Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
“Huynh nói dối. Huynh đã nói thê tử của huynh đang bế quan tu luyện, căn bản không biết huynh đang ở trong hỏa liên ảo cảnh, vì vậy làm thế nào nàng ấy có thể ở đây được?” Nữ tu sĩ kích động hỏi.
“Đúng là nàng ấy đang bế quan, nhưng vì có thể cảm nhận được tính mạng ta đang nguy hiểm, thế nên nàng ấy lập tức đạp vỡ hư không, xuyên qua kết giới của hỏa liên ảo cảnh mà cứu ta. Nhờ có nàng ấy, ta mới có thể sống sót mà trở ra.” Hạ Trọng Lâu vừa nói, vừa chuyển mắt nhìn về phía Nịnh Hinh Nhi, thần sắc cảm kích,
“Có người có thể cư nhiên tự do ra vào trong hỏa liên ảo cảnh?” Tu sĩ râu quai nón không dám tin tưởng mà kêu lên, “Nhưng thê tử của huynh rõ ràng là tu sĩ Thủy Linh Căn mà.”
Trừ bỏ pháp trận dịch chuyển không gian, thì chỉ có Hóa Thần Kỳ đại năng mới có khả năng di chuyển tức thần.
“Đạp vỡ hư không? Vị đạo hữu này chính là cao nhân Hóa Thần Kỳ ư?” Một vị tu sĩ khác đang đứng ở cửa nghênh đón đệ tử nhà mình kinh ngạc hỏi. Kỳ thật, không cần hỏi, hắn cũng đã nhận ra đôi phu thê trước mắt mình đều đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần Kỳ rồi. Tuổi của nam tử không đến hai trăm, còn nữ cũng chưa vượt quá bốn trăm. Liên Chi Giới khi nào xuất hiện qua hai cái thiên tài như thế? Vì sao chưa có người nào từng nhắc qua danh tiếng của bọn họ?
Nịnh Hinh Nhi tò mò nhìn về vị tu sĩ trước mắt, mỉm cười giơ tay hành lễ, không nói nhiều lời. Nàng không rành cách giao lưu với người xa lạ, thế nên chỉ đành phải làm một phép xã giao thường thấy ở Liên Chi Giới.
Vị tu sĩ kia cũng không dám chậm trễ, lập tức chắp tay đáp lễ lại, “Vị đạo hữu này, tại hạ là đại trưởng lão của Xích Linh tông môn...”
“Hinh Nhi, nàng thế nhưng đã đến đây rồi.” Bỗng nhiên một đạo thanh âm vui sướng, xen lẫn chút thanh lãnh đánh gãy lời hắn nói, một nam tử tuyệt mỹ mặc áo gấm màu đen bước ra từ trong đám người kia, nhanh chóng chạy về hướng bên này. Theo sau hắn chính là mười mấy tu sĩ đồng bộ, thoạt nhìn có vẻ như là thuộc hạ.
“Tử Nam.” Hạ Trọng Lâu cao hứng, bước lên trước nghênh đón. Tuy rằng người tu luyện không có khái niệm về thời gian, nhưng nếu tính ra thì cũng đã hai mươi mấy năm rồi bọn họ chưa gặp lại nhau.
“Trọng Lâu, ta biết huynh sẽ tham gia thí luyện nơi hỏa liên ảo cảnh này mà, thế nên ngay từ sáng sớm ta đã chú ý động tĩnh bên này.” Khóe miệng Lê Tử Nam gợi lên nụ cười nhạt, “Không nghĩ tới, huynh còn có thể dẫn dụ sư phụ ra khỏi linh đàm bí địa nữa.” Sư phụ xuất hiện ở đây là một chuyện lớn ngoài ý muốn, nhưng mà dù sao đi nữa, nếu mà nàng đã ra khỏi u cốc cũ, thì hắn sẽ không cho nàng trở về nữa. Nếu như nàng muốn tu luyện, thì hắn có Thủy Linh Lung phụ trợ nàng.
Nịnh Hinh Nhi sa sầm mặt, lạnh lùng nói, “Ta rất chán ghét khi nhìn thấy ngươi. Trọng Lâu, chúng ta đi thôi.”
