Cận Vệ Của Người Đẹp

Chương 119: Chương 119: Chuột thấy mèo




Tô Linh phá vỡ sự im lặng trước: “Nói đi!”

Triệu Dương ngây ra một lúc: “Hả?”

Thấy hai mắt Tô Linh trở nên lạnh lùng đáng sợ, anh mới vội vàng giải thích: “Vừa nãy tôi và cô ấy thật sự không có gì đâu, cô ấy nói đến thay ca, tôi không biết trước, vừa rồi chỉ là xử lý vết thương mà thôi”.

Tô Linh vốn còn hơi giận, nhưng trông thấy bộ dạng cuống cuồng của Triệu Dương thì không nhịn được cười.

Vừa nãy còn ở bên ngoài ra oai, cầm xà beng đập nát toàn bộ kính cường lực cả của câu lạc bộ De-Royale, sao ở trước mặt mình thì lại như chuột thấy mèo vậy?

Cô cố nén sự đắc ý trong lòng, giả bộ không vui hỏi: “Hết rồi à?”

Triệu Dương cẩn thận suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hết rồi, hết thật đó, cô ấy còn dặn tôi uống thuốc đúng giờ, không nói chuyện gì khác!”

Tô Linh khá hài lòng với thái độ của Triệu Dương, nhưng ngoài miệng vẫn giả ngốc: “Ai hỏi anh cái này? Cô ta là bác sĩ, khám bệnh cho anh là điều hiển nhiên, anh giải thích điều này với tôi để làm gì? Chẳng liên quan đến tôi”.

Đầu của Triệu Dương nổ tung mất, không phải cô bảo tôi nói hả?

Nhưng anh cũng không dám nói thẳng, vội hỏi: “Vậy cô hỏi cái gì?”

Tô Linh nhắc lại: “Lần trước anh ra ngoài uống rượu với ai?”

Triệu Dương ngây người, tối nay lắm chuyện phiền phức quá, anh cũng suýt nữa quên mất việc này, không ngờ Tô Linh vẫn còn nhớ.

Bởi vì chuyện này mà Tô Linh đã trốn tránh anh mấy ngày liền.

Nếu chuyện phiền phức hôm nay không xảy ra, anh nghĩ rằng có lẽ hai người sẽ mỗi người một ngả từ đây.

Không dám do dự nữa, anh vội vàng giải thích: “Không phải ai cả, đó là em gái tôi!”

Tô Linh nhướn mày: “Em gái?”

Mấy lần trước gặp mặt, chị dâu cũng đã nói rõ ràng về tình hình gia đình của Triệu Dương.

Anh là con trai một trong gia đình, ngoài mấy người chị họ ra, từ khi nào lại có thêm một đứa em gái vậy?

Thấy Tô Linh không tin, anh lại vội vàng thanh minh: “À ừm, em gái kết nghĩa của tôi!”

Tô Linh cười khẩy: “Diễn! Anh tiếp tục diễn đi! Lần trước kết nghĩa một bà chị, lần này lại kết nghĩa em gái, anh tưởng tôi dễ lừa lắm sao?”

“Tôi thật sự không lừa cô, đúng là em gái kết nghĩa của tôi, tên là Khổng Nguyệt!”

Sợ Tô Linh không tin, Triệu Dương vội kể hết đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện cho cô nghe.

Tô Linh nửa tin nửa ngờ, hừ một tiếng và nói: “Không phải chỉ là phó đội trưởng của một đội bảo vệ thôi à? Sao lắm chuyện vớ vẩn thế?

Triệu Dương nghe giọng nói của cô thì nghĩ chắc mình qua ải rồi: “Hết cách, miếu nhỏ thì yêu quái to, nước cạn thì nhiều rùa!”

Lúc trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, ngoài miệng không quên hứa hẹn: “Phải rồi, hôm nào rảnh tôi sẽ mời cô ấy đến nhà để gặp chị dâu”.

Tô Linh trừng mắt: “Ai là chị dâu của cô ta?”

Triệu Dương há hốc mồm, vừa rồi còn yên lành, sao lại lật mặt trong chớp mắt vậy?

Không đợi Triệu Dương tiếp lời, cô nói: “Trước khi đến thì nói với tôi một tiếng, để tôi còn chuẩn bị”.

“Thật hả?”, Triệu Dương mừng như điên, như vậy chẳng phải là cô đã thừa nhận mối quan hệ giữa hai người rồi sao?

Đang phấn khích thì không cẩn thận làm căng vết thương sau lưng, anh đau đến nỗi sắc mặt tái nhợt.

Tô Linh quở trách: “Haizz, anh làm gì vậy, cẩn thận chút!”

Dứt lời, cô lại giải thích: “À ừm… anh đừng có hiểu lầm!”

Triệu Dương khóc không ra nước mắt, cô ấy lại muốn làm sao, có khi lại muốn thêm ba quy ước nữa không chừng?

Tô Linh đổi giọng nghiêm túc nói: “Triệu Dương, tôi thừa nhận, sau chuyện ngày hôm nay tôi có chút ấn tượng tốt với anh, nhưng mà… chuyện tình cảm không thể gấp được, xin anh hãy cho tôi chút thời gian được không?”

Triệu Dương sững sờ, sự thất vọng trong lòng chỉ là một cái thoáng qua, ngay sau đó niềm vui bất ngờ ập đến.

