Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 281: Chương 281: Thấy thần






Hộ thuẫn huyền phù giữa không trung, phát ra hai màu lam đỏ mờ ảo thu hút ánh mắt mọi người.

Ma pháp thuẫn thủy hỏa dung hợp, kỹ năng độc đáo Dịch Vân sáng tạo, Băng sơn viêm thuẫn, có thể phòng ngự uy lực Thất tinh, đương nhiên có khả năng ngăn chặn Ma Đa chỉ vừa tới gần với Thất tinh. Kiếm kỹ sáu sao? Chỉ là chuyện bình thường.

Những người khác không biết, nhưng Dịch Vân lại hiểu rõ, Băng sơn viêm thuẫn có thể trực tiếp vượt qua một tinh cấp, uy lực nghịch thiên. Vượt xa thực lực bản thân người thi triển, đương nhiên cũng có hạn chế thật lớn, đây là thiên tắc (luật trời):

Thứ nhất, hắn chỉ có thể xuất ra lại không thể khống chế nó, hắn chỉ có thể điều khiển tối đa ma pháp sáu sao. Đối với Băng sơn viêm thuẫn, hắn vô lực điều khiển.

Thứ hai, trải qua vô số lần luyện tập, tỷ lệ hắn thi triển thành công ma pháp dung hợp đã lên tới 9 thành, nhưng sau khi thi triển nửa ngày sau nếu làm thêm một lần tỷ lệ lại rớt xuống còn không đến 3 thành. Lại càng không nói đến lần thứ 3 hoặc liên tục thi triển.

Hạn chế như vậy nên hắn không thể hoàn toàn thay đổi tình cảnh xấu hiện tại.

Vốn là vương bài ẩn dấu, Dịch Vân nhanh như vậy xuất ra kỳ thật hắn không có lựa chọn nào khác. Ma Đa thuận lợi tiến gần người, kiếm kỹ trảm vào đầu, uy lực gần với Thất tinh, ngoại trừ Băng sơn viêm thuẫn thì không còn ma pháp nào hóa giải. Tuy tạm vượt qua nguy cơ trước mắt nhưng trận đấu vẫn tiếp tục, thủy hỏa dung hợp ma pháp nếu không còn sử dụng được, ưu thế chiến cuộc vẫn thuộc về phía Ma Đa.

Trên khu ghế, Tạp Lỗ Tư nhìn ma thuẫn hai màu giữa không trung, ngẩn người cất tiếng cười to, đứng lên nói: “Ha ha ha, dị ma lực cũng có thể dung hợp? Có chuyện thái quá như vậy sao? Ngay cả ta cũng bị dọa a! Tiểu tử kia lại cất giấu chiêu thức ấy, rất ngạc nhiên, rất quỷ dị, cũng quá thú vị! Nghĩ mà xem, có ma pháp này hắn muốn thắng trận đấu này hẳn không thành vấn đề nha ?”

Nhìn dưới đấu trường, A Khắc Tây cũng lần đầu tiên biến sắc: “Tiểu tử kia xác thực làm cho người ta kinh dị, hoặc là to gan lớn mật mới đúng, dám làm thử biến đổi ma lực, ngay cả ta cũng không dám làm qua, hành vi tự sát mà hắn lại thành công, sáng chế ra hệ thống ma lực dung hợp, kỳ tài có một không hai. Chỉ là, hắn muốn thắng trận đấu là không có khả năng.”

“Vì sao?”

“Bởi vì cấp bậc dung hợp ma pháp rất cao, vượt xa thực lực bản thân của tiểu tử kia, ma pháp phóng ra độ khống chế luôn có hạn chế, đối mặt ma khí tu giả mà nói đó là thiên tắc (luật trời). Ta dám đánh cuộc hắn khống chế không được cái hộ thuẫn kia mảy may, cũng vô pháp xuất ra cái thứ 2 trong trận đấu này, nếu gặp kiếm kĩ đồng dạng, hắn chết chắc!

A Khắc Tây nhìn ra tình trạng chân thật, cường giả khác cũng đồng dạng hiểu được, ngay cả Ma Đa đang ở trên sàn đấu cũng có kết luận như thế, bởi vì thật sự rõ ràng.

