Cẩm Y Vệ

Chương 463: Chương 463: Ai cũng ganh đua




Tần Lâm lại tỏ vẻ như không có chuyện gì sờ sờ cằm, buộn bực lẩm bẩm:

- Từ đại tỷ, cái gì gọi là dơ bẩn ánh mắt? Ta đang tắm thật thoải mái, các nàng đột ngột xông vào, khiến cho ta bị dọa sợ hãi tới mức tim đập thình thịch, còn chưa bắt các nàng bồi thường nữa là…

Từ Tân Di biết được Tần Lâm bại hoại, Trưởng Công chúa Chu Nghiêu Anh vốn là thẹn thùng muốn chết, nghe lời nói này cũng cười thầm trong bụng. Rốt cục nàng không nhịn được, hai bả vai giật giật liên hồi rõ ràng là đang cười, thế nhưng sắc đỏ trên mặt vẫn còn, gương mặt còn mang theo nước mắt.

- Được rồi, tuyệt đối không thể nói ra chuyện ngày hôm nay!

Từ Tân Di trợn mắt nhìn Tần Lâm một cái, quyết định thật nhanh:

- Vì danh tiết biểu muội, ba người chúng ta nhất định phải thủ khẩu như bình, không cho ai nói ra bên ngoài một câu nửa chữ.

- Ta không thành vấn đề...

Tần Lâm trong thùng nước tắm dang rộng hai tay.

Chu Nghiêu Anh đưa lưng về phía Tần Lâm, cũng đỏ mặt gật đầu một cái.

- Đi mau...

Từ Tân Di dắt Chu Nghiêu Anh còn đang ngẩn người, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Sau lưng thanh âm của Tần Lâm từ xa truyền tới:

- Này, đóng cửa lại, gió thổi vào sẽ làm nguội nước.

Trời ơi, tên này không phải là người! Từ Tân Di cùng Chu Nghiêu Anh đồng thời á khẩu nghẹn lời, rất muốn lôi Tần Lâm ra ngoài nện cho hắn một trăm lần.

-----------

Sau hôm thi Đình, các đại trà xã, tửu lâu trong kinh thành lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt, khắp nơi toàn là các tân khoa Cống Sĩ tụm năm tụm ba, kêu gọi bằng hữu khiến cho kinh sư trở nên chua lét nhất thời.

Khó trách bọn họ có cảm giác như được đại xá, chỉ riêng thi Tú Tài đã có ba lần thi huyện, thi phủ, thi viện, sau đó thi Hương thi Cử Nhân, tiếp theo thi Hội Lễ bộ, cuối cùng thi Đình trước Hoàng đế, thi xong tất cả quả thật không chết cũng lột da.

Rốt cục lần này đã được giải thoát khỏi cuộc thi chạy tiếp sức Marathon, ai nấy cũng buông lỏng một chút.

Về phần kết quả thi Đình, đám Cống Sĩ cũng không quá mức lo lắng, bởi vì Cống Sĩ thi Hội trúng tuyển thông thường khoảng chừng ba trăm người, mà thi Đình lấy Nhất Giáp ba người là Tiến Sĩ Cập Đệ, Nhị Giáp hơn năm mươi người Tiến Sĩ xuất thân, Tam Giáp hơn hai trăm người đồng Tiến Sĩ xuất thân, gộp lại tổng số không chênh lệch mấy với lúc thi Hội.

Nói cách khác Cống Sĩ thông qua thi Hội, trên căn bản cũng có thể thi đậu Tiến Sĩ kim bảng đề danh, từ nay trở thành ‘xuất thân chính đồ’ hệ thống quan văn triều Đại Minh, vẻ vang oai phong tới cực điểm, làm quan có thể nói không có gì trở ngại.

Ngày thứ ba sau khi thi Đình, trong Tứ Hải trà xã lớn nhất kinh sư có không ít tân khoa Cống Sĩ tụ tập lại, ồn ào huyên náo. Tiên sinh kể chuyện cũng góp vui, kể một đoạn Lữ Mông Chính Trạng Nguyên bái tướng, đúng lúc thích hợp với tâm trạng của các vị Cống Sĩ, thu nhập cũng nhiều hơn bình thường gấp mấy lần.

Có mấy vị Cống Sĩ do Cố Hiến Thành cầm đầu ngồi chung một bàn, nghe thấy đoạn Lữ Mông Chính Trạng Nguyên bái tướng có người cười nói:

- Cố thế huynh được bệ hạ chính miệng chỉ điểm, lần này nhất định là một bước lên mây, đoạt được Trạng Nguyên.

Mặc dù Vạn Lịch nói công phu hàm dưỡng của Cố Hiến Thành chưa tới nơi tới chốn, y lập tức thừa nhận, còn đa tạ bệ hạ chỉ giáo. Làm như vậy coi như đã chứng thật danh phận môn sinh thiên tử, nhân tài mà thiên tử đích thân chỉ điểm qua lẽ nào kém cỏi sao?

