Thấy tình thế không ổn hai tên còn lại lập tức hủy bỏ trận pháp cướp đường mà chạy, nhìn hai viên thuốc bổ có giò chạy Xuân Đức liếm môi một cười cười tà. Vung tay lên 6 đạo cốt mâu hiện ra, vẫy tay một cái 6 cốt mâu lao đi như ánh sáng phân chia bắn về hai người đang bỏ chạy kia.
[ Có tốc độ ánh sáng vậy có tốc độ bóng tối không nhỉ.]
Hai người đang cực tốc bỏ chạy thì cảm nhận được uy hiếp chí mạng lao tới từ phía sau, hai người này cũng một lúc lấy ra bảo mệnh đồ vật, 5-6 kiện phòng ngự bảo vật được mang ra, được hai người kia rót đầy linh lực thì phát ra quang mang sáng chói.
Phập phập phập
Có điều bảo vật thì nhiều mà chất lượng thì chẳng ra làm sao, bị cốt mâu bắn xuyên qua như đâm qua một cánh cửa gỗ ép vậy, đầy trời đều là mảnh vỡ của bảo vật. Một kẻ thuộc Luyện Huyết Hồn giáo bị hai mâu đâm chết tươi bên trên không trung.
Duy chỉ có tên trung niên thuộc Đại Di Hoa Cung là còn ngắc ngoải, không ngờ tên này không biết thì triển cái gì vậy mà có thể ngăn cản liên tục ba cốt mâu, hắn lúc này chỉ bị dặt dẹo mà không có chết, tên đó từ bên trên không trung đâm mạnh xuống đất tạo ra một cái hố to hình người, đất cát bay tứ tung. Chấn động tới mặt đất run lên vài lần.
Thế mà không qua mấy hô hấp tên này tiếp tục vọt ra bên ngoài chạy đi. Vừa chạy đi hắn vừa gọi lớn:
“ Nơi đây có phản đồ tông môn nhanh tới...A a a “
Phập phập
Lại thêm hai cái cốt mâu xuyên thẳng qua chân hắn đóng đinh hắn tại một chỗ, hắn hét thảm một tiếng, từ xa xa nghe âm thanh của Xuân Đức vọng tới:
“ Sư thúc để ta tới cứu ngươi, đúng rồi phản đồ, phản đồ nơi nào nhanh ra đây chịu lấy cái chết. “
Xuân Đức như u linh đến bên cạnh hắn cười nói:
“ Từ lần trước gặp mặt còn không biết sư thúc tên là gì? Mà thôi để ta trực tiếp tìm kiếm.”
Nói xong Xuân Đức trực tiếp sưu hồn tên này, đúng như Xuân Đức dự đoán những kẻ có tu vi cao thì bên trong thần hồn sẽ không có cấm chế nhưng hắn chưa đọc được bao nhiêu tin tức thì tên kia đã cưỡng ép hủy hết ký ức của linh hồn.
Xuân Đức ánh mắt lạnh hơn nhìn trên trung niên nam tử này, tiếp sau đó vẫn là màn màn như bình thường, một quả tim mang theo cả đời tu luyện của tên này.
[ Tâm Ma Chủng: một loại công pháp tà ác mà Xuân Đức chắt lọc ra từ nhiều bộ tà công khác nhau sáng chế ra hình thành, có thể tu tập hết một thân tu vi, tinh hoa sinh mệnh... về một bộ phận. Xuân Đức thường lựa chọn là trái tim hoặc con mắt, sau khi cắn nuốt có thể gia tăng cường độ thân thể cùng thần hồn, nếu bị thương thì có thể cực tốc khôi phục. Do bí pháp lúc đầu với dung hợp nên còn cần phải ấn phù văn nhưng sau khi quen thuộc thì không cần nữa, tốc độ thi pháp cũng tăng lên một tầng.]
Lấy đi nhân đựng đồ cùng các món bảo vật trên người tên này Xuân Đức liền đi tới tên môn đồ Luyện Huyết Thần Giáo. Tên này đã nằm sấp trên mặt đất, thở ra thì ít mà hít vào thì nhiều cách cái chết đã không bao lâu( Cái này là ngoài ý muốn lúc trước thấy hắn đã chết mà lúc lại gần thì vẫn còn thoi thóp). Xuân Đức sợ tên này chết đi nên cho hắn một ít thuốc để hắn bùng nổ sinh mệnh rồi mới bắt đầu Tâm Ma Chủng.
