Cân Cả Thiên Hạ

Chương 651: Chương 651: Chương 646




Rất nhanh xung quanh mọi người đã chạy sạch nấp vào bên trong nhà, chỉ dám ló đầu ra nhìn những đội quân tinh nhuệ đi ra từ dịch chuyển trận pháp.

Giống như đã được mệnh lệnh từ trước nhưng đội quân này khi vừa đi ra khỏi dịch chuyển trận pháp liền bắt đầu một cuộc bắt bớ điên cuồng, vô số đạo tinh thần niệm lực kết hợp với nhau thành một tấm lưới tra xét từng tấc đất một.

Không những các tụ điểm của thế lực ngầm bị tra xét mà tất cả những nơi bên trong Ác Ma Thành số 4 đều bị tra xét qua.

Ở trong những tụ điểm ăn chơi những tên công tử, quý tộc những tên trùm băng đảng,liên tục bị hàng loạt tinh thần niệm lực mạnh mẽ quét qua khiến cho cả đám thất kinh. Nhưng khi cả đám còn chưa kịp hiểu ra việc gì thì từng tên Thánh cấp hộ vệ mang theo hai đầu ma lang đi vào lạnh lùng nhìn bọn họ.

Một tên hộ vệ thánh cấp đi ra dùng một giọng nói như lạnh lẽo nhìn đám người bên trong nói ra:

“ Tất cả tự khóa tu vi bản thân, ngồi xổm xuống sàn hai tay đặt sau gáy. Bất kì hành vi phản kháng hoặc có ý định bỏ chạy đều phạm vào tội cố ý chống đối đấng tối cao, tất cả đều phải chết. Cho các ngươi 5 giây.”

Những người bên trong đều bị khí thế ác liệt cùng sát ý đáng sợ của những tên hộ vệ thánh cấp cùng đặc chủng ma sói dọa sợ, tất cả không có một ai dám chống cự hay bỏ trốn, tất cả đều giống như những con thỏ bé nhỏ ngồi trên mặt đất, chờ đợi người ta xách tai mang đi.

Không chỉ có ở nơi đây mà gần như đồng bộ tất cả các nơi bên trong Ác Ma Thành số 4 đều có thể thấy được tình cảnh như vậy. Mọi việc giống như đều đã được lên kế hoạch từ trước những kẻ bị bắt đều không phải cái dạng gì lương thiện người.

Tất cả đều là đại ác nhân giết người như ngóe, thực ra nếu những kẻ này biết sống thu liễm một chút thì cũng không rơi vào tình cảnh này, nơi đâu chẳng có người xấu và người tốt, quan trọng muốn làm việc xấu thì cũng không nên đi quá giới hạn mà Xuân Đức cho phép.

Ở hoàng thành thì đặc biệt được chiếu cố, đích thân Dương Vân Ly dẫn theo đại bộ đội đi tới thi hành mệnh lệnh của Xuân Đức.

Nơi đây thế lực rắc rối vô cùng, các thế lực như cái răng lược kiềm chế lẫn nhau. Có điều khi Dương Vân Ly tới thì thế lực nào cũng thành bọt biển.

Vị hoàng đế cả ngày chỉ biết ăn cùng chơi gái lúc này đây trực tiếp bị ném cho chó ăn. Tất cả các quý tộc, hoàng thân cốt thích tài sản đều bị tịch biên toàn bộ, còn bọn họ thì cũng thành bình dân bình thường. Số lượng cao thủ bọn họ mời đến cũng biến thành, một thành viên trong đội săn bắn dị thú.

Không qua mấy canh giờ với số lượng quân đội đông đảo, gần như tất cả những tụ điểm xấu đều bị loại bỏ, trật tự mới được lập nên. Với tình trạng cứ 10 người dân lại có 1 người giám thị thì sau này muốn có chuyện gì cũng khó.

***

Ác Ma Điện- Chủ thành.

Xuân Đức lúc này đã cùng mấy đứa em gái chuẩn bị xong mấy hộp quà để mang tới dự đám cưới Trương Thiên.

Ở bên cạnh Lan Lan thấy Xuân Đức chuẩn bị hai hộp quà thì tò mò hỏi:

“ Mỗi người hai hộp quà sao anh? “

Xuân Đức vừa gói quà vừa đáp:

“ Hộp này đưa cho Vân Ly, tí nữa cô ấy cũng cùng chúng ta đi tới tham dự đám cưới của tiểu Thiên. Mà mấy đứa chuẩn bị quà gì vậy? “

Bốn cô nàng đồng loạt đưa 1 ngón tay lên môi nghe nói:

“ Bí mật nghen.”

Xuân Đức nhếch miệng cười nói:

“ Mấy con quỷ nhỏ, cứ làm như anh mi muốn xem lắm vậy. Mấy đứa cứ giữ lại làm bí mật tới kiếp sau đi.”

Vũ Y nghe thế thì tức giận đấm cho Xuân Đức một cái vào lưng nói:

“ Anh hai xấu. Hừ. Đáng ghét.”

