Cầm Tù Tình Yêu

Chương 57: Chương 57: Cầu hôn




Mục Thiên Biên dù đã bám theo Lăng Vĩ Đình chừng ấy năm nhưng giờ đây cô ta vẫn không thể thích nghi được với ánh mắt lạnh đến sát khí đầy người của anh, cô ta thật sự rất ghen tị đối với Tiểu Vi,ánh mắt của anh hoàn toàn khác đối với cô, anh trìu mến hơn, dịu dàng và quan tâm hơn,cô chưa bao giờ được như vậy, Mục Thiên Biên nghiến răng tay nắm chặt đáp trả

“Lăng Vĩ Đình, tại sao anh luôn bênh vực cho cô ta, em là người mang thai đứa con của anh mà, em mới chính là người anh yêu mà “

Tiểu Vi im Lặng nhìn Lăng Vĩ Đình, anh sẽ nói gì, anh sẽ sử lí chuyện này như thế nào. Lăng Vĩ Đình nắm chặt lấy tay của Tiểu Vi rồi thẳng giọng nói

“Mục Thiên Biên cô đừng có mà cố chấp, ngay từ ban đầu cô cũng thừa biết là tôi và An Nhiên yêu nhau, nhưng cô lại trơ trẽn đến mức phá hoại tình cảm chúng tôi, khiến tôi và cô ấy rời xa nhau năm năm trời, năm năm nó như giết chết tôi, cô tưởng tôi không biết cô đã làm gì “

Mục Thiên Biên cô ta vẫn cố chấp, cô ta tưởng mình thật sự che dấu rất khĩ nên mạnh miệng nói

“mọi việc đợt trước đều là do em ngu ngốc nhưng giờ em đang mang con của anh, anh không thể rời xa em được đâu “

Lăng Vĩ Đình là người không thể nhường nhịn cho ai khác ngoài Tiểu Vi, và anh cũng chưa bao giờ để một người đè đầu mình mà đe doạ anh, Lăng Vĩ Đình chỉ lạnh lùng gọi lên một tiếng

“Thiệu Quan phát lên “

“vâng “

Thiệu quan từ đâu ra trên tay là một chiếc máy tính, anh liền nhận lệnh kết nối trực tiếp vào hệ thống màn chiếu lớn ở trên đại sảnh, toàn bộ hình ảnh và thông tin đều được chiếu lên khiến cho những người xung quanh và ngay cả Tiểu Vi và Mục Thiên biên đều giật mình

Thứ Thiệu Quan mới phát lên chính là hình ảnh Mục Thiên Biên cùng với tên giám đốc nhỏ họ Vương cùng nhau lăn lộn, còn cả thông tin và video chứng minh đêm đó anh chỉ có một mình và chưa có bất kì quan hệ gì với cô ta

Video của anh chỉ là lúc say anh luôn bên mơ màng gọi tên của Tiểu Vi

Lúc này mọi người xung quanh lai một lần nữa xôn xao huyền náo

“thì ra như vậy “

“đúng rồi, làm gì mà Lăng Thiếu ở cùng người như vậy, đúng là mơ tưởng mà “

“thế mà cô ta lại có con với lão họ Vương đó, thật ghê mà “

“mà Tiểu Vi là ai, sao khi say mà Lăng Thiếu còn nhắc “

“Hình như Tiểu Vi là người bên cạnh Lăng Thiếu đó, không đắc tội được đâu “

Mục Thiên Biên giờ như bị cứng đờ một chỗ, cô ta không ngờ chuyện đó giấu kĩ rồi mà vẫn lời được ra, không được, không thể được, cô ta không chấp nhận việc này, người cô ta có con chính là Lăng Vĩ Đình chứ không phải là lão già kia, không thể

“không thể, không thể... “

Mục Thiên Biên như mất hồn chứ đừ đừ bước chậm rãi ra ngoài, vừa đi vừa phủ nhận, cô ta không thể chấp nhận nổi được, cô ta giờ như hóa điên rời khỏi nơi này

Lúc này Lăng Vĩ Đình nắm chặt tay của Tiểu Vi bước lên khán đài cao kia, Tiểu Vi vừa bị anh dẫn đi vừa hỏi nhỏ

“Đình, anh định làm gì nữa vậy “

Lăng Vĩ Đình quay lại nhìn nói nhỏ vào tai

“em có tin anh không “

Tiểu Vi như lặng đi một nhịp rồi gụp mặt xuống một ít nói

“em tin anh “

“được “

Lăng Vĩ Đình đáp lại cũng là lúc anh và cô đứng ở giữa rộng lớn, Anh nhìn cô một cách chân thành rồi nói vào Mic

“Tôi muốn tuyên bố một việc cho mọi người biết tromg buổi hôm nay chính là người bên cạnh tôi Tiểu Vi, cô ấy chính là người vợ của tôi vào Năm năm trước,do một việc tôi làm khiến cô ấy buồn mà chúng tôi đã bỏ rơi nhau đến tận năm năm sau tôi mới tìm lại người vợ của tôi

tôi đứng đây để muốn nói một điều “

Lăng Vĩ Đình bỗng dừng một lúc rồi quay sang nhìn Tiểu Vi đang ngượng đỏ mặt bên cạnh, anh đưa tay vào túi lấy ra chiếc hộp nhỏ màu đen rồi khẽ quỳ một chân xuống

“Tiểu Vi, em có thể làm vợ anh một lần nữa được không, anh không thể sống thiếu em được,Tiểu Vi mong em cho anh một cơ hội “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.