Nhìn đối thủ không giống như vừa rồi, điều khiển ma thuẫn đập tới hắn, mà chỉ cho nó lơ lửng giữa không trung, ma lực từ từ tiêu tán, ma thuẫn biến mất, biết tình trạng mình lo lắng nhất không có xảy ra, ma thuẫn có thể bình yên chống đỡ Hồi quang lôi trảm hắn cũng thấy sợ, ma pháp cao cấp như thế, độ phòng ngự cường hãn đối thủ không thể lại xuất ra thêm, hắn vẫn chiếm thượng phong. Nghĩ đến đây Ma Đa cười cười yên lòng.

Ngẩng đầu liếc mắt lên khán đài một cái, tựa như đã quyết định, trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên đá màu vàng, Ma Đa dùng sức bóp nát.

Vừa mới thi triển kiếm kĩ sáu sao cùng liên tiếp kịch chiến mấy chiêu, hắn tuyệt không thoải mái, sớm đã hao toàn bộ đấu khí trong cơ thể. Viên đá màu vàng vừa vỡ, nguyên tố lôi hệ mạnh mẽ tiến vào, một thân đấu khí hắn phục hồi toàn bộ.

“Thánh vật tổ truyền Cương luyện lôi tinh, lúc trước ông nội cho ta, không nghĩ rằng ở trận đấu này lại lấy ra. Kiếm kĩ đã sử dụng, đấu khí hết sạch mà vẫn không làm gì được hắn, đối thủ đáng sợ. Cuối cùng ta đã hiểu được vì sao ông nội kiêng kị hắn như thế, hiện tại đã vậy, huống chi về sau? Giờ này khắc này không cho hắn một chút cơ hội, phải mau chóng kết thúc trận đấu !”

Ma Đa cảm giác nguy cơ ngày càng trầm trọng, hắn hiểu được cơ hội đả bại thiếu niên này chỉ có hiện tại, chỉ cần đánh hắn xuống lôi đài. Nếu lại cho đối phương 1 năm nữa, hắn khẳng định không còn là đối thủ, hiện tại là thời khắc duy nhất. Hắn nhất định phải nắm chắc.

Bá Nạp Đốn cần, không phải ở trận đấu, mà là chiến đấu, không phải thắng bại, mà là sinh tử, Ma Đa rõ ràng vị trí của mình.

Cùng lúc đó, nổ vang một tiếng, hơi lạnh thấu xương ập vào mặt, 12 viên băng cầu theo toàn phương vị phóng đến, ở trên còn có 12 con viêm báo đứng như hổ rình mồi, vừa tiến lại gần, viêm báo như ma thú có linh tính, đều nhảy lên, tản ra tám hướng, rất nhanh vây kín, phối hợp với băng cầu không để sót một kẽ hở, cùng lúc đánh tới Ma Đa.

Hơi thở nóng lạnh cùng thời gian theo thế công bay tới. 12 con rắn nước to lớn bốc lên trên đỉnh đầu, lấy góc độ cực kỳ xảo phối hợp bên dưới cùng lao xuống.

Viêm báo, Thủy thương xà kích, Băng chi bào hao.

“36 thủy hỏa ma pháp liên phát? Đáng chết, hắn thật sự ngày càng quá đáng, cho dù là ma pháp cấp thấp cũng không nên có tốc độ như vậy, tốc độ thi pháp loại này ngay cả viện trưởng An Kiệt La cũng làm không được !” Trong lòng chấn động mạnh, Ma Đa càng đánh càng sợ.

“Aa..a!” Ma Đa quát lên một tiếng lớn, đấu khí lôi cuồng bạo khởi, ma binh Kinh Lôi hào quang đại phóng, nhanh như chớp phóng ra bốn phía hơn 30 kiếm, hơn 30 kiếm quang mang ánh vàng bắn ra, kiếm thế sắc bén, uy lực cường đại, lập tức toàn hóa giải toàn bộ ma pháp xung quanh.

Xoát xoát xoát......

Lại trảm ra 20 kiếm, 20 kiếm quang hình bán nguyệt bắn ra, một đường chém tới Dịch Vân. Ma Đa dùng tốc độ nhanh nhất, như đạn pháo theo sát kiếm quang lao tới. Hắn trầm lặng tích tụ đấu khí, thân ảnh đối phương ngày càng gần, hắn đã định liều lĩnh, dùng thời gian nhanh nhất phân thắng bại.

