Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công

Chương 2: Chương 2: Nhị đồ đệ phản bội




Chờ sư huynh đệ bọn họ chính thức chào hỏi xong, thiếu nữ bạch y từ trong không gian pháp khí lấy ra các loại pháp bảo, “Mấy thứ này được xem như là bảo vật ở Liên chi giới của chúng ta, nhưng ở Thượng giới lại không có tác dụng lớn, tất cả ta đều để lại cho các ngươi, lỡ như ta độ kiếp thất bại, các bảo vật này sẽ được các ngươi bảo vệ mà không tan biến giống ta. Về sau, linh đàm bí địa và mọi thứ ở đây đều thuộc sở hữu của ba huynh đệ các ngươi.” Nàng chỉ để lại vòng ngọc do phụ thân tự tay luyện chế cộng thêm vài món pháp bảo độ kiếp cùng linh đan bổ trợ.

“Đã qua nhiều ngày, các ngươi hãy trợ giúp ta bố trí pháp trận bảo vệ.” Bạch y thiếu nữ nói.

Hạ Trọng Lâu, Lê Tử Nam, Ngàn Tuyết ba người lập tức gật đầu.

Năm ngày sau, trên mặt đất ở linh đàm bí địa phía tây trống trải bố trí pháp trận phòng ngự 72 Chu thiên vô cùng rườm rà. Đây là pháp trận do các tu sĩ thượng cổ nghiên cứu ra, ít nhiều có thể trợ giúp tu sĩ độ kiếp tránh được một ít thiên lôi, gia tăng tỉ lệ độ kiếp thành công. Nghe nói, pháp trận phòng ngự 72 Chu thiên tốt nhất có thể tránh được ba đạo thiên lôi đầu tiên.

Kiểm tra lại pháp trận, xác định đã ổn, thanh y nữ tử quyết định không áp chế tu vi Hóa Thần kỳ đại viên mãn của chính mình nữa. Chỉ cần nàng không làm vậy, Thiên Đạo sẽ cảm ứng được trong tích tắc, chín đạo thiên lôi thần sấm sẽ lần lượt giáng xuống.

“Sư phụ, ngươi bày pháp trận đã tiêu hao quá nhiều tinh lực cùng linh lực, hiện tại nên đi tắm rửa nghĩ ngơi, dưỡng thần an thể, sau đó hẵng đối phó với kiếp thiên lôi.” Lê Tử Nam đề nghị nói.

“Ừ.” Lấy ra một viên thượng phẩm Bổ Linh Đan ăn vào, nàng nói, “Các ngươi hãy ở chỗ này nghĩ ngơi, bảo hộ pháp trận thật tốt.” Nói xong, nàng xoay người bay về linh đàm bí địa, nơi nàng đã cư trú gần năm sáu trăm năm, để ngâm mình trong nước linh đàm lần cuối cùng.

Hạ Trọng Lâu khẩn trương mà nhìn về phía Lê Tử Nam, Ngàn Tuyết cũng vì nôn nóng mà cắn tay trái mình, cũng quay lại nhìn về sư huynh Lê Tử Nam. Hắn trấn định nói: “Tin tưởng ta, sư phụ tuyệt đối sẽ không bị thương.”

Hai canh giờ sau, thiếu nữ chậm rãi bay tới. Nàng mặc cung trang màu đỏ được thêu thùa tinh xảo, đầu đội trâm cài đính ngọc, tai đeo khuyên linh châu đỏ rực, cổ dài mảnh khảnh đeo bộ đá quý thất sắc, cổ tay đeo vòng ngọc càn không, trong tay cũng đồng thời nắm lấy pháp khí được chạm khắc từ linh ngọc.

Đáp xuống pháp trận phòng ngự bảy mươi hai vòng tròn, nàng dặn dò nói: “Khi chín đạo sấm sét đánh xuống, các ngươi hãy nhớ mau chóng rời đi, đừng để bị liên lụy.” Đứng gần người tu sĩ đang độ kiếp, cũng sẽ bị Thiên Đạo tính là độ kiếp chung, sau đó độ khó của nó sẽ tăng lên gấp bội.

“Nhìn sư phụ thật giống như thiếu nữ chuẩn bị gả chồng. Sư phụ, sao trước đây người không mặc giống thế này?” Lê Tử Nam đột nhiên hỏi, tròng mắt đen nhánh hiện lên một tia kinh ngạc. Sư phụ mặc bạch y là thanh linh tuyệt mĩ, còn mặc hồng y lại nhiều thêm mấy phần kiều diễm vũ mị.

