Cận Chiến Pháp Sư

Chương 114: Q.1 - Chương 114: Bại lộ có hạn




Khi Cố Phi nhận được trả lời của Thất Nguyệt “Được, các anh đến đây đi!” thì trong phút chốc liền ngỡ ngàng.

Suy nghĩ về thái độ của bọn con gái lúc mình mới vào Trọng Sinh Tử Tinh, cùng với về sau Lạc Lạc vì thế nói ra lời giải thích, Cố Phi cho rằng Thất Nguyệt nhất định sẽ nghĩa bất dung từ* lựa chọn khước từ. Không nghĩ tới chẳng những không trả lời từ chối, mà còn đáp ứng thống khoái như vậy.

Chẳng nhẽ là hiểu lầm, cho là mình lại muốn giới thiệu cô gái nào vào hội đi! Cố Phi bừng tỉnh, vội vã lại gửi thêm tin nhắn cường điệu: “Là nam!”

Chẳng ngờ lần này Thất Nguyệt trả lời còn nhanh hơn: “Được rồi, chúng tôi còn đang ở quán rượu Tiểu đây!”

Nhất định là uống nhiều rồi. Cố Phi nghĩ, nhưng đồng thời, Cố Phi cảm giác trách nhiệm mình đã có thể thổi bay sang bên, dù sao đối phương cũng không có ý kiến, mình chỉ bất quá làm cái người giới thiệu, còn có cái gì có thể nói.

Lập tức đứng dậy, nhìn vẻ mặt chờ đợi của Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh mà nói: “Đi thôi!”

“Đi đâu? “Hai người hỏi.

“Mang bọn bay đi gặp các cô ấy đấy!” Cố Phi đáp.

“Woa!” Hai người sợ hãi than, hai người chỉ là muốn biết tên mà thôi, nào dè có thể tiếp xúc thân mật lần đầu tiên nhanh như vậy.

“Thiên Lý làm việc chính là có hiệu suất, tôi tán thưởng cậu.” Chiến Vô Thương nói.

“Cám ơn.” Cố Phi cười gượng, mang theo hai người đi qua gian phòng kia.

“Muốn gặp và gặp nhau, hoá ra chỉ có khoảng cách vài bước như thế!” Ngự Thiên Thần Minh giả bộ thâm trầm, không được ngừng mà thở dài. Cố Phi nhịn xuống không dùng Hồi Toàn Thích vả vào mồm miệng tên đó một cái.

Nhấc lên mành treo, dẫn hai người tiến vào phòng, đôi bên từng người giới thiệu, bầu không khí hòa hợp kì lạ. Cố Phi quan sát bốn cô, ánh mắt trong veo, hoàn toàn không có một chút men say, quả là có chút sờ không rõ đầu đuôi.

Ngự Thiên Thần Minh đã bắt đầu như nam châm dính vào, chỉ vào Lạc Lạc nói: “Chúng ta đã gặp qua đó!” Sau đó nói chuyện cùng Liệt Liệt và Băng Lưu Ly: “Lúc vừa mới rồi chúng ta chẳng phải gặp nhau sao?”

Ba cô cười gật đầu.

Chiến Vô Thương vừa nhìn Ngự Thiên Thần Minh cướp mất cơ hội đầu tiên, một lần liền chào cả ba trong bốn cô gái. Lớn tiếng ho khan.

Lúc này trong lòng Cố Phi thế mà nghe tiếng rơi lộp bộp. Ngự Thiên Thần Minh liên tiếp “Gặp qua” hai người, khiến Cố Phi ý thức được không ổn.

Chính là trận chiến bên cạnh hòm thư cửa Bắc ấy, Liệt Liệt và Băng Lưu Ly là thấy qua Hàn Gia Công Tử và ba người kia hội đồng Tàn Mộng Tử, đây có thể nói rõ vấn đề.

Vội vã muốn gởi một tin nhắn nói cho hai người giác ngộ, không nghĩ Thất Nguyệt bên kia đã không nói vòng vo, ném ra vấn đề chính: “Các anh đều là Công Tử tinh anh đoàn sao?”

Quả nhiên! Trong lòng Cố Phi thầm kêu, lý do khiến mấy cô đồng ý thống khoái như vậy, nguyên nhân ở đây.

