Cân Cả Thiên Hạ

Chương 646: Chương 646: Tới lạc hà tiên cốc




Vô Địch nghe Xuân Đức nói thì vuốt cằm tỏ vẻ trầm ngâm, sau một lúc mới nói:

“ Thực ra ta còn có một biện pháp cũng rất hay, mi muốn nghe một chút không? “

Xuân Đức hỏi:

“ Có gì thì nói, đừng có mà nếu điều kiện với ta.”

Vô Địch ngạc nhiên:

“ Làm sao mi biết ta sắp nêu điều kiện vậy? “

Xuân Đức không nhanh không chậm kéo một cái ghế ngồi xuống vắt chéo chân, móc ra một điếu thuốc làm từ thảo dược châm lửa sau đó rít một hơi thật sâu, phun ra một vòng khói rồi mới nói:

“ Biết nhau quá rồi mà. Nghe chú mi gài mìn là biết sắp có chuyện nhờ vả rồi. Thôi có gì nói luôn đi, nhanh ta còn có việc quan trọng đây.”

Vô Địch nhận lấy điếu thuốc từ trong tay Xuân Đức, dựa người vào bên tường sau khi rít một hơi thật dài mới cười hắc hắc nói ra:

“ Chẳng là Hỗn Nguyên Thần Tinh ta dùng hết rồi, mi có thể đi kiếm cho ta thêm ít không. Ta cần dùng vào việc gấp.”

Xuân Đức nghe thế thì thở dài một hơi nói:

“ Việc này khó nhưng để ta nghĩ cách xem sao. Mấy thứ quái vật kia cũng không phải là cái gì dễ đối phó. Gần như dốc hết toàn lực mới có thể giết chết 2 đầu tứ cấp, đến một đầu 5 cấp chắc ta cũng phải xách dép lên mà chạy. Đúng là vũ trụ vô tận những thứ quái vật mạnh mẽ nhiều không đếm hết.”

Vô Địch cười ha ha nói:

“ Do đây là ở địa bàn nhân tộc nên mấy thứ quái vật mi gặp cũng chỉ thuộc loại xoàng, nếu mà tới các tộc quần khác mi mấy thấy khủng bố. Toàn những lũ đánh không chết cực kì khó dây dưa, thực ra không phải là hoàn toàn không chết mà không có ai có năng lực đánh chết bọn nó thôi.”

Xuân Đức xua tay nói:

“ Nói tới mấy chuyện xa vời như thế là quái gì cơ chứ. Nói về cái linh hồn con Thiên Cửu Dương kia đi, nói xem còn có cách nào xử lí nó.”

Vô Địch rất chi vô sĩ nói:

“ Làm gì có cách nào tốt hơn nữa đâu, lúc trước ta lừa mi cho vui vậy thôi. Thôi mi đi đâu thì đi đi đừng có làm phiền ta thí nghiệm, đợi khi nào ta xử lí con Thiên Cửu Dương kia xong sẽ đưa cho mi. “

Nói xong Vô Địch liền không thèm để ý tới Xuân Đức nữa mà quay đầu lại tiếp tục nghiên cứu. Xuân Đức thấy thế liền cũng gật đầu một cái nói:

“ Ờ, khi nào xong nhớ gọi ta một tiếng. “

Xuân Đức nói xong thì cũng liền đứng dậy rời đi, hắn cũng không có ra ngoài mà đi xuống tầng thứ 2 không gian vong linh xem mấy nha đầu thế nào.

Lúc đến nơi thì Xuân Đức liền thấy mấy đứa em gái đang ngồi tu luyện bên dưới Mẫu Thụ( Hắc Ám Ma Thụ) còn phần A Ngốc cùng A Khờ lúc này chơi đuổi bắt nhau trong mấy bụi hoa cách xa xa.

Nhìn mọi người đã khôi phục hẳn thì Xuân Đức cũng bớt lo lắng mặc dù đã biết trước là chẳng có chuyện gì xảy ra. Cũng không làm phiền đến mấy đứa em tu luyện Xuân Đức lại lặng yên rời đi không gian nơi đây. Đi ra bên ngoài.

***

Ở bên ngoài. Thời gian lúc này trôi qua cũng không được bao lâu. Xuân Đức xuất hiện vẫn là ở căn phòng trước kia, trong phòng chỉ còn mình Dương Vân Ly, còn Trương Thiên thì không biết đã chạy đi đâu rồi,nhìn qua Dương Vân Ly cách đó không xa hỏi:

“ Sắp tới chưa? Mà tên ngốc kia chạy đi đâu rồi”

Dương Vân Ly đáp:

“ Không được bao lâu thì sẽ tới nơi kia, còn về phần Trương Thiên công tử đã đi tham quan các nơi, có cần gọi cậu ấy về không ạ? “

Xuân Đức ngồi xuống một cái bàn nói:

“ Không cần, mặc kệ nó đi. Lúc nào tới gọi ta một tiếng.”

Dương Vân Ly khẽ gật đầu nói:

“ Vâng.”

Cứ như vậy bên trong phòng lâm vào yên tĩnh, Xuân Đức thì lặng yên thưởng thức rượu cùng thức ăn có sẵn trên bàn, còn Dương Vân Ly thì thông qua màn hình thạch anh chỉ huy những thành viên khác điều khiển pháo đài bay 666.

