Cảnh Hiên

Chương 28: Chương 28




Trong vài ngày Cảnh Hiên nằm dưỡng thương, Thước Y Tam thiếu gia Randall cùng Tứ tiểu thư Ly Á bắt đầu chiến dịch phản kích Rogge gia tộc. Bởi vì chứng cớ vô cùng xác thực, Rogge gia tộc tự biết đuối lý, cho nên tuyên bố rời khỏi ở Đông Nam Á. Đương nhiên trong đó cũng có Lan thị đứng giữa tạo áp lực. Khi biết Cảnh Hiên bị bắt giữ tra tấn, Lan Lăng Phong vô cùng tức giận, lập tức cắt đứt quan hệ giao dịch với Rogge gia tộc. Dù quản chế súng ống nghiêm ngặt đến mấy thì khối lượng giao dịch ở Trung Quốc là không thể khinh thường. Người trong Lan thị không rõ vì sao phải cắt đứt giao dịch với Rogge gia tộc nhưng Lan Lăng Phong cường thế, mọi phản đối đều bị bác bỏ. Hơn nữa, Thước Y gia tộc đương nhiên không thể bạc đãi thông gia, cho nên cùng Lan thị ký hiệp ước giao thương súng ống, giá cả còn đặc biệt ưu đãi.

Người trong Lan thị cũng không rõ hảo ý của Thước Y gia bởi vì không mấy người biết mối quan hệ giữa Cảnh Hiên và Ly Á ngoài Lan Lăng Phong và vài thân tín. Thương vụ làm ăn có hời như vậy bao nhiêu cầu còn không được, bọn họ còn cái gì để nhiều lời.

Thanh bang cũng đứng ra hỗ trợ Thước Y gia, thuận tiện thanh trừ luôn bang phái đứng thứ hai ở Đông Nam Á cũng là kẻ đã hợp tác với Rogge gia tộc trong chuyện lần này.

Trong ba ngày ngắn ngủi, Randall và Ly Á đã đem thế lực của Rogge gia tộc ở Đông Nam Á nhổ tận gốc. Vết thương của Cảnh Hiên đã khá hơn nhiều nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng, về nhà là lựa chọn tốt nhất.

Phi cơ đáp xuống sân bay tư nhân của Lan gia. Ly Á đỡ Cảnh Hiên bước xuống phi cơ, anh nắng bên ngoài làm cả hai nheo mắt. Randall vô cùng tinh mắt, nhìn về phía xa kinh hãi lắp bắp, ba thế nào cũng ở đây?

Nhìn phi cơ đáp xuống, Lan Lăng Phong cùng Tây Á Tư vội vàng đi tới. Tây Á Tư ôm lấy Cảnh Hiên cảm kích: “Đứa nhỏ, cám ơn con đã bảo hộ Ly Á, lần này là ta an bài không chu toàn, hại con chịu uỷ khuất.”

“Bác đừng nói vậy, con đã phát thế suốt đời này bảo vệ tốt Ly Á, lần này cũng không ngoại lệ.”- Cảnh Hiên mỉm cười với Tây Á Tư.

Quay sang thấy ba nghiêm mặt không nói gì, Cảnh Hiên chột dạ gọi một tiếng “Ba.” Cảnh Hiên cũng không biết vì cái gì nhìn biểu tình của ba liền cảm thấy như mình đã làm sai chuyện gì đó.

“Vết thương thế nào? Nên gọi bác sĩ xem qua một chút.”- Lan Lăng Phong tuy nghiêm mặt nhưng trong mắt lo lắng vẫn rõ ràng thấy được.

“Đã không có việc gì.”- Cảnh Hiên giống như đứa nhỏ làm sai sự cúi đầu trả lời.

Tây Á Tư thấy không khí có phần không ổn, vỗ vỗ vai thông gia cười nói: “A hiên vẫn là đứa nhỏ, đừng như vậy nghiêm túc a.”

Lan Lăng Phong cười khổ: “Ngoài này gió lớn, chúng ta nhanh vào trong thôi.”

Vì thế cả đoàn người đi vào Lan gia. Randall thắc mắc hỏi: “Ba sao lại ở Lan gia?”

“Ta nghe chuyện ở Đông Nam Á, định chạy đến tiếp ứng nhưng nghĩ tới Ly Á nhất định sẽ không muốn người khác nhúng tay vào. Ta lại không an tâm A Hiên nên chạy đến đây, sẵn tiện gặp mặt thông gia tương lai.”

