Cảm Ơn Em Đã Bước Vào Thế Giới Của Anh

Chương 48: Chương 48




Warning: Cảnh báo nội dung chương này trên 18+ nha, bởi vì từ đầu truyện mình viết rất trong sáng (giống mình) nên các bạn còn nhỏ tuổi và tâm hồn trong sáng cân nhắc kỹ trước khi đọc, ngoài ra có thể không đọc chương này cũng không ảnh hưởng đến nội dung chương sau.

Còn những ai ham hố giống như phần khác trong con người của Au có quyền đọc tiếp nhưng kèm 1 điều kiện là phải vote và để lại cmt cho au thấy mặt nha ^^

Chương 48

Nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, anh không vội vàng tiến tới, tay chống xuống giường giảm đi sức nặng lên cơ thể cô, Tề Tuấn say đắm nhìn khuôn mặt thanh tú bên dưới, giọng anh trầm ấm đều đều lên tiếng: “Em có sợ không?”

Kiều Tiểu Ân gật nhẹ đầu thành thật trả lời: “Có một chút.”

Anh nở nụ cười ôn nhu đặt môi hôn lên vầng trán cô, từ tốn rơi xuống chóp mũi cao nhỏ xinh tiến tới đôi môi đỏ hơi mím lại, dịu dàng mút lấy tách ra, chiếc lưỡi ấm nóng chui vào khoang miệng tìm kiếm vật tương thích nồng nàn quấn quýt, anh thì thầm giữa những nụ hôn ngọt ngào đang đốt cháy từng tế bào trong cơ thể họ.

“Em thả lõng đi... đừng gồng người quá...”

Kiều Tiểu Ân từ lúc được anh hôn đều thủy chung nhắm chặt mắt, bàn tay nắm chặt mép chăn đến nhăn nhúm, lần đầu tiên của người con gái làm sao cô lại không hồi hộp cho được?

Tề Tuấn đưa những ngón tay tìm đến bàn tay cô đan vào, cảm nhận chút run rẫy truyền qua đầu ngón tay mình, anh nhẹ nhàng trấn an cô: “Không sao đâu, hãy tin anh!”

Mi mắt rung nhẹ chầm chậm hé mở, đôi mắt nai trong sáng bị câu dẫn bởi nét quyến rũ phong trần của anh, cô như chìm đắm vào biển tình dạc dào, cảm xúc ồ ạt tìm về khiến cho tâm trí hoàn toàn bị cuốn theo ánh mắt tà mị của anh.

“Tuấn, em tin anh!”

Tề Tuấn cúi xuống nối lại nụ hôn ngọt ngào ban nãy, anh hôn cô cuồng dại, động tạc dịu dàng giờ đây có một chút mãnh liệt, từng làn hơi ấm nóng theo hơi thở thoát ra qua những nụ hôn dài miên man. Tay anh trượt dài vuốt ve cơ thể nuột nà của cô, luồn vào bên trong lớp áo ngủ xoa nắn bên ngực đầy đặn sau lớp áo lót, bàn tay còn lại chậm rãi mở đi từng chiếc cúc áo, giọng anh có chút khàn đục ra lệnh: “Cởi áo giúp anh!”

Kiều Tiểu Ân rụt rè làm theo, đây là lần đầu tiên cô cởi đồ cho người khác, cảm giác vừa lúng túng vừa ngượng, những ngón tay vô tình chạm vào da thịt săn chắc trước ngực như có dòng điện cao thế truyền vào, cơ thể tráng kiện của anh thật hoàn mỹ.

Tề Tuấn cong khóe môi trượt nụ hôn lên vành tai đỏ ửng của Kiều Tiểu Ân cắn mút, cơ thể nhạy cảm liền run lên bần bật, lông tơ trên người cô dựng hết cả lên.

“Ân...”

Tiếng rên yêu kiều của cô châm ngòi ngọn lửa hỏa dục đang nhen nhóm trong người anh, Tề Tuấn có chút không nhịn được tự cởi quần áo trên người mình quăng đi, cơ thể bên dưới phút chốc cũng đã bị anh lột trần chỉ còn mỗi đồ lót ren trắng trên người cùng bàn tay lập cập đang che chắn trước ngực, dưới ánh đèn mờ ảo, cơ thể thiên thần càng lung linh và xinh đẹp hơn bao giờ hết.

