Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 126: Chương 126: Chương 127




Lúc này, mẹ con Triệu thị khó thoát khỏi cái chết, vì sao tiểu thư còn làm điều thừa thãi là mua một nha dịch nho nhỏ.

Tiêu Yên vừa trêu chọc tiểu Hồng trong tay áo vừa nói với Thúy Trúc:

“Triệu thị không phải loại người chấp nhận số mệnh, trước kia, thứ nhất bà ta không phải hoa khôi đầu bảng của thanh lâu, hai là không xinh đẹp, ba là không có sở trường tài nghệ, lại có thể hầu hạ biết bao nhiêu nam nhân đếm không hết, Tiêu Kính Sơm vì bà ta mà thần hồn điên đảo, không quan tâm việc trước kia bà ta trải qua với bao nhiêu nam nhân, vẫn nhất định chuộc bà ta ra khỏi kỹ viện, ngươi nói xem người như vậy liệu có đơn giản?”

“Ý tiểu thư là, bà ta còn có thể gây ra chuyện tày trời nào nữa?”

“Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Một ngày họ không chết, ta sẽ còn khúc mắc, chuyện này không nên xảy ra.”

Mặc dù lúc này Tiêu Yên thắng, mẹ con Triệu thị đi tù, nhưng không có tin tức tin cậy xác nhận bọn họ đã chết, Tiêu Yên sẽ không dễ dàng rời tầm mắt khỏi họ.

Tiếp xúc cùng phạm nhân không phải đám quan nhân kia mà là những nha dịch trông coi.

Đối với hai phạm nhân phải chết không thể nghi ngờ, vì chút tiền nho nhỏ, những nha dịch kia sẽ vì lợi ích mà lấy ra tất cả các thủ đoạn.

Người chết trong ngục, nhưng lại không tra ra nguyên nhân, có rất nhiều.

Huống chi đằng nào cũng phải chết, chết sớm mấy ngày, cho dù báo cho cấp trên, hiều lắm cũng chỉ trách móc đôi câu canh giữ bất lực, tuyệt đối sẽ không có việc gì, chuyện như vậy ở trong nhà lao rất nhiều, nhưng chỉ thấy mà không thể trách.

Buổi tối hôm đó tiểu nha dịch nhận tiền của Tiêu Yên có vận khí rất tốt, lại còn được nhận thêm bạc của Chu gia, hơn nữa cái giá đưa ra còn nhiều hơn Tiêu Yên những năm mươi lượng.

Hai bên cộng lại là một trăm năm mươi lượng, đây là số tiền hắn kiếm cả đười cũng không được, tiểu nha dịch kích động đến một đêm không ngủ.

Hắn cũng là nha dịch có đạo đức nghề nghiệp, lấy tiền của người thay người làm việc, đạo lý này hắn vẫn hiểu.

Vì vậy không đến hai ngày, mẹ con Triệu thị vốn không chịu nổi hoàn cảnh ác liệt của nhà lao, bị bệnh tiêu chảy, bệnh tới như nước đổ, thượng thổ hạ tả, không ngừng nóng sốt.

Nha dịch hảo tâm mời lang trung tới chữa trị, không nghĩ tới sau khi lang trung xem mạch bỗng sắc mặt đại biến, ngay cả hòm thuốc cũng quên cầm, chạy như điên ra khỏi nhà lao.

Nha dịch vừa đuổi theo vừa hỏi, lang trung run rẩy nói, các nàng bị bệnh dịch, một loại bệnh nguy hiểm tới tính mạng có tính lây lan rất nhanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.