Thời gian lại trôi qua một tháng, mỗi ngày của Cảnh Hiên tuy bận rộn nhưng vô cùng phong phú. Cảnh Hiên đang trong giai đoạn thực tập tại công ty nên thường xuyên luân chuyển qua nhiều vị trí nhưng thật chất đang nắm quyền lực ngày một lớn. Buổi chiều, cậu sẽ đi xử lý việc trong bang, thái độ cư xử cộng với thực lực bản thân khiến cho toàn thể huynh đệ trong bang nhất mực tôn kính, sùng bái. Buổi tối của cậu cũng không mấy nhàn rỗi, hiện tại tuy cường độ huấn luyện được giảm bớt nhưng phương pháp cổ quái của Hình Uyên vẫn làm cậu chịu nhiều khổ sở.
Mỗi ngày cứ như vậy trôi qua cho đến hôm nay Tắc Lý Kỳ phá lệ nhờ Cảnh Hiên giúp đỡ. Hai người thường xuyên liên lạc qua mạng nên Cảnh Hiên phần nào nắm rõ tình huống của Đại ca. Giáo phụ Mafia đã lớn tuổi, tiếp qua vài năm, Cảnh Hiên tin tưởng Đại ca nhất định sẽ là người kế nhiệm. Vị trí hiện tại của đại ca có thể gọi là Nhị lão bản, coi như một nửa người cầm quyền.
Hôm nay, trong lúc trò chuyện Cảnh Hiên cảm thấy được Đại ca có chuyện muốn nói với cậu nhưng cứ ngập ngừng không nói. Cảnh Hiên cũng lười suy đoán, trực tiếp hỏi thẳng.
“Đại ca, có phải hay không gặp chuyện gì phiền toái? Chúng ta là huynh đệ, ta sẽ tận lực giúp đỡ.”
Tắc Lý Kỳ ngẫm nghĩ một lát: “Ta thật đang gặp chút phiền toái, gần đây ta đang phát triển vài hạng mục, tài chính bị ứ động, hiện tại ta cần một khoản tiền lớn để củng cố thế lực, cho nên…”
Cảnh Hiên biết tính cách của Tắc Lý Kỳ, nếu không phải phiền toái rất lớn sẽ không mở miệng nhờ vã, nhờ người không bằng nhờ chính mình, những lời này Tắc Lý Kỳ vẫn quán triệt tốt lắm. Vì thế Cảnh Hiên lại hỏi: “Đại ca, ngươi cần bao nhiêu?”
“Hai tỷ USD. Đó là ta tạm thời quay vòng tài chính… Hiên… nếu đệ lo lắng, ta có thể đem khế ước biệt thự ở Sicilian giao cho đệ, giá trị của nó tương đương như vậy…”- Lời này nói ra Tắc Lý Kỳ có phần do dự bởi lẽ biệt thự ấy chính là di vật duy nhất mẹ để lại cho hắn.
Tài sản gia tộc sẽ được thế hệ sau tiếp quản nhưng chỉ là nói cho có, được giá liền bán đi. Cho nên khế ước biệt thự này là do Tắc Lý Kỳ dùng một thân thương đổi lấy. Điều kiện là hắn bị trói ở hình đẳng đánh năm mươi đằng trượng, vì tôn nghiêm phía sau lưng không còn một chỗ lành lặng. Năm đó, Tắc Lý Kỳ chỉ có mười hai tuổi.
Cảnh Hiên có điểm do dự nhưng nghĩ đến Tắc Lý Kỳ ngay cả di vật của mẹ mình cũng có thể đem ra, chắc chắn phiền toái cực lớn. Cảnh Hiên khẽ cắn môi nói: “Đại ca, đệ không biết có thể huy động được số tiền quá lớn này hay không nhưng đệ sẽ cố gắng hết sức.”
Thật sự, Cảnh Hiên cũng không nắm chắc được mấy phần, hiện tại tuy cậu có quyền điều động tài chính nhưng số lượng tiền lớn như vậy cần phải tốn không ít thủ đoạn.
“Nhiều nhất nửa tháng ta sẽ đem tiền trả về. Nếu có điểm phiền toái hãy thu tay đi, đại ca biết số tiền này là quá lớn.”
Ngày hôm sau, trong lúc đưa báo cáo cho Lan Lăng Phong, Cảnh Hiên cố ý nói bóng gió thăm dò thái độ của ba.
“Ba, con nghĩ muốn chuyển một ít ngoại tệ để làm vài khoản đầu tư nhỏ, có thể chứ?”
Nghe lời Cảnh Hiên nói, Lan Lăng Phong ngạc nhiên hỏi.
“Ta chẳng phải đã cho con quyền nắm giữ tài chính? Nếu muốn con có thể đến phòng tài vụ lấy ra vài trăm ngàn USD để sử dụng… bất quá nên cho ta một bản kế hoạch. Ta không phải không tin tưởng con nhưng bên cạnh chúng ta có rất nhiều người dòm ngó, không thể có chút sơ xót.”
Cảnh Hiên hơi thất vọng, gật đầu trả lời.
“Con đã biết.”
Lan Lăng Phong vẫn không yên tâm nhắc nhở Cảnh Hiên thêm một lần.
“Gần đây, tình hình kinh doanh của Lan thị không mấy tốt, những hạng mục đầu tư phiêu lưu tốt nhất không cần làm. Dù chúng có mang lại lợi ích lớn nhưng thời điểm này chưa thích hợp.”- Lan Lăng Phong vỗ vỗ vai Cảnh Hiên, ý bảo vẫn còn cơ hội cho lần sau.