....

Thời gian từng phút từng giây đi qua. Sau hơn 30 phút thì Dương Vân Ly một lần nữa thông báo:

“ Điện chủ, Lạc Hà Tiên Cốc ở phía trước chúng ta bây giờ cần làm gì tiếp theo? “

Xuân Đức vuốt cằm nói:

“ Bắn pháo hiệu cho bọn họ ra đón tiếp chúng ta. “

Dương Vân Ly gật đầu sau đó quay sang phân phó:

“ Đại pháo số 7 vào vị trí theo lệnh của ta chuẩn bị xạ kích. Mục cách chúng ta...”

Dương Vân Ly chọn một vị trí ngay trước cửa lớn ra vào của Lạc Hà Tiên Cốc bắn một pháo năng lượng.

Pháo năng lượng số 7 có sức công phá của một vị Thiên Quân Cảnh trung kì theo lệnh của Dương Vân Ly bắn ra một đạn năng lượng.

Uỳnh... ầm ầm

Không qua bao lâu một tiếng nổ rung động đất trời vang lên, phạm vi 100 dặm ngay trước Lạc Hà Tiên Cốc bị san thành bình địa.

Lúc này đây bên trong Lạc Hà Tiên Cốc một mảnh rối loạn, các đệ tử, chấp sự trưởng lão đều không biết là đang có việc gì xảy ra. Mấy đệ tử ngoại vi đang trông coi cửa ra vào nhìn thấy liên miên núi đồi trong nháy mắt biến mất thì không tự chủ được ngồi bệt xuống đất.

Không qua bao lâu từng đạo độn quang từ Lạc Hà Tiên Cốc bay vụt ra bên ngoài, đi đầu là ba vị mỹ phụ một thân cung trang trắng tinh, trên mặt che một lớp che mặt nhìn rất xinh đẹp. Ba người tu vi cũng rất cao, không ngờ tất cả đều là Thiên Quân Cảnh trung kì cả rồi.

Nhìn lên trên trời cao một chiến hạm đang lơ lửng giữa không trung, một vị mỹ phụ đi đầu chắp tay nói:

“ Không biết là vị bằng hữu nào tới nơi đây. Tại sao lại phải phá hủy đi phía trước sơn môn của chúng ta? “

Âm thanh của nàng này rất nhẹ nhàng, giống hệt như tiếng đàn vậy. Người nghe thấy âm thanh này liền cảm thấy cả người thư thái đi rất nhiều.

Trên trời cao, từ pháo đài bay số hiệu 666 phóng ra một chùm sáng, ngay sau đó từ bên trong chùm sáng xuất hiện hai người, một người là Dương Vân Ly người còn lại là Trương Thiên.

Dương Vân Ly được mệnh lệnh của Xuân Đức nên khi vừa xuất hiện đã nói ra ngay vấn đề chính.

“ Xin tự giới thiệu ta là Dương Vân Ly phó điện chủ Ác Ma Điện, còn vị bên cạnh ta là con trai của thành chủ số 3 Trương Thiên, chúng ta tới đây chỉ có một mục đích là mang người đi. Chúng ta muốn mang cô gái tên là Tố Nghiên Nghiên rời đi, các vị dù có không muốn cũng phải đồng ý.”

Lời nói của Dương Vân Ly chính là uy hiếp trắng trợn, khiến cho những người bên trong Lạc Hà Tiên Cốc tức giận không thôi. Nhưng bọn họ cũng âm thầm kinh ngạc cùng khiếp sợ địa vị của Dương Vân Ly.

Nếu nói tới Ác Ma Điện thì trong cả tinh vực này không ai không biết, một thế lực dám đối đầu với cả thiên hạ thử hỏi mấy người lại không nghe nói qua. Ba người mỹ phụ đi đầu nghe vậy cũng là âm thầm kinh hãi, bọn họ trong lòng đang suy đoán cô gái Tố Nghiên Nghiên kia làm sao lại trêu chọc tới tồn tại như thế này, họ có phần do dự không biết là nên bảo vệ vị đệ tử kia hay là đối kháng tới cùng.

Lúc này một vị mỹ phụ khác nhìn Dương Vân Ly hỏi:

“ Dương Vân Ly phó điện chủ không biết vị đệ tử tên là Tố Nghiên Nghiên đã làm gì đắc tội với quý điện, để cho quý điện tức giận tới vậy? “

Dương Vân Ly nhìn mỹ phụ nói rất bình thản:

“ Không lâu trước đây vị tiểu cô nương kia đã đồng ý lấy vị công tử đứng bên cạnh ta nhưng mà ở mấy ngày hôm trước lại bất ngờ đổi ý. Trong khi vị công tử này đây đã chuẩn bị đầy đủ để tới rước cô dâu, chỉ cần nói vậy thì mấy vị cũng đã hiểu rồi chứ. Việc này ta còn muốn xin mấy vị một lời giải thích đây, có phải hay không các vị thấy nam nhân Ác Ma Điện chúng ta không xứng với nữ nhân của Lạc Hà Tiên Cốc các ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.