"WTF! Ông rốt cuộc là ai?" Đối phương hướng về phía Cố Phi gầm rú.
"Tui nói rồi mà, tui tên là Thiên Lý Nhất Túy" Cố Phi trả lời, lại đột nhiên nhận ra, người này rống lên, âm thanh cao vút, tiếng trở nên lanh lảnh. Cố Phi dò xét kỹ một chút, mặt của người này không có lộ ra, chợt hỏi: "Là con gái hả?".
Toàn thân là trọng giáp, trên đầu còn mang cái mũ bảo hiểm che mặt lại là một cô gái, tuy cái mặt đang nhăn nhó nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng toát lên vẻ thanh tú. Nghe được câu này của Cố Phi, người này đột nhiên thò tay vào cái túi bên cạnh, rút ra một thanh Long Đầu Cự Phủ, mang theo một tiếng xé gió hùng hậu, xuất hiện trước mắt Cố Phi. Đáng sợ hơn chính là cô gái này chỉ cần một tay là nâng được cái cán cự phủ, còn tay kia dường như đang chờ thời cơ túm cổ Cố Phi xách lên, rồi dùng thanh cự phủ kia gọt mặt hắn.
"Sao, có ý kiến gì không!" Âm thanh của cô gái nhỏ lại, trở nên trầm thấp.
"Không có ý kiến" Cố Phi trừng mắt nhìn. Không thể phủ nhận khí thế của cô gái này khá mạnh mẽ.
"Vậy ý tứ của ông là gì?" Cự Phủ của cô gái như treo trên đầu Cố Phi.
"Ý của tôi là: vô cùng cảm ơn cô! Cảm ơn cô đã giúp tôi khiêng cái bao tải về đây. Nói thật, tôi khiêng thì có chút quá sức." Cố Phi nói.
Cô gái rõ ràng có chút sững sờ.
"Cái túi này coi như tôi tặng cho cô đấy!" Cố Phi mang bao tải ném tới bên chân cô gái.
"Ai muốn đồ của ông." Cô gái nói.
"Tôi còn có việc, đi trước nhé." Cố Phi khoát tay áo, xoay người rời đi.
"Này...Ông..." Cô gái vừa hô hai chữ, Cố Phi đã đi đến ngã rẽ rồi biến mất. Pháp Sư cấp 30 tăng toàn nhanh nhẹn, tốc độ cũng không thể đùa được.
Cúi đầu nhìn xuống bao tải nửa phút, cô gái nhịn không được xách bao tải Cố Phi để lại trên mặt đất lên xem.
Lòng hiếu kỳ dâng lên, cô gái mở bao tải ra xem. "Mình chỉ nhìn thôi, quyết không lấy đồ của hắn" Cô gái tự dặn lòng mình, sau khi xem xong thì càng kiên định với tín niệm này.
"Cái gì đây?"
"Đây là cái gì?"
"Cái gì nữa vậy?"
Cô gái thò đầu vào bao tải tìm kiếm, trong miệng chỉ lầm bầm mấy chữ đó. Cái bao tải này đồ tuy nhiều, nhưng giá trị thì rất thấp. Những món vật phẩm có giá trị thì dĩ nhiên Cố Phi đã cho vào túi thần kỳ của mình rồi, hắn cũng không phải là não tàn.
Cô gái bỏ mấy phút ra lật đi lật lại trong bao tải, chỉ phát hiện vô số thứ mà tiểu quái bình thường rớt ra, còn lại chỉ là mấy thứ hầm bà lằng. Ví dụ như, nửa cục gạch, một đống đá vụn, một viên cầu thủy tinh, một cái côn bằng gỗ tàn tạ...Phàm là những vật mà người chơi bình thường xem là rác, trong cái bao của Cố Phi có đủ cả.
Cuối cùng, cô gái đã đưa ra một kết luận: Mình bị người ta đùa giỡn rồi. Có lẽ bộ dáng chúi đầu vào bao tải buồn cười vừa rồi của mình đã bị người ta chụp lại, hai ngày sau sẽ coi như trò cười post lên diễn đàn. Nghĩ đến chuyện này, cự phủ trong tay cô gái nặng nề bổ xuống mặt đất. Đá vụn văng khắp nơi. Nghề nghiệp bạo lực nhất Chiến Sĩ dùng vũ khí bạo lực nhất, đây là công kích thuần vật lý điển hình.
"Thiên Lý Nhất Túy sao! Đừng để cho tui gặp lại ông" Cô gái căm hận.