Mấy cô nàng còn lại cũng cho Xuân Đức một đấm, mỗi người phồng má lên nhìn có phần đáng yêu. Xuân Đức không có nói gì mà cười haha.

Đúng lúc này Dương Vân Ly mang theo một cô gái đi vào bên trong, nhìn thấy Xuân Đức cùng bốn người Vũ Y thì thoáng có chút kinh ngạc nhưng ngay sau đó hai người cung kính chào:

“ Điện chủ mọi việc đã theo ý người làm. Điện chủ có căn dặn gì thêm không ạ? “

Xuân Đức nhìn hai nàng cười nói:

“ Việc kia xong rồi sao, cũng phải chỉ là mấy con cá tạp thích quẩy loạn mà thôi. Được rồi bây giờ ta cũng không có việc gì quan trọng. Hai người cùng ta và mấy người tiểu Y đi tới Ác Ma Thành số 3. Mà Lệ Khiết cô nên đi thay một bộ đồ khác, cô mặc thế này nhìn giống chuẩn bị ra chiến trường quá.”

Hai người Dương Vân Ly nghe vậy thoáng qua sự mê hoặc, nàng có phần hiếu kì hỏi:

“ Điện chủ bây giờ chúng ta đi đâu.”

Xuân Đức đáp:

“ Đi dự đám cưới đứa em trai của ta, hai người các cô nhanh đi thay đồ đi, quà tặng ta đã chuẩn bị giùm hai người rồi.”

Dương Vân Ly dùng tay chỉ vào mình nói:

“ Thuộc hạ cũng cần thay sao? “

Xuân Đức nhìn nàng nói:

“ Ừ, tốt nhất hai người cùng đi đổi một bộ đi.”

“ Vâng, dạ.” Hai người Dương Vân Ly ứng một tiếng rồi cùng nhau rời đi thay đồ.

Lúc này đây Xuân Đức lại chuẩn bị thêm một hộp quà nữa, hắn không ngờ là Lệ Khiết cùng đến cùng với Dương Vân Ly. Lúc này ở bên cạnh mấy cô em gái cũng kéo kéo áo hắn hỏi:

“ Anh hai, anh thấy bọn em có cần thay đổi một bộ đồ không? “

Xuân Đức vẫn chăm chú gói quà, không có nhìn mấy cô nàng, hắn bình thản nói ra:

“ Mấy đứa đều xinh như tiên nữ cả rồi, không mặc gì cũng đẹp. Hắc hắc.”

Mấy cô nàng hai má bỗng chốc hồng lên, mấy nàng không hẹn mà cùng lúc đánh cho Xuân Đức một cái mắng yêu:

“ Đáng ghét. Anh hai dâm tặc.”

Xuân Đức nhún vai rất vô tội nói:

“ Ai bảo mấy đứa hỏi anh làm gì. Giờ lại còn trách anh là sao? “

“ Hừ. Anh hai xấu.”--- Bốn cô nàng đồng thời hừ nhẹ một tiếng.

Không bao lâu sau hai người Dương Vân Ly cùng Lệ Khiết lần nữa đi tới, lần này tới hai người đã thay đổi một thân quần áo, Dương Vân Ly trong bộ váy trắng nhìn rất thánh khiết, còn về phần Lệ Khiết thì nàng mặc một bộ đầm đen kết hợp với khí chất của nàng nhìn có phần yêu dị.

Đang cùng mấy đứa em nói đùa thấy hai cô nàng này tới Xuân Đức vuốt cằm nói:

“ Dẫn theo một đám mỹ nữ thế này đi dự hình như có phần đã kích em dâu à. Có hay không cần trang điểm lại cho cả bọn xấu một chút nhỉ.”

Tiểu Thất ở bên cạnh rất tự luyến nói:

“ Bổn tiểu thư mỹ lệ từ trong trứng kia, dù làm cách gì cũng không hết xinh đẹp.”

Mọi người nghe vậy thì phì cười, Xuân Đức thì dí lên trán nàng một cái nói:

“ Thôi đi bà cô nhỏ của tôi. Nhìn cái bản mặt y cái bánh bao thiêu thế kia thì mỹ lệ chỗ nào, nhìn giống con ngốc một dạng thì có.”

Tiểu Thất nghe vậy thì tức giận cầm lấy ngón tay Xuân Đức cắn luôn một cái, công nhận răng tiểu thất vô cùng sắc bén, ngón tay của Xuân Đức bây giờ tuy cường độ sánh ngang với cả thần khí cũng bị nàng cắn rách.

Xuân Đức ngay lập tức rụt ngón tay về, nhìn máu đang chảy ra mà trợn tròn con mắt, còn tiểu Thất thì xoay mặt làm ngơ. Mọi người lại được một trận cười rộn lên. Xuân Đức thấy thế thì hết ý luôn.

Tiếp sau đó mọi người cùng nhau theo truyền tống trận pháp đi thẳng tới phủ thành chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.