Cả hội trường một mảnh im lặng, mọi người ngơ ngác nhìn trận đấu ở phía dưới. Tình hình chiến đấu diễn ra đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán ban đầu của mọi người. Toàn bộ rối loạn!
Cúi xuống nhìn! Ma Đa đang bức ra ra một ngụm trọc huyết. Nhìn máu đỏ trên tay, cảm giác được từng đợt đau đớn tê dại từ ngực truyền đến, vẻ mặt hắn đầy khiếp sợ. Có Cuồng Lôi đấu khí bảo vệ, chính mình lại bị người khác đánh lui?
Từ đầu đại hội đến giờ, chưa bao giờ phát sinh ra chuyện khác thường như vậy. Huống chi trình độ đấu khí của đối thủ chỉ vẻn vẹn là cao giai, làm sao có thể oanh phá được tầng tầng phòng ngự của hắn. Ma Đa suy nghĩ nhưng hoàn toàn không giải thích được, chỉ cảm thất tất cả đều quá mức tưởng tượng! Bên trong phòng, A Khắc Tây hỏi: “Già Nam phong giới mà ngươi vừa mới nói, đó rốt cuộc là cái gì?”
Tạp Lỗ Tư kinh dị nhìn chằm chằm thiếu niên ở giữa sân, biểu tình kích động: “Là một truyền thuyết được lưu truyền từ thời thượng cổ, là Lĩnh vực phép tắc mạnh nhất có uy lực có thể làm cho thời gian dừng lại. Đừng nhìn bây giờ mới chỉ ngừng lại chỉ 0.1 giây. Theo cường độ của đấu khí ngày càng sâu, uy lực của lĩnh vực cũng ngày càng lớn. Lĩnh vực như thế quả thật là nghịch thiên. Ta vốn không tin rằng nó có thật, nhưng không ngờ rằng nó lại sống sờ sờ hiện ra trên người tiểu tử kia. Kỳ tích!”
“Theo như lời ngươi nói thì trước kia đã từng có người nắm giữ qua lĩnh vực này. Cấp bậc của hắn tuyệt đối không thể quá thấp. Người này là ai? Tại sao trước giờ ra chưa từng nghe qua có một cường giả như thế tồn tại?”
“Vấn đề này chỉ sợ không ai có thể trả lời ngươi. Bởi vì đây là truyền thuyết từ vạn năm trước, chỉ ghi lại trên điển tịch xa xưa nhất. Ta cũng chỉ nghe qua đoạn bí văn này từ trong miệng của sư phụ ta.” Tạp Lỗ Tư kích động nói: “Vốn nghĩ rằng nó chỉ là truyền thuyết thêm vào, toàn bộ không thể tin. Nhưng bây giờ sự thật xảy ra trước mắt, thì không thể không tin!”
Truyền thuyết đã từng hoài nghi lại được chứng minh là thật sự tồn tại, còn hiện ra trên người của thiếu niên mà mình thưởng thức, Tạp Lỗ Tư có vẻ rất hưng phấn.
Hưng phấn? Cảm giác mà mấy trăm năm chưa từng có. Hôm nay hắn đang ôn lại sự đẹp đẽ tuyệt vời của nhiệt huyết sôi trào.
“Một lần phép tắc động, ba cái kiếm kỹ liên tục, tất cả đều là thi triển ở cự ly gần. Đáp án chỉ có một, hắn muốn giết ngươi!” Trên sân thi đấu, Môn La lạnh lùng nói.
“Từ đầu trận đấu hắn vẫn che giấu cực kỳ tốt, nhưng làm sao có thể giấu được sát ý hiện ra trong ánh mắt? Đã sớm đoán được! Gia tộc Lam Duy Nhĩ thật đúng làm được! Ta chưa bao giờ chủ động dây vào ngươi nhưng cư nhiên nhiều lần nhắm vào ta mà tới như thế này. Như vậy, giống như mong muốn của hắn, để hắn giết đi!” Dứt lời, Dịch Vân mạnh mẽ vận chuyển đấu khí. Đạp một cái, thân hình giống như mũi tên bắn mạnh ra khỏi cung, lao nhanh tới.
“A! Hắn điên rồi sao?” Tiếng kinh hô vang lên khắp hội trường. Nhìn thiếu niên chủ động lao đến gần Ma Đa, toàn bộ mọi người đều không dám tin.
Xem qua mỗi trận tranh tài của hắn, phương pháp chiến đấu của thiếu niên này đều là công kích mạnh bằng ma pháp ở khoảng cách xa. Lấy sự phối hợp tinh tế của hai thuộc tính, từng bước từng bước bức đối thủ đến hoàn cảnh đầu hàng nhận thua. Tuy nói hắn vừa mới sử dụng ra đầu khí hoả hồng không rõ kia nhưng làm sao có thể là đối thủ của Ma Đa có Huyết kế tuyệt học?