Kiếm quang ào ạt, trong nháy mắt phóng tới, Ma Đa khai triển toàn lực, hắn quyết ý phân ra thắng bại, Dịch Vân cũng rõ ràng cảm nhận thấy điều đó, vẫn giữ bình tĩnh, đúng lúc này, hắn lại bóp nát một khối Xích luyện hỏa tinh và Băng phách vân miễu, thủy hỏa ma lực lập tức hồi phục.

Hai tay giơ ra trước, bàn tay khẽ động, 60 đạo ma pháp hỏa hệ phóng ra, hỏa diễm mỏng như tơ, áp lực lại cực mạnh, nhiệt độ kịch liệt đề thăng, không gian bốn phía vặn vẹo, hiện ra vết nứt chân không bàng bạc.

Xoát xoát xoát......

Cùng thời gian, kiếm quang oanh tới bị chiết xạ bay xéo đi, sượt qua người Dịch Vân, thế công nháy mắt bị phá, ngay sau đó, Ma Đa phóng tới.

“Sớm biết công kích từ xa không làm gì được ngươi, muốn thắng phải gần người, ma pháp sư như ngươi thật khó chơi, chênh lệch hai giai vị lại còn phát ra uy lực như thế, kinh nghiệm chiến đấu khó lường, đối thủ đáng sợ!” Trong lúc suy nghĩ, Ma Đa không chút chậm trễ, chém một kiếm phá tan khoảng chân không, nhảy tới Dịch Vân.

Trận chiến khó khăn thế này là lần đầu tiên hắn gặp trong Ma Đấu đại hội. Trên khán đài, Mặc Tây nhìn xuống sàn đấu, thần tình hoảng sợ: “Ngay cả Cương luyện lôi tinh Ma Đa cũng lấy ra, hắn là người mạnh nhất đại hội, thực lực gần tới Thất Tinh lĩnh vực, đối mặt với đối thủ chưa tới cao giai còn phải chật vật cỡ đó, quá mức đáng sợ !”

Bá Nạp Đốn sắc mặt xanh mét, trầm giọng nói: “Tên thiếu niên kia quả khó xơi! Trước dựa vào thực lực trung giai một đường đánh vào chung kết, hiện tại tăng lên một giai, trận đấu vốn nắm chắc cũng vì vậy mà phát sinh ngoài ý muốn.” May mà trước đó đã chuẩn bị sung túc, thánh vật tổ truyền, thần binh gia tộc, Ma Đa vẫn yên ổn chiếm thượng phong.

“Huống chi, hắn còn có chiêu chưa xài, nội tình bảo đảm, kết quả sẽ không thay đổi! Đó là kết quả chắc chắn hắn phải đạt được, thắng lợi hoặc là một thi thể, không còn đường khác !”

Trầm mặc một hồi, Mặc Tây nói: “Phụ thân, thật sự cần phải như vậy sao? Trước ta có nói với hắn đây chỉ là việc nhỏ, cùng lắm ngày sau đến cửa bồi tội, về sau còn có cơ hội hợp tác, nếu thật sự giết hắn thì mối quan hệ với Mễ Nặc này, ta chỉ sợ … tộc ta sau này … hậu hoạn vô cùng !”

Dừng một hồi, Mặc Tây nhẹ giọng nói: “Trận đấu vẫn chưa kết thúc, hiện tại thay đổi tâm ý còn kịp !”

“Đã muộn, việc này phải làm !” Bá Nạp Đốn lắc đầu kiên quyết.

Một phen nói chuyện với thiếu niên kia, nhìn vẻ kiên quyết trong mắt hắn khiến Bá Nạp Đốn kinh hãi, Bá Nạp Đốn rõ ràng quan hệ song phương dĩ nhiên hoàn toàn quyết liệt, không còn đường thay đổi.

Ngoài ra, có một chuyện làm cho hắn hoàn toàn nghĩ không ra, thái độ thiếu niên kia quay ngược như trở cờ, hận ý trong con ngươi làm như muốn một phát chém chết Mặc Tây, hai người bọn họ nhất định lần đầu tiên gặp mặt, làm sao để cho hắn có thái độ biến hóa kịch liệt như thế? Vì sao? Chỉ vì một câu của Mặc Tây lúc đó?

