Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 916: Q.3 - Chương 916: Dụ sói vào nhà




Đỗ Long không hề do dự chấp nhận yêu cầu của Pháp y Lâm, sau đó Đỗ Long và Pháp y Lâm cùng nhau đến trung tâm khấm nghiệm tủ thi.

Ở trung tâm khám nghiệm tử thi, pháp y Hứa Trần Đức đang đau đầu vì một đống hỗn độn, thấy Đỗ Long lại giả vờ là dẫn người đến kiểm tra thi thể, y tức giận nói: - Nếu muốn xem tự mình đến phòng hỏa táng mà xem, thi thể đã bị người nhà nhận về rồi.

- Sao lại nhanh thế? Điều này là trái với quy định, vụ án còn chưa được làm sáng tỏ.

Pháp y Lâm ngạc nhiên nói.

Hứa Trần Đức liếc Đỗ Long một cái, khó chịu nói: - Tôi không biết, đừng hỏi tôi nữa, muốn thắc mắc thì đến gặp lãnh đạo, tôi đang bận, đừng làm phiền tôi.

Sáng sớm nay người của Cục An ninh Quốc gia đã tới tìm Hứa Trần Đức nói chuyện, Hứa Trần Đức tuy khó chịu nhưng đành giữ bí mật hộ.

Pháp y Lâm rất tức giận, Đỗ Long đề nghị: - Hay là bây giờ chúng ta đến lò hỏa táng, nếu may mắn có thể nhìn được thi thể trước khi hỏa táng

Pháp y Lâm cũng cố bám theo không chịu dời, thế là bọn Đỗ Long vội tới lò hỏa táng

Sau khi đến lò hỏa táng vẫn vắng tanh, thi thể Trâu Đông đã được hỏa táng cách đó hai phút, bố mẹ của Trâu Đông và người của cục Quốc An đã nói chuyện xong xuôi, nên cũng không sảy ra sơ xuất gì.

Pháp y Lâm tuy rất hoài nghi, nhưng chuyện đã đến nước này đành từ bỏ, Hàn Ỷ Huyên nghe nói bọn Đỗ Long đang ở lò hỏa táng, bèn nhờ Đỗ Long hẹn một buổi phỏng vấn với bố mẹ của Trâu Đông, nhưng bố mẹ của Trâu Đông lắc đầu từ chối, con của họ như thế nào họ hiểu rất rõ, không cần thiết phải lên ti vi cho mọi người cười chê.

Dưới sự nỗ lực từ nhiều phương diện, sự kiện hộc máu chết ở đại đội trị an cục công an thành phố Lỗ Tây cuối cùng mới dần dần chìm xuống. Tám giờ tối thứ 7, giờ hoàng đạo đã đến, Hàn Ỷ Huyên dẫn chương trình tin tức tuần làm một chủ đề về sự kiện này, giúp Đỗ Long chính thức tuyên truyền.

Bản tin đã phân tích toàn bộ quá trình phát sinh của sự việc, tin đưa rất đầy đủ và tỉ mỉ cộng thêm những chứng cứ xác thực, và cả những hành động cao cả cùng vẻ điển trai của Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh... Tất cả những điều này tạo nên một sức thuyết phục lớn, mọi người bắt đầu có khuynh hướng tin rằng đây hoàn toàn là sự việc ngoài ý muốn. Bố mẹ của Trâu Đông cuối cùng đã bị Hàn Ỷ Huyên thuyết phục hoàn toàn, họ đồng ý tham gia phỏng vấn, lời nói của họ đã loại bỏ chút nghi vấn cuối cùng đã gạt bỏ sự nghi ngờ cuối cùng của mọi người.

Khi bắt đầu phát bản tin, Đỗ Long cùng Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình đang ở phòng khách ăn dưa vàng. Hai cô bé này hôm nay có nhiệm vụ là giữ chân Đỗ Long, vì thế rõ ràng biết là dụ sói vào nhà, nhưng vẫn đành phải gọi Đỗ Long đến, lý do là đội chống ma túy sắp đặt cho Phó Hồng Tuyết nhận nhiệm vụ nằm vùng.

Phó Hồng Tuyết thấy Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh trên TV, nói: - Sư huynh anh thật tuyệt, đồng chí cảnh sát bên cạnh thật đẹp trai, khi các anh thực hiện nhiệm vụ, tỷ lệ quay đầu lại cao quá nhỉ?

Đỗ Long nói: - Lẽ nào anh không đẹp trai? Tỷ lệ quay lại cực cao luôn, nếu bọn anh mà liếc một cái là đủ để khiến các cô gái bị hớp hồn.

Âu Dương Đình cười nói: - Em cảm thấy anh cũng có vẻ đẹp trai, cũng hơi nổi bật một chút, không biết chừng ngày mai anh lại phải thuê riêng một người chuyên vứt thư và hoa do những người hâm mộ gửi tặng.

- Làm gì đến mức như vậy... Đỗ Long cười ha ha, vứt vỏ dưa nói: - Không còn sớm nữa, không nói nhảm nữa, anh bắt đầu phải tiến hành huấn luyện đặc biệt với các em rồi, đặc biệt là Hồng Tuyết, lần trước em đã không hoàn thành nhiệm vụ rồi, lần này phải tăng độ khó của việc luyện tập.