Trước đây đối với cô ấy mà nói, cuộc hôn nhân này chỉ là một thứ công cụ để thoát khỏi phiền phức trong gia đình, bây giờ cô ấy bằng lòng cho mình cơ hội, vậy tức là nỗ lực nửa tháng nay của anh không tốn công vô ích.

Ít nhất, anh đã thành công một nửa.

Thật ra Triệu Dương cũng không hy vọng quá nhanh, dù gì giữa hai người không có bất kỳ nền móng tình cảm nào, trước kia cũng chưa từng qua lại với nhau, cho dù là thói quen sinh hoạt, phong cách sống, thậm chí là quan niệm đều bất đồng nghiêm trọng.

Có người đàn ông nào mà không thích phụ nữ giỏi giang, nhưng Triệu Dương cũng tự biết mình, nếu là trước đây, anh cũng thật sự không dám mơ mộng xa vời có thể qua lại với người phụ nữ như Tô Linh.

Nhưng bây giờ sau khi đã được nếm trải ngọt ngào thực sự, bảo anh buông tay như thế nào?

Anh cũng không phải kẻ ngốc, sao có thể chắp tay nhường nữ thần cho người khác chứ!

Nghĩ đến đây, Triệu Dương vội đồng ý: “Không sao, tôi bằng lòng đợi, đợi bao lâu cũng được!”

“Cũng không cần quá lâu, thế này nhé, đến cuối tháng là được rồi. Nếu trong thời gian này chúng ta có thể sống hoà hợp với nhau…”

Câu trả lời đã sẵn sàng, nhưng Tô Linh ngừng lại.

Triệu Dương rất sốt ruột, mỏi mắt chờ mong cuối cùng cũng được nghe đoạn sau.

Cô tiếp tục nói: “Nếu hai chúng ta hợp nhau, tôi sẽ cho anh thêm ba tháng thử việc!”

Vãi

Mặt Triệu Dương ngơ ra, thử việc là cái gì?

Tô Linh giải thích: “Tức là trong vòng ba tháng, tôi có thể coi anh là bạn trai để khảo sát thực tế”.

Triệu Dương thất vọng tràn trề, vốn định nửa tháng còn lại sẽ biểu hiện thật tốt, sau đó hoàn toàn chinh phục nữ thần Tô Linh.

Kết quả thì cho dù coi như thành công vượt qua nửa tháng cũng chỉ có tư cách làm bạn trai mà thôi!

Vậy bây giờ anh là gì, lốp xe dự phòng sao?

Nếu trong nửa tháng cô đổi ý, hoặc có người đàn ông ưu tú hơn xuất hiện thì cô ấy sẽ đá mình phải không?

Thấy Triệu Dương im lặng một lúc lâu, sắc mặt Tô Linh trầm xuống: “Sao vậy, anh không muốn à?”

Triệu Dương vội vã gật đầu: “Sao có thể chứ, muốn, tôi bằng lòng!”

Tô Linh cảm giác tảng đá trong lòng như đã rụng xuống đất: “Được rồi, vậy anh… ngủ sớm đi!”

Lúc đi đến lối vào cầu thang, cô dừng bước lại, dịu dàng nói một câu: “Hôm nay cảm ơn anh, ngủ ngon!”

Triệu Dương ngây người, lần đầu tiên được nữ thần chúc ngủ ngon, cảm giác này thật tuyệt vời.

Cho đến khi bóng lưng Tô Linh biến mất ở cuối cầu thang, anh mới buồn rầu thất vọng mà lắc đầu.

Cảm xúc trong lòng không nói nên lời, mặc dù không biết tiêu chuẩn chọn bạn đời của nữ thần là gì, nhưng chắc chắn trước đây anh không đủ tư cách.

Bây giờ có cơ hội được vào danh sách khảo sát thực tế của nữ thần, cho dù vẫn còn một khoảng cách không nhỏ để trở thành chồng, nhưng cũng coi như có thu hoạch nhỉ?

Triệu Dương tìm bừa một lý do để an ủi bản thân mới đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi.



Ngày hôm sau, Tô Linh ăn sáng rồi đến công ty.

Triệu Dương thở dài, cô gái này đúng là một người cuồng công việc, bị thương như thế còn không chịu nghỉ ngơi.

Tròn chín giờ, anh cũng đến nhà kho đúng giờ.

Từ Tam và Tiểu Ngũ đã đến từ sớm, không đợi anh đến gần, hai người đã háo hức hỏi: “Anh Dương, tối qua chị dâu thưởng anh như thế nào?”

Triệu Dương hỏi lại: “Hai người rảnh lắm hả? Có muốn tôi tìm thêm việc làm cho hai người không?”

Hai người này đâu dám nói tiếp, cười khà khà chạy qua một bên.

Không bao lâu sau, Tiểu Ngũ đến xin nghỉ, nói là phải ra ngoài xử lý một số việc.

Triệu Dương nhìn thấy có gì đó không đúng từ trong mắt cậu ta: “Tiểu Ngũ, có phải cậu gặp rắc rối gì không?”

Tiểu Ngũ không giỏi nói dối, nói bừa mấy câu, cả mặt đỏ bừng lên.

Cuối cùng thấy không trốn tránh được nữa mới chịu nói thật.

Từ Tam ngỡ ngàng, vội hỏi: “Anh Dương, làm thế nào bây giờ?”

Tuy không biết “Cửu Xử” là phòng ban nào, nhưng hôm qua Tiểu Ngũ đã hack sập trạm cơ sở liên lạc, rồi lại tấn công hệ thống giám sát của thành phố, chuyến đi này e là lành ít dữ nhiều!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.