Trên đại lục vô số loại công pháp Đấu khí, Huyết kế Đấu khí là mạnh nhất. Điều này ngay cả dân chúng bình thường cũng biết. thiếu niên này không có khả năng không biết. Biết rõ chuyện không thể làm lại vẫn cố ý đi làm! Phương pháp chiến đấu lấy trứng chọi đá, không phải là hắn định cam chịu, buông tha cho trận đấu đấy chứ?
“Muốn chết! Được! Ta thành toàn cho ngươi!” Mấy lần chiến đấu Ma Đa đều bị chiến pháp quỷ dị của đối phương bức lui, muốn lại gần cũng không được. Bây giờ nhìn thấy đối thủ chủ động chạy lại đây, hắn không vui mà giận. Tự tôn của cường giả, Ma Đa chợt cảm thấy đây là sự nhục nhã, khiêu khích trắng trợn, hoàn toàn không đem mình để vào mắt. Như thế làm sao lại không tức giận?
Dịch Vân xông tới, đấu khí nhập vào trong cơ thể, Ma binh giơ cao lên chém xuống. Trong chớp mắt đồng thời chém ra hơn hai mươi kiếm. Chém thẳng, chém ngang, đâm lên, quét ngược, hồi chiêu… Từng kiếm từng kiếm chém ra, phương hướng cùng vị trí tấn công của mỗi kiếm đều không giống nhau. Mỗi chiêu đều là đấu khí áp súc rồi bộc phát, trong chớp mắt liền tụ lại thành một cái lồng chụp xuống toàn thân của Ma Đa. Góc độ xảo quyệt, vị trí chém tàn nhẫn, chỉ có thể chắn mà không thể trốn.
Thế công kích đột nhiên bộc phát chói lọi như mặt trời, kiếm quang sáng lạn, kiếm uy sắc bén, tiến công mạnh mẽ.
Ra tay liền biết có hay không. Một kích tuỳ ý của Dịch Vân ngoài Ma Đa ra đã vượt qua được tất cả các võ giả ở đại hội. Ma vũ song tu cũng đồng thời ở vị trí phía trên tất cả mọi người. Cảnh tượng này, lúc trước ai có thể tưởng tượng được?
Khu nghỉ ngơi của Kỳ Vũ học viện, Phụ Á chằm chằm nhìn vào trên sân thi đấu đang tràn ngập kiếm uy, cư nhiên ngây người. Thế công tổ hợp như thế ở trong nháy mắt đánh ra, giống như gió bão, như mưa rào, tốc độ, uy lực đồng dạng không giảm xuống, thủ pháp vận dụng kiếm chặt chẽ, thế công hoàn mỹ. Nàng tự biết bản thân tuyệt đối không thể làm được.
Trong mắt như cuồng phong giông tố, cảm thấy sóng gió ngập trời, Cổ Lan ngẩn ngơ, chợt lắc đầu cười khổ: “Hoá ra đây mới thật sự là con bài chưa lật của hắn! Tam hệ đồng tu đã là kỳ tích. Không ngờ thực lực đấu khí cùng phương pháp sử dụng kiếm của hắn lại cũng đạt tới cảnh giới như vậy. Càng hơn một bậc so với hai thuộc tính ma pháp. Ta phục rồi! Thật sự chịu phục rồi! Có thể thua trên tay hắn chính là vinh quang của ta!”
Cổ Lan cũng không oán kết quả của trận đấu cùng Dịch Vân kia. Chỉ là trong lòng vẫn có một tia ý niệm cho là, nếu ngay từ đầu hắn liền thi triển toàn lực Vương tộc tuyệt học, liên tiếp sử dụng kiếm kỹ thì đối phương tuyệt đối không thể thắng được hắn. Nhưng bây giờ hắn mới biết, cái ý nghĩ này sai nhiều lắm.
Nhìn Dịch Vân bây giờ thi triển ra sự mạnh mẽ của võ giả, không nói đến Song thuộc tính ma pháp. Chỉ riêng uy lực của đấu khí kiếm thế, hắn đã không tin rằng mình có thể địch nổi. Dịch Vân đúng thật mạnh hơn mình, đã đạt đến một tầng cao cấp hơn.
Thế tiến công hung mãnh cường đại.
“Keng keng kẻng kẻng chát bùm bùm !”
Bóng kiếm ngập trời, chia ra làm hai, một đỏ một vàng, trong tức khắc liền va chạm tại một chỗ. Kiếm kiếm đón đánh, chạm vào nhau, giống như pháo hoá phóng ra, nổ ra mang theo từng đoàn hoa lửa chói sáng.
Âm vang rung trời, uy thế cường đại. Hai đạo bóng kiếm va chạm vào nhau liền lập tức tiêu tan. Vượt ra ngoài ý nghĩ của mọi người, Ma Đa không chiếm được nửa phần lợi thế. Hai bên mạnh yếu cách biệt rõ ràng như thế, kết quả lại là tình thế ngang nhau. Tinh cấp giai vị không có ưu thế, Ma Đa kinh ngạc tại chỗ.
Khó mà tin được !