"Bao tải của mình...Tiếc thật!...Hắt xì!" Cố Phi đã đi tới ngoài cửa quán rượu, đang lần cuối tưởng niệm cái bao tải của hắn, đột nhiên hắt hơi một cái. Lấy lại bình tĩnh, Cố Phi vuốt vuốt cái mũi, đưa tay đẩy cửa gỗ quán rượu ra.
Ngoại trừ quán rượu Tiểu Lôi, hệ thống quán rượu trong Cloud City cũng không phải chỉ có một. Bởi vì thành thật sự quá lớn, để cho tiện người chơi, càng tiện moi tiền người chơi, hệ thống mở rất nhiều quán rượu, phân bố khắp ngõ ngác thành thị.
Quán rượu mà Cố Phi tới là một quán tương đối náo nhiệt. Bởi vì quán này gần cửa thành, mà chỗ cửa thành ra ngoài là khu mà người chơi luyện cấp đông nhất, thế là quán này được bà con lựa chọn đầu tiên, từ sáng tới tối, 24h lúc nào cũng huyên náo.
Cố Phi vừa tiến vào quán rượu, đã được Hỏa Cầu phát hiện, lập tức đứng dậy kêu to: "Túy ca Túy ca, bên này!"
"À! Chào ai đó!" Cố Phi chào hỏi.
Hỏa Cầu phiền muộn. Hắn thân mật kêu người ta là ca, người ta lại xưng hô với hắn là ai đó, khó trách người chơi chung quanh đều cầm ánh mắt khinh bỉ bắn phá hắn, hiển nhiên coi hắn là cái loại quấn quít lấy cao thủ làm quen nhờ vả rồi.
Có điều cái này cũng không có biện pháp, chỉ tự trách mình cái tên quá ảo. Cố Phi nếu như gọi "Hỏa Cầu" thì hắn vẫn sẽ trở thành đối tượng bị mọi người cười nhạo mà thôi. Cứ mỗi lần gặp tình huống này, Hỏa Cầu đều đau khổ muốn chết.
"Ngồi đi! Còn đứng làm gì vậy?" Cố Phi đã ngồi xuống, vỗ bàn ra hiệu cho Hỏa Cầu vẫn còn đứng run rẩy.
"Gần đây thế nào rồi? Tìm được công hội gia nhập chưa?" Cố Phi biết Hỏa Cầu xấu hổ, cho nên mới chuyển dời sự chú ý sang hướng khác.
Quả nhiên, Hỏa Cầu vừa nghe đến vấn đề này lập tức ngồi xuống trả lời: "Không có, có điều đang xem xét một công hội, đang nghĩ biện pháp trà trộn vào".
"Vậy sao?" Cố Phi bưng ly rượu trên bàn lên. 50 đồng tệ một ly rượu đỏ, đây là loại rượu rẻ nhất trong trò chơi, cũng là loại có lượng tiêu thụ cao nhất. Ở chỗ này, người chơi chỉ muốn trải nghiệm bầu không khí thôi, cũng không muốn xài nhiều tiền như đại gia. "Là công hội nào?" Cố Phi hỏi, cầm ly rượu uống một ngụm lớn.
"Trọng Sinh Tử Tinh" Hỏa Cầu nói.
"Phụt..." Rượu vừa vào miệng đã phun ra, rất may là pháp sư nhanh nhẹn nên cũng kịp uốn éo cái cổ, phun ra chỗ khác, nếu không là văng đầy mặt Hỏa Cầu rồi.
"Có chuyện gì vậy?" Hỏa Cầu kinh ngạc nhìn phản ứng mãnh liệt của Cố Phi.
"Không có việc gì không có việc gì, uống đi" Cố Phi lớn tiếng ho khan, sau đó mới tùy ý hỏi: "Công hội này có gì đặc biệt?"
"Túy ca chưa có xem diễn đàn sao?" Hỏa Cầu hỏi lại
"Gần đây không có xem qua" Cố Phi trả lời.
"Để tạo sự tương tác cho người chơi thì trên diễn đàn có một khu vực riêng. Hiện nay có nhiều công hội thường dán thông báo tuyển người ở khu đó để phát triển công hội đấy." Hỏa Cầu nói xong, tinh quang hai mắt bắn ra bốn phía.
"Thì..." Cố Phi đáp lời, ra hiệu cho Hỏa Cầu nói tiếp.
Hỏa Cầu lại nhìn xung quanh lần nữa , kéo cái ghế lại gần Cố Phi một chút, hạ giọng nói: "Túy ca, ta cho ngươi biết ngươi cũng đừng nói ra ngoài nha!"
"Trên diễn đàn có thì còn sợ người khác biết sao?" Cố Phi nói.
