Cẩm Y Vệ

Chương 392: Chương 392: Tỷ thí thư hùng




Năm nay lại khác, một đám đông người vô cùng náo nhiệt, tuổi còn trẻ đã làm đến đường thượng quan cẩm y, có thể nói Xuân phong đắc ý vô cùng, các vị huynh đệ khuynh tâm ra sức, còn cưới hai vị mỹ nữ. Lại nói giờ này năm ngoái giữa hắn và Từ Đại tiểu thư còn có chút không được tự nhiên.

Từ Tân Di uống không ít rượu ngon, gương mặt da bánh mật phản chiếu ánh lửa, đỏ hây hây hết sức khả ái, nhìn pháo hoa bay lên vỗ tay cười to.

Rốt cục nàng cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi, ngồi vào bên người Tần Lâm, đôi mắt hạnh trong đêm tối sáng ngời ngời, miệng thở ra mùi rượu, nắm tay của hắn si ngốc cười:

- Tần Lâm, chàng nói có kỳ quái hay không, lúc này năm ngoái hai chúng ta còn gặp mặt liền đánh nhau, vì sao sau đó thiếp lại gả cho chàng ngốc như vậy?

- Thật ra bây giờ chúng ta cũng là gặp mặt liền đánh nhau...

Tần Lâm cười xấu xa, nói nhỏ bên tai nàng:

- Đánh nhau ở trên giường.

Gương mặt vốn là đỏ hồng của Từ Đại tiểu thư, hiện tại lại càng trở nên hết sức mê người.

Chíu… Đùng!

Một viên pháo xung thiên kéo theo cái đuôi lửa thật dài bay lên bầu trời, sau khi nổ tung toát ra đóa hoa lửa sáng chói giữa đêm đen kịt.

Từ Tân Di nhìn quanh quất, thừa dịp tất cả mọi người ngước mặt nhìn pháo hoa bèn ngồi nhích lại gần Tần Lâm, bộ ngực đồ sộ ép sát vào cánh tay hắn, mắt hạnh xinh đẹp cong thành trăng khuyết:

- Tối nay... Chúng ta sẽ quyết một phen thắng bại!

- Hừ hừ, chẳng lẽ ta không thu thập được nàng sao?!

Tần Lâm cau mày lại, trong lòng đã bị kích thích, nhất thời cũng ngồi không yên nữa, thừa dịp tất cả mọi người nhìn chằm chằm pháo bông không chớp mắt, đưa tay ôm ngang Từ Đại tiểu thư lên, hùng hổ đi thẳng vào trong phòng, đá ngược chân đóng sập cửa phòng lại.

Tần Lâm cười hắc hắc xấu xa, khí thế hung hăng ném đại mỹ nữ trong lòng lên trên giường.

Từ Đại tiểu thư cũng không phải là nữ tử yếu ớt mặc cho người làm thịt, giống như có lò xo từ trên giường bật đứng lên:

- Hừ, có thể ôm thiếp thì hay ho lắm sao, thiếp cũng có thể ôm chàng vậy.

Đang khi nói chuyện nàng cũng bắt chước động tác Tần Lâm, một tay chống nạnh, một tay ôm choàng qua, quả thật đã bế xốc Tần Lâm lên.

Quả thật sức lực của Từ Đại tiểu thư rất mạnh, thân hình nàng lại cao ráo cân đối, bế Tần Lâm lên như vậy cũng không hề tỏ ra cật lực, còn tỏ ra dương dương đắc ý sải cặp chân dài đi tới đi lui ở trong phòng, có cảm giác rất thành tựu.

Tần trưởng quan phảng phất trở lại thời còn là trẻ con, bị một Đại tỷ tỷ xinh đẹp bế vào lòng. Ngực Từ Tân Di mềm mại êm ái như vậy cọ xát vào người hắn, quả thật vô cùng thoải mái dễ chịu.

Chẳng qua là nàng cười rực rỡ như vậy, đắc ý như vậy, không khỏi có chút phu cương không chấn…

Hừ hừ hừ hừ, Tần Lâm cười gian trá, tay hắn linh hoạt giống như cá lội, từ cổ áo đưa vào trong cẩm bào Đại tiểu thư, cảm thụ nhiệt độ nóng như lửa, cảm giác mềm mại êm ái, ra sức xoa bóp không ngừng.

Ôm được Tần Lâm luôn luôn tỏ ra mạnh mẽ, đối với Từ Tân Di tựa hồ rất có cảm giác thành tựu, cho dù bộ vị trọng điểm bị tập kích, trong miệng nàng a lên một tiếng, vẫn không muốn buông tay, hàm răng trắng muốt chỉnh tề cắn vào môi thật mạnh, cố gắng chịu đựng.

Còn muốn cậy mạnh sao? Tần Lâm cười xấu xa, ma trảo vẽ một vòng từ từ leo lên đỉnh núi, đè lại hồi lâu bất động. Trong lúc Từ Đại tiểu thư thở phào nhẹ nhõm, thình lình hắn dùng ngón cái xoa xoa trên đỉnh ngọc phong mềm mại của nàng.

