếu không phải lần này viết thư, nói rõ nếu ngươi không trở lại, chính là lập tức đoạn tuyệt quan hệ phụ tử, chỉ sợ ngươi vẫn là hội tiếp tục không về, sao ngươi không muốn trở về nhà một chuyến vậy?"
Duy Đa bắt gặp hàm ý tức giận trong giọng nói của Ni Tư, vội vàng giải thích: "Cái này bởi vì tại học viện con có việc quan trọng hơn, cho nên "
"Việc quan trọng hơn?" Ni Tư nở nụ cười: "Cái việc gọi là quan trọng hơn của ngươi, chính là đi sau mông của một nữ nhân không cần ngươi à?"
Duy Đa vốn là tự biết mình không đúng, đang muốn hướng tới Ni Tư giải thích, bây giờ lại nghe thấy ngụ ý gièm pha từ trong miệng phụ thân nói ra, nhất thời phẫn nộ kêu lên: "Phụ thân sao ngươi lại biết chuyện Ny Khả, ngươi phái người giám thị ta sao?"
Khoát tay áo, Ni Tư nhàn nhạt nói: "Không có giám thị, không giám thị ba tháng trước, ta phái người đi thì bị ngươi cưỡng chế trở về , việc này ngươi còn nhớ rõ không? Chính là trong lúc đó hắn vô tình nhìn ngươi bị nữ tử kia trêu đùa , mới đem chuyện này hồi báo cho ta, như thế thôi."
Duy Đa nhất thời im lặng, cuối cùng thở dài, ủ rũ ngồi xuống.
La Lôi luôn ngồi bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện như thế, càng nghe càng có hứng thú, nàng lộ ra vể mặt cười như không cười đối với Duy Đa nói: "Nguyên lai, đại ca hơn bốn năm nay vẫn không chịu về nhà, là bởi vì tại Thiên Phong Học Viện tìm được bạn gái , mà bây giờ lại bị người ta quăng đi, lại càng luyến tiếc phải không?"
"Này ai!" Duy Đa nguyên bản muốn nói gì phủ nhận, dù sao tại trước mặt tiểu muội của mình mất mặt cũng không phải là chuyện tốt, mà kết quả lại là phát hiện ngay cả một câu phản bác cũng không được, thở dài một hơi thật mạnh, đơn giản chấp nhận.
Duy Đa có phản ứng nản lòng, Ni Tư lắc lắc đầu, cũng khuyên nhủ: "Đại trượng phu không nên vì một nữ tử mà ủ rũ như thế, cùng lắm thì đổi người khác, làm gì dùng mặt nóng đi sau mông lạnh (cái câu này ta thích J)như thế? Tước khi ngươi rời nhà, chính là một thân ngạo khí, như thế nào hiện tại biến thành như vậy , ngươi nghĩ lại đi!"
La Lôi càng ngày càng cảm thấy hứng thú , tò mò hỏi: "Là đối phương kết người khác sao? Nếu là như vậy, ngươi cũng thật sự là hết thuốc chữa, lòng dạ của phụ nữ rất là cố chấp nga, đại ca ngươi cũng nên buông tha đi."
La Lôi lộ ra giọng chuyên gia nói.
"Bây giờ còn không có chính xác, tóm lại, ta là tuyệt sẽ không buông tha đâu!"
Ni Tư nghe Duy Đa không nghe khuyên bảo của mình, sắc mặt trầm xuống, đang muốn mở miệng khiển trách, lại để cho La Lôi cướp lời nói: "Đại ca tính tình ngươi vẫn thật là ngang ngược thật đúng là một chút thay đổi cũng không có! Đối với chính mình ngươi biết không rõ ràng à, đại ca ngươi coi như là không đẹp trai lắm đi nhưng cũng được, ít nhất còn có hai con mắt, một cái mũi, thân mình lại là 5 tinh cao giai lĩnh vực cường giả, tiền đồ rộng mở, lấy điều kiện như vậy thì trong giới nữ sinh hẳn là phải nổi tiếng mới đúng a! Bạn gái ngươi lại không thích, chẳng lẽ điều kiện người kia còn hơn ngươi?"
