Trò chơi tiến hành điều chỉnh toàn diện, mỗi ngày đều công bố tiến độ chính thức. Ngày đầu tiên, đem tiểu quái đáng yêu ở khu luyện công điều chỉnh, đổi thành lợn rừng sói hoang các loại, bỏ đi mèo con, cún con, thỏ con.
Ngày hôm sau...
Ngày thứ ba...
Người chơi trông mong mòn con mắt, lần trước Open Beta một buổi, mà đã đem đến cho người chơi một cảm nhận hoàn toàn mới, cho nên bây giờ ham muốn được chơi càng thêm mãnh liệt. Cố Phi cũng không ngoại lệ, mỗi ngày về đến nhà chuyện đầu tiên là lên mạng xem tiến độ cập nhật. Cuối cùng cũng có chỗ để thể hiện võ công của mình, gần đây mỗi tối nằm mơ Cố Phi thường xuyên cười đến ngoác mồm.
Bởi vì điều chỉnh thật sự quá nhiều, chớp mắt đã qua một tháng. Tiểu Ngũ đưa ra đề án đã được thông qua, có điều muốn đem toàn bộ hoàn thiện, lượng công việc lại càng lớn. Thế là công ty quyết định, những thay đổi đó sẽ để lại, sau này sẽ bổ sung những bản cập nhật, trò chơi lại một lần nữa được đưa vào hoạt động.
Hôm nay Cố Phi lại có lớp, tan học lập tức bay về nhà, trong đầu chỉ muốn đăng nhập vào chơi ngay. Loại tâm tình này từ lâu hắn đã không có.
Lúc logout còn ở đỉnh núi khu hoang dã, nhưng lúc này lại bị đem về chỗ tân thủ: Học viện Pháp Sư. Chẳng lẽ muốn bắt đầu lại từ đầu? Cố Phi nhìn cấp độ của mình, không thay đổi, vẫn là cấp 6. Túi tiền nhặt được vẫn còn, eo vẫn mang theo hai thanh Dao Cắt Thịt gỉ sét.
Ngắm nhìn bốn phía, phát hiện dân chúng lại tụ tập một đống ở một NPC, cũng không phải NPC bán kính đen và chổi ma pháp, tò mò nên cũng bén mảng tới.
" Đang làm cái gì thế?" Cố Phi hỏi.
" Học kỹ năng ah! "Người phía trước quay đầu lại nói với Cố Phi.
Thì ra là vì muốn người chơi có năng lực tự bảo hộ mình, lần này sửa chữa, cố ý giảm cấp độ học tập kỹ năng. Vừa tạo nhân vật sẽ có một kỹ năng miễn phí, sau mỗi 6 cấp là được học tập kỹ năng tiếp theo. Cho nên hiện tại người chơi mới tạo trong học viện Pháp Sư, ngoại trừ mua kính mắt cùng cây chổi, cũng có thêm việc này để làm.
Người xếp hàng tản đi vô cùng nhanh, chớp mắt đã tới lượt Cố Phi, cùng NPC đối thoại, Pháp Sư có một cái kỹ năng Cố Phi đã học rồi. Không có gì mới, hỏa cầu thuật, đây vĩnh viễn là phép cơ bản đầu tiên của Pháp Sư. Có điều lúc này Cố Phi đã cấp 6 rồi, ngoại trừ hỏa cầu thuật, còn có thể học thêm một cái kỹ năng nữa: Kháng Cự Hỏa Hoàn. Nếu như hỏa cầu thuật là kỹ năng chủ công sơ cấp của Pháp Sư, Kháng Cự Hỏa Hoàn thì là kỹ năng phòng thủ cơ bản của Pháp Sư rồi.
Có điều, với tư cách là trò chơi VR, sử dụng pháp thuật ngược lại có một ít đặc điểm đấy.
Chỉ thấy trong sân rộng trước học viện Pháp Sư, hơn ngàn người tụ làm một đoàn, cùng kêu lên: "Hỏa cầu!! "
Trước mặt tất cả mọi người lập tức xuất hiện một cái hỏa cầu, trôi nổi lơ lững, vô cùng hoành tráng. Dân chúng Pháp Sư đều vô cùng hào hứng, mà Cố Phi chú ý tới có một người bên cạnh mình sắc mặt trắng bệch, giống như bị chấn kinh không nhỏ.
