Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 207: Chương 207: Chương 208




Nàng bước tới trước mặt hắc y thị vệ, dùng chân đá hắn: “Các ngươi dùng khói mê với ta, chẳng lẽ lão nương không biết dùng mê dược với các ngươi sao?”

Nàng nhanh chóng cởi y phục của hắc y nhân, mặc lên người mình.

Thật may là đám người kia đều mặc chung một loại đồng phục, còn trùm kín đầu, ai biết ai là ai.

Nàng cười dâm tà nhìn hai nam nhân trên mặt đất.

Ngươi không thích xx với tỷ, không muốn thử xem cơ thể tỷ có mềm mại hay không, vậy thì tỷ để cho ngươi nếm thử thị vệ này xem cảm giác của ngươi thế nào.

Nàng cởi sạch y phục của hai nam nhân, ngay cả tiết khố cũng không chừa.

Sau đó còn rất nhiệt tình, đặt thị vệ đè lên người cầm thú nam, tạo thành dáng vẻ “Công thủ đồ.”

Hình như nàng còn một lọ Tiết Dương Tán, loại này có thể làm cho nam nhân bất lực ba tháng.

Hừ… đồ tốt như vậy nếu không cho cầm thú nam dùng, vậy thì nàng phải thực xin lỗi hắn rồi.

Nàng thật muốn nhìn vẻ mặt sau khi tỉnh dậy của bọn họ, thật đáng tiếc, nàng còn phải chạy trốn, không thể nhìn thấy…

Nhưng trường hợp này, chỉ cần động não một chút, đã cảm thấy kích động. [Hủ nữ đâu a, đầu nhập vào hội nhà Tiêu Yên kìa.]

Có lẽ cả đời này cầm thú nam cũng không thể quên, nhất định hắn sẽ hận nàng, hận đến nỗi giết nàng cũng không hết hận.

Đến canh năm, một bong đen nghênh ngang đi ra từ trong phòng cầm thú nam, không phải ai khác, đây chính là vị thị vệ giữ cửa, sau khi hôn mê bị Tiêu Yên thay mận đổi đào.

Hình dáng của nàng thấp bé hơn so với thị vệ, nhưng được bong tối che giấu, nên không bị phát hiện.

Nàng liếc mắt nhìn về phía nhà giam, trong mắt xẹt qua ngoan tuyệt, bản thân nàng còn không thể bảo toàn, nào có hơi sức đi lo cho người khác, lúc này mệnh ai nấy lo, tự cầu phúc cho bản thân.

Không phải nàng ích kỉ, ai cũng vậy mà thôi, ở trong tình huống này ai chẳng chọn thứ có lợi nhất cho bản thân.

Nếu như có khả năng, nàng cũng vui lòng làm người tốt thuận tay thả các nàng, nhưng với vòng vây trùng trùng nàng muốn thoát ra còn khó.

Thứ nhất, nàng trăm phần trăm không cứu được các nàng.

Thứ hai, coi như vận cứt chó có thể cứu các nàng ra khỏi nhà lao, nhưng những tiểu thư được nuông chiều từ bé này, đi một bước thở gấp ba lần, cơ bản là chưa ra khỏi tòa nhà này đã bị bắt ngược trở về, mang theo chính là liên lụy đến nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.