Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 96: Chương 96: Tính Kế Là Một Việc Hao Tổn Khí Lực




Bình thường những ám chiêu Tiêu Uyển dùng với nàng, có không ít đều là chủ ý của Ngọc Liên.

Tiêu Yên không phải thánh mẫu, sẽ không vì người khác mà đưa mình vào chỗ chết, là một người mà ngay cả mạng của mình còn không giữ được, lấy đâu ra hơi sức mà trông nom người khác.

Tiêu Yên bị tác giả thiếu não định ra làm bia đỡ đạn, vận mệnh vốn nhấp nhô so với người khác, cho nên…. sinh mệnh của nàng là thứ quý nhất cũng tồn tại một quy định – sinh tồn cao hơn tất cả.

Chu Minh Tường suy nghĩ về lời nói của Tiêu Yên, rất nhanh liền hiểu được.

” đa tạ, vậy ta liền đi trước, ngươi cũng cẩn thận một chút, nhiều nhất ngày mai sẽ khiến gia phụ đi tìm Tống tri châu.”

Sau khi Chu Minh Tường rời đi, Thúy Trúc vội rót nước cho Tiêu Yên: “Tiểu thư, Tứ tiểu thư cũng không phải đèn cạn dầu, có nhiều ý tưởng xấu xa lắm, nếu đến lúc đó nàng lại khiến Chu Minh Tường phản bội, vậy chúng ta chẳng phải gặp nguy hiểm?”

Tiêu Yên vỗ vỗ nàng: ” yên tâm, Chu lão hồ ly kia sẽ không để điểm này trở thành vết nhơ của Chu Minh Tường.”

Trong lòng Chu lão gia Chu Minh Tường có địa vị gì? Đó là mệnh căn của hắn, là hương khói duy nhất Chu gia, nếu hắn có việc, vậy Chu gia bọn họ tuyệt hậu.

Cổ nhân chú trọng nhất cái gì — trong ba điều bất hiếu, tuyệt hậu là lớn nhất.

Cho nên làm sao Chu lão chịu bỏ qua cho nữ nhân có ý đồ mưu sát con trai độc nhất của hắn, cũng sẽ không để nàng tiếp tục uy hiếp Chu Minh Tường, lúc này Tiêu Uyển cùng Triệu thị ….. cửu tử nhất sinh.

Thúy Trúc nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, rốt cục cũng hiểu được, sùng bái nhìn Tiêu Yên.

” một bước này của tiểu thư thật cao minh, khiến Chu Minh Tường chịu ơn của người, lại giải quyết được Tứ tiểu thư, nhất cử lưỡng tiện a”.

Tiêu Yên cười không nói, có phải nhất cử lưỡng tiện hay không tạm thời khó mà nói, kết quả thế nào không ai có thể đảm bảo, hy vọng phụ thân nàng là người thức thời, ngàn vạn đừng làm ra chuyện thiếu đầu óc…

Tiêu Yên xoa đầu, tính kế người thật không phải là chuyện nhẹ nhàng, hừ…. quá hao phí trí nhớ.

Ngồi lại phẩm trà trai một hồi, Tiêu Yên mới mang Thúy Trúc chạy về Tiêu phủ, gã sai vặt từ xa trông thấy liền chạy đến nịnh nọt quỳ trên mặt đất để Tiêu Yên đạp lên lưng hắn mà xuống.

Tiêu Yên cũng không khách khí, trực tiếp lưu lại trên quần áo hắn một dấu chân, ngẩng đầu đi vào Tiêu phủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.