Không kịp nhắc nhở hai người. Bởi vì Ngự Thiên Thần Minh đã rất nhanh mà trả lời: “Nói cho mấy người biết cũng được, nhưng các cô phải nhớ giữ bí mật đấy!”

Móa nó! Đây chẳng khác nào là thừa nhận sao? Cố Phi sầu não. Thất Nguyệt trịnh trọng cam kết đến lạ: “Cậu yên tâm, mấy người đã từng giúp chúng tôi việc lớn, chúng tôi muốn biết hoàn toàn chỉ là xuất phát từ tò mò, tuyệt không lại nói ra cho người khác nữa.”

Ngự Thiên Thần Minh vừa nghe, cũng nghiêm túc đến lạ gật đầu: “Đúng là chúng tôi.”

Trong phút chốc, ánh mắt của bốn cô nhìn về phía Cố Phi đã không giống với trước.

Ánh mắt của Thất Nguyệt nói cho Cố Phi: “Thế nào, lần này lại lấp liếm nữa đi?” Sau khi phơi bày ánh sáng rồi nhìn lại hành vi trước đó của Cố Phi. Tự nhiên phát hiện hắn tìm đủ mọi cách mà che giấu.

Cố Phi hiển nhiên cảm thấy rất không được tự nhiên, đang chuẩn bị tùy tiện nói hai câu chống đỡ kết cục xấu hổ, chẳng ngờ Ngự Thiên Thần Minh đã lại thêm bổ sung thật nhanh: “Là hai người chúng tôi, Thiên Lý thì không phải.”

“Hả? “ Bọn con gái ngạc nhiên.

Vẻ mặt Ngự Thiên Thần Minh khinh thường: “Tên này đến là muốn gia nhập vào Công Tử tinh anh đoàn của chúng tôi, bất quá hiện nay còn không có thông qua khảo hạch. Các cô nên biết. Pháp sư kia của đoàn tinh anh chúng tôi cực kì mạnh, Thiên Lý so với tên đó, chênh lệch lớn.”

“Như vậy Pháp sư rốt cuộc là ai?” Thất Nguyệt cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Ngự Thiên Thần Minh lắc đầu: “Những người khác đều có thể nói, nhưng Pháp sư đó cũng không thể nói. Kẻ thù của tên đó tương đối nhiều, nói ra sợ đưa tới phiền phức cho hắn. Thật ngại quá. “Trong ánh mắt Ngự Thiên Thần Minh lộ ra dứt khoát.

Cố Phi không nghĩ tới Ngự Thiên Thần Minh ở thời khắc mấu chốt này lại có thể thay mình giữ lại một tay, thật sự là ngoài ý muốn hết sức.

Trên mặt bốn cô chợt hiện dáng vẻ thất vọng, quả nhiên, các cô hứng thú với Pháp sư cận chiến hơn nhiều so với những người còn lại.

“Những người khác còn có ai thế?” Lạc Lạc hỏi.

“Kiếm Quỷ, Hữu Ca. Về phần Hàn Gia Công Tử, tên này các cô chắc chưa chưa từng nghe qua, thế thì Tửu Quỷ thì sao?” Ngự Thiên Thần Minh đáp.

“Woa!” Thất Nguyệt và Lạc Lạc sợ hãi than.

“Nguyên lai đây chính là Công Tử tinh anh đoàn. Quả nhiên danh bất hư truyền*.” Thất Nguyệt cảm thán.

“Chị Thất Nguyệt?” Băng Lưu Ly hiển nhiên không phải là game thủ kỳ cựu, đối với biểu hiện của hai người có chút nghi hoặc.

“Năm người bọn họ trong tinh anh đoàn này, tất cả đều là nhân vật làm mưa làm gió một thời trong giới game online. Thật khó tưởng tượng những người này lại tụ chung một chỗ. Nói là tinh anh, vậy chính là quá quá khiêm nhường, bọn họ phải xem như là cao thủ hiếm có trong một vạn người trong giới game online mới đúng.” Thất Nguyệt nói.

“Quá khen.” Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương mừng rỡ đến mức miệng không khép lại được.