Lực đạo cực lớn đánh vào đem hai người đánh văng ra ra hai bên. Cùng lúc đó, Dịch Vân lại không lùi tránh mà tiếp tục lao tới. Ma binh giơ lên cao, đấu khí vận chuyển mãnh liệt, lại vượt xa lúc trước chém ra ba mươi kiếm, tốc độ cực nhanh, một kiếm so với một kiếm càng mạnh. Thế công như mưa rào, uy áp lẫm liệt, Ma Đa nhất thời bị ép vào thế hạ phong phải phòng thủ.
Trên khán đài, đế vương Áo Nhĩ Ba chằm chằm nhìn vào sân thi đấu, bị tình hình chiến đấu đột ngột chuyển tiếp làm cho kinh hãi hô lên. “Kiệt Mễ Đạt, đấu khí của hắn không ngờ lại có thể đánh ngang với Ma Đa. Điều này ngay cả đấu khí Đằng Long Kinh Thiên của vương tộc ta cũng không làm được a! Cái này…”
Biểu tình trên mặt Kiệt Mễ Đạt cũng vô cùng kinh ngạc: “Bệ hạ! Cũng không phải chỉ đánh ngang mà thôi. Lấy thực lực cao giai chiến đấu với tới gần thất tinh lĩnh vực lại có thể đánh tới mức không phân biệt cao thấp. Không còn nghi ngờ gì nữa, đấu khí hỏa hồng của thiếu niên kia cũng là hơn xa Cuồng Lôi Phách Quyết, đấu khí tổ truyền của gia tộc Lam Duy Nhĩ một khoảng.”
“Cái gì? Điều này sao có thể? Cuồng Lôi Phách Quyết nhưng là Huyết kế tuyệt học a!”
“Đáp án chỉ có một. Đấu khí của thiếu niên này nhất định là Huyết kế tuyệt học cấp bậc cao hơn. Chắc chắn là thế!”
Mặc Tây bật dậy, kinh hãi kêu lên: “Kiếm đối kiếm, đấu khí so với đấu khí mà Ma Đa lại lâm vào khổ chiến. Phụ thân! Điều này…”
Trầm mặt, sắc mặt Bá Nạp Đốn xanh mét, cực kỳ khó coi: “Không nghi ngờ gì nữa! Đó cùng là Huyết kế đấu khí, còn là Huyết kế tuyệt học mạnh hơn tộc của chúng ta. Tam hệ cùng tu, ma pháp cùng đấu khí, tuyệt học đỉnh cấp đại lục. Thật sự là quá không tầm thường. Hắn đến tột cùng là ở đâu chui ra? Ngoài ra, hắn còn hết lần này tới lần khác đứng ở phía đối lập với gia tộc ta. Người này, quá nguy hiểm!”
“Đây là thời điểm phải hạ quyết tâm. Thông báo cho Ma Đa, để cho hắn sử dụng đồ vật kia đi.”
Mặc Tây nghe vậy giống như bị doạ sợ, run giọng nói: “Phụ thân! Người muốn Ma Đa…”
Trong mắt Bá Nạp Đốn lộ ra quyết ý nghiêm nghị, kiên quyết nói: “Bây giờ, có thể được đến địa phương phong thưởng hay không đã không quan trọng. Đối với gia tộc mà nói, trừ hại còn quan trọng hơn nhiều so với được lợi. Bởi vậy, một chuyện quan trọng nhất, bất luận dùng loại thủ đoạn nào cũng tuyệt đối không thể để cho thiếu niên còn sống đi xuống lôi đài!”
“Kẻng kẻng cảng cảng chít ầm ầm …”
Đợt tấn công thứ hai, hai đại Huyết kế tuyệt học tiếp tục liều mạng, thế công sáng lạn. Kết quả ngoài ý muốn, Ma Đa lại bị ép vào hoàn cảnh xấu, chỉ có thể thủ mà không thể công. Lúc này, ưu thế của Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí hoàn toàn thể hiện ra, mạnh mẽ ép Cuồng Lôi đấu khí tuyệt học.
Kiếm kiếm, từng chiêu, bóng kiếm đỏ đầy trời, kiếm uy tràn ngập. Ma Đa từng bước bại lui, hoàn cảnh xấu không thể xấu hơn.
Ầm, ầm! Đột nhiên, đang lúc Dịch Vân thừa cơ truy kích thì ma binh trên tay chấn động mạnh. Ma binh hoả hồng sớm bị nứt ra vô số lỗ hổng trong nháy mắt bị vỡ vụn thành từng đoạn.
“Ha ha ha! Chỉ là một thanh ma binh nhị phẩm làm sao có thể chống đỡ được uy lực của Kinh lôi ma binh? Kết quả đã định, xem chiêu!” Ma Đa thấy thế sung sướng, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội khó được này, từ lùi chuyển sang tiến, một kiếm toàn lực mạnh mẽ chém về phía đỉnh đầu của Dịch Vân.
Thời khắc mấu chốt binh khí vỡ vụn, Dịch Vân cũng không kinh hãi. Bởi vì binh khí hắn dùng để chiến đấu chỉ vẻn vẹn là Nhị phẩm trung giai ma binh, kết quả đã dự kiến trước.”