" Bắn!" Không biết ai dẫn đầu hô một tiếng, mọi người lập tức nói theo, toàn trường vang lên thanh âm liên tiếp "Bắn bắn bắn". Chỉ có điều học viện Pháp Sư là khu vực an toàn, nơi này không cho phép sử dụng các kỹ năng chiến đấu. Một tiếng mệnh lệnh "Bắn" này phun ra rồi, nhưng hỏa cầu lại không động đậy. Có điều sắc mặt thằng bên cạnh này lại càng trắng bệch, Cố Phi nhịn không được hỏi: "Ông bị gì thế?"
" Mẹ!" Người này trước tiên chửi một cái, rồi tiện tay gửi yêu cầu kết bạn cho Cố Phi: "Ông xem tên của tui thì biết!"
Hệ thống nhắc nhở : Hỏa Cầu thêm bạn làm bạn bè.
Cố Phi lập tức cười ra tiếng, thì ra thằng này tên là Hỏa Cầu, cái này cũng khó trách, cả ngàn người cùng gọi tên cũng làm cho hắn cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Lúc này không ngừng có người học xong kỹ năng đầu tiên, cũng nhập hội thử xì kiu, liên tục những tiếng hô to gọi nhỏ "Hỏa cầu" vang lên. Tên Hỏa Cầu bên cạnh Cố Phi không thể nhịn được nữa, hướng Cố Phi chào một tiếng rồi bỏ đi.
" Ha ha, tui cũng đi, nhảm vờ nờ... " Cố Phi đi theo phía sau hắn.
Hai người cùng rời khỏi học viện Pháp Sư, hướng khu luyện cấp bên ngoài Cloud City. Trên đường Hỏa Cầu phàn nàn với Cố Phi, thì ra hắn cũng nhận tài khoản từ người khác, tên tuổi nghề nghiệp đều đã được chọn xong. Cố Phi lập tức cảm thấy đồng bệnh tương liên, chỉ có điều Hỏa Cầu đối với mấy cái này cũng không thèm để ý, chỉ khi trải qua cảnh tượng ngàn người gọi tên vừa rồi, hắn đối với nickname này hơi phản cảm. Ngẫm lại sau này trong chiến đấu, bất kể là địch hay bạn, hô lớn một tiếng "Hỏa Cầu", cái này cũng có thể gây ra nhầm lẫn. Trước mắt cũng chỉ có thể chờ mong loại pháp thuật cấp thấp nhất "Hỏa Cầu thuật" này sẽ sớm bị người ta quên lãng.
Cố Phi cũng bất giác trao đổi cảm giác cùng Hỏa Cầu, thổ lộ một chút tâm tình bị ép buộc sử dụng nhân vật không như ý muốn. Hỏa Cầu không biết tại sao Cố Phi lại nói vậy, cứ tưởng rằng hắn không thích nghề nghiệp Pháp Sư này, thế là hướng hắn thao thao bất tuyệt về lịch sử huy hoàng của Pháp sư.
Mặc kệ như thế nào, Cố Phi đối với Hỏa Cầu rất có hảo cảm. Bởi vì ít nhất hắn cũng không có mang theo kính đen cùng cây chổi ma pháp.
Hai người vừa đi vừa nói, chớp mắt đã đến bên ngoài thành.
Hạng mục sửa chữa đầu tiên đã có hiệu quả, lúc này bên ngoài thành tràn ngập sói hoang lợn rừng, hơn nữa không muốn vấp phải vết xe đổ, tạo hình những con quái này khá dữ tợn, làm cho quần chúng nhiệt tình thăng cấp. Khắp nơi đều là người chơi, đuổi theo đám sói hoang lợn rừng này đại khai sát giới. Đáng thương đám tiểu quái này tạo hình cùng thực lực chẳng ăn nhập gì cả, bị người chơi điên cuồng rượt đuổi, không thể tạo ra sóng gió gì được, chỉ nằm im hưởng thụ. Trong lúc nhất thời tiểu quái cung không đủ cầu, vừa được respawn lại, đã bị hơn mười người nhào vào làm thịt.
Hỏa Cầu thấy thế thì nhiệt huyết sôi trào, hướng phía trước hai bước, quát to một tiếng: "Hỏa Cầu!"