Không có khả năng!

Hai lần gặp, thiếu niên cho hắn cảm giác là tự tin, phóng khoáng, kiên định, hắn có lý tưởng và phẩm cách như các đệ tử trong đại gia tộc, tất cả biểu hiện trên người thiếu niên tuyệt không phải là người lòng dạ hẹp hòi, Bá Nạp Đốn rất biết nhìn người.

Về phần nguyên nhân, Bá Nạp Đốn đau đầu mấy lần cũng nghĩ không ra, nhân tài quỷ kiệt tư chất vạn năm có một không nên có lý do cừu hận gia tộc mình mới đúng, lão bất đắc dĩ.

Kết luận duy nhất là hận ý sinh ra từ lợi ích gia tộc, lão thừa dịp thiếu niên còn chưa có cường đại, giết hắn, đây là kết luận của Bá Nạp Đốn, hết thảy đều chỉ vì gia tộc Lam Duy Nhĩ.

Ầm ầm choang !

10 cái ma thuẫn hiện ra che trước mặt Ma Đa, vây kín bốn phương tám hướng, tường lửa, tường băng phòng ngự cấp sáu sao. Uy lực băng hỏa giao thoa mạnh mẽ khiến Ma Đa vội vàng ngừng lại.

“Lại là chiến thuật loại này, buồn cười! Ma pháp phòng ngự sáu sao, căn bản không so được với ma pháp dung hợp, làm sao cản được ta?” Ma Đa lạnh lùng cười, 10 phần tin tưởng, đang định giơ kiếm phá vây tình huống lại biến đổi.

Trên bầu trời một mảnh trắng xóa. Đột nhiên sương hoa tuyết vũ bay lên giữa sân, biến thành một thế giới tuyết. Cảnh tượng nhu hòa đẹp mắt, thoáng chốc cuồng phong nổi lên, bão tuyết ập vào, nhiệt độ bạo giảm, 9 con băng sương cự long từ băng tuyết bay ra.

Quang mang màu lam lạnh thấu xương, uy áp triệt để đóng băng nội tâm.

Thủy hệ cao giai ma pháp cấp sáu sao – Cửu long tuyết vũ.

Cùng lúc đó, trên bầu trời hỏa tinh sa xuống, vô số hoa lửa từng điểm từng điểm lấp lánh, thế giới đỏ rực, 9 con viêm long phút chốc từ trong lửa đỏ hiện ra.

Quang mang đỏ rực, hơi thở như muốn đốt cháy mặt đất.

Hỏa hệ cao giai ma pháp cấp sáu sao – Cửu long viêm vũ.

Hoa lửa, hoa tuyết, cực nóng, cực lạnh, hai dị cảnh hoàn toàn trái ngược lại đồng thời hiện ra giữa không trung, phi thường quỷ dị, lúc này dung hợp làm một.

18 con rồng vừa xuất hiện lập tức quấn lấy nhau, khí lưu nóng lạnh lần lượt thay đổi, nhiệt độ chênh lệch vô cùng làm cho đấu trường Long Hổ bị chia ra làm hai khu vực khác biệt. Một nửa nóng cháy, một nửa băng hàn, bên đỏ bên xanh, uy áp mãnh liệt nhắm thẳng vào Ma Đa phóng xuống.

“Liên phát cao giai ma pháp? Lại là thủy hỏa song hệ? Ma lực hắn dùng không hết sao? Làm sao có chuyện quá đáng vậy chứ?” Ma Đa bạo rống, không thể tin vào mắt mình.

Theo nguyên lý ma pháp thì ở lĩnh vực sáu sao mỗi lần tấn giai đều rất khó khăn, mỗi lần dùng ma pháp cao giai ma lực tiêu hao đều bội tăng, ít nhất cũng phải hao 1/3 ma lực trong cơ thể, Dịch Vân từ khi bắt đầu trận đấu tới nay luân phiên oanh tạc ma pháp, nay lại phóng ra hai cái ma pháp cao giai, ma lực hắn cỡ nào chứ? Quả thực không thể hiểu được.