Đột nhiên, hồng quang chợt lóe, trên tay lại nắm chặt một thanh Ma binh cùng phẩm cấp (cấp độ + phẩm chất) đón nhận một kiếm chém tới của Ma Đa.
Hai bên trong giây lát liền phân ra, đứng cách xa giằng co nhau.
“Đáng tiếc! Cơ hội khó có được. Khôngngờ hắn vẫn có thanh Ma binh thứ hai. Tuy phẩm cấp chỉ là Nhị phẩm trung giai nhưng muốn tiếp tục vỡ vụn cũng không phải dễ dàng. Tình huống đối với ta không có lợi. Thật đáng chết! Hoá ra võ giả kiếm uy mới là lá bày tẩy cực mạnh của hắn. Giấu được sâu như vậy! Đấu khí thật kinh người, thực lực đáng sợ!”
Trong lòng Ma Đa đáng tiếc thở dài. Đối thủ thể hiện ra đấu khí mạnh mẽ hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn. Càng đánh, càng kinh hãi, cũng càng không thấy đáy.
Bỗng nhiên, trong lòng hắn có cảm giác, ngẩng đầu nhìn về hướng trên đài khách quý. Chỉ thấy Bá Nạp Đốn cũng đang nhìn hắn, vẻ mặt nghiêm túc, hướng về hắn làm cái thế tay. Ma Đa kinh ngạc, thân hình run nhè nhẹ, lập tức gật đầu đáp lại. Hắn cũng hiểu được, nếu để mặc cho tình hình chiến đấu trước mắt cứ phát triển thế này thì hắn cũng thua nhiều thắng ít. Cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
“Không ngờ lại đi đến bước này. Hoàn toàn đánh giá sai thực lực của đối thủ. Vì gia tộc, muốn giết hắn, cũng chỉ có lựa chọn này!” Trên tay đột nhiên xuất hiện một viên tròn tròn cỡ ngón cái màu đen, Ma Đa nhìn vào, biểu tình phức tạp, sau đó giấu giếm nuốt vào.
Đột nhiên, uy thế của Ma Đa tăng vọt, toàn bộ năng lượng đấu khí trong nháy mắt được bổ sung đầy. Uy áp cường đại như nước tràn ra. Đây không phải là khí thế mà Lục tinh lĩnh vực có khả năng phát ra. Thất tinh! Thất tinh sơ giai lĩnh vực!
“Thất tinh lĩnh vực? Đấy rốt cục là chuyện gì xảy ra?” Dịch Vân đã sớm phát hiện cử động khác thường của Ma Đa, chỉ thấy hắn giống như ăn vào cái gì đó, sau đó thực lực lập tức tăng vọt lên. Kinh ngạc, suy nghĩ, lập tức hiểu được, đoán xem Ma Đa vừa rồi rốt cục đã nuốt vào cái gì.
Trong phòng, A Khắc Tây trầm giọng nói: “Ma dược, Trọc ngưng huyết lộ.”
“Đó là cái gì?”
“Trọc ngưng huyết lộ, là lất máu huyết của Chín cấp ma thú làm chủ thuốc, cũng hỗn hợp với hơn mười loại tài liệu hiếm thấy mới có thể chế tạo ra. Mà công hiệu của hắn là có thể đem thực lực của người dùng trong nháy mắt nâng lên một tinh cấp bậc trong vòng một giờ. Nhưng mà hiệu quả mạnh mẽ tất nhiên cũng có tác dụng phụ rất lớn.
“Sau một giờ đồng hồ, tinh cấp giai vị trực tiếp hạ xuống một cái tinh cấp. Lấy tình huống của hắn mà nói, chính là trực tiếp xuống đến Ngũ tinh đỉnh phong. Đây là hạ xuống có tính vĩnh cửu, cũng là cái giá lớn mà hắn phải trả.”
Dừng một chút, A Khắc Tây nói tiếp: “Trọc ngưng huyết lộ mặc dù cực kỳ hiếm thấy nhưng ta cũng luyện chế ra được. Nhưng chỉ là ma dược phẩm cấp hạng ba mà thôi. Thực lực chân chính đều phải từng bước tu luyện. Mơ tưởng mượn dùng lực lượng bên ngoài đều thăng cấp, cái giá phải trả cũng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được. Mà ngược lại nói về cái này, chỉ vì thắng lợi của một cuộc tranh tài thì tuyệt đối là lãng phí.”
“Chính thức tiến vào Thất tinh. Nói như vậy nghĩa là Dịch Vân không có cơ hội?”
“Nếu ngươi không ra tay, tiểu tử kia chắc chắn phải chết. Đây là kết luận của ta!”
Trên khán đài, đế vương Áo Nhĩ Ba cũng đã nhìn thấy, liền quay đầu liếc nhìn hai người Bá Nạp Đốn cùng Mặc Tây ở phía sau, trầm giọng nói: “Ma dược? Gia tộc Lam Duy Nhĩ lại còn có hậu chước này. Ngay cả ta cũng bị giấu diếm. Kiệt Mễ Đạt, ngươi thấy thế nào?”