Một khỏa Hỏa Cầu tại trước mặt Hỏa Cầu từ từ bay lên.
" Bắn! "Hỏa Cầu rống to.
Thế là Hỏa Cầu liền bắn ra ngoài.
" Phốc" Một thanh âm vang lên, Hỏa Cầu trúng ngay giữa con lợn rừng đang bị một đám người chơi chà đạp. Hoa lửa bắn ra bốn phía, kèm theo một mùi thịt nướng thoang thoảng.
"Thật đẹp!" Hỏa Cầu nắm tay, tự sướng vì lần đầu tiên bắn ra đã trúng mục tiêu rồi. Nhưng lúc này, đám người chơi lúc nãy vây quanh con lợn rừng đều đồng loạt quay đầu nhìn qua Hỏa Cầu. Ánh mắt kia, rõ ràng còn hơn lúc đang đồ sát con lợn nữa.
" Mọi người khỏe ha!" Hỏa Cầu hướng mọi người phất tay.
" Đoạt quái ah! Vô sỉ vừa thôi!" Nghênh đón Hỏa Cầu là một đám tiếng mắng phun ra.
"Hả? Cái này, mấy người cũng không phải muốn đánh sao thì đánh hả?" Hỏa Cầu mờ mịt rồi, rõ ràng là mười mấy người vây quanh đồ sát, sao chính mình vừa ra tay đã thành đoạt quái rồi. Chẳng lẽ ai cũng không được đánh chết sao?
"Bộ ông mù à, không thấy tụi tui là cùng một Công hội sao?" Một người quát.
" Công hội? "Hỏa Cầu mờ mịt nhìn Cố Phi, Cố Phi cũng mờ mịt. Trò chơi vừa ra mắt, có người lại có thể thành lập một Công hội sao!
Một đám người đồng loạt gật đầu, một người rống: "Đoạt quái của Công hội Nghịch Thiên, mày không muốn chơi nữa sao?"
Nhất định không có cái nickname Công hội nào so với Công hội này càng nghịch thiên hơn. Nhưng đối mặt một đám người hùng hổ của Nghịch Thiên, chỉ thấy Hỏa Cầu nhìn thẳng mọi người, bình tĩnh nói: "Đoạt quái thì có làm sao? Các người có thể đánh tui sao? Tui mới cấp 1!"
Cố Phi nở nụ cười. Trách không được thằng này hiên ngang lẫm liệt vậy! Bởi vì mỗi ngày đều chú ý Website Game, Cố Phi cũng biết cái này cũng được sửa chữa rồi. Đây là nhắm vào sự kiện bạo lực tràn lan lần trước. Bảo hộ PK người chơi sẽ là kỹ năng không có ảnh hưởng đến mục tiêu, dù cho bị đánh trúng, cũng không có gây ra cảm giác đau đớn. Mà lần này sửa chữa, khi người chơi đánh nhau không xài kỹ năng, cũng sẽ tính là PK. Cái này có nghĩa là, sau này có phát sinh đánh nhau thì Cố Phi không thể nhằm vào mắt đối phương nữa, hơn nữa cho dù đánh trúng, cũng sẽ không đau. Lúc này Hỏa Cầu ỷ lại vào hệ thống bảo hộ mới hiên ngang đối mặt cả đám người này.
Nhưng lại dám đặt tên là Nghịch Thiên thì cũng có tinh thần đi ngược ý trời đấy. Bọn họ nhìn nhìn Hỏa Cầu ỷ lại mình cấp 1 mang bộ dáng lợn chết không sợ nước nóng, lại không có chút nhụt chí, tiếp tục tiến lên.
"Mấy người muốn làm gì? Tui cấp 1 á! Cấp 1! Cấp 1!!!! Hỏa Cầu cường điệu hét lên, lại bị nắm lấy tay chân, nâng lên giữa trời, một người đề nghị:" Treo lên cây đi!". Lập tức lại có người bác bỏ: "Ném xuống sông là được rồi!"
Rớt xuống sông có được kích hoạt bảo hộ PK không thì trên trang Web chính thức không có nói. Hỏa Cầu nóng nảy, liều mình giãy dụa. Nhưng đừng nói hắn bây giờ là Pháp Sư, cho dù là Chiến Sĩ cũng không có cơ hội. Hỏa Cầu giống như tế phẩm bị hiến tế trong các bộ lạc cổ xưa, bị người ta giơ cao lên trời. Lại nhìn quanh bốn phía, bắt gặp Cố Phi, hắn lập tức kêu to: " Cứu tui với ông ơi là ông ơi!"