Ma Đa tuyệt không nghĩ tới hắn có Cường luyện lôi tinh từ gia tộc thì Dịch Vân cũng có Xích luyện hỏa tinh và Băng phách vân miễu, ba loại vật phẩm này đều là trân bảo khó tìm. Gia tộc Lam Duy Nhĩ tích lũy ngàn năm cũng chỉ có 5 viên, mà Dịch Vân sở hữu còn nhiều hơn hẳn, mặc hắn có nghĩ phá đầu cũng không nghĩ tới điểm này.

Viêm long và Băng long kết hợp với nhau, nhiệt khí bốc hơi, hàn khí tràn ngập, uy lực đã tăng cấp lên sáu sao đỉnh phong, gần đến mức có thể uy hiếp được hắn. Từ đầu đại hội đến nay, hắn chưa bao giờ lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm đến thế này.

18 con rồng hai hệ mãnh công tới Ma Đa, còn chưa hết, lấy hắn làm trung tâm 10 dòng suối từ dưới chân bỗng phun trào hừng hực lửa. Cuồng phong thổi qua, gió lửa nổi lên, Bạo viêm phần phong tức thì hiển hiện, từng dòng từng cơn sóng lửa ngập trời, thanh âm mặt đất nứt nẻ, cùng thời gian, 10 quả băng cầu lao tới.

Cửu long viêm vũ, cửu long tuyết vũ, xích diễm hỏa hải, bạo viêm phần phong, băng chi bào hao, năm loại ma pháp cao giai bất đồng liên tiếp xuất hiện, thủy hỏa song thuộc tính, băng hỏa uy áp, phối hợp hoàn mỹ tạo thành thế công đẹp “kinh khủng”.

“Đáng giận mà!”

Ở trong băng hàn, nhiệt lực nóng rực, Ma Đa lâm vào tuyệt cảnh, chiến y sớm bị đốt cháy, thân hình lại đông cứng, lộ ra chiến khải (giáp mỏng ở trong) đang bị nung nóng.

Khải giáp hỏa long, chính là ma pháp khải khi Phụ Á đối chiến với Dịch Vân từng thấy qua, bảo giáp có thể ngăn cản đại bộ phận uy lực hỏa nhiệt.

Trên bảo giáp, thắt lưng Ma Đa đang đeo một vật thể xanh thẫm hình thù kỳ lạ, rất đáng chú ý. Lúc này, Ma Đa tựa như hạ quyết định, vận đấu khí đưa tới phần eo, thoáng chốc đai lưng xanh thẫm phát ra một trận dị quang, khí xanh lục hiện ra, lượn lờ như mây quấn lấy thân thể, làm như một tầng bảo hộ nhất thời ngăn cản công kích thủy hỏa ma pháp.

Ào ào xôn xao......

Dị cảnh phát sinh ngoài dự đoán của mọi người, khán giả bên ngoài trừng mắt nhìn, không rõ nguyên nhân ra sao.

“Ngụy thần khí, có thể hàng ma !” A Khắc Tây trong lô ghế bỗng mở miệng nói.

“Ngụy thần khí? Đó là cái gì?” Tạp Lỗ Tư khó hiểu hỏi.

“Hàng ma hư phá, có thể trong thời gian nhất định giảm đi một nửa uy lực bát đại ma pháp thuộc tính, uy lực gần như thần khí. Chẳng qua, tác dụng thời gian quá ngắn, gọi nó là ngụy thần khí chỉ vì nó chỉ có một lần sử dụng, dùng xong liền phá, giá cả tính ra cũng không cao…

“Tuy là như thế nhưng Hàng ma tú hoàn coi như là bảo khí hiếm có, nếu đúng thời cơ có tác dụng bảo mệnh. Vật như vậy tính ra là vô giá, không nghĩ lại được dùng trong trận đấu như thế này, quả thực là phá của mà !” A Khắc Tây đáng tiếc nói.

“Xem ra, gia tộc Lam Duy Nhĩ lần này không tiếc hao tổn, vì một khối đất phong trăm dặm ngay cả ngụy thần khí cũng lấy ra, ta quá coi thường quyết tâm của họ rồi !” Tạp Lỗ Tư lạnh nhạt nói.