Lan Lăng Phong ký xong báo cáo, Cảnh Hiên liền đi ra ngoài. Trong lòng cậu bắt đầu suy tính dùng ít nhiều thủ đoạn lấy tiền ra. Thái độ của ba vừa rồi cho thấy không nói rõ lý do sẽ không cấp tiền cho mình. Nếu lấy thân phân của Lan gia ra mặt, đại ca sau này có thể gặp phiền toái. Hiện tại đại ca chưa nắm thực quyền, hai tỷ USD đối với cả hai bên không quá lớn nhưng cũng không nhỏ… phần này ân tình nếu phát sinh sẽ không đơn giản chỉ trả lại tiền là được.
Cho nên, Cảnh Hiên quyết tâm đi làm, cậu tin tưởng với năng lực của mình, nửa tháng chắc chắn sống qua được. Vì thế, Cảnh Hiên đem các khoản mục đầu tư gia tăng số lượng gấp nhiều lần nhằm rút tiền ra, mà khoản tiền này không trực tiếp chuyển đến Italy mà là chuyển tới Mĩ, nơi Lan gia có nhiều hoạt động mậu dịch danh chính ngôn thuận khá lớn.
Các khoản mục trên sổ sách đều ghi chép có phần mơ hồ, bộ phận tài vụ định kỳ sẽ thẩm tra, nhưng dù sao cũng là hồ sơ do Cảnh Hiên làm bọn họ sẽ ít nhiều tin tưởng. Với thân phận đặc thù của cậu, nếu không có chứng cứ xác thực, bọn họ cũng sẽ không tùy tiện báo cáo cho Lan Lăng Phong.
Hết thảy mọi chuyện tình đều nắm chắc trong lòng bàn tay, Cảnh Hiên trong ba ngày thành công đem hai tỷ USD vòng vo đi ra ngoài. Rất nhanh, Cảnh Hiên nhận được hồi âm của Tắc Lý Kỳ, biết đại ca bên kia mọi chuyện thuận lợi mới cảm thấy yên tâm. Chỉ cần đại ca đúng hạn nửa tháng trả tiền trở về thì cậu chẳng có gì phải lo lắng. Nhưng chuyện nằm ngoài dự tính của Cảnh Hiên chính là thói quen của Lan Lăng Phong. Hắn thường xuyên bất ngờ thẩm tra tài vụ còn là đích thân mình xem xét.
Ngồi trong văn phòng, Lan Lăng Phong nhìn sơ lược những khoản đầu tư trong nước đều không có điểm đáng ngờ nhưng phần đầu tư nước ngoài lại xuất hiện nhiều khoản đến Mỹ. Số lượng không nhiều nhưng cũng khoảng hơn năm mươi ngàn USD.
Trong mỗi khoản mục đầu tư, Cảnh Hiên không chỉ che dấu địa điểm giao dịch mà cả số tiền thật sự nữa. Nếu không phải xâm nhập điều tra kỹ càng sẽ không thể nào điều tra ra. Tuy Cảnh Hiên trở về mới nửa năm nhưng Lan Lăng Phong cũng phần nào hiểu rõ đứa con.
Lan Lăng Phong càng xem càng cảm thấy kỳ quái, mọi chứng từ giao dịch đều có phần mơ hồ, thiếu xót nhiều thứ.Với cách làm việc của Hiên nhi tuyệt đối không thể phạm những sai lầm như vậy. Hôm trước mình đã căn dặn nó không cần vội làm những khoản đầu tư phiêu lưu này sao nó vẫn cố chấp không buông?
Cảnh Hiên còn đang thoải mái làm việc thì nhận được điện thoại của ba gọi lên phòng. Cuộc gọi này thật doạ chết cậu, không lẽ đã nhanh như vậy bị phát hiện? Cảnh Hiên tự nói với mình phải thật bình tĩnh, không được để lộ sở hở, có lẽ ba gọi là vì chuyện khác.
Vừa bước vào phòng, Lan Lăng Phong cầm những chứng từ kia gặng hỏi Cảnh Hiên.
“Con nói xem những hạng mục giao dịch này là thế nào?”
Cảnh Hiên thoáng giật mình nhưng nhanh chóng bình tĩnh giải thích.
“Con ở Mỹ có không ít bạn bè nên thu được vài tin tức có lợi… hơn nữa với thực lực của chúng ta hiện giờ hoàn toàn có thể vươn xa hơn.”
Đại ca nói khi hoàn trả tiền sẽ kèm theo một khoản lợi tức, Cảnh Hiên nghĩ không cần nhưng Đại ca nói hại cậu gặp thêm không ít phiền toái… xem như thù lao… cũng là cho người làm Đại ca này không có cảm giác phải sống dựa vào đệ đệ.
Lan Lăng Phong nghe qua, hơi nhíu mày, vỗ bàn cảnh cáo: “Số tiền không quá nhiều nên lần này ta bỏ qua cho con. Không được phép có lần sau, nếu muốn phải viết cho ta một bản kế hoạch.”
“Dạ.”
Cảnh Hiên đáp lời liền nhanh chóng lui ra ngoài. Lan Lăng Phong ngồi trong văn phòng khẽ thở dài: “Hiên nhi, con rốt cuộc đang làm cái gì? Tuy rằng con che dấu rất tốt nhưng ta là ba con, chẳng lẽ ta nhìn không ra vừa rồi con rõ ràng có run sợ. Ta biết bình thường đối với con có nghiêm khắc một chút nhưng để nói thật với ta khó vậy sao?”
Sau đó, Lan Lăng Phong ra lệnh cho thân tín điều tra những khoản mục Cảnh Hiên chuyển đến Mỹ. Miết nhẹ dây lưng, Lan Lăng Phong bật cười thầm nghĩ: “Nhóc con, bây giờ không chịu nói thật, chờ ta điều tra ra, nhất định sẽ dạy dỗ ngươi một trận mới được.”