Lúc trước Cố Hiến Thành ứng đối đắc thể, tất cả mọi người thấy tựa hồ Vạn Lịch còn cười với y một cái, cho nên lúc này khó tránh khỏi trong lòng có mấy phần tự đắc, dĩ nhiên ngoài mặt còn khiêm tốn nói liên tiếp:

- Nào có, không bêu xấu ngay tại chỗ đã là vô cùng may mắn, nào dám hy vọng xa vời Trạng Nguyên? Lần này nhất định là Tiêu thế huynh Trạng Nguyên Cập Đệ!

- Không dám không dám...

Tiêu Lương Hữu xua loạn hai tay, cũng không hề nhận lời tâng bốc này của đối phương:

- Cố huynh văn danh lan xa, tài học của tiểu đệ bất quá chỉ ở mức trung bình mà thôi, thi Hội đạt được Hội Nguyên đã cảm thấy may mắn, lần thi Đình này cũng không dám mơ mộng viễn vông Nhất Giáp.

Đám Cống Sĩ suy đoán với nhau, có kẻ nói Cố Hiến Thành tài văn xuất chúng, nhất định cướp lấy Trạng Nguyên, có nói Tiêu Lương Hữu là thi Hội được Hội Nguyên, có khả năng không thấp thi Đình đỗ Trạng Nguyên.

Thông qua số lượng Cống Sĩ thi Hội trên căn bản tương đương cùng Tam Giáp Tiến Sĩ, đám Cống Sĩ thi lấy Tiến Sĩ là không thành vấn đề, mấu chốt nằm ở thứ hạng cao thấp.

Nhất Giáp Tiến Sĩ Cập Đệ, Tam Đỉnh Giáp đứng đầu cũng chính là Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa, trực tiếp thụ dư Hàn Lâm Biên Tu. Sau thời Anh Tông có lệ ‘Không phải là Hàn Lâm không vào nội các’, thụ Hàn Lâm Biên Tu, tương lai có khả năng rất lớn làm được nội các Đại Học Sĩ, coi như là đã bước nửa bước vào nội các.

Nhị Giáp Tiến Sĩ xuất thân, chọn người trẻ tuổi mà tài hoa xuất chúng vào Hàn Lâm viện, đảm nhiệm Thứ Cát Sĩ sau ba năm khảo hạch, xưng là Tán Quán. Người thành tích ưu tú một chút được phong Hàn Lâm Biên Tu, xưng Lưu Quán, cũng có tư cách tương lai vào nội các giống Tam Đỉnh Giáp, nhưng thời gian nhiều hơn ba năm.

Ngoài ra Thứ Cát Sĩ, hoặc là đến Lục bộ đảm nhiệm Chủ Sự, Đô Sát Viện làm Ngự Sử, hoặc là tới địa phương làm Tri Huyện, còn kém rất nhiều so với Lưu Quán.

Tam Giáp đồng Tiến Sĩ xuất thân, lại kém hơn một bậc, ngoại trừ kẻ xuất chúng cá biệt trên căn bản không làm nổi Thứ Cát Sĩ, chỉ có thể làm quan Thái Thường, Phủ Thôi Quan, Tri Châu, Tri Huyện…

Binh sĩ không muốn là tướng quân không phải là binh sĩ tốt, Cống Sĩ không muốn vào nội các không phải là Cống Sĩ giỏi.

Đương triều Thủ Phụ đế sư Trương Cư Chính chính là đứng hạng chín Nhị Giáp khoa Đinh Mùi triều Gia Tĩnh, ba năm Lưu Quán thụ Hàn Lâm Biên Tu, thăng Thị Giảng Học Sĩ, sau đó vào nội các, trải qua một loạt đấu tranh quyền lực rốt cục tiến vào nòng cốt quyền lực triều Đại Minh, cũng trở thành người chưởng đà triều Đại Minh trên thực tế.

Ai cũng ganh đua, Cố Hiến Thành, Tiêu Lương Hữu và thật nhiều Cống Sĩ, ai mà không muốn trở thành Trương Cư Chính thứ hai triều Đại Minh, cũng làm đến vị trí Thủ Phụ?

Chỉ bất quá vào giờ phút này bọn họ cũng không biết thứ hạng mình, chờ cho các đại quan triều đình nội các Đại Học Sĩ, Lễ bộ Thượng Thư Thị Lang tạo thành ê kíp quan chấm thi chọn xong hạng Tam Giáp, sau đó mới là các quan chấm thi đem thi quyển của bọn họ đọc cho Hoàng đế nghe, để Vạn Lịch tự chọn ra môn sinh thiên tử.

Trong lúc đám Cống Sĩ trò chuyện ồn ào huyên náo, ánh mắt các trà khách đều tập trung vào bàn bọn họ, tỏ vẻ khâm phục, hâm mộ, nóng bỏng, đám con trời này chính là rường cột tương lai của triều Đại Minh.

Vì vậy không có ai chú ý tới một cái bàn trong góc, không khí giữa ba vị khách nhân có chút quái dị.

Từ Tân Di cải nam trang trợn trừng mắt, dáng vẻ như muốn ăn thịt người. Trưởng Công chúa Chu Nghiêu Anh cũng cải nam trang cúi đầu, hai gò má ửng đỏ, mím môi mà không nói lời nào, Tần Lâm nhìn quanh quất liên hồi, lộ vẻ ngây thơ vô tội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.