"Không đúng không đúng!" Hỏa Cầu sốt ruột nói, "Cái bài viết đó kỳ thật là chìm từ lâu rồi, tui phải đào mộ vất vả mới được. Là một bài viết từ khi trò chơi mới mở, ông đoán đó là công hội thế nào."
"Công hội thế nào?" Cố Phi hỏi Hỏa Cầu.
"Là công hội của mỹ nữ" Ngữ khí Hỏa Cầu cực kỳ kích động, sáu chữ hắn nói ra thì chỉ nghe được tới chữ thứ năm, chữ thứ sáu vì không đủ hơi nên im luôn.
Cố Phi không cho là đúng. Mấy cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh hắn đã tiếp xúc qua mấy người rồi. Muốn nói là mỹ nữ, thì phải xem lại định nghĩa mỹ nữ rồi. Nếu như dùng Tịch Tiểu Thiên làm tiêu chuẩn, thì mấy người đã gặp không tính vào. Nếu như có thể xét làm mỹ nữ thì chỉ có Thất Nguyệt, còn có Liệt Liệt nữa, và một người chả biết tên, tính ra chỉ có ba người.
Nếu như vẻn vẹn chỉ có vậy mà tuyên bố là công hội mỹ nữ thì mấy cô gái trong "Thế giới song song" này có chút không thành thật, không khiêm tốn hoặc quá là tự sướng rồi.
"Sao nào, Túy ca, ông có hứng thú không?" Hỏa Cầu hỏi.
Cố Phi cười khổ, mình nên nói với Hỏa Cầu thế nào đây?
"Tui cho ông xem yêu cầu vào công hội này nhé!" Hỏa Cầu nói xong, từ trong túi móc ra một cái bảng nhỏ, hắng giọng một cái: "Thứ nhất, độc lập tự chủ, không được có tính ỷ lại. Thế nào, tui rất phù hợp phải không?" Hỏa Cầu lại hưng phấn.
Cố Phi gật gật đầu. Hoàn toàn chính xác, có hắn là một cao thủ diệt quái, thế mà Hỏa Cầu lại hoàn toàn không có ý muốn ăn theo, rất độc lập, rất không có tính ỷ lại.
Hỏa Cầu được Cố Phi khẳng định nên tâm thần có chút nhộn nhạo, không thể chờ đợi được muốn tiếp tục đọc, nhưng bị Cố Phi thò tay ngăn lại: "Tui tin tưởng yêu cầu bình thường ông đều phù hợp, chỉ có một cái thôi".
"Cái gì?"
"Bọn họ không đề cập tới bọn họ chỉ tuyển nữ hay sao?" Cố Phi nói.
" Túy ca sao ông biết vậy?" Hỏa Cầu sững sờ.
" Người ta là công hội mỹ nữ mà, đã nói rõ là chỉ nhận người chơi nữ thôi." Cố Phi nói.
"Tui không cảm thấy như vậy" Hỏa Cầu một bên vò đầu, một bên cũng phân tích đạo lý rõ ràng: "Tui cảm thấy yêu cầu này chỉ là một dạng ngụy trang. Trước hấp dẫn mỹ nữ, sau đó mới nhờ vào mỹ nữ mà hấp dẫn người khác, là thủ đoạn của các công hội lớn mà thôi. Nếu như đã đủ số lượng người chơi nữ rồi, thì họ sẽ bắt đầu hấp dẫn người chơi nam để làm hộ hoa sứ giả."
Cố Phi thở dài, nếu như không phải hắn đã tự mình tiếp xúc qua người của Trọng Sinh Tử Tinh, cũng sẽ cảm thấy lời nói của Hỏa Cầu thuyết phục. Nhưng trên thực tế, mấy người này coi mình như ôn dịch, mình gia nhập còn chưa được 24h đã bị bắt tự mình xuất ngũ rồi, ở đâu ra cần người chơi nam?
Đang định giải thích cho Hỏa Cầu một chút, đột nhiên nghe được có người kêu lên: "Thiên Lý Nhất Túy, ông cũng ở đây à".
Cố Phi quay đầu, thấy được một thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh. Đây là người thứ ba mà hắn cho rằng là mỹ nữ sau khi đã hạ thấp tiêu chuẩn, bị Thất Nguyệt coi là nhóc con.
"À, xin chào" Cố Phi đứng dậy mời.
Hỏa Cầu nhìn về phía Cố Phi với ánh mắt chỉ còn ngưỡng mộ. Chẳng lẽ chỉ cần học công phu, ở phương diện này sẽ có điều kiện gặp may mắn sao? Hỏa Cầu bắt đầu suy nghĩ chuyện bái Cố Phi làm thầy rồi