Phó Hồng Tuyết kinh ngạc thét lên một tiếng rồi nói:

- Tăng độ khó? Tăng độ khó như thế nào?

Đỗ Long nói: - Đến lúc đó em sẽ biết, đi đi, chuẩn bị một chút, thay bộ quần áo thích hợp một chút, nếu cả đêm mà em vẫn không thoát được thì anh cũng mặc kệ đấy.

- Sư huynh anh thật nhẫn tâm! Phó Hồng Tuyết yểu điệu liếc mắt nhìn Đỗ Long một cái, cái nhìn này đúng là khiến người ta hồn xiêu phách lạc. Đỗ Long bỗng rung động, không khỏi nhân cơ hội này đêm nay sẽ khiến hai chú cừu tự mình chui đầu vào rọ biết thế nào là lợi và hại.

- Tùy cơ ứng biến thôi. Đỗ Long trong lòng ngứa ngáy, nhất thời do dự mãi không quyết định được.

Âu Dương Đình cũng căng thẳng và do dự, bởi vì nhiệm vụ mà họ nhận được là nhất định phải cố gắng giữ Đỗ Long lại, khi cần thiết có thể hi sinh cả bản thân mình. Âu Dương Đình đương nhiên là hi vọng người phải trả giá không phải là mình, nhưng lần trước Đỗ Long đã tỏ rõ thái độ có cảm hứng với mình, nếu đêm nay hắn nổi máu thú tính... thì mình có nên ra sức kháng cự không?

- Em cũng đi thay một bột quần áo thoải mái độ đàn hồi càng ngày càng tốt. Đỗ Long cười hì hì nhéo một cái lên mặt Âu Dương Đình, giọng trêu đùa: - Không mặc gì càng tốt, lên giường đợi anh, anh quay lại với em ngay.

- Sư huynh, huynh thật xấu xa... Âu Dương Đình đỏ mặt quay về phòng, cố lấy một con dao găm dưới gối đầu lên, định nhét vào ngăn kéo ở đầu giường, rồi lại nhét xuống dưới gối đầu, giằng co vài lần rồi cuối cùng cô mới quyết định cất dao găm đi, lúc đó cô nghe thấy giọng Phó Hồng Tuyết gọi mình.

- A , sư tỷ đâu rồi? Phó Hồng Tuyết mặc một bộ quần áo co giãn màu hồng rất đẹp, để lộ vẻ đẹp của cơ thể không bỏ sót chỗ nào.

Bởi vì khắc khổ luyện tập trong thời gian dài, cơ thể Phó Hồng Tuyết không có chút mỡ thừa nào, vòng eo của cô rất thon, ngực mông đầy đặn, đùi thẳng tắp thon dài, để lộ ra cánh tay và bắp chân tuy không trắng nhưng màu lúa mỳ rất khỏe khoắn, đôi chân nhỏ ẩn trong đôi dép lê, nhiều nhất cũng chỉ đi cỡ 37, so với dáng người cô quả là vừa vặn.

Phó Hồng Tuyết thấy Đỗ Long mê mẩn ngắm mình từ trên xuống dưới, cô không những không lo lắng mà còn thầm vui mừng, cô cố ý mặc bộ này là để mê hoặc Đỗ Long, hiện tại kết quả không tồi, cô đương nhiên là vui mừng.

Phó Hồng Tuyết biết với thân phận của cô muốn có một tình yêu và hôn nhân bình thường dường như là điều không thể, Lục muội bị tổ chức diệt khẩu là một ví dụ. Cứ chờ đợi sau này tổ chức sắp xếp đi hầu hạ lão già ghê tởm nào đó chi bằng nhân cơ hội tìm một người nào đó được được một chút hiến thân. Đỗ Long là một lựa chọn không tồi, nhưng không có mệnh lệnh của chủ nhân, Phó Hồng Tuyết cũng không dám tùy tiện hành động.

Có phải hôm nay chủ nhân đầu óc có vấn đề không mà lại ra lệnh cho bẹn họ dùng kế hiến thân để giữ chân Đỗ Long. Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một. Phó Hồng Tuyết âm thầm quyết đình, dâng hiến lần đầu tiên của mình cho Đỗ Long, để mình chịu sự đau đớn của đời người và giữ lại hồi ức đẹp nhất.

- Sư huynh, làm gì mà nhìn người ta như vậy? Phó Hồng Tuyết xấu hổ dùng tay che chỗ quan trọng nhất của cơ thể. Là người của nhóm phượng hoàng, có thể kỹ năng của họ không ưu tú nhất, nhưng tuyệt đối không thể phụ vẻ đẹp trời sinh của họ. Qua sự dày công luyện tập, động tác của Phó Hồng Tuyết rất hoàn hảo, Đỗ Long lại một tuần liền không ở cùng đàn bà, dục vọng bị cô khơi dậy và hừng hực bốc cháy.

- Hồng Tuyết, em thật đẹp, anh đang thưởng thức vẻ đẹp của em, đừng hiểu lầm...

Đỗ Long lấy lại bình tĩnh, đau lòng nói: - Cô gái đẹp thế này lại nhận nhiệm vụ nằm vùng... thật là đáng giận! Lưu Kha nhất định là rất ghen tỵ với vẻ đẹp của em, nên mới giao cho em nhiệm vụ vừa mệt vừa nguy hiểm thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.