“Anh đừng nhìn em nữa...”-cô xấu hổ lấy tay che mắt anh lại.

Tề Tuấn không mất thêm thời gian gỡ tay cô xuống, áp khuôn mặt vào khe rãnh trước ngực hôn lên, những ngón tay thuần thục vòng ra sau mở đi thứ vướng bận cuối cùng ném xuống sàn, anh dùng bàn tay to lớn của mình bao lấy một bên ngực tận tình xoa nắn, một bên được môi anh chăm sóc chu đáo, đem đến cho cô cảm giác đê mê khó cưỡng lại, cơ thể ưỡn cong lên nghênh đón để tiếp xúc của hai cơ thể được khít khao hơn, đôi môi đỏ bật ra những tiếng rên nỉ non ngày một nhiều hơn.

“Tuấn... giúp em...”-trong lúc khoái cảm kéo đến, cô không thể khống chế được bản thân cầu xin anh, cơ thể non nớt của cô cần được lắp đầy, cần được anh yêu thương nhiều hơn nữa.

Trước sự cám dỗ của bạn gái bên dưới, dục hỏa trong người anh cũng không kiềm chế lâu hơn được căng cứng bên trong chiếc quần lót bó sát hông đang chạm vào nơi nữ tính của cô miết nhẹ, hơi thở ngọt ngào nam tính phả lên da thịt nóng hổi như thiêu đốt từng tấc da trên người cô.

“Anh muốn em!”

Kiều Tiểu Ân mím chặt môi cảm nhận ngón tay anh đang cởi đi quần lót của mình, nơi tư mật e ấp lần đầu tiên bị người khác nhìn thấy, cô ngượng ngùng câu lấy cổ kéo anh vào một nụ hôn để sự tập trung của anh không còn nhìn vào nơi đó.

“Ân...”

Những ngón tay ma mãnh của anh tìm đến khuôn viên chưa từng bị khai phá tách hai cánh hoa đã sóng sánh nước ấn vào nhụy hoa non nớt kích thích, khoái cảm đồn dập nhanh chóng kéo đến làm Kiều Tiểu Ân chống đỡ không nổi kêu lên, hai tay câu chặt cổ anh sát vào người mình hơn.

“Tuấn... Em khó chịu quá...”

Dù nóng vội đến đâu anh cũng biết đâu là lần đầu tiên của cô cho nên anh đang rất kiềm nén bản thân, cố gắng kích thích cơ thể bên dưới đến khi nó thật sự sẵn sàng chấp nhận mình, anh đợi câu nói này đã lâu lắm rồi.

“Ngoan, anh yêu em!”

Cô đau đớn vùi sâu khuôn mặt vào hõm vai anh, nơi mi mắt đọng lại giọt nước khi anh bất ngờ chôn sâu vào người mình, nỗi đau như muốn xé toạt cơ thể nhưng đồng thời cũng là niềm hạnh phúc khi cô đã trở thành người phụ nữ của anh.

Anh xót xa hôn vội lên mi mắt ươn ướt của cô, nhẹ nhàng lên xuống để cô dần quen với kích thích quá lớn, đến lúc cơ thể cô đã bớt căng thẳng, cao trào ùa về làm cho đầu óc mụ mị, một loại khoái cảm xa lạ đầy cám dỗ thôi thúc cô muốn được yêu thương nhiều hơn nữa, những ngón tay bấu chặt tấm lưng trần đã lấm tấm mồ hôi của anh cào lên, khuôn miệng nhỏ nhắn thoát ra hơi thở hổn hển cùng tiếng rên mê người.

“Tuấn... Ân...”

Được cô cổ vũ anh như được tiếp thêm động lực, cơ thể nhấp nhô quấn quýt cùng cô điên cuồng hoan ái, cảm nhận cô và anh đều hòa với nhau làm một.

“Từ giờ phút này em chính là người phụ nữ của anh!”

.

.

.

TBC.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.