Mọi người nghe Tây Á Tư vui vẻ nói đều mỉm cười, không khí nghiêm túc có phần giãn ra. Đương nhiên Tây Á Tư đến đây cũng để bàn chuyện giao thương súng ống, dù không có mối quan hệ với Cảnh Hiên thì Lan thị cũng là đối tác hàng đầu.

Cảnh Hiên quấn quýt cùng Ly Á vài ngày. Tây Á Tư dù hiểu đôi trẻ xa cách khổ sở nhưng hiện tại nên lấy sự nghiệp làm trọng. Ba ngày sau, Ly Á theo Tam ca về Russia.

Ngay đêm trước khi rời đi, Ly Á và Cảnh Hiên đã đem mình trao cho đối phương. Một đêm tràn đầy cảm xúc dù là lần đầu tiên của cả hai. Ly Á trước nay chướng mắt nam nhân vì bọn họ biết trước mặt ca ngợi sắc đẹp của cô mà sau lưng toàn ý nghĩ xấu xa. Còn Cảnh Hiên luôn cho rằng nam nhân nên lấy sự nghiệp làm trọng, chuyện phong tình nam nữ vô cùng khờ khạo… thẳng cho đến khi gặp được đối phương.

Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua bức màn chiếu sáng cả căn phòng. Cảnh Hiên ôm chặt Ly Á trong lòng, Ly Á mở to mắt mãi ngắm nhìn người nam nhân mà cô yêu nhất trong đời này. Tuy trên người Cảnh Hiên đầy vết roi cũng không làm xấu đi dáng người cực chuẩn, Ly Á nhẹ nhàng vuốt ve từng đạo vết thương đầy thương tiếc.

Cảnh Hiên thanh âm dịu dáng: “Đây là anh vì bảo hộ công chúa của mình mà lưu lại, là huân chương, không được đau lòng.”

Lỵ á bật cười: “Trước kia, em vẫn nghĩ anh là một kẻ ngu ngốc trong tình cảm, không ngờ cũng biết nói lời ngon ngọt dỗ dành nữ nhân sao?”

Cảnh Hiên lập tức biện giải: “Những lời này anh chỉ nói với duy nhất công chúa của mình thôi.”- Ly Á hạnh phúc nở nụ cười.

“Hiên, em cũng biết một chút chuyện nhà của anh, mọi chuyện đều phải cẩn thận.”

“Anh biết, yên tâm đi.”

Nghĩ đến chính mình phải lập tức rời xa, Lý Á thật sự luyến tiếc, Cảnh Hiên cũng đồng dạng cảm xúc, ôm chặt công chúa của mình trong lòng.

Khoảng chín giờ sáng, hai người rời giường xuống lầu cũng đã quá giờ ăn sáng. Cảnh Ngôn từ đâu chạy ra vui vẻ chào hỏi: “Anh hai, chị hai, buổi sáng tốt lành. Biết hai người sẽ dậy trễ để em gọi nhà bếp làm thức ăn sáng nha.”

Lời chào của Cảnh Ngôn làm cả hai đỏ mặt, Cảnh Hiên làm bộ tức giận mắng: “Xú tiểu tử, nói cái gì đó? Cẩn thận anh cho em một trận.”

Cảnh Ngôn chính là đứa nhỏ thức thời, ngay tức khắc chạy về hướng Ly Á gọi lớn: Chị hai mau cứu em.”

Qua vài ngày tiếp xúc, Cảnh Ngôn cảm thấy chị dâu tương lai vô cùng tốt, xinh đẹp, giỏi giang còn thân thiện gần gũi. Vì thế nhóc con nói chuyện với Ly Á cũng không mấy câu nệ.

“Ngôn nhi yên tâm, có chị ở đây, anh hai sẽ không dám làm gì em.”- Ly Á nhéo nhẹ tay Cảnh Hiên một cái.

Cảnh Ngôn đắc ý cười hì hì: “Chị hai là tốt nhất.”

Tuy rằng luyến tiếc lẫn nhau nhưng họ vẫn phải lấy sự nghiệp làm trọng. Cảnh Hiên nhìn phi cơ bay thẳng lên bầu trời rồi mới quay về Lan gia.

Mấy ngày qua sắc mặt ba không mấy tốt, chắc do có khách mới không động thủ với mình. Chính mình tự lâm vào nguy hiểm mà ba lại kiêng kị nhất điểm ấy, Cảnh Hiên tự giác đi đến thư phòng thỉnh tội.

Gõ cửa bước vào thư phòng, ba trầm mặc không chút phản ứng, Cảnh Hiên không biết làm sao vì thế cũng là trầm mặc quỳ ở một bên chờ ba lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.