Cùng đại tiểu thư rời khỏi phòng Kỷ Thiên Vũ, hai ngươi trong lòng đều tràn ngập tâm sự.
- Đại tiểu thư, hôm nay Tần Khải không đi làm, cũng không thấy hắn xin phép. Anh thấy thật đáng nghi.
Sở Phàm trầm giọng nói.
- Ý anh là Tần Khải cảm thấy có chuyện nên không tới công ty nữa à?
Đại tiểu thư ngạc nhiên hỏi.
- Rất có khả năng là như vậy. Chú Kỷ đã nói rằng tổ điều tra đã điều tra
hạng mục chúng ta hợp tác với Tập đoàn Sắt thép Kiến An, cũng từ đó mới
phát hiện ra vấn đề. Anh nghĩ Tần Khải rất có khả năng đã nhận ra điểm
này nên bỏ trốn.
Sở Phàm trầm giọng nói.
- Ý anh là hắn trốn rồi? Hôm, hôm qua còn thấy hắn mà.
Đại tiểu thư ngạc nhiên nói.
- Anh cũng mới chỉ là đoán như thế thôi. Đại tiểu thư thử gọi điện cho
Tần Khải xem. Giả là có việc công. Dù sao em cũng là cấp trên của hắn,
hắn nghỉ không có lý do, em gọi điện tới hỏi thăm cũng không có gì lạ,
chắc sẽ không khiến hắn hoài nghi đâu.
Sở Phàm đề nghị.
Đại tiểu thư suy nghĩ một chút, đáp:
- Được rồi, vậy để em gọi cho hắn.
Nàng rút điện thoại ra gọi cho Tần Khải, nhưng lại nghe tổng đài thông báo
"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui
lòng gọi lại sau!"
- Hắn hiện giờ đang tắt di động.
Đại tiểu thư nhíu mày nói.
Sở Phàm nghe vậy trong lòng không yên, quyết định thật nhanh, nói:
- Nếu vậy chúng ta tới nhà hắn xem sao. Em biết địa chỉ nhà hắn chứ?
- Em chỉ biết hắn ở đường Vạn Phúc, còn cụ thể ở khu nào thì cũng không rõ lắm.
- Vậy chúng ta tới phòng nhân sự tra địa chỉ của hắn đã, sau đó tới xem
hắn có nhà hay không. Cho dù hắn không có nhà thì cũng có thể xem xét
chỗ ở của hắn, từ đó kết luận được có phải hắn đã bỏ trốn hay không?
Sở Phàm nói xong liền kéo đại tiểu thư tới phòng nhân sự.
Hai người biết được địa chỉ nhà Tần Khải liền rời khỏi cao ốc Quốc Cảnh. Sở Phàm lái xe của đại tiểu thư đi tới nhà gã. Ánh mắt Sở Phàm đầy lạnh
lùng. Hắn muốn xác định cuối cùng có phải Tần Khải tiết lộ thông tin mật của Quốc Cảnh hay không, có phải gã đã bán thông tin đó cho Lam Chính
Quốc không hay.
Sắc mặt đại tiểu thư cũng rất nặng nề. Chuyện nội gian trong Quốc Cảnh khiến nàng cảm thấy rất khiếp sợ, khiến nàng bị đả kích rất lớn. Bình thường nàng nói không thích tính kiêu ngạo tự đại
của Tần Khải nhưng trong công việc nàng lại rất coi trọng năng lực của
gã. Hơn nữa Tần Khải vốn là do một tay ba nàng đề bạt. Chưa bao giờ Tần
Khải nằm trong danh sách những người bị nghi ngờ bán đứng Quốc Cảnh của
nàng. Nhưng cuối cùng kết quả lại khiến nàng quá sức bất ngờ.
- Ôi, thật không ngờ Tần Khải lại có thể phản bội Quốc Cảnh. Không hiểu hắn còn có lương tâm hay không.
Đại tiểu thư căm giận nói.
- Anh đoán hắn là vì muốn trả thù nên mới làm vậy.
Sở Phàm lạnh nhạt nói.
- Trả thù? Ý anh là....
- Àizzzz. Lần trước mình đã làm cho hắn mất hết thể diện ở ngay tại đại
sảnh của Quốc Cảnh. Hắn vốn là loại người cực kỳ kiêu ngạo, bị kích
thích như vậy không khỏi có ý nghĩ cực đoan. Hơn nữa nếu lúc ấy lại có
người xúi bẩy thì chuyện gì hắn cũng có thể làm.
Đại tiểu thư hiểu được ý của Sở Phàm, nói:
- Anh nói hắn là vì bị kích thích lần trước nên sau đó mới bị Lam Chính Quốc dùng tiểu xảo lợi dụng, dụ dỗ hắn?