“Phương pháp luyện chế Ma dược học đã sớm thất truyền từ ngàn năm trước. Hiện giờ muốn cầu được một viên cũng là rất khó. Kỳ Vũ vương thất chúng ta ngay cả một viên cất chứa cũng không có. Chắc là tích luỹ ngàn năm của gia tộc bọn họ mới còn lưu lại. Về phần dùng ma thuốc trợ giúp cùng thăng cấp ngay trong trận đấu cũng không trái với quy định của đại hội. Bá Nạp Đốn tướng quân chính là nhìn rõ được điều này. Lợi dụng lỗ hổng của quy củ để chiến thắng tuy không võ giả (cái này chắc là không chơi đẹp) nhưng cũng không tính là phạm quy. Bởi vậy, trận đấu vẫn phải tiếp tục tiến hành!”
Ngữ khí của Kiệt Mễ Đạt bình tĩnh nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ tiếc nuối. Dưới sự trợ giúp của ma dược, thực lực của Ma Đa vượt cấp tăng mạnh. Hắn đã sớm nhìn ra kết quả cuối cùng của trận tranh tài này.
Trận đấu tiếp tục!
“Trả giá lớn như vậy toàn bộ là bởi vì ngươi! Ta không nghĩ đến thắng bại, tất cả chỉ vì một cái mục đích, giết ngươi!” Ma Đa hét to, từng từ kinh động lòng người, những câu mang oán giận. Đấu khí Cuồng Lôi Phách Quyết vận chuyển mãnh liệt. Một đạo bóng kiếm khổng lồ nhanh chóng chém ra. Một kích kinh thiên mang theo phách ý, nộ ý, hung ý chém thẳng về hướng Dịch Vân.
Ầm ~!
Dịch Vân hồi kiếm chắn lại. Uy lực của thất tinh, áp lực mạnh mẽ của kiếm tức thì đem cả người Dịch Vân đánh bay ra ngoài, phun ra máu tươi đầy trời.
Lục tinh đối chiến Thất tinh, thực lực chênh lệch không thể bù lại. Kết quả đó là đương nhiên!
Ma Đa nhanh chóng lao đến, tốc độ cực nhanh, trong thoáng chốc đã đến trước mặt của Dịch Vân. Cuồng lôi đấu khí mạng mẽ phát ra. Thực lực mạnh hơn đối phương một tinh, chênh lệch lớn như thế nhưng hắn cũng không dám tiếp tục coi thường đối thủ luôn biểu hiện ra ngoài ý nghĩ của người khác này nữa. Kinh lôi ma binh giơ lên cao, đấu khí của toàn thân mạnh mẽ truyền vào, đang định chém xuống thì dị biến nổi lên.
Thuỷ Hỏa nguyên tố tụ tập mạnh liệt, dưới chân hiện ra hai hình vẽ ma trận. Đỏ hình tròn, lam mũi nhọn, chặt chẽ giao nhau chồng lên hợp lại. Tường lửa thật lớn xoay tròn nội súc, lồng giam đầy gai băng nhọn hoắc nhô ra. Cùng lúc đó, mười dòng suối lửa phun lên mạnh mẽ.
Viêm ngục lao lung, Tiêm ngục băng lao, Xích Diễm hoả hải, ba đạo ma pháp hình dạng lồng giam liên tiếp!
Ma Đa kinh ngạc, tình huống lại biến đổi.
Đầy trời tinh hoả bay múa, hoa tuyết rơi phủ kín trời. Trong giây lát, chín con Viêm Long, chín con Băng Long đồng thời xuất hiện. Cùng lúc ấy có mười tám đạo thủy xà thương cuộn vào nhau, quay đầu liên tiếp đánh xuống.
Cửu Long viêm vũ, Cửu long tuyết vũ, Thuỷ thương xa kích. Ba đạo ma pháp kiếp sátcũng sử dụng.
Đồng thời, đấu khí hỏa hồng trên người của Dịch Vân cũng sáng lên. Trong chớp mắt đã liên tục chém ra hơn bốn mươi kiếm, hình thành một kiếm mang quang cầu cực lớn, đem Ma Đa hoàn toàn khốn sát vào trong trận. Ngay sau đó, phía dưới, phía trên, tất cả các ma pháp toàn bộ tấn công đánh tới. Hoàn cảnh xấu không thể thở nổi, nhất thời đem Ma Đa vây trong tuyệt cảnh.
Hình thái công kích phục hợp chưa từng gặp, song hệ ma pháp, Phần Kiếp Hoả Diễm đấu khí, phối hợp giọt nước không lọt. Thế công hoàn mỹ không có khuyết điểm lần lượt thể hiện ra trước mắt mọi người.
Nguỵ thần khí, hàng ma tú hoàn, có thể tăng lên năm thành uy lực của ma pháp. Giờ phút này, sáu đạo song hệ ma pháp phối hợp với thế công của đấu khí, lại thêm năng lực của Nguỵ thần khí Hàng ma tú hoàn trợ giúp. Nhờ thế hắn mới hoàn thành được cái sát trận này.
