Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1085: Q.3 - Chương 1085: Chị Phượng đến




Dưới chủ trương của Hàn Vĩ Quân, từ Phó cục trưởng trở lên của Cục Công an đã có mặt trong cuộc họp lãnh đạo. Mục đích chủ yếu của hội nghị là học tập tài liệu tinh thần của cấp trên. Trong tài liệu yêu cầu các cấp cán bộ tuân thủ pháp luật và các quy định một cách nghiêm ngặt, nỗ lực tinh thần đi đầu làm tấm gương tốt liêm khiết trong công việc. Nhìn tài liệu này, Đỗ Long cảm nhận được cái gì đó.

Quả nhiên không quá hai ngày, Đỗ Long nghe phong phanh được tin Phó bí thư Tỉnh ủy Phó Văn Ngọc bị bắt giam, Phó chủ tịch tỉnh Chúc Hồng Kỳ làm Quyền Phó bí thư. Ngay sau đó vài vị lãnh đạo tốt của thành phố Lỗ Tây cũng bị Ủy ban Kỷ luật trực tiếp phái người xuống điều tra. Cục trưởng cục Công an Hàn Vĩ Quân của thành phố Lỗ Tây cũng bị Ủy ban Kỷ luật hẹn đến nói chuyện.

Mặc dù Hàn Vĩ Quân chưa hề bị thất thế, nhưng tin tức lan truyền ông ta bị điều tra bắt đầu ầm ĩ lên, vài Phó cục trưởng có tư cách cũng bắt đầu lung lay. Sau một khoảng thời gian, Trưởng ban tổ chức tỉnh Dương Đa Quân tự mình đến Lỗ Tây, đã mang theo sự sắp xếp bổ nhiệm và miễn nhiệm của cấp trên.

Chủ tịch thành phố Lỗ Tây Thôi Mỗ Nhân không làm tròn trách nhiệm bị cách chức điều tra, nguyên Phó Chủ tịch thăng chức thành Chủ tịch thành phố, những người khác theo thứ tự nâng lên. Một vị Phó Chủ tịch thành phố khác vì tham ô nhận hối lộ cũng bị mất chức. Như vậy hai ghế của Phó Chủ tịch thành phố bỏ trống. Hai ghế này đều do điều động lãnh đạo nơi khác bổ sung vào, trong đó có một vị Đỗ Long biết rất rõ, là Bí thư Thành ủy của thành phố Thụy Bảo Đường Lệ Phượng. Chị ấy được điều tới đảm nhiệm chức vụ Ủy viên Thành ủy thường vụ và Phó Chủ tịch thành phố, chủ yếu chịu trách nhiệm về các vấn đề dân sự, nguồn nhân lực và an sinh xã hội, du lịch, y tế, dân số và kế hoạch hóa gia đình, công trình xây dựng xã hội.

Về phần nội bộ của cục Công an thành phố Lỗ Tây cũng chịu sự ảnh hưởng của việc thay đổi nhân sự lần này. Bắt đầu từ Cục thường ủy, Phó cục trưởng kiêm đại đội trưởng đại đội chống ma túy Lưu Kha bị điều đi. Cục trưởng Công an Lý Tùng Lâm của thành phố Thụy Bảo đến thành phố Lỗ Tây tiếp nhận vị trí của Lưu Kha, trở thành bán (một nửa) lãnh đạo của Đỗ Long.

Đối với việc đến của Lý Tùng Lâm, tự nhiên Đỗ Long nhiệt liệt hoan nghênh. Nhớ ngày đó hai người phối hợp rất tốt ở thành phố Thụy Bảo, hắn chỉ tiếc Hàn Vĩ Quân và Giang Thượng Đức không hề bị điều động đi cùng nhau, không thì đã hoàn hảo rồi.

Lý Tùng Lâm tới sớm hơn Đường Lệ Phượng. Trong cuộc họp chào mừng của cục Công an, Đỗ Long và Lý Tùng Lâm bắt tay nhiệt tình, hắn cười hì hì nói: - Lão cục trưởng, tôi lại chịu sự lãnh đạo của anh rồi.