Lắc lắc đầu, A Khắc Tây nói: “Ngươi quá mức áp bách tên tiểu tử kia, việc nhà chưa tỏ đã lo ngoài đường, xem nhẹ chỉnh thể, cách nhìn của ta không giống !”

“Có ý tứ gì?”

“Theo ta thì, từ khi trận đấu này bắt đầu, cái tên Ma Đa kia chỉ có 2 mục đích, một là đạt quán quân đại hội, hai là giết tiểu tử tóc đen kia, có khi cái sau lại là tối ưu tiên. Ngẫm lại, cho dù hắn không xuất ra Hàng ma tú hoàn hắn vẫn chiếm ưu thế, hắn có quyết định này không tiếc dùng cả ngụy thần khí chỉ vì một mục đích, phong kín mọi lối, bằng tốc độ nhanh nhất giết đối thủ, không hơn !”

Tạp Lỗ Tư sửng sốt, lập tức thông suốt, sát khí dâng trào.

Trên khán đài, sắc mặt Bá Nạp Đốn cực kỳ khó coi: “Hàng ma tú hoàn là đời thứ nhất tổ tiên truyền xuống, ngụy thần khí cũng lấy ra, quá sức tưởng tượng, ta giao cho Ma Đa chỉ là để dự phòng, tuyệt không nghĩ tới lại bị dùng luôn trong trận này.”

Mặc Tây sắc mặt trắng bệch, một hồi lâu mới nói: “Phụ thân, đầu tiên là Cương luyện lôi tinh, giờ lại là Hàng ma tú hoàn, tích lũy ngàn năm của gia tộc, hai đại thánh vật một lần dùng hết, chỉ vì một trận đấu, một khối đất phong, tựa hồ không đáng giá! Huống chi, Ma Đa cho dù không dựa vào vật đó cũng không thua mà, chỉ cần chậm rãi xử lý tiểu tử kia thôi !”

Bá Nạp Đốn cực kỳ giận dữ, hừ một tiếng nói như quát: “Cái gì? Đây là lời một tộc trưởng nên nói sao? Tầm mắt ngươi sao lại thiển cận như thế? Trận đấu này, tư chất tiềm lực thiếu niên kia đã không cần hoài nghi, hơn Ma Đa và Phụ Á rất nhiều, có thể danh chính ngôn thuận giết hắn cũng chỉ có cơ hội này, hắn là thù nhân của gia tộc đó! Không thể không chết. Hai đại thánh vật tuy rằng trân quý nhưng có thể sử dụng để diệt trừ một địch nhân uy hiếp đến gia tộc, rất đáng giá. Ma Đa hành động là chính xác !”

Dứt lời, Bá Nạp Đốn không để ý tới Mặc Tây, lạnh lùng nhìn vào trường đấu, thiếu niên tóc đen kia khiến lão cảm thấy quen thuộc, lại thêm cảm giác nguy hiểm, lão cực kỳ không thích loại tư vị này, cho nên, hắn phải chết!

Chết, chết, chết đi!

Đấu khí cuồng lôi mãnh liệt, uy áp khổng lồ trào dâng, ma binh Kinh Lôi đại xạ, vô số hào quang chớp lóe nháy mắt nở rộ, một đạo kiếm quang hình bán nguyệt uy mãnh bắn ra, lôi điện lượn lờ, lực đạo cực mạnh, trong nháy mắt bài trừ sạch sẽ thủy hỏa nguyên tố bốn phía.

Kiếm kĩ Quang minh lôi trảm.

Kiếm kĩ tái hiện, mọi người hoảng sợ, Dịch Vân cũng kinh hãi.

Cùng thời khắc đó, Ma Đa lao tới, nhanh chóng áp sát đối thủ, hai mắt đỏ bừng, trong trạng thái kỳ diệu hắn phát động lĩnh vực.

Lĩnh vực của Ma Đa, Cuồng Hóa pháp tắc.

Trong khoảnh khắc, lấy tốc độ không thể tin được, hắn đánh ra hơn 50 kiếm, toàn lực mà chém, nhất tâm giết chết Dịch Vân.