Thấy tên ma quỷ khát máu cùng với thủ hạ của hắn đột nhiên xuất hiện, lại còn nói chuyện cùng với đôi phu thê kia, mà hắn ta lại còn dám gọi thẳng tên khuê danh của người thê tử đó, còn có danh xưng sư phụ, mọi người ở đây đều vừa nâng cao tinh thần cảnh giác, vừa tò mò suy đoán mối quan hệ giữa ba người bọn họ. Tuổi của người con gái kia so với tên ma quỷ khát máu và tu sĩ Hỏa Linh Căn đó lớn hơn hai trăm tuổi, vậy một tiếng “sư phụ” này...
Hạ Trọng Lâu biết khúc mắc lúc này của Nịnh Hinh Nhi, bất đắc dĩ nói: “Tử Nam, đệ cho nàng ấy thêm chút thời gian nữa đi.”
“Trọng Lâu, ngươi mà không nhanh lên, thì ta đi trước đó.” Nàng thúc giục nói, nguồn nước quanh thân thể bắt đầu khởi động, thân thể nhanh chóng bay về phía nam. Tử Nam chính là tên chủ mưu tất mọi chuyện, nàng nhất quyết không thể tha thứ cho hắn.
“Sư phụ, nàng không biết đường kia mà!” Hạ Trọng Lâu vội vàng nói, “Tử Nam, ta đuổi theo sư phụ trước đây.” Song, hắn lập tức phi kiếm truy theo một đường về phía trước.
Lê Tử Nam thấy thế, cái gì cũng không nói, vội vã bay lên trời đuổi theo hai người bọn họ. Sư phụ quá mức đơn thuần, ở bên ngoài sẽ bị lừa. Sư phụ lại xinh đẹp như thế, cũng rất dễ dàng trở thành đối tượng mơ ước của nam tu sĩ, cho nên nếu nàng đã đi tới nơi này, thì hắn và Hạ Trọng Lâu cần phải bảo vệ nàng chặt chẽ, không cho bất cứ tên giống đực nào khác tiếp cận nàng.
Đám thủ hạ đi theo Lê Tử Nam hai mặt nhìn nhau, tròng mắt lộ ra biểu tình sát khí doạ đến một đám tu sĩ chính đạo gần đó, bản thân cũng nhanh chóng lấy ra pháp khí của chính mình mà phi hành trên không. Tu vi của tu sĩ nơi này gồm có một Hóa Thần Kỳ đại năng và bốn cái Nguyên Anh đại viên mãn chuẩn bị đột phá. Chủ tử của bọn họ đã chạy đi theo mỹ nữ của huynh đệ, vậy thì bọn họ còn ngây người ở nơi đây làm gì nữa.
Cái tên tu sĩ Hỏa Linh Căn họ Hạ kia hiển nhiên chính là người đã cùng với tên ma quỷ khát máu tiêu diệt đám người của phái Thương Lan, không nghĩ tới hắn ta cũng là tu vi Hóa Thần Kỳ; mà vị nữ tu sĩ mỹ lệ, không nhuốm nửa điểm dơ bẩn của hồng trần kia cũng là Hóa Thần Kỳ đại năng, mối quan hệ giữa hai người họ là gì? Nàng ấy đã thông đồng làm bậy cùng với hai tên ma quỷ kia sao?
Đông đảo chúng tu sĩ ở đây ngoại trừ việc thảo luận với bằng hữu về hỏa liên ảo cảnh, thì chính là nói về mối quan hệ giữa ba người lúc nãy. Biết được tin tu sĩ râu quai nón kia đã từng có chút giao tình với Hạ Trọng Lâu, thế nên không ít người nhao nhao xông lên dò hỏi phẩm hạnh của hắn. Chỉ một tên Lê Tử Nam điên cuồng kia thôi cũng đã làm Liên Chi Giới đau đầu rồi, nay lại thêm hai vị nữa, chính đạo lui xuống một bước mà ma đạo lại cao thêm một trượng, chỉ sợ cuộc sống về sau của những đệ tử chính phái sẽ rất đau khổ.