- Cũng không khác là mấy. Đương nhiên có thể Lam Chính Quốc đã đáp ứng
một số yêu cầu của hắn, đồng ý cho hắn nhiều lợi ích khó tưởng tượng
được, thế nên có thể dụ dỗ hắn phản bội Quốc Cảnh cũng không có gì lạ.
- Hừ, người như hắn nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu. Chuyện cự
tuyệt hắn ở đại sảnh lần trước em không hề hối hận chút nào. Nếu có thể
làm lại thì em vẫn không thay đổi quyết định.
Đại tiểu thư kiên quyết nói.
Sở Phàm cười cười, quay đầu nhìn đại tiểu thư, trong ánh mắt dạt dào tình ý.
Tiểu khu Hoa Uyển.
Một chiếc BMW xa hoa màu xanh bảo thạch tiến vào, dừng lại trước căn nhà
thứ năm. Cửa xe mở ra, Sở Phàm và đại tiểu thư cùng bước xuống. Sở Phàm
ngẩng đầu nhìn tầng ba của căn nhà, phòng thứ ba chính là phòng của Tần
Khải.
- Đại tiểu thư, chúng ta lên thôi.
- Vâng.
Đại tiểu thư vừa nói vừa nắm tay Sở Phàm tiến lên lầu.
Hai người bọn họ vừa mới đi vào căn nhà, một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen đi tới. Ngồi trong xe là một thanh niên anh tuấn nhưng sắc mặt tái
nhợt, không ngờ chính là Tần Khải.
Tần Khải chạy tới bãi đỗ xe
của căn nhà. Đột nhiên gã phát hiện chiếc xe BMW màu xanh bảo thạch kia. Tim gã đập thình thịch, nhìn kỹ lại biển số xe, nhất thời trong mắt
hiện lên một tia nghi hoặc. Gã nhận ra đây chính là xe của đại tiểu thư. Đại tiểu thư nếu để xe ở chỗ này, vậy chẳng lẽ nàng đã lên lầu tìm gã?
Đôi mắt gã trở nên lạnh lẽo, lái xe chạy tới trước một căn nhà khác rồi
dừng lại, sau đó qua kính xe quan sát chiếc BMW của đại tiểu thư đang ở
đằng xa đang đỗ trước cửa căn nhà của mình.
Vốn dĩ gã biết được
Kỷ Thiên Vũ đã âm thầm thành lập tổ điều tra, tra xét những vấn đề mới
phát sinh tại Quốc Cảnh. Hôm nay tổ điều tra đã điều tra tới hạng mục
hợp tác trước đây giữa Quốc Cảnh và Tập đoàn Sắt thép Kiến An. Mà hạng
mục này đúng là do gã phụ trách. Khi biết được tin tức này thì gã đã vô
cùng sợ hãi. Gã đoán tổ điều tra khẳng định từ hạng mục này sẽ truy ra
dấu vết của mình. Sau đó thuận tay tra xét là khẳng định có thể tra ra
gã là phản đồ của Quốc Cảnh.
Sau khi biết tin tức này, tinh thần
gã vô cùng hoảng hốt, dứt khoát quyết định hôm nay nghỉ làm. Sáng nay gã cố tình đi tìm Lam Chính Quốc nói một số chuyện, không ngờ khi về lại
phát hiện ra xe đại tiểu thư đang đỗ trước cửa nhà. Đại tiểu thư trước
đây chưa từng tới nơi này, hôm nay lại xuất hiện bất ngờ như vậy. Gã âm
thầm hoài nghi, liền tránh một bên xem thử có chuyện gì.
Một lúc
sau, qua kính chiếu hậu, gã thấy Sở Phàm và đại tiểu thư ra khỏi căn nhà của mình. Sắc mặt hai người có vẻ nặng nề, không ngừng nói chuyện gì
đó, nhưng làm cho gã cảm thấy phẫn nộ là vẻ thân mật giữa hai người.
Cuối cùng Sở Phàm lái xe chở đại tiểu thư rời khỏi Tiểu khu Hoa Uyển.
Tần Khải ngồi trong xe, con ngươi đảo vòng vòng, đầu óc xoay chuyển. Gã
hiểu rằng chắc chắn mình đã bị điều tra ra một số vấn đề. Nghĩ vậy gã
bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Gã nghĩ tiếp một chút, rồi lái xe rời khỏi tiểu khu Hoa Uyển. Gã không đi lên phòng mình, gã thậm chí đã âm thầm quyết
định mình sẽ không bao giờ trở lại nơi này nữa.