“Đáng giận. A a a!” Ma Đa rống lên giận dữ, đấu khí kim hoàng mạnh mẽ hiện lên, Kinh lôi ma binh điện mang lấp loé, uy áp phách tuyệt trùng đãng xuất ra, lôi vân trên trời đột nhiên tụ lại, một trận thiên lôi ầm ầm giáng xuống. Cùng lúc đó, hơn mười đạo kiếm quang của Ma Đa chém ra, Thiên lôi đánh xuống, tia chớp lấp lóe, kiếm uy mãnh liệt. Lấy đấu khí dẫn dắt Lôi hệ ma pháp oanh kích, đúng là đặc điểm có riêng của Cuồng Lôi phách quyết.
Kiếm kỹ vừa ra, ma pháp cùng bóng kiếm bốn phía bị phá tan. Uy thế vẫn không giảm bớt chút nào, chém thẳng về hướng Dịch Vân.
“Ngay cả Thất tinh kiếm kỹ cũng đã thi triển ra, có lòng giết ta quyết liệt như thế, rất tốt! Giết càng mạnh, ta càng vui vẻ. Bởi vì, đối với gia tộc Lam Duy Nhĩ các ngươi ta sẽ không có một tia vướng bận gì nữa! Để cho ta phá đi!” Dịch Vân ngữ khí lạnh lẽo, tử diễm lưu chuyển trong mắt, sát khí bốc lên tràn ra. Kiếm kỹ, tuyệt kỹ cực mạnh của công pháp đấu khí! Uy lực tuy cường đại vô cùng nhưng cũng không thể tránh khỏi việc tổn thương đánh sâu vào thân thể. Người bình thường liên tục phóng ra hai lần kiếm kỹ đã là cực hạn. Sau đó nhất định phải tu dưỡng mấy tháng mới có thể để kinh mạch khí huyết bị hao tổn hoàn toàn phục hồi lại.
Mà Ma Đa cho đến giờ đã sử dụng bốn lần kiếm kỹ, đúng là không tiếc tàn hại bản thân cũng muốn đưa hắn vào chỗ chết, muốn giết hắn tâm không áy náy, giống như đối đãi với tử địch ở trên chiến trường. Đột nhiên, Dịch Vân nhất thời nhớ đến Khiết Tây Tạp, sát ý lại nổi lên, không lưu tình nữa.
Huyết thống thân tình nào dễ bỏ?
Mặc dù trong miệng không muốn thừa nhận những máu chảy trong huyết mạch vẫn có một nửa là của gia tộc Lam Duy Nhĩ. Cho đến nay, Dịch Vân đối với gia tộc Lam Duy Nhĩ vẫn đều mang theo tâm tình cực kỳ phức tạp. Mục đích của hắn chỉ là thầm nghĩ đòi lại công đạo, muốn lấy về một chút khoản nợ nhỏ vì mẫu thân chết đi, ông ngoại cùng cậu chứ không hơn. Chưa bao giờ nghĩ tới phải vung đao múa kiếm, bức bách một ai đến bờ sinh tử cả, cho dù chỉ là thân tộc trên danh nghĩa.
Từ đầu cuộc tranh tài đến nay, tuy hắn mấy lần hãm thân vào chỗ chết nhưng vẫn giữ lại một phần nương tình. Nhưng là mệnh lệnh quyết tuyệt của Bá Nạp Đốn, hành vi kiếp sát của Ma Đa đã tự tay cắt đứt một tia ràng buộc cuối cùng trong lòng hắn. Đến lúc này, gia tộc Lam Duy Nhĩ đối với Dịch Vân mà nói, ngày sau có phải là địch nhân hay không vẫn còn chưa biết, nhưng đã không còn là thân tộc của hắn. Giữa hai bên đã hoàn toàn là người xa lạ.
Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí đột nhiên bộc phát, vận chuyển đến mức tận cùng, Ma binh trong tay hồng mang chói lọi. Ma binh của Dịch Vân sáp chuyển, trong ánh mắt khó hiểu của Ma Đa đột nhiên cắm mạnh xuống mặt đất.
Bỗng nhiên trong phạm vi năm mét quanh chỗ mà Ma binh cắm xuống xuất hiện một cỗ kiếm uy cuồng bạo cực kỳ đáng sợ giống như sóng trên mặt nước từng đợt từng đợt đánh ra. Khí tràng cường đại đột nhiên buông xuống, bốn phía không gió tự động, tức thì nổi lên một lốc xoáy. Cùng lúc đó, tất cả năng lượng cuồng bạo tích tụ trong ma binh đều chảy vào trong lốc xoáy này.
Sau đó, hơn hai trăm đạo kiếm quang đột nhiên sinh ra ở bên trong gió xoáy, mỏng như cánh ve, nhẹ như lông chim cũng theo cuồng phong cuốn động mà bay ra. Ánh sáng màu đỏ sẫm, tư thái nhẹ nhàng giống như là phong đỏ bay trong gió nhẹ cuối thu, tản ra hào quang hoả hồng ẩn hiện.