Một dòng điện cực mạnh nháy mắt bạo phát, đại mỹ nữ chỉ cảm thấy thân thể mình chợt bay bổng lên không, sau đó nổ tung giữa không trung giống như pháo hoa vừa rồi. Đôi chân dài vốn là tràn đầy lực lượng run lên, sức lực toàn thân cũng gần như hoàn toàn biến mất.

Thế nhưng Tần Lâm cũng không buông lỏng, vẫn đang kích thích cánh cửa dục vọng hết đợt này tới đợt khác. Giòng điện giống như như nước thủy triều đánh thẳng vào Từ Tân Di, làm cho thân thể mềm phải nhạy cảm của nàng mềm như bún, cũng không ôm được Tần Lâm nữa, cùng hắn ngã nhào lên trên giường.

Khác với mới vừa rồi, Tần Lâm chẳng qua chỉ ném Từ Tân Di lên, lần này Từ Đại tiểu thư cũng vừa nằm đè trên người Tần Lâm, thân thể mềm mại tràn đầy sức sống bị hắn ôm chầm lấy.

Nhũ phong căng tròn mềm mại ép vào ngực Tần Lâm, đôi môi thơm tho vừa đúng kề bên miệng hắn. Tần Lâm không chút khách sáo lập tức ngậm lấy, hưởng thụ mùi vị ngọt ngào, mà ma trảo của hắn lặng lẽ chui vào chỗ mềm mại giữa hai chân nàng, vì vậy đôi chân dài thon thả của nàng lập tức quẫy đạp lung tung.

Chẳng lẽ Từ Đại tiểu thư sẽ dễ dàng thúc thủ chịu trói như vậy sao? Tuyệt không!

Cố gắng giữ chút tỉnh táo cuối cùng trong đầu, nàng bắt được tiểu huynh đệ của Tần Lâm, vật cứng rắn xấu xa kia, tự cho là nắm giữ ưu thế, bật cười khanh khách.

Không ngờ rằng mặt Tần Lâm căng phồng đến nỗi đỏ bừng, trong cổ họng rống lên một tiếng thật thấp, lật người lại đặt thân thể mềm mại nóng hổi xuống dưới người mình, sau đó thô bạo xé hết y phục nàng.

Không biết qua bao lâu, cũng không biết mỗi người đã từng lên đỉnh bao nhiêu lần, Tần Lâm hai tay gối đầu, chăn đắp đến ngang hông, lẳng lặng thưởng thức cảnh đẹp trước mắt.

Đúng vậy, Tần Lâm không nhúc nhích, người động chính là Từ Tân Di, vị đại mỹ nữ dáng thể thao này không mảnh vải che thân nhảy lên cỡi ngang eo trượng phu, bắp đùi căng tròn đầy đặn kẹp lấy thân thể hắn, eo thon nhỏ tràn đầy sức sống trồi lên hụp xuống liên hồi, không biết mệt mỏi giống như động cơ.

Thắng lợi đang ở trước mắt, Từ Tân Di thấy Tần Lâm dưới người hơi lộ vẻ mỏi mệt, động tác càng phát ra cuồng loạn, giống tướng quân cỡi ngựa xung phong chốn sa trường.

Đôi ngọc phong mềm mại phập phồng không ngớt, mái tóc đã bị mồ hôi dính bết, không ít sợi tóc tán loạn dính vào vầng trán cao ráo mịn màng, mắt hạnh trở nên mê ly, đôi môi ẩm ướt hé mở, hô hấp đặc biệt dồn dập...

Đã sớm quen thuộc bí mật thân thể đối phương, Tần Lâm biết nàng sắp nghênh đón một đợt cao trào. Lúc này nụ cười của hắn xấu xa hơn bất cứ lúc nào, chợt thừa dịp Từ Đại tiểu thư đắm chìm trong vui vẻ không chú ý, di chuyển nàng xuống khỏi người mình.

Trong lúc Từ Tân Di kinh ngạc thất thần, ma thủ Tần Lâm vươn ra, miễn linh đã chuẩn bị từ trước nắm trong tay nhẹ nhàng đưa tới mục tiêu.

A… cảm giác run run tê dại khiến cho thân thể Từ Tân Di rung động mãnh liệt, giống như cá dưới ao bị ném lên trên mặt đất.

Thân thể xinh đẹp tráng kiện căng thẳng đến mức tận cùng, tia lửa bắn ra bốn phía giống như điện xẹt.

Chợt nàng thở ra một hơi thật dài, thân thể căng thẳng mềm mại rốt cục chùng xuống.

- Lão bà, ta lại tới đây...

Tần Lâm cười hắc hắc, lại lật người đè lên.

Từ Đại tiểu thư bị giày xéo thê thảm rốt cục xin đầu hàng, kết quả bị Tần Lâm lấy danh nghĩa ưu đãi tù binh đưa nàng lên đỉnh một lần nữa.

- Ôi, Thanh Đại mau tới chia sẻ một chút đi...

Trước khi ngủ thật say, đây là ý nghĩ cuối cùng của Từ Đại tiểu thư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.