Lý Tùng Lâm dùng tay trái vỗ cánh tay hắn, cảm thán nói: - Cậu tiểu tử này thăng chức cũng nhanh quá Qua vài năm nữa đến lượt cậu lên lãnh đạo tôi rồi

Sau cuộc họp chào mừng, Lý Tùng Lâm bận tiếp nhận tình hình của Lưu Kha để lại, buổi tối Hàn Vĩ Quân mời Lý Tùng Lâm dùng cơm. Sau khi ăn uống xong Đỗ Long lại một mình mời Lý Tùng Lâm vào quán ăn đêm ven đường.

Sau khi Lý Tùng Lâm rót cho Đỗ Long mấy chén mới lên tiếng: - Hôm nay tôi đã xem một chút, Lưu Kha làm khá tốt, sao lại im hơi lặng tiếng bị chuyển đi như thế? Tôi vừa đến thành phố Lỗ Tây còn chưa rõ tình hình lắm, có cái gì cần phải biết Đỗ Long cậu nhắc nhở cho tôi trước.

Đỗ Long nói:

- Lưu Kha làm khá tốt, nhưng đó là trên cơ sở tài nguyên của cục Công an đều tập trung vào đại đội phòng chống ma túy. Sở dĩ Lưu Kha bị điều đi, nghe nói nguyên nhân là chồng của cô ta đi tố cáo lên cấp cao hơn, có tin tức nói cô ta qua lại rất thân mật với một vị lãnh đạo cục Công an, tình hình cụ thể như thế nào tôi cũng không rõ lắm.

Lý Tùng Lâm ồ một tiếng, nói: - Thì ra là vậy Tình hình cậu ở đội hình sự như thế nào?

Đỗ Long nói: - Cũng không tệ lắm, mọi thứ đều đi đúng quỹ đạo. Gần đây tôi đang nghiên cứu làm thế nào mới có thể giảm bớt tỉ lệ các vụ án xảy ra. Tôi phát hiện có mấy vấn đề làm cho tỉ lệ xảy ra các vụ án tăng mà không giảm, nguyên nhân chính là ma túy tràn lan. Trước kia tôi có chút chuyện với Lưu Kha, người phụ nữ đó lại vô cùng thù dai, có vài ý tưởng tôi cũng lười nói với cô ta. Giờ lão cục trưởng nếu anh đã trở thành người đứng đầu của đại đội chống ma túy, có lẽ chúng ta có thể hợp tác một chút.

Lý Tùng Lâm cảm thấy có phần hứng thú nói: - Suy nghĩ của cậu có lẽ khá thú vị, cậu nói đi, tôi xem phải phối hợp thế nào.

Đỗ Long nói: - Thật ra cũng chưa có cách gì hay, chỉ có thể tăng cường công tác tuyên truyền và các cuộc đàn áp. Mảng tuyên truyền này tôi đã nghĩ ra phương pháp hay, việc đàn áp thì cần anh giúp đỡ.

Lý Tùng Lâm nói: - Tôi mới đến, còn rất nhiều thứ không biết, cậu để tôi tăng cường chiến dịch đàn áp thế nào?

Đỗ Long nói bí ẩn: - Tôi có chút tin tức gốc, chia sẻ với anh một chút, đến lúc đó anh phái người đi bắt là được. Mặt khác, trong đại đội chống ma túy có một cô gái nằm vùng rất tài giỏi là em gái của tôi, tên Phó Hồng Tuyết. Hai năm qua sở dĩ Lưu Kha có nhiều thành tích ở mảng chống ma túy, hơn nửa là công lao của cô ấy. Lưu Kha đối với cô ấy khá hà khắc, nếu anh đối đãi chiếu cố với cô ấy nhiều một chút, nhất định sẽ có lợi.

Lý Tùng Lâm cười nói: - Hóa ra kế hoạch của cậu chính là chỗ này à, vậy đơn giản, tôi chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được rồi, nhưng như vậy có công bằng với cậu không? Lợi ích đều bị tôi chiếm rồi.

Đỗ Long cười nói: - Lão cục trưởng, chúng ta là ai với ai, nếu không phải anh đề bạt tôi lên, tôi có được như ngày hôm nay không? Đối với tôi mà nói, thành công của cá nhân tôi được mất đều là thứ yếu, chỉ cần nhân dân có thể an cư lạc nghiệp, tạm thời chịu sự nguy hại của ma túy, chính là tích lũy âm đức.