Duy Đa suy nghĩ một chút, lập tức lắc đầu: "Hẳn là so với ta sẽ không hơn đâu! Hắn chỉ là một cái 5 tinh trung giai pháp sư, ta từng cùng hắn tỷ thí qua, nếu là ta toàn lực, trong vòng một khắc đồng hồ ta có thể đánh hắn cấp thảm bại,bỏ qua việc này một bên không nói, thế nhưng hắn lại là bằng hữu rất đáng giá kết giao, lại là cái quái nhân, ân, là người rất quái lạ!"
Quái nhân? Duy Đa tranh nữ nhân không bằng một cái quái nhân?
Không chỉ là La Lôi mặt nghi hoặc, ngay cả Ni Tư một bên ngồi nghe cũng là đầu đầy mờ mịt, hắn không thể không hỏi: "Ngươi nói hắn rất quái lạ? Quái lạ như thế nào?"
" Địa phương kỳ quái trên người hắn rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắn tại Thiên Phong Học Viện hắn có hai cái danh hiệu, toàn bộ đệ tử đều công nhận, chính là quái nhân tàng thư quán và trốn học Đại vương!
" Thời gian xin phép nghỉ so với thời gian đi học ở học viện còn nhiều hơn, một tháng cũng chỉ đến học viện vài ngày, cũng không có đến lớp học đi học, chỉ một mình ở bên trong tàng thư quán đọc sách. Hắn mới đi vào học viện năm trước, từng nghe giáo sư học viện bất mãn nói qua, cái tên kia là dạng tân sinh lười nhác,từ khi Thiên Phong Học Viện sáng lập tới nay chưa bao giờ có, cơ hồ toàn bộ giáo sư học viện đều bất mãn, thế nhưng hắn lại hết lần này tới lần khác không bị khai trừ học tịch, rất kỳ quái a!"
La Lôi nghe xong ngạc nhiên nói: "Nếu chỉ vì thích trốn học cùng đọc sách thôi, cũng không thể nói rất quái a, có phải là đại ca ngươi bởi vì bạn gái bị hắn cướp mất, nên đối với hắn có thành kiến không?"
Khoát tay áo, Duy Đa lạnh nhạt nói: "Đại ca là người như thế nào, tiểu muội ngươi không biết à? Ta làm việc, một là một,hai là hai, tuyệt đối không đặt điều, mặc dù hắn là tình địch của ta, nhưng cũng sẽ không ảnh hưởng đến đánh giá của ta đối với hắn, trên thực tế, ta còn thưởng thức hắn mặc dù hắn thật sự rất quái lạ!"
"Nga? Còn có những thứ khác sao?" Ni Tư lúc này cũng hứng thú, không ai biết con bằng cha, phẩm tính Duy Đa phụ thân hắn biết rất rõ, tuyệt đối sẽ không không đặt điều, Duy Đa không ngừng nói người này cổ quái, khẳng định thật sự là như thế .
Duy Đa cúi đầu suy nghĩ một hồi, rồi nói: "Còn có một điểm nữa, chính là hắn rõ ràng có thể tiến vào trong ký túc xá, mà hắn không chịu, chỉ một người một mình ở trong một bên trong cái nhà rèn nho nhỏ cũ nát, điểm ấy, ngay cả bạn gái của ta Ny Khả cũng không nghĩ được."
"Hắn không phải pháp sư sao? Như thế nào ở tại nhà rèn?" La Lôi khó hiểu hỏi.
"Bởi vì hứng thú của hắn chính là làm nghề rèn." Duy Đa nói.
Ma Pháp Sư, mỗi tháng chỉ tới học viện một hai ngày, ở nhà rèn, hứng thú làm nghề rèn?
Ni Tư cùng La Lôi hai người nghe nói như thế, bọn họ cảm thấy hẳn là nhận biết một nhân tài như vậy. Đúng, chỉ là lại không nghĩ ra là ai
Duy Đa lúc này còn nói : "Trừ lần đó ra, hắn còn có một cái ham mê thực đặc biệt, chính là dưỡng một cái con rắn nhỏ làm sủng vật, hơn nữa dường không bao giờ rời khỏi người hắn, từ chưa từng nghe qua sẽ có người dưỡng rắn vui đùa, mà còn là luôn luôn mang theo bên mình, việc này còn không quái sao?"