“Đây là bộ y phục Chín Rặng Mây Đỏ do mẫu thân ta để lại, có thể tránh được một kích toàn lực của tu sĩ Hóa Thần kỳ.” Thiếu nữ nói, “Trong linh đàm bí địa này chỉ có thầy trò chúng ta, nên ta không cần mặc.”

Nàng lại phất tay nói, “Các ngươi hãy đi mau, ta muốn bắt đầu rồi.” Nàng lo lắng, khi độ kiếp đến, năng lực chống đỡ không đủ, vẫn luôn phải áp chế tui vi chính mình, đem linh lực phong ấn tại đan điền, hiện giờ đan điền cũng khó có thể chứa nổi linh lực cuồn cuộn của nàng, nếu nàng còn chần chừ bỏ lỡ qua chín đạo thiên lôi đánh xuống này, e rằng sẽ nổ tan xác mà chết.

Hạ Trọng Lâu vội vàng nói: “Sư phụ, xin người cho huynh đệ chúng ta nhìn người một lát nữa.”

Ngàn Tuyết bổ nhào vào bên ngươi nàng, ôm chặt đùi nàng, đáng thương mà nói: “Sư phụ, ta không muốn ngươi phi thăng.”

“Tiểu Tuyết, ngươi đã là hồ ly bốn năm trăm tuổi, như thế nào còn trẻ con như thế?” Nàng bất đắc dĩ mà xoa xoa đầu hắn nói, “Các ngươi quá trọng tình nghĩa, điều này đối với tu hành rất không tốt.” Nàng có gì để mà xem trọng? Mục đích của nàng khi tu tiên đó chính là để phi thăng đến Linh giới để đoàn tụ cùng cha mẹ, mà nếu nàng không muốn độ kiếp phi thăng, Liên Chi giới này cũng không chấp nhận được nàng.

“Chờ đến khi mây đen xuất hiện, các ngươi phải rời đi.” Nàng dặn dò xong, chậm rãi tiến đến pháp trận phòng ngư 72 Chu thiên, hít sâu một hơi, tựa như không hề đau đớn mà tiếp tục áp chế linh lực trong cơ thể.

Trong phút chốc, vạt áo nàng tung bay, tóc dài bay lên, một đạo linh lực mà xanh nước biển tràn ra bên ngoài cơ thể mênh mông như thủy triều, hình thành chung quanh thân thể một đạo ánh sáng màu thủy lam.

Liên Chi giới Thiên Đạo cảm nhận được một nguồn lực lượng mãnh mẽ,vượt ngoài tầm kiểm soát, nên chẳng mấy chốc, mây đen nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu thiếu nữ.

Nữ tử không rảnh bận tâm các đồ đệ đã rời đi hay chưa, hết sức chăm chú đề phong xung quanh, chợ đợi đối phó với đạo thiên lôi thứ nhất. Đột nhiên, dưới chân nàng xuất hiện chín đoạn xiềng xích màu đen hình rồng, ngay tại lúc nàng không chú ý mà đem nàng chế trụ. Thân thể thiếu nữ lập tức bị khóa chặt.

Nàng kinh hãi, vừa muốn phất tay chém đứt mấy đạo xiềng xích, một thân ảnh màu lam bỗng chốc xuất hiện phía sau nàng, đem vòng cổ kim sắc trong tay tròng lên cổ nàng, khóa chặt như bưng.

“A!” Nàng la lên, vẻ mặt không dám tin tưởng. Trong cơ thể nàng bị một loại linh lực đáng sợ không biết tên nắm giữ, mà linh lực ở trong kinh mạch chấn động quay cuồng. Không được, nàng không thể đợi thiên lôi chưa kịp đánh xuống, thân thể cũng đã bị linh lực chính mình căng bạo.

“Sư phụ, chúng ta không muốn ngươi phi thăng, cho nên, ngươi vẫn là nên ở lại đi.” Thân ảnh màu lam, là Lê Tử Nam nói, từ phía sau ôm lấy nàng, dùng lực đè lại bụng nhỏ nàng ngay tạo chỗ đang điền đang bộc phát, đem linh lực trong cơ thể nàng thu hết vào trong đan điền.

Lực lượng tu sĩ Hóa thần kỳ đại viên mãn có bao nhiêu cường đại? Kẻ hèn Kim Đan kỳ hậu kỳ tu sĩ há có thể dẫn đường? Chỉ là nàng quan tâm đám đồ đệ hắn, cũng không nghĩ bị chính mình linh lực trướng đến nổ tan xác mà chết, chỉ có thể phối hợp cùng chúng đem linh lực một lần nữa áp chế đan điền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.