Nói thật, kể từ trà trộn về Công Tử tinh anh đoàn, bên cạnh đều là cao thủ cùng trình độ, mấy người đều rất ít nghe kiểu khen ngợi như thế rồi. Chưa nói tới một điều. Người thứ sáu trong tinh anh đoàn - Cố Phi là nhân vật tiếng tăm đồn xa trong game này.

Cư nhiên nở mày nở mặt uy mãnh hơn so với cả năm người, đè ép năm người họ càng ngày càng quên thân phận bản thân trước kia.

Cao thủ. Thỉnh thoảng cũng cần tiếng vỗ tay và tán thưởng, ít nhất có thể giúp tạo lòng tự tin ít nhiều.

“Được rồi, các cô và hai vị tinh anh này cứ tâm sự tự nhiên, tôi đi trước.” Cố Phi nói.

“Đi đi, đi đi, luyện thật tốt, ra sức biểu hiện cũng có thể gia nhập đoàn của bọn tôi.” Ngự Thiên Thần Minh nói.

Chiến Vô Thương gật đầu: “Đẳng cấp cũng không thể nói rõ tất cả, nhất là ở trong trò chơi Thế Giới Song Song này thăng cấp khó khăn. Trang bị chúng ta chỉ có thể dựa vào vận may, về phần kỹ xảo, vậy thì phải dựa vào chính mình khổ luyện.”

“Phải đó.” Bọn con gái ủng hộ.

“Hai tên cầm thú.” Cố Phi âm thầm làu bàu, rời khỏi phòng, xoay người đi về bên cạnh sát vách, Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca còn ở đây!

“Thế nào? Giới thiệu cho hai người đó bao nhiêu gái đẹp?” Hai người cười.

“Bốn người.” Cố Phi đáp.

Hàn Gia Công Tử lắc đầu thở dài: “Thân phận của chúng ta phải bại lộ.”

“Đã bị.” Cố Phi nói.

“Thân phận của cậu bị che giấu đi?” Hàn Gia Công Tử nói.

“Làm sao cậu biết?” Cố Phi kinh ngạc.

Hàn Gia Công Tử cười: “Hai người là đi tán gái, làm sao có thể bằng lòng bị người đoạt danh tiếng? Nếu như nói ra cậu cũng là một thành viên, liền biết cậu là 27149. Tôi nói sớm người chân chính khiến mấy cô đó hứng thú chỉ có cậu mà thôi. Cho nên cậu yên tâm, hai người này có bị đánh chết cũng không khai ra cậu đâu, dù cho bây giờ cậu tiến đến hô to cậu chính là 27149, bọn họ cũng sẽ nghĩ biện pháp làm cho người ta không tin cậu.”

“Móa tụi nó!” Cố Phi trợn mắt há mồm, hận mình không có phương thức tư duy bỉ ổi kiểu thế, vậy mà không nghĩ tới thằng nhóc đáng ghét Ngự Thiên Thần Minh kia có kế hoạch thực sự là như vầy, còn tưởng là tên đó thật đang tốn hết công sức bảo hộ mình. Cả nửa ngày mới biết nguyên lai chính là quấy phá nguyên nhân này gây chuyện.

“Ha ha, chèn ép người bên cạnh để đề cao giá trị con người của mình, đây mới là thủ đoạn tán gái trong game online thường dùng. Hiện tại cậu rời khỏi, hai người 80% sẽ bắt đầu chế nhạo lẫn nhau, chờ xem cuộc vui đi!” Hữu Ca nói.

Cố Phi tấm tắc lấy làm ngạc nhiên.

Quả như Hữu Ca đoán, kể từ hôm nay bắt đầu, Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương bắt đầu đấu võ mồm chế giễu lẫn nhau, khói lửa chiến tranh từ mỗi lần chạm mặt lan ra đến kênh dong binh, về phần trò chuyện riêng giữa hai người, vậy cũng có khả năng nhiều đếm không xuể.

Những người khác mỗi ngày luyện cấp luyện đến mệt rã rời, lôi ra kênh dong binh che đậy tới xem một chút bản ghi chép cuộc cãi vã của hai người đã thành một loại hình thức giải trí.