Long lân hộ khải, Hàng ma tú hoàn, toàn bộ ma pháp đều vô hiệu, một khắc nguy cấp, sinh tử một đường, Dịch Vân không còn đường che dấu, trong tay hồng quang chợt lóe, một binh khí màu đỏ nắm chặt trong tay, Phần kiếp tử diễm đấu khí vận khởi, thoáng chốc đánh ra hơn 50 kiếm quang, kiếm ảnh đầy trời, đấu khí uy mãnh nhất nhất chặn đánh thế công của Ma Đa.

Keng keng keng xẻng xẻng chẻng chẻng bùm bùm ~~!

Phần kiếp tử diễm đối chiến Cuồng lôi phách quyết, tuyệt học gia tộc Tư Đạt Đặc và gia tộc Lam Duy Nhĩ rốt cuộc lần đầu tiên giao phong.

Ầm …!

Kiếm ảnh đầy trời, vừa chạm liền tiêu tán, Ma Đa bị đẩy lui, Dịch Vân bay ngược ra sau, thân thể không tự chủ quay cuồng giữa không trung, miệng phun máu tươi xối xả, lực phản chấn khiến máu huyết chảy ngược. Dịch Vân đánh ra một kiếm kia, Ma Đa lại sửng sờ đương trường, hoàn toàn quên mất cơ hội đang hiện có.

“Đấu khí? Lục tinh cao giai đấu khí?? Đây mẹ nó lại là xảy ra chuyện gì???” Ma Đa hoảng sợ kinh hô, ma binh Kinh Lôi trên tay khẽ run, hắn phát động lĩnh vực mãnh công, hơn 50 kiếm quang đều bị hóa giải, đấu khí toàn thân đang bị chấn động mà hỗn loạn, hắn kinh hãi và khó hiểu.

Rống rống rống ~~!

Trên khán đài, trong khu khách quý, tất cả mọi người đều bật dậy, việc phát sinh trước mắt căn bản không có khả năng xuất hiện, thiếu niên tóc đen lại xuất kỳ tích. Trong lòng bọn họ rối bời bời, song hệ ma pháp sư lại lấy đấu khí chấn lui Ma Đa tuyệt kỹ liên kích.

Nghe nói, Ma Đa là huyết kế đệ tử lấy kỹ năng cực mạnh, lĩnh vực phát động, lại bị lực phá lực, phá không còn một mảnh.

Đấu khí? Ma pháp tu giả còn xuất đấu khí, vấn đề là lại còn đủ thực lực uy hiếp Ma Đa?

Kỳ tích? Kỳ tích không thường có, nhưng cái này đã vượt quá phạm trù “kỳ tích”, thôi tạm gọi là thần tích đi.

Người thường xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, trận đấu giữa sân khiến toàn bộ khu khách quý sửng sờ, thần tình ngơ ngác nhìn thiếu niên giữa sân.

An Kiệt La nhảy dựng lên, khẩn cấp nắm cổ áo Mễ Nặc, gấp giọng quát: “Này, này… rốt cuộc là cái chuyện gì? Làm sao có loại sự tình này phát sinh? Ngươi sớm biết, đúng không? Nói a !”

Mọi người dồn ánh mắt về phía Mễ Nặc, Áo Nhĩ Ba đại đế cũng nhịn không được lên tiếng hỏi, vẻ mặt vội vàng: “Viện trưởng Mễ Nặc, cái đấu khí hỏa hồng này là… như thế nào? Lại là Lục tinh cao giai đấu khí? Đây…”

Áo Nhĩ Ba nói tới đây, rốt cuộc nói không nên lời…

Lục tinh cao giai hỏa chúc, lục tinh cao giai thủy chúc, lục tinh cao giai đấu khí. Tam hệ đồng tu, cùng đạt một tinh cấp vị giai, vạn năm trên đại lục chưa từng có trường hợp này.

Mễ Nặc không nói. Chỉ vì trong lòng lão cũng kinh đào hãi lãng (sóng gió ngập trời). Dịch Vân, đệ tử kiệt xuất nhất cuộc đời này của hắn, nghĩa tử hắn nha. Một chiêu khiến hắn không biết nói thế nào.

Từng bước đi xuống bên cạnh Áo Nhĩ Ba, dưới ánh mắt nóng nảy chúng nhân, Mễ Nặc biểu tình kích động nói một câu: “Mễ Nặc dạy học hơn nửa đời người, rốt cuộc thấy thần !”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.