Không có mấy hô hấp tên kia rít lên một tiếng thê lương rồi trực tiếp đi đời nhà ma, cả người chỉ còn một bộ xương khô đét. Đạp đạp cho bộ xương nát ra, Xuân Đức lấy bộ giáp trên người mà tên này, lật qua lật lại nhìn một chút Xuân Đức gật đầu nói:
“ Đồ tốt. Đám người này tên nào cũng là dê mập cả.”
Thu dọn xong đồ đạc Xuân Đức lúc này mới quay về bên trên Hung Chú Sa Vương, lúc này Hạ Băng cũng đã ngồi trên này, Xuân Đức nhìn nàng hỏi:
“ Có sao không? “
Ha Băng ánh mắt có phần phức tạp nàng không dám nhìn Xuân Đức mà vẫn cúi đầu nhẹ giọng nói:
“ Chỉ bị thương nhẹ một chút.”
Xuân Đức đưa cho nàng trái tim của tên trung niên nhân Đại Di Hoa Cung nói:
“ Ăn nó vào rất nhanh sẽ khôi phục.”
Hạ Băng nhận lấy trái tim đang phát ra hồng quang kia thì cả người nhịn không được run run, nàng cũng là lần đầu tiên làm việc như thế này, người nàng giết vô số nhưng mà việc ăn tim kẻ thù thế này thì chưa lần nào. Nhắm mắt khẽ cắn một miếng nhỏ.
Nhưng ngay sau đó hai mắt nàng trừng lớn, tiếp theo nàng cắn ngấu nghiến trái tim kia. Trong lúc nàng ăn thì cơ thể các vết thương nhanh chóng lành lại, khí tức của nàng cũng có một chút thay đổi, mạnh hơn một ít.
***
Bốn người ngồi bên trên Hung Chú Sa Vương đi về phương bắc, nơi mà đám người Luyện Huyết Ma Giáo đang cùng Đại Di Hoa Cung trao đổi kinh nghiệm giết người. Xuân Đức cũng không muốn đến tranh vào cái vũng nước đục kia làm gì nhưng có điều nô bộc Hạ Băng của hắn lại là trưởng lão của Đại Di Hoa Cung.
Sau khi so sánh thiệt hơn thì Xuân Đức vẫn quyết định tiến tới nơi đó. Nghe Hạ Băng nói lần này Đại Di Hoa Cung cùng với Luyện Huyết Ma Giáo quyết một trận sống mái với nhau. Ở bên trong cái tiểu thế giới này Luyện Huyết Ma Giáo cũng có một cổng truyền tống cỡ lớn nên số lượng môn đồ chiến đấu cũng không ít so với Đại Di Hoa Cung. Có trời mới biết được là nơi thí luyện của Đại Di Hoa Cung đã bị thế lực đối địch âm thầm khống chế từ lâu, một ít những đệ tử có tiềm chất không bị giết đi thì cũng bị chiêu nạp qua bên đó.
Xuân Đức nhìn qua ba cô gái nói:
“ Sắp tới địa phương kia rất phức tạp nên các ngươi không thể gọi loạn ta là chủ nhân, ba người các ngươi có thể gọi ta là Củ Cải, đấy là biệt danh của ta hoặc là sư huynh đều được, Ha Băng trên danh nghĩa vẫn là sư phụ của chúng ta. Rõ chưa? “
Hạ Băng khẽ gật đầu, còn Lam Nhã cùng Ngọc Dung thì lớn tiếng nói:
“ Vâng, Củ Cải Sư Huynh.”
Xuân Đức khóe miệng kéo kéo nói:
“ Chỉ gọi một cái thôi, gọi cả hai nghe kì cục quá. Đúng rồi sư phụ tông môn chúng ta là đẳng cấp gì, thế lực nhị phẩm đỉnh phong phải không? “
Hạ Băng lắc đầu nói:
“ Không phải, thể lực chúng ta còn lâu mới đạt tới mức độ nhị phẩm, chứ đừng nói là nhị phẩm đỉnh phong. Người mạnh nhất tông môn cũng chỉ là Thần Quân Cảnh hậu kì mà thôi. Chẳng qua chúng ta phụ thuộc vào một thế lực nhị phẩm đỉnh phong tên là Tử Tiêu Tông, được Tử Tiêu Tông hỗ trợ nên miễn cưỡng có thể tính là thế lực nhị phẩm.”
Xuân Đức có điều suy tư, nếu đã cái thế lực này không phải thế lực nhị phẩm thì có thể thâu tóm không một người biết. Nhưng trước tiên đi làm thịt tên thiếu tông chủ kia đoạt lại thôn thiên ngư đã rồi tính sau, tính trước dễ bước không qua lắm.
Dù sao mục tiêu trước mắt của hắn vẫn là hoàn thiện cùng nâng cao tuyệt kỹ của bản thân.