Cố Phi chẳng thèm quay ra nhìn mấy chuyện này, Hữu Ca rất nghiêm túc nói với hắn: “Cậu không thể cứ không nhìn, hai người này đều là cao thủ, bọn họ đấu võ mồm nhưng không hoàn toàn là nước bọt, liền lấy đoạn hai người khinh bỉ lẫn nhau hôm qua làm ví dụ, có thể nói là mô phỏng bằng từ ngữ một trận Pháp sư PK Chiến sĩ, ở trong đó bao hàm khá nhiều kỹ thuật mà Pháp sư và Chiến sĩ sử dụng. Đặc biệt là Chiến Vô Thương nói đến mình kỹ thuật sử dụng hệ thống kéo dài năm đao biến thành sáu đao, ngay cả tôi đều là lần đầu tiên nghe nói.”

Trừ lần đó ra, hai người này bắt đầu thường xuyên quyến luyến đường phố chỗ ở nghiệp đoàn Trọng Sinh Tử Tinh kia.

Ở đây cách quán rượu Tiểu Lôi khá gần, bốn người khác từ quán rượu Tiểu Lôi nghỉ ngơi xong lên đường, vô số lần thấy hai người vừa đấu võ mồm vừa quanh quẩn một chỗ trên đường phố, hỏi mới biết, ý đồ hai người là muốn chế tạo gặp gỡ tình cờ trong lúc vô ý.

Hai người đều là không chịu tỏ ra yếu thế, mỗi ngày tốn rất nhiều thời gian ở trên những chuyện nhàm chán này, ở trên bảng xếp hạng kinh nghiệm vù vù mà rơi xuống. Chiến Vô Thương sớm đã không phải là vị thứ nhất bảng Chiến sĩ, Ngự Thiên Thần Minh càng bị vứt đến ngoài hạng hai mươi bảng Cung tiến thủ.

“Hồng nhan họa thủy, hồng nhan họa thủy mà!” Bốn người khác không ngừng mà thở dài.

Cố Phi mấy ngày này trôi qua cũng rất buồn tẻ, vẫn ngóng trông có người tới tìm cớ gây sự với mình, thế mà hết lần này tới lần khác cuộc sống yên bình đến giận sôi lên.

Vốn dĩ cứ tưởng rằng trên người tích tụ 12 điểm PK thế này là tốt lắm, ai ngờ căn bản không có người tìm tới cửa. Trò chơi đưa vào hoạt động đến nay, các loại nhiệm vụ đặt ra thì người chơi đều có tương đối trình độ lý giải.

Công dụng nhiệm vụ truy nã, cơ bản đã bị định vị là dùng để rửa sạch điểm PK trên người. Dựa vào nhiệm vụ này kiếm tiền cấp, ở trong mắt người bình thường đều là nhiệm vụ không đáng giá tiền nhất. Nguy hiểm cao, thù lao cũng ít ỏi, thực sự không có lời.

Về phần tẩy điểm PK, người bình thường đều là 1 điểm hay 2 điểm, hoàn toàn không cần thiết tìm Cố Phi 12 điểm như thế.

Hai tiếng đồng hồ mất một điểm, 12 điểm PK cứ như vậy gắng gượng mà rửa sạch mất. Làm Cố Phi cảm thấy tiếc hận cực kỳ.

Trừ lần đó ra, Tàn Mộng Tử một nhóm người đó đến nay cũng chưa từng tìm tới cửa. Cố Phi nhớ kỹ đám người kia có cảm giác hứng thú với kiếm Ám Dạ Lưu Quang trong tay mình rành rành, lại chậm chạp không thấy hành động, thực sự là làm người ta khó hiểu.

Cuộc sống an ổn như thế trôi qua, đối với người nghiện PK như Cố Phi mà nói thực sự là khó có thể chịu được. Mỗi ngày đi trên đường đều mong đợi có cơ hội nghe một tiếng hô gặp chuyện bất bình.

Nhưng bầu không khí thành Vân Đoan thực sự hài hòa, Cố Phi từ từ bắt đầu sinh ra ý niệm trong đầu muốn đi thành Nguyệt Dạ.

Và trong thời điểm ấy, đúng theo như lời của Hữu Ca, trò chơi chính thức đưa vào hoạt động sắp tiến hành rầm rầm rộ rộ.

*义不容辞 nghĩa bất dung từ: vì chính nghĩa nên sẽ không khoan nhượng.

*名不虚传 danh bất hư truyền: tiếng tăm, danh tiếng truyền đi đúng như thực tế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.