Cảm Ơn Em Đã Bước Vào Thế Giới Của Anh

Chương 79: Chương 79




Chương 71

Dạo này Tề Tuấn cảm nhận được tâm tình của bạn gái anh rất lạ, những lúc về nhà vô tình nghe được vài cuộc trò chuyện qua điện thoại của Kiều Tiểu Ân và Thiên Lam với nhau làm cho anh càng thêm lo ngại, anh có thể nhìn ra được ánh mắt ngưỡng mộ và ganh tỵ len lỏi trong đôi mắt nai kia khi bạn thân của mình đang hạnh phúc bên cạnh người yêu. Ngẫm lại khoảng thời gian qua, bởi vì quá bận rộn với công việc, anh dường như đã không còn quan tâm cô chu đáo như trước đây, khoảng thời gian bên nhau của hai người cũng ngày một ít đi.

“Tiểu Ân, chúng ta sang Thái chơi một chuyến đi, ngài Zae và phu nhân cũng luôn nhắc về chúng ta suốt mỗi khi anh bàn công việc với ông ấy.”-Tề Tuấn vuốt ve lưng cô khi cả hai đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ.

Lời đề nghị của anh khiến cho cô ngạc nhiên, những ngày gần đây anh thậm chí còn không có thời gian cùng với cô đi ăn vào cuối tuần lấy đâu thời gian đi du lịch được: “Còn công việc của anh thì sao?”

Anh mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô: “Công việc làm mãi cũng không hết được, với lại thời gian qua anh phải chấn chỉnh lại nề nếp công ty nên không có thời gian bên cạnh em được nhiều, bây giờ mọi chuyện đã đi vào quỹ đạo rồi, anh không để bạn gái của mình chịu thiệt thòi nữa đâu.”

Kiều Tiểu Ân không giấu được ánh mắt hạnh phúc vòng tay ôm chầm lấy cơ thể to lớn của anh nép sát vào lồng ngực vững chắc, như thế có phải tốt hơn không, cô xưa nay không phải là người tham lam, nhưng từ khi yêu anh cô trở nên tham lam hơn rất nhiều, chỉ muốn được ở cạnh anh càng lâu càng tốt, ai bảo bạn trai của cô vừa giỏi giang lại vừa đẹp trai làm chi.

“Tiểu Ân!”-giọng anh thì thầm bên tai gọi tên cô thân thiết.

“Dạ!”

Anh đưa ngón tay nâng nhẹ chiếc cằm nhọn của cô để ánh mắt đen láy ấy nhìn thẳng vào đôi mắt của mình: “Em có thấy gì không?”

“...”-Tiểu Ân nheo mắt không hiểu rõ ý của Tề Tuấn.

“Trong đôi mắt của anh chỉ chứa đựng mỗi hình bóng của em, anh chính là toàn tâm toàn ý mà yêu em, Tiểu Ân.”

Kiều Tiểu Ân xấu hổ hai má đỏ ửng lên đưa tay đánh yêu vào ngực Tề Tuấn: “Sao tự nhiên hôm nay học đòi người khác sáo lộ như vậy, làm em nghe không quen tai chút nào.”

Anh mỉm cười hôn lên trán cô lần nữa: “Con gái không phải thích nghe những lời như thế từ người mình thích sao? Anh cũng có chút không quen nhưng nghĩ rằng em thích nghe nên anh đã học, nếu em không thích sao này anh sẽ không nói nữa.”

Kiều Tiểu Ân nhìn nét mặt nghiêm túc của Tề Tuấn khi nói ra những lời này vừa thấy vui vui trong lòng vừa cảm thấy buồn cười, đúng là cô nghe không quen tai thật từ một người cương nghị điềm đạm như anh, nhưng nghe qua cũng rất sướng tai a.

“Không đâu, anh đã có lòng vì em như vậy em rất thích mà, anh còn học được câu gì nữa không? Em muốn nghe thêm.”

Tề Tuấn gật gù ngẫm lại những câu nói tình tứ lúc chiều có đọc được trên mạng, tay vân vê những ngón tay của Kiều Tiểu Ân xoa nhẹ tiếp tục: “Có thể anh nói ra nghe sẽ rất buồn cười đó, anh không có kinh nghiệm cho chuyện này đâu.”

“Không sao, em rất dễ dãi với trai đẹp mà.”

“Hửm?”

Cô mím môi sửa lại: “Ý em là với bạn trai tuấn tú của mình.”

Tề Tuấn buồn cười nhìn vẻ mặt khẩn trương của cô, lên tiếng nói: “Anh đã dùng hết may mắn của cuộc đời mình để có thể gặp được em. Anh nguyện rằng sẽ dùng nốt may mắn của kiếp sau, kiếp sau nữa để được hạnh phúc bên cạnh em trọn kiếp này.”

“A, không được rồi, anh làm em đau tim quá đi, em sẽ bị sâu răng mất thôi.”-Kiều Tiểu Ân ôm lấy hai má càng lúc càng đỏ của mình nép sát vào ngực Tề Tuấn hơn, sao mà cô có thể nhìn trực diện một người đàn ông đẹp trai như vậy nói những lời ngọt ngào với mình được, tim cô sẽ nổ tung vì hạnh phúc mất thôi.

Tề Tuấn nhìn biểu cảm của bạn gái càng nổi hứng muốn đùa giỡn nhiều hơn nữa, anh lật người lại để Kiều Tiểu Ân nằm bên dưới mình, ánh mắt sâu đậm vẫn nhìn cô say đắm: “Sâu răng cũng được, chỉ cần em vui vẻ là được, đừng để bản thân không thoải mái, anh sẽ đau lắm đấy.”

“Đáng ghét, anh cứ như vậy em sẽ không nỡ để anh đi đâu, em sẽ bám lấy anh như kẹo cao su mất.”-cô câu lấy cổ anh kéo gần khoảng cách giữa hai người lại.

“Không sao, cả đời này trái tim của anh đã bị em trói chặt lại rồi, không thể chạy đi mất được đâu.”-Tề Tuấn vừa nói xong đã bị Kiều Tiểu Ân kéo xuống dùng môi mình ngăn lời nói đường mật của anh lại, cô không thể nghe tiếp được nữa rồi.

.

.

.

TBC.

Có ai bị sâu răng chưa ta, ngọt vậy có chán không nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.