Kiếm kỹ thất truyền mấy ngàn năm của Tư Đạt Đặc bộ tộc, kiếm kỹ hung sát đứng đầu đại lục, Luyện Kiếm Quỷ Ngục cuối cùng lần đầu tiên chính thức thi triển ra trước mắt mọi người.
Trong phòng, A Khắc Tây nhảy dựng lên. Từ đầu trận đấu đến nay, hắn chưa bao giờ tỏ vẻ kinh ngạc như vậy. “Kiếm uy thất tinh lĩnh vực? Đó rốt cuộc là…”
Vẻ mặt của Tạp Lỗ Tư cũng kinh hãi. “Kiếm kỹ đó là huyết kế kiếm kỹ! Còn là Thất tinh kiếm kỹ huyết kế! Rất thái quá rồi!”
“Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí còn có kiếm kỹ? Nói đùa! Ta cũng đã từng gặp qua vài cái tổ tiên của tộc này, đều ở ngàn năm trước. Tại sao chưa từng nghe qua?”
“Đâu chỉ có ngươi, ngay cả ta cũng thế. Năm đó kết bạn với tổ tiên Ba Đặc của tiểu tử kia, hắn đúng thật đã từng nói qua ba tuyệt học của Tư Đạt Đặc bộ tộc đã thất truyền, hậu nhân đời sau không còn ai biết. Dịch Vân làm thế nào mà học được, quỷ dị! Rất quỷ dị! Tên tiểu tử kia thật là quỷ dị!”
Qua tấn công cùng phòng thủ kịch liệt liên tiếp đã biểu hiện rất rõ rằng ưu thế của Phần kiếp tử diễm đâu phải Cuồng Lôi phách quyết có thể so sánh ?
Kiếm kỹ vừa ra, gió lốc nổi, kiếm quang hiện. Gió bão điên cuồng xoay chuyển, kiếm uy hung hào, chỉ một lần đối mặt lập tức phá tất cả cương lôi cùng điện hồ kiếm quang đang lao tới. Ma Đa thấy thế kinh hãi đến tột cùng. Cùng lúc đó, hai trăm đạo kiếm quang mỏng nhẹ quay lại, cắt chém về phía thân thể của hắn.
“Chết tiệt! Kiếm kỹ! Đây là kiếm kỹ! Kiếm kỹ tuyệt học còn mạnh hơn so với Thiên cương lôi liệt của ta!” Trong gió bão, bóng kiếm múa loạn đầy trời. Ma Đa kinh hãi, bản thân ở bên trong vòng xoáy gió lốc, nhất thời không thể thoát ra, chỉ đành dùng kiếm nghênh đón.
Trên khán đài, Mặc Tây nhảy dựng lên, trên mặt đầy vẻ sợ hãi: “Thiên Cương Lôi Liệt bị phá? Lại bị đối thủ chỉ có thực lực Lục tinh đánh phá? Quá không có đạo lý rồi!”
Bá Nạp Đốn hai tay nắm chặt, trên trán nổi gân xanh, sát ý bốc lên trong mắt: “Chúng ta toàn bộ đều sai lầm rồi! Vốn không nên để cho thiếu niên kia đứng trên lôi đài của đại hội. Ở lúc trước nên không tiếc bất cứ giá nào, bất kể mọi hậu quả, dùng Ám ảnh bộ đội của gia tộc, lấy phương thức đồng quy vu tận (cùng chết) giết chết hắn mới đúng! Đã quá muộn! Đây là quyết sách sai lầm nhất mà ta từng quyết định.”
Thực lực của thiếu niên làm lòng Bá Nạp Đốn run sợ không thôi. Làm cho người ta kinh ngạc, làm cho người sợ hại, rất doạ người!
Hắn hối hận đã không lập tức giết Dịch Vân!
Mấy chục kiếm đi qua, cảm giác Kinh lôi ma binh trong tay đang rung động không quy luật, trong lòng Ma Đa hiện lên dự cảm không tốt. Kinh lôi ma binh tiếp một kích bạo phong kiếm quang đánh đến thì ngay lập tức bị đánh gãy, hoàn toàn vỡ vụn ra.
“Tại sao lại có chuyện thế này?” Tam phẩm Ma binh Kinh lôi lại không đỡ nổi một kích, nhất thời vỡ vụn, từng khúc gãy đoạn. Ma Đa quả thật không thể tin được.
Hắn căn bản sẽ không nghĩ tới cái thanh ma binh lôi thuộc tính được gia tộc Lam Duy Nhĩ coi như thần binh của gia tộc lại là thứ tàn phẩm do đối thủ trước mắt tạo nên. Sắc bén có thừa nhưng tính bền không đủ. Từ khi hắn quyết định cầm thanh ma binh này tham gia thi đấu thì đã định sẵn kết quả kiếm phá nhân vong.