Cố Phi gật đầu một cái, bước nhanh vọt lên trước, trước, ngăn bọn họ lại: "Các vị, có gì từ từ nói, thả người xuống trước đi"
"Tránh qua một bên cho người ta làm việc!" Mọi người nhìn lướt qua Cố Phi, căn bản không có đem hắn để vào mắt. Trò chơi tổng cộng mở ra cũng không tới một ngày, người chơi cũng không có khả năng trở nên bá đạo, huống hồ tên này cũng chỉ là một Pháp Sư yếu đuối.
" Hắn là bạn của tui, mau buông tha tui đi mà!" Hỏa Cầu tiếp tục hò hét.
"Bạn? Vậy thì cùng ném xuống sông luôn đi!" Một người vung tay lên, mấy người hướng Cố Phi vọt tới.
Cố Phi khẽ giật mình, cũng không chỉ là chỉ có mình Hỏa Cầu được bảo hộ PK, bọn này còn ở cửa thành tranh đoạt quái cấp thấp nữa, hiển nhiên cũng chưa tới cấp 10. PK dưới sự bảo vệ sẽ không có cảm giác đau đớn, chỉ có điều mấy người này mà tiếp cận thì sẽ bị bắt gọn, mình cũng không có biện pháp mà thoát thân. Cố Phi vội vàng tiến lên trước một bước, chân đạp một cái mà nhảy lên, nghiêng người, xoay ngược lại, chân trái quay theo người mà quét thì một hình vòng cung.
" PHỐC! PHỐC! PHỐC!" Liên tục vang lên ba tiếng, ba tên xông vào bị Cố Phi lăng không một cước quét ngã.
Ba người lăn cù trên mặt đất, ngồi dậy rồi cũng không biết nên làm sao. Tuy không có cảm giác đau, nhưng tiếp xúc thì vẫn có. Cảm giác bị một người nhẹ nhàng quét qua mặt, nhưng lại bị văng ra cả thước thì thật sự cũng hơi thốn, ba tên đều ngây ngốc tại chỗ không dám manh động.
Những người khác so với ba tên bị đá thì càng rõ ràng, Cố Phi nhẹ nhàng xoay người quét ngang một cước khiến bọn họ có chút bó tay, không biết làm sao.
" Đây là kỹ năng gì thế? Mọi người hỏi nhau.
"Mày biết chiêu này không?" Có người hỏi tên đồng bọn Pháp Sư bên cạnh.
" Không có ah, không biết chiêu nào giống vậy?"
" Tao cũng không có ah!" Nguyên một đám tùm lum nghề nghiệp mở bảng kỹ năng xem xét, cũng không có phát hiện cái gì cùng loại như "Đá giò lái ", "Chân gió lốc" cả.
" Thằng này nghề nghiệp gì thế?" Mọi người bắt đầu không tin áo choàng Pháp Sư trước mắt. Trò chơi VR, trang bị không bị hạn chế nghề nghiệp, mặc một cái áo choàng Pháp Sư để che giấu nghề nghiệp chân chính cũng là một việc thích hợp.
" Che dấu nghề nghiệp? Có người hỏi.
Tất cả mọi người nhìn thẳng vào Cố Phi, mà Hỏa Cầu lại không thấy được màn biểu diễn vừa rồi của Cố Phi do bị nhấc lên trời, cảm thấy xung quanh chợt yên tĩnh lại, mà bọn này vẫn cứ nhấc hắn để trên không im re không nhúc nhích.
" Làm gì vậy!! Mau thả tui xuống đi mà!" Hỏa Cầu quát.
Âm thanh làm mọi người bừng tỉnh lại, không chút suy nghĩ liền buông tay, Hỏa Cầu rơi tự do, mặt đập xuống đất. Trong miệng lại chửi một tiếng: "Móa!"
Cố Phi bỏ qua cả đám ngơ ngác, bước tới đỡ Hỏa Cầu đi.
Cả đám người nhìn nhau, cũng không dám bước ra ngăn cản.