Cân Cả Thiên Hạ

Chương 87: Chương 87: Kịch chiến qua đi




Ngồi trên con quái đầu xỏ gây nên tội lỗi với hắn, hắn thở không ra hơi, cả người y cái rẻ lau, máu me khắp người, cả người có mỗi khuôn mặt đeo mặt nạ là còn lành lặn một chút, chỉ bể một miếng, lâu lắm rồi hắn chưa cảm thấy mệt như lúc này, ngày trước ở nguyên thế giới đi làm ngày 18 tiếng cũng không mệt như bây giờ.

Tay chân như không phải của mình, hắn nằm xuống trên con quái vật to lớn bị đánh nát be bét, bầu trời bây giờ cũng bắt đầu sáng ra, không còn mây đen như lúc trước nữa, gió thổi hiu hiu, trong gió toàn là vị máu vị nội tạng lòng,mề,phèo,phổi còn cả phân nữa tạo nên một cái mùi rất khó ngửi, nhưng hắn cũng kệ,hắn cứ như vậy nằm mà nhìn trời....

Cách xa mấy ngàn dặm bọn người Vũ Y cũng đã kết thúc mấy con quái vật cuối cùng, bọn người Ác Ma Điện không có dừng lại lấy hơi, mà bú sức mẹ gắng sức phi hành thẳng tới vị trí Xuân Đức lúc trước, người của hai phe thế lực thấy vậy cũng đuổi theo, trước khi có thể trở về Ma Long Đại Lục bọn họ cần theo Ác Ma Điện mới có thể đảm bảo được mạng nhỏ của mình....

Ba phe thế lực tới nơi Xuân Đức lúc trước thì khắp nơi cũng không phải máu me, xương cốt thành đống như họ nghĩ, mà nơi đây chỉ lác đác vài cổ thi thể còn đâu đều là vong linh sinh vật, bọn nó đứng không lọt nước vây quanh một con quái vật dài vài dặm đang nằm trên mặt đất phía xa.

Tiến lại gần mấy con vong linh, bọn người Ác Ma Điện cảm nhận được khí tức quen thuộc thì cũng không e ngại nữa mà bay thẳng tới nơi con quái vật to lớn bị chết kia, còn bọn người của Bách Hoa Học Viện và Thiên Hải Tông thì không may rồi, mấy người định có ý đồ đi theo thì bị đàn đàn lũ lũ vong linh lao lên tấn công, khí thế của phá thiên cảnh làm bọn họ sợ tè ra quần, ngồi bệt xuống cả mặt đất.

Nếu không có tiểu Lan dùng bí pháp ngăn lại đám tử linh sinh vật thì người của 2 phe thế lực có khi lại được theo đồng đội.

Thấy bọn họ không sao tiểu Lan cũng không nói gì thêm, phi lại chỗ xác con quái vật to lớn. Lại gần hơn bọn họ thấy Ca ca nàng cả người đẫm máu đang nằm trên con quái vật, nếu không phải thấy điện chủ đang nghiêng đầu ngó bọn họ thì bọn họ còn tưởng rằng điện chủ treo rồi.

Không có nhiều lời hỏi han ân cần, mọi người tạo thành vòng tròn xung quanh Xuân Đức thủ hộ, Thiên Tuyết và 3 tiểu nha đầu cũng lại gần nằm phân chia 2 bên Xuân Đức, bọn họ cũng mệt quá rồi, đến bây giờ bọn họ còn gắng gượng được là nhờ vào ý chí, nếu không đã không còn có thể lại đây mới nằm xuống..

Thấy 4 người nằm bên mình Xuân Đức hỏi thăm:

“ Người của chúng ta chết nhiều không?”

Vũ Y nói thều thào:

“ Không có ai chết ca ca, bị thương nặng hơn phân nửa, nếu kéo dài thêm mấy ngày nữa thì có khi không ai còn sống được nữa, người của Bách Hoa và Thiên Hải thì chết gần hết, chúng ta đã gắng sức bảo vệ bọn hắn rồi nhưng bọn họ yếu quá nên bọn họ chết hơn phân nửa còn lại bị thương nặng”

Xuân Đức nghe vậy thì nói:

“ Sau này mặc kệ người khác, cứu người của chúng ta là được, ai chết mặc ai, người khác sống chết không liên quan tới chúng ta”

“ Vâng ca ca, Ca ca chúng ta bây giờ làm sao? mà tại sao ca ca không đưa mọi người vào vong linh không gian?”--- Vu Y tiếp lời.

Xuân Đức nghe vậy nói:

“ Hệ thống trồng Hắc Ám ma thụ không gian đang rất bất ổn nên không gian vài ngày nữa mới có thể vào được, thôi không nói chuyện nữa, mọi người không chết là tốt rồi, ca ca mệt quá, bây giờ ngủ đây, mọi người cũng trị thương đi có vong linh sinh vật thủ hộ chắc tạm thời không có nguy hiểm gì đâu“.

“ Vâng”

Thế là mọi người cùng nghỉ ngơi, mặc kệ quần áo máu tươi nhuộm đỏ thân hình. Trước lúc nghỉ Xuân Đức cũng lệnh cho mấy con vong linh thủ hộ bọn người 2 phe, Vỹ Y các nàng đã giúp đỡ thì hắn cũng giúp cho chót, không giúp thì thôi đã giúp thì giúp đến cùng.

Phía ngoài 2 phe thế lực còn khoảng 150 người đang ở một chỗ trị liệu thấy mấy trăm con vong linh Phá Thiên Cảnh bao vây lại thì sợ tới mọi người khuôn mặt trắng bệch, mọi người đã quá mệt chỉ nhắm mắt chờ chết, thế nhưng nhắm một lúc lâu vẫn không thấy gì, mở mắt ra thì thấy bọn vong linh này cũng không tấn công bọn họ mà như canh giữ xung quanh, bấy giờ mọi người mới thở ra một hơi.

Cũng không ai có sức mà bàn luận cái gì, mọi người thấy có vong linh thủ hộ thì tất cả nằm xuống y như chết, mặc kệ đất đá, mặc kệ tất cả tiếp theo sẻ có chuyện gì xảy ra, mọi người đều nằm mà ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.