Lý Tùng Lâm cảm kích nói: - Đỗ Long, tôi đã xem thường cậu rồi, không nghĩ cậu lại có lý tưởng cao thượng như vậy. Thật tốt, tôi sẽ hết sức phối hợp với cậu, mặt khác, nếu lập được công, tuyệt đối không thể thiếu phần của cậu!

Đỗ Long giơ chén rượu lên, cười nói: - Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!

Lý Tùng Lâm nói: - Có lẽ chúc nhân dân vĩnh viễn thoát khỏi sự nguy hiểm của thuốc phiện mới đúng!

Đỗ Long cười nói: - Đúng, cạn ly nào!

Sau khi cạn sạch một hơi, Đỗ Long nói với Lý Tùng Lâm: - Thật ra khá đáng tiếc, nếu anh Lý là Cục trưởng chính thức thì thật tốt

Lý Tùng Lâm nhạy cảm nói: - Làm sao? Cậu với chỗ Cục trưởng Hàn không tốt sao?

Đỗ Long lắc đầu, nói: - Tôi không nên nói xấu sau lưng người khác, nhưng tôi cảm thấy Cục trưởng Hàn thiếu một chút quyết đoán, làm việc không dứt khoát. Vì một số nguyên nhân cá nhân, ông ta với chỗ tôi quả thật không làm sao tốt được.

Lý Tùng Lâm gật đầu, chưa trả lời, Đỗ Long lại nói: - Lần này Hàn Vĩ Quân chịu những lời phê bình. Nếu một năm nay sếp Lý anh có sự thể hiện xuất sắc, sang năm lúc nhiệm kỳ mới rất có cơ hội trở thành tân Cục trưởng.

Lý Tùng Lâm cười nói: - Nào có chuyện tốt như vậy, tám vị Phó cục trưởng, có ai là cái đèn đã cạn dầu đâu? Tôi thấy cơ hội của cậu còn nhiều hơn tôi. Được rồi, chuyện sang năm cơ, giờ nói có phần quá sớm rồi, chúng ta làm tốt việc bên trong của mình là được rồi.

Đỗ Long hiểu ý cười, bắt đầu giới thiệu tình hình cục Công an thành phố Lỗ Tây cho Lý Tùng Lâm. Thật ra Đỗ Long cũng vừa mới về, nhưng hắn nắm tình hình cũng không ít. Đây đều là tình hình do Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình giới thiệu, hai cô bé này ở cục Công an thành phố Lỗ Tây đã ba năm, với năng lực của các cô, sớm tường tận mọi sự tình bên trong cục Công an.

Lý Tùng Lâm lúc đầu đến thực sự cần người hướng dẫn, tin tức của Đỗ Long cung cấp có thể giúp ích lớn rồi. Bữa tiệc ăn đêm này Lý Tùng Lâm rất vui mừng, anh ta tự tin nhanh chóng bắt đầu công việc.

Đường Lệ Phượng sau hai ngày mới đến thành phố Lỗ Tây báo cáo. Bí thư Thành ủy Kỳ Chi Kiệt mở cuộc họp chào mừng nhỏ cho Đường Lệ Phượng, Đỗ Long không có tham gia, bữa cơm sau cuộc họp cũng không có phần của hắn, nhưng hôm sau Đỗ Long lại mời Đường Lệ Phượng dùng cơm tại nhà.

Đường Lệ Phượng từ chối lời mời khác, vui vẻ đi đến cuộc hẹn. Đỗ Long tự mình xuống bếp làm một bàn lớn đồ ăn cho chị ta, trong đó có không ít món Đường Lệ Phượng thích. Đường Lệ Phượng không kìm nổi cười nói: - Sớm biết tay nghề làm bếp của cậu giỏi như vậy, trước đây lúc cậu đến nhà tôi nên để cậu xuống bếp nấu cho tôi Đệ muội (vợ của em trai), em thật hạnh phúc, hai người có kế hoạch kết hôn không?

Bạch Nhạc Tiên giật mình, không biết nên trả lời thế nào, liền quay đầu nhìn Đỗ Long, Đỗ Long cười ha hả, hỏi ngược lại: - Chúng em còn nhỏ, chưa vội kết hôn, nhưng thật ra bà chị có người vừa ý chưa? Nên kết hôn đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.