Thi triển Thất tinh kiếm kỹ không có kết quả, bị vây khốn bên trong Luyện ngục kiếm kỹ. Giờ phút này một thân năng lượng đấu khí của hắn đã hao hết, lại mất đi binh khí duy nhất, chỉ có thể mạnh mẽ vận chuyển Cuồng lôi đấu khí ngăn cản vô số hoả hồng kiếm quang xung quanh hung mãnh đánh tới, thân lâm vào tuyệt cảnh không thể xoay người.
Ma Đa đã sớm kinh ngạc đến ngây người. Gió xoáy xoay chuyển, khí tràng quỷ dị. Hắn một bước cũng không thể động đậy, hoàn toàn không nghĩ ra bất kỳ phương pháp nào có thể đột phá tuyệt cảnh.
Ngay tại lúc đấu khí của hắn đã hao tổn hết, không cách nào tiếp tục ngăn cản kiếm kỹ đánh sâu vào, sắp sửa đứng bên bờ bị bạo phong kiếm quang cắt thành thịt vụn. Dịch Vân trong nháy mắt đã tới phía trước của Ma Đa, mắt lạnh nhìn chăm chú. Trong chớp mắt, hắn mạnh mẽ đánh ra 36 quyền vào 36 kinh mạch chủ yếu trên người của Ma Đa.
Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí phách tuyệt nhập vào trong cơ thể, nhanh chóng lan vào trong kinh mạch, theo 36 tuyền kinh mạch chủ yếu vận hành đấu khí, thiêu đốt đến 72 tuyến phó mạch. Ma Đa đang suy yếu, căn bản không có lực ngăn cản một chút nào, chỉ có thể kinh hãi cảm thụ các đại kinh mạch trong cơ thế vỡ hết, toàn bộ bị huỷ, không có lực lượng để xoay chuyển.
Âm thanh nặng nề vang lên, thân hình Ma Đa bị đánh bay ra ngoài bạo phong kiếm quang, rơi xuống thật mạnh trên mặt lôi đầi. Thân thể co quắp kịch liệt, mũi miệng tuôn ra máu tươi, tiến gần đến cái chết, dĩ nhiên mất đí ý thức.
Toàn trường một mảnh im lặng.
Vừa rồi trên lôi đài hai bên công phòng kịch liệt, chỉ thấy sáu đạo ma pháp tụ lại, thiên lôi kiếm kĩ bộc phát thế công, gió mạnh nổi lên, mấy trăm đạo kiếm quang hiện lên đầy trời. Quá trình vô cùng kinh tâm động phách. Nhưng không thấy rõ Ma Đa bị đánh bay hôn mê.
Giữa đài thi đấu, phía trên Long hổ diễn vũ, giờ phút này chỉ có một người yên ổn thản nhiên đứng thẳng. Toàn bộ chiến bào trên người hắn đã tổn hại, ma binh hoả hồng trên tay lồi lõm lỗ hổng. Ngay cả như thế, một khuôn mặt anh tuấn cười thản nhiên, vẻ mặt bình tĩnh trong gió nhẹ thổi làm nổi bật lên khí thể bất phàm trời sinh.
“Ma đấu đại hội lần thứ ba mươi, tổ Lục tinh, người người xuất sắc chiến thắng là Dịch Vân Tát Nhĩ Đạt.”
Khi trọng tài tuyên bố như vậy thì toàn trường nhất thời nổ vang. Tất cả mọi người đều từ chỗ ngồi đứng lên, hô vang. Tiếng vỗ tay không ngừng, vang đến trời cao. Bọn họ kích động là bởi kì cảnh đẹp nhất trong mơ của bọn họ đã được thực hiện. Thắng lợi của thiếu niên là kì tích trong kì tích!
Ba hệ đồng tu, thực lực Lục tinh cao giai đánh bại cường giả Thất tinh. Chuyện là như thế, ba mươi kỳ Ma đấu đại hội chưa từng có. Kỳ tích vượt qua hai giai đánh bại địch, là người thắng lợi có vị giai thấp nhất nhưng thực lực lại mạnh nhất của tất cả các kỳ Ma đấu đại hội. Trận chiến ngày hôm nay chỉ cần xem qua là không có khả năng quên, khắc sâu vào trong tim của mọi người, cũng được ghi vào trong sử sách, ghi vào lịch sử, thiếu niên tóc đen này tất nhiên sẽ nổi danh.
Đây là tiếng hoan hô lớn nhất từ trước cho đến nay. Tiếng hoan hô toàn hội trường giống như sấm động, từ tiếng xôn xao ban đầu chuyển sang đồng thanh hoan hô. Từng câu, từng tiếng! Tất cả mọi người đang cùng kêu lên một cái tên.
Tên của hắn, gọi là truyền kỳ!
Cùng lúc đó, một góc ở đài quan sát, một gã nam tử ánh mắt u ám, cũng dừng lại tiêu điểm chói sang nhất trên lôi đài. Cười điên cuồng, tức giận điên cuồng, điên cuồng hét lên: “Ha ha ha! Đen, con mắt đen, ma pháp thuẫn hai màu! Là ngươi! Chính là ngươi! Tìm được rồi! Ta tìm được rồi! Ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi!”