Nghe đến đó, Ni Tư cùng La Lôi da mặt đều là một trận run rẩy dữ dội, đem những việc Duy Đa nói qua vừa rồi liên kết lại, một cái thân ảnh mơ hồ bỗng nhiên hiện lên trong đầu hai người.
La Lôi lại là lập tức nhảy dựng lên, cầm lấy cổ áo Duy Đa, gấp giọng hỏi: " rắn kia có màu gì? Còn có, người kia tên gọi là gì? Mau nói cho ta biết!"
Duy Đa đối với hành động của tiểu muội mình rất là khó hiểu, ngỡ ngàng nhìn nàng, một hồi, mới đáp: "Là một con rắn nhỏ màu đen, tựa như nhan sắc quặng mỏ vậy, còn có, hắn gọi là Tát Nhĩ Đạt."
La Lôi nghe xong ngẩn ra, biểu tình trên mặt biến hóa lo lắng, hy vọng rồi chuyển sang thất vọng nồng đậm, buông Duy Đa ra, ủ rũ ngồi xuống, lẩm bẩm: "Kêu là Tát Nhĩ Đạt, rắn lại là màu đen, Cầu Cầu chính là toàn thân màu hồng, khẳng định không phải hắn , ai "
Ni Tư so sánh với La Lôi thì bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn hơi trầm ngâm, lập tức hỏi: "Tát Nhĩ Đạt không phải họ tộc sao? Ta nhớ Mễ Nặc viện trưởng Thiên Phong Học Viện của các ngươi chính là họ này , như vậy, tên của hắn gọi là gì?"
Gật gật đầu, Duy Đa cười lên: "Cũng bởi vì họ của hắn cùng Mễ Nặc viện trưởng giống nhau, cho nên, ở bên trong Thiên Phong Học Viện còn có lời đồn, nói hắn trên thực tế là con tư sinh của viện trưởng, kỳ quái chính là,lời đồn này truyền đi ồn ào huyên náo , mà Mễ Nặc viện trưởng không đi bác bỏ tin đồn, làm cho lời đồn này càng ngày truyền càng rộng.Nói đến tên của hắn, phát âm rõ quái , ta cuối cùng cũng không nhớ được gọi là gì?"
Gặp Duy Đa cúi đầu hồi tưởng, Ni Tư một hơi nghẹn tại cổ họng, trong lòng cũng nhảy dựng lên, nhịn không được xuất lời dò xét : "Có phải kêu là Dịch Vân hay không?"
"Đúng rồi! Chính là Dịch Vân. Tát Nhĩ Đạt! Tên này rất quái di? Phụ thân ngươi như thế nào đoán được ?" Duy Đa đầu tiên là hô lên, chợt lại là khó hiểu hỏi.
La Lôi lúc này như là bị mèo bị giẫm đuôi nhảy dựng lên, thanh âm run rẩy lại hỏi: "Đại ca, ngươi có biết con rắn hắn nuôi tên gọi là gì hay không?"
Tin tức này tới quá mức đột nhiên, cùng tên nhưng không cùng người cũng đã xảy ra nhiều, bởi vậy, nàng còn muốn tiếp tục xác nhận một lần nữa.
Duy Đa không chú ý tới dị trạng của tiểu muội mình, chỉ là cười nói: "Con rắn kia tên cũng lạ, nhưng là tương đối dễ nhớ, bởi vì nó giống như một quả bóng cao su, cho nên kêu là Cầu Cầu."
Ni Tư cùng La Lôi nghe vậy toàn thân đồng thời kịch chấn, cùng lộ ra vẻ mặt không cách nào tin nhìn Duy Đa, theo sau, hai người "Hưu" một chút bỗng dưng đứng lên, đồng thanh hô: "Rốt cuộc tìm được rồi!"