Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 162: Chương 162: Si Tâm Vọng Tưởng




Edit: Hạ Uyển

Gò má Lâu Tâm Nguyệt ửng hồng, cúi đầu hờn dỗi:

“Ta đã ở cùng với Duệ vương, hắn là người rất tốt, rất ôn nhu săn sóc, nữ tử nào có thể gả cho hắn, thật sự là phúc phận đã tu luyện từ đời trước.”

Tiêu Yên mỉm cười, len lén sờ tiểu Hồng hai cái.

Đây là dằn mặt? Đúng không, đúng không!

Nói cho nàng biết, bản tiểu thư cùng Duệ vương rất quen thuộc, tình cảm rất

tốt, lần này tuyển tú kỳ thật chính là đi trái đi ngang qua sân khấu, ngồi vào ghế Vương phi nhất định là ta a, ngươi cũng đừng có si tâm vọng tưởng.

Tiêu Yên bĩu môi, si tâm vọng tưởng? Đúng vậy, tỷ đây chính là si tâm vọng tưởng, từ Tiêu gia một đường đấu vào trong hoàng cung, căn bản không biết hai chữ nhận thua này viết như thế nào

Tiêu Yên phu họa thuận miệng nói một câu:

“Tỷ tỷ vừa nhìn chính là người có phúc phận.”

Ngươi có phúc phận như vậy nếu cuối cùng không được làm Duệ Vương phi, vậy cũng liền không trách được người khác, trách thì trách chính ngươi không có bản lĩnh.

Lâu Tâm Nguyệt khóe miệng mấp máy, đang muốn nói chuyện, liền nghe thấy một đạo thanh âm nam không ra nam nữ chẳng ra nữ:

“Hoàng Thượng giá lâm, Hoàng Hậu giá lâm…”

Tiêu Yên vội vàng cùng mọi người đứng lên, đi đến vị trí, quỳ xuống cùng tất cả mọi người hô to vạn tuế.

Đợi đến khi hoàng đế mở miệng bình thân, trở về vị trí cũ, Tiêu Yên mới dám ngẩng đầu nhìn lão hoàng đế ngồi phía trước một cái.

Mặc dù khoảng cách xa, nhưng Tiêu Yên vẫn có thể nhìn thấy rất rõ ràng, hoàng đế tuổi không tính là lớn, khoảng năm mươi tuổi, lờ mờ có thể nhìn ra được lúc còn trẻ là một nam nhân anh tuấn, chứng kiến Hoàng Thượng, Tiêu Yên mới thật sự tin tưởng, trên đời này có tồn tại cái gọi là khí chất thiên tử.

Dù cho không nói lời nào, cũng có thể ép ngươi không dám nhìn thẳng, toàn thân lộ ra sự uy nghiêm khiến người khác thần phục.

Về phần Hoàng Hậu, Tiêu Yên dự định xẹt qua không đề cập tới, vị này là nữ nhân lớn nhất hậu cung, kỳ thật chính là cái BOSS chỉ để bài trí, cho dù lực công kích khổng lồ, chỉ cần nàng không ở đây, cũng chả thể làm gì được.

Địa vị Mai Quý phi đứng thứ hai, ngồi ở dưới tay trái hoàng đế.

Tiêu Yên nhìn một vòng trong nội cung đầy sơn hào hải vị, lại ở chỗ đại thần dự thính xem một vòng, tựa hồ cũng không có vị Duệ vương trong truyền thuyết kia, điều này làm cho nàng có chút kỳ quái.

Mai Quý phi quét nhìn toàn trường, thấy Tiêu Yên đúng là nổi bật nhất trong các cô nương, hài lòng tươi cười.

Tiếp theo lại thấy Tiêu Yên ngồi ở bên cạnh Lâu Tâm Nguyệt, con